Bạn bè là nghĩa, là tình
Cùng nhau chia sẻ, buồn vui có nhau
Khi khó khăn, hoạn nạn
Luôn bên cạnh, giúp đỡ lẫn nhau.
Tình bạn như ánh mặt trời
Sưởi ấm lòng người, xua tan bóng tối
Là niềm tin, hy vọng
Giúp ta vượt qua mọi chông gai.
Gia đình là tổ ấm
Nơi tình yêu thương đong đầy
Cha mẹ, anh em
Luôn bên nhau, sẻ chia mọi điều.
Gia đình là nơi ta thuộc về
Là nơi ta tìm thấy bình yên
Dù đi đâu, về đâu
Vẫn luôn nhớ về gia đình.
Thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai
Truyền đạt kiến thức, dạy dỗ chúng em
Luôn yêu thương, giúp đỡ
Mong chúng em thành người có ích.
Chúng em xin kính trọng
Cảm ơn thầy cô, những người lái đò
Đã chắp cánh ước mơ
Cho chúng em bay cao, bay xa.
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Vào trận đánh
hai người lính đối mặt
trút lửa căm thù
Giành chiến thắng vinh quang cho lý tưởng!
Bầu trời dần xanh trở lại
Chân trời thêu muôn ánh sáng vầng dương
Cỏ cây vươn mầm xóa đau thương thù hận
Mặt đất hồi sinh nhuộm sắc vẻ hòa bình
Hai con người hẹn ngày hội ngộ
Bắt tay
thiện tình
cởi mở
mắt nhìn nhau
Hai tâm hồn hòa đồng trong thời khắc nhiệm màu
Yêu thương chất ngất trong lòng hai cựu thù thế kỷ …
(Mộ người lính ngập trong chiều lá ủ
Gió bơ vơ trơ lạnh cành khô
Rêu loang phủ lối mịt mờ
khói phảng phất vất vơ trên mộ chí
Vài hình hài trên tấm bia cũ kỹ
đăm đắm nhìn …
một thuở bình yên!
Cả hai chiều khác tên!)…
Cỏ cây đã hóa xanh bãi chiến trường khốc liệt
Hoa nở bạt ngàn che lấp hố bom xưa
Đất sinh sôi, ruộng vườn thay mới
Trái tim hối hận?!…
Dòng sông trôi bỏ lại những bến bờ!…
>>> Khám phá thêm: Thơ tình đơn phương nhẹ nhàng mà đau nhói tâm can
Cộng đồng là nơi ta sống
Cùng nhau xây dựng, vun đắp tương lai
Mỗi người một việc
Góp sức nhỏ bé, làm nên điều lớn lao.
Cộng đồng là sức mạnh
Giúp ta vượt qua mọi khó khăn
Cùng nhau đoàn kết
Xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh.
Tác giả: Hàn Quốc Vũ
Đời ta có lúc được lên hương
Xuống chó không ai bước lại gần
Ánh mắt ngày nào thân thiện quá
Bây giờ bạc phếch áng mây tan
Tiền tài, địa vị với công danh
Áo rách, nhà khô, mộng chẳng thành
Lắt lẻo thân cây vừa gãy xuống
Nhân tình thế thái bủa vây quanh
Tiền tiền, bạc bạc trắng như vôi
Gạo gạo, cơm cơm bụng đói rồi
Thấy thói đời loanh quanh ở bạc
Buồn sao thấm thía cái tình người!
Tác giả: Du Tử Lê
người về đâu không người không về đâu
chiều chưa mưa nên chiều chưa thay màu
tôi cây me đứng rung từng lá
lá vàng rồi tôi cũng vàng theo
tình người say không tình người không say
đêm sắp sang nên đêm sắp ùa đầy
hồn tôi ngủ sớm trong tay áo
tay áo người bay hương ngất ngây
người yêu ai không người không yêu ai
lời tôi van xin lời tôi trải dài
trên trang nhật ký tôi than trách
tôi trách than người không tôi trách than ai
khi người về tôi không nhìn không trông
lòng tôi sông nước đủ trăm dòng
quanh co một nỗi buồn vô hạn
qua suốt một đời vẫn nhớ thương
người không về nên lòng người dửng dưng
tình tôi mong nên tình tôi khôn cùng
xế trưa con nắng sầu con gió
tôi gió may nhiều tôi tủi thân
người thương người? không người không thương
tôi xa xôi nên tôi chả được gần
người kiêu sa thế tôi đành ước
vôi vữa cho người lát tuổi xuân
người không về nên tôi cũng chả buồn đi
bao nhiêu dự tính có ra gì
bèo trôi từng lớp trên lưng sóng
tôi quá chân rồi tôi giết tôi
người phương nào người có nghe nôn nao
tôi ở đây nghe lòng tôi rì rào
lá me khua rụng con đường nhớ
tôi nghĩ về người đêm ngày tôi xanh xao
Tác giả: Nguyễn Quang Long
NẾU tất cả đừng ham toan tính
NHƯ cái thời tiền định ban sơ
SỐNG trong tình cảm vô bờ
CÓ cùng ý chí niềm mơ kết thành
TÌNH luôn thắm như tranh đồ họa
NGƯỜI chân thành cảnh hóa vườn xuân
LÀM nên bức họa tuyệt trần
SAO còn gò ép cực thân bao người
CÓ chăng chỉ làm tươi phận số
NHỮNG con người khắc khổ vì ai
MẢNH trăng cũng phải u hoài
ĐỜI là bể khổ tương lai hững hờ
ÉO thân xác cảnh trơ buồn bã
LE te giờ tựa lá vàng rơi
NẾU NHƯ SỐNG CÓ TÌNH NGƯỜI
LÀM SAO CÓ NHỮNG MẢNH ĐỜI ÉO LE.
