Tuyển chọn thơ cảm động về tình yêu thương con người

Tình yêu thương con người không cần quá lớn lao, chỉ cần một ánh mắt cảm thông, một hành động sẻ chia. Những vần thơ dưới đây sẽ là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng về giá trị sâu sắc của lòng nhân ái giữa cuộc đời.

Yêu thương

Tác giả: Phan Văn Quân

Yêu thương là gì hả mẹ

Mà cô giáo dạy con phải yêu thương

Phải chăng yêu thương luôn có sẵn

Chỉ cần con gìn giữ thôi

Yêu thương cũng giống như biển cả con à!

Luôn đong đầy cho tất cả

Chẳng bao giờ phân biệt chi

Và cũng giống như lòng đất vậy

Con hãy nhìn những đóa hoa xinh đẹp kia

Được lớn lên trong lòng đất

Và những chất bẩn khác

Cũng được lòng đất tiếp nhận

Vậy yêu thương có thể hiểu không mẹ

Yêu thương không thể hiểu con à!

Chỉ có thể sống với nó thôi

Đó là khi có ai khó khăn

Con hãy chia sẽ với họ

Và có ai đang buồn

Con hãy lắng nghe họ nhé!

Chỉ cần lắng nghe thôi

Thì ra yêu thương là vậy đó

Bây giờ con đã hiểu rồi

Con sẽ nhớ lời mẹ dặn

Biết lắng nghe, chia sẽ

Biết cảm thông với mọi người

Yêu thương Tôi yêu Vẫn còn có nhau Sống sâu Trả - vay Hoài niệm một tình yêu Mẹ cho con xin câu hát quê mùa Sống yêu thương Hãy sống tốt đẹp Nặng tình người… Về con đường thơ Niệm thiêng Sao không về Vàng ơi? Tình người đất khách Từ quan
Trao nhau thật nhiều Yêu thương

Tôi yêu

Tác giả: Diệu Nguyễn

Cũng giống bạn tôi yêu điều thánh thiện
Yêu con người với nét đẹp nội tam
Yêu sự sẻ chia tinh tế, âm thầm
Không phô trương, không màu mè hoa lá

Cũng giống bạn tôi yêu tính hòa nhã
Của mọi người khi đối đãi với nhau
Sự chân thành trong mỗi lời nói chào
Làm thân thiện bao con người xa lạ

Nói thật lòng tôi chẳng có gì cả
Một con người với một quả tim yêu
Lời cám ơn gửi ai đó thật nhiều
Mong cuộc sống gặp toàn điều tốt đẹp

Vẫn còn có nhau

Tác giả: Hà Huyền Chi

Ðược tình đã khó
Giữ càng khó hơn
Ta thành giầu có
Khi được người thương

Người giầu giữ của
Kẻ nghèo giữ thân
Ta đùa với lửa
Giữ cái không cần

Hôm nào em vui
Cho nhau nụ đời
Trao nhau số kiếp
Cho nhau biển trời

Anh là thân cau
Em như dây trầu
Quấn vào miên viễn
Vui buồn có nhau

Anh là sông xanh
Em như thuyền tình
Bến bờ hạnh phúc
Sông nằm trong tranh

Mai dù biển dâu
Trăng kia phai màu
Mai dù tận thế
Vẫn còn có nhaụ

Sống sâu

Tác giả: Phan Hạnh

Cuộc đời thay đổi bể dâu
Khiến ta vất vả khổ sầu biết bao
Nâng niu tình cảm dạt dào
Thời gian thử thách trăng sao ngắm nhìn
Lẽ nào từ bỏ niềm tin?
Trái tim son đỏ khắc in nhớ lời
Tay chèo vượt sóng ra khơi
Tử sinh tranh đấu tuyệt vời khó quên
Cội nguồn gìn giữ làm nền
Đắp xây cuộc sống vững bền dài lâu
Sống lâu không bằng sống sâu
Tình người nghĩa nặng dãi dầu chắt chiu
Giữ gìn tình cảm thương yêu
Mở ra hy vọng bao điều nghĩa nhân
Cho dù có lúc trở trăn
Tâm hồn trong sáng băn khoăn ngại gì.

Mỗi khoảnh khắc đều Sống sâu
Mỗi khoảnh khắc đều Sống sâu

>>> Khám phá thêm: Thơ tình yêu thương con người lan toả sự tử tế và bao dung

Trả - vay

Tác giả: Hoa Sen

Ai ơi sống ở trên đời
Không gây thù oán nói lời khó nghe
Đừng thấy người xấu mà chê
Cũng đừng cười nhạo trêu chòng người điên
Đừng khoe ta có lắm tiền
Đừng khinh kẻ khó, người hiền trắng tay
Cuộc đời sống có trả vay
Xin đừng ganh ghét người đây hơn mình
Sống đời phải có chữ tình
Đối nhân xử thế, nhục, vinh trong đời
Khổ thân đừng oán trách trời
Âu do số kiếp sinh thời mà ra
Người giầu, xinh đẹp hơn ta
Kiếp xưa sống tốt nên nhàn tấm thân
Đừng nên mắng kẻ ngu đần
Cũng đừng hám lợi sa chân chốn bùn
Khó khăn cố gắng chẳng chùn
Sống đời thánh thiện xin đừng bất lương
Ngoan hiền sẽ lắm người thương
Biếng lười, dối trá phạm đường u mê.

Hoài niệm một tình yêu

Tác giả: Thiên Ân

Ta đố em thơ tình bao nhiêu tuổi?
Người thương người vun đắp mộng mai sau
Ngọn gió ngang môi hoa còn tiếc nuối
Chuỗi ngây thơ ngày ấy lại không màu
Ta cố ý nhét thơ tình chiếc cặp
Lời bướm ong mật ngọt thích đong đầy
Một ánh mắt nuông chiều ta bắt gặp
Bờ ngực tròn ru giấc mộng hương bay
Chim rũ cánh chân trời đeo mơ ước
Vòng tay anh nắm , vạn vật đổi thay
Tiếng huýt sáo dường như là quen thuộc
Thuở yêu em tình đậu xuống vai gầy
Bức rèm mỏng mon men say nắng hạ
Vân vê lòng o ép chuyện mai sau
Câu ân ái nằm ru đôi môi lạ
Những mạch nguồn vẫn chạy mãi về đâu?
Tình yêu hóa thành muôn vàn thiên thạch
Người với người còn ức chế giận nhau
Chuyến xe tình lăn đi nghe ì ạch
Buồn không tên ủ dột vạn trái sầu

Mẹ cho con xin câu hát quê mùa

Tác giả: Lê Giang

Mẹ cho con xin câu hát quê mùa
Thắm đỏ lá trầu xanh, buồng cau tươi mới hái
Mẹ cho con xin câu hát thời con gái
Chim đa đa thì đậu nhánh đa đa

Thương ngoại già, mẹ không lấy chồng xa
Ví dẫu ví dầu theo người dưng nước lã
Ra đứng ngó sau chiều chiều trông quê lạ
Ngó đâu ngó đó cũng ngậm ngùi

Mẹ cho con xin câu hát làm người
Vầng trăng sáng có khi tròn lại khuyết
Sông 1 dòng còn bến trong bến đục
Người thương người năm bảy núi cũng qua

Mẹ cho con xin câu hát ngày xưa
Con xin mẹ như lạy trời mưa xuống
Ơn cha mẹ tình thâm lai láng
“Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn”

Con đi tìm câu hát thuở xa xăm
Gặp mẹ sống trăm năm như bà tiên của đất
Chim gõ kiến theo thời gian bắt nhịp
Nước lớn nước ròng trôi nổi ca dao

Man mác gió đưa câu hát ngày nào
Hò hẹn cùng ai nát bờ cỏ chỉ
Rỉ rả hai hàng, tay ôm bó mạ
Anh thương em, anh lấy cẳng anh khoèo…

Để hôm nay những câu hát ngọt ngào
Là những cánh đồng, bờ sông, vách núi
Cho ánh trăng lên khuất mờ bụi chuối
Người thương người, day dứt lắm người ơi

Mẹ chờ con tìm mẹ, mẹ cho
Con gái thời nay như nàng Thơm của lúa
Con trai đời này thuộc lòng câu nhân nghĩa
Trầu mẹ têm làm thắm đỏ môi nồng…

Ấm lòng qua Mẹ cho con xin câu hát quê mùa
Ấm lòng qua Mẹ cho con xin câu hát quê mùa

Sống yêu thương

Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy

Phận đời dang dở…thường tình
Mấy ai đi suốt hành trình có nhau
Thời gian thấm thoát trôi mau
Gió cuốn hoa lá chênh chao theo dòng.
Sinh ly tử biệt ai mong
Đời người biết bệnh, biết …xong lúc nào
Dòng đời như gió cuốn ao
Lá xanh, lá úa , lá nào rụng đây…
Chấp nhận số phận mỗi ngày
Quý trọng giây phút tình này bên nhau
Yêu thương tình nghĩa là đầu
Khi còn gặp mặt trao câu ân tình.
Đừng để cách biệt âm sinh
Khói nhang…, than khóc : nếu mình….thì ra….!
Đừng để vuột mất tình ta
Đừng để khóc hận bài ca muộn màng.

Hãy sống tốt đẹp

Tác giả: Ngạo Thiên

Này em hãy sống thật lòng
Dẫu đời cay đắng, đục trong thế nào
Nghĩa tình trọn vẹn với nhau
Vui cười mà sống, hãy là chính ta
Đường đời đạo lý xưa xa
Thứ tha tất cả, chính ta nhẹ lòng
Cuộc đời khi có khi không
Được rồi lại mất, nặng lòng mà chi
Trăm năm góp nhặt được gì
Trăm năm rồi cũng, viễn ly cuộc đời.
Thôi thì hãy sống thảnh thơi
Vô ưu ta sống, cuộc đời an nhiên.
Quên đi kiếp sống ưu phiền
Thong dong tự tại, cõi tiên hồng trần.

Nặng tình người…

Tác giả: Huyền Băng

Mơ ước của em,
Mơ ước của tôi,
Mơ ước của muôn người…
Nặng tình quê, tình đất.

Trong tim ta,
Quê hương, không bao giờ mất.
Dù xa, dù gần,
Dù thật gian nan.

Yên tâm đi em,
Bão tố cũng phải tan.
Nắng cũng nhạt, mưa cũng tàn theo gió.

Quê hương ta, em ơi!
Mạ xanh luôn còn đó.
Vẫn con đò, vẫn bến nước làng quê.
Vẫn sáo diều reo vi vút đê mê
Chờ em đến bên chân trời mơ ước.

Về con đường thơ

Tác giả: Thiên Ân

Khi con người lớn lên có con đường
Ở nơi ấy người thương người có lẽ?
Ở nơi ấy đôi chân non rớt nhẹ
Tiếng giã từ thỏ thẻ vội lăn xa

Con đường mòn khen ai đã mở ra
Những ngã rẽ bốn , ba , năm , sáu , bảy…
Những chùm chiêm bao vốn chưa kịp hái
Tuổi thơ bay hoang hoải bến tâm hồn

Con đường ,bụi hòa nhac trên môi non
Bóng lá cứ chập chờn ghen tuông nắng
Dấu hài khoan thai gõ mùa chầm chậm
Mùi trinh nguyên áo trắng ngẩn ngơ đùa

Con đường lá rơi đếm mộng ngày xưa
Những khát vọng cứ ùa về cắn rứt
Lửa trái tim dồn lên và cháy rực
Rối ren lòng ai bứt sợi tơ vương?

Con đường tình èo uột bóng phong sương
Chút lạ lẫm đoạn trường đôi chân ghé
Ta lạc mất nhau quãng đời tuổi trẻ
Dốc cuộc đời ai bẻ nhánh tương tư?

Nhẹ bước chân Về con đường thơ
Nhẹ bước chân Về con đường thơ

>>> Khám phá thêm: Thơ tình đơn phương nhẹ nhàng mà đau nhói tâm can

Niệm thiêng

Tác giả: Nguyễn Anh Nông

Em ơi!
Không sự linh thiêng nào xây tổ ngoài trái tim yêu dấu
Ngọn núi nọ có thần
Dòng sông kia ắp đầy tâm sự
Biển khơi thương nhớ
Bầu trời thăm thẳm buồn vui
Cũng thế thôi:
Không ngoài tình yêu con người.

Khi lòng ta trống rỗng
Mọi không gian-hình khối-đồ vật-chẳng thể lấp đầy.

Hãy-nhớ-mà-giữ lấy, nghe em!
Niềm thiêng trời đất
Rung rẩy trong lồng ngực ta đây.

Sao không về Vàng ơi?

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Tao đi học về nhà
Là mày chạy xồ ra
Đầu tiên mày rối rít
Cái đuôi mừng ngoáy tít
Rồi mày lắc cái đầu
Khịt khịt mũi, rung râu
Rồi mày nhún chân sau
Chân trước chồm, mày bắt
Bắt tay tao rất chặt
Thế là mày tất bật
Đưa vội tao vào nhà
Dù tao đi đâu xa
Cũng nhớ mày lắm đấy
Hôm nay tao bỗng thấy
Cái cổng rộng thế này!
Vì không thấy bóng mày
Nằm chờ tao trước cửa
Không nghe tiếng mày sủa
Như những buổi trưa nào
Không thấy mày đón tao
Cái đuôi vàng ngoáy tít
Cái mũi đen khịt khịt
Mày không bắt tay tao
Tay tao buồn làm sao!

Sao không về hả chó?
Nghe bom thằng Mỹ nổ
Mày bỏ chạy đi đâu?
Tao chờ mày đã lâu
Cơm phần mày để cửa
Sao không về hả chó?
Tao nhớ mày lắm đó
Vàng ơi là Vàng ơi!

Tình người đất khách

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Tình quê vời vợi em chờ
Cánh chim đã mỏi bến bờ ngóng trông
Gió sương mấy độ ngập lòng
Chân trời mờ mịt còn mong nỗi gì!

15.Tình Người Thơ
Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Lời em mộc mạc nghĩa tình
Trong xanh suối mát hồi sinh cây đời
Đang buồn vì ý thơ vơi
Có ly rượu bổ tuyệt vời em san
Tình thơ thắm lại, chứa chan
Cõi lòng thanh thản hân hoan anh mừng
Có em chung nhịp con đường
“Hồn thơ lai láng” – mộng thường em mong.

Ấm lạ lùng Tình người đất khách
Ấm lạ lùng Tình người đất khách

Từ quan

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Từ quan về dạy trẻ thơ
Con đường rộng mở, mộng mơ thoả mình
Rảnh tâm chăm sóc gia đình
Giúp đàn con cháu …trọn tình yêu thương

Ngày lên bóng xế chiều vương
Ung dung nhịp sống nhập hồn ca dao
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Lắng nghe lời gió, ai nào tao khang?

Những ngày tăm tiếng cao sang
Miếng cơm manh áo lỡ làng nào hay …
Xa rời mũ mão cân đai
Tình trong dân dã biết ai bạn cùng!

Tình yêu thương luôn là sợi dây kết nối trái tim với trái tim. Những bài thơ trên không chỉ để cảm nhận mà còn để truyền đi thông điệp đẹp về lòng nhân ái giữa con người với nhau trong cuộc sống.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.