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Ban mai lấp lánh mái quê
Chén trà nóng hổi hả hê lời mời
Gặp nhau giữa phố đông người
Góc riêng tâm đắc đằm hơi ly cà
Hẹn nhau hội quán chiều tà
Nồng nàn nâng cốc đậm đà tình xưa
Ngày vui, mời thiệp cùng chia
Giữa buồn – mất mát, tìm về cùng đau …
Tình người … tâm nhớ nâng niu
Đừng gây bão tố nát nhàu cỏ hoa!
Tác giả: Minh Sơn Lê
Chút canh, đậu hủ, rau, tương
Cơm chay đầy ắp tình thương nghĩa đời
Giữa thời vật vã tơi bời
Bên hàng gai kẽm nụ cười rưng rưng!
Tận đau mới thấy rõ Mừng
Vui… khi đời đã tận cùng xót xa!
Ngoảnh nhìn bao cuộc xa hoa
Ngàn trang lý luận phơi ra hý trường.
Cơm chay tay đón tay nhường
Phật đang đứng đó bên đường từ bi
Nhất nhật bách tính từ ly
Sài thành sa lệ sử tri đoạn trường.
Nhân gian cận cảnh vô thường
Nhân tâm đối diện tỏ tường đắng cay
Sài Gòn nước mắt đêm ngày
Ngàn năm sau nữa chưa phai dấu đời!
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ về tình nghĩa vợ chồng chân thành, thủy chung
Tác giả: Khắc Linh
Đố ai hiểu hết chữ đời
Sang giàu, nghèo khó chết rồi như nhau
Chết rồi đưa xuống hố sâu
Lấp xong là hết có đâu khác gì
Cho nên chớ có so bì
Đừng nên xảo quyệt chỉ vì háo danh
Đừng nên kèn cựa, đua tranh
Đừng dìm người khác để dành phần hơn
Đói mà đức độ, sạch thơm
Còn hơn giàu có tối om trong đầu
Phải luôn suy nghĩ trước sau
Chớ nên hám lợi quên câu nghĩa tình
Ở đời ai cũng như mình
Giàu sang chớ có coi khinh nghèo hèn
Người nghèo chớ có hờn ghen
Thấy ai giàu có đừng nên dận hờn
Vô tư mà sống thì hơn
Chết rồi thì của đâu chôn cùng người
Cho nên cuộc sống ở đời
Đừng nên hám lợi đánh rơi lòng mình
Sống sao cho trọn nghĩa tình
Để cho cuộc sống thanh bình thảnh thơi
Cuộc đời rất ngắn ai ơi
Sống sao để khỏi người đời cười chê…
Tác giả: Huy Tùng
Mẹ ru khúc ca dao
Dịu êm như bờ cát
Xao xuyến và thiết tha
Như ánh trăng bát ngát
Mẹ ru lời gió hát
Êm đềm như dòng sông
Diết da muôn ý nhạc
Cho con say giấc hồng
Mẹ ru lời non sông
Mong con ngày khôn lớn
Nối tiếp bước cha ông
Xứng con cháu Tiên Rồng
Mẹ ru lời trái tim
Lửa yêu thương bùng cháy
Trong nôi con nhận thấy
Thoáng nụ cười trên môi
Mẹ ru lời biển khơi
Thì thầm như sóng vỗ
Nhắn nhủ con từng lời
Đời sẽ nhiều bão tố
Mỗi lời ru của mẹ
Như biển trời quê hương
Nuôi tâm hồn con trẻ
Lớn trong tình yêu thương
Tác giả: Tuệ Thiền
Đêm Nô-en
Em đến nhà bạn chơi
Nghe bạn hát Thánh ca
Sáng lung linh tình người
Đêm Nô-en
Phố phường vui bên nhau
Em lặng thầm mong ước
Cõi đời bớt thương đau
Nghe những lời Chúa dạy
Em chia vui bạn hiền
Thêm trái tim Thánh đạo
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Bốn mươi xuân tím khung trời
Bước xa mòn mỏi trông vời tình quê
Theo trang nhật ký tìm về
Xuôi dòng kỷ niệm bộn bề tâm tư
Tìm về những dấu chân xưa
Mái chùa, lớp học,Tương – Như, ngôi trường … Bến đò nối mạch yêu thương
Học trò, đồng nghiệp … con đường lạ, quen …
Ngày đi … quyến luyến bàn chân
Đường xa, sông rộng … càng ân nghĩa dày
Tình trò sưởi ấm lòng thầy
Mắt hoe bịn rịn chia tay trưa hè …
Tìm về một buổi chiều quê
Mẹ thương, xoa vợi tái tê nỗi lòng
Thương tình cho cả tiền nong
Thảo thơm – con đỡ khát lòng đường xa
Một thời bom đạn từng qua
Hồn quê nâng cánh hồn ta nẻo đời
Tình người tha thiết đầy vơi
Ta về yên ả khoảng trời… hoàng hôn
Tác giả: Sông Cửu
Vợ chồng người Việt Nam
Vào tham quan nghĩa trang Arlington
Nơi cải táng những liệt sĩ Mỹ Miền Nam thua trận
Trong thời chiến tranh Nam Bắc
Cách nay hơn một trăm bốn mươi năm.
Mấy trăm bia mộ sơn màu xanh
Xếp quanh tượng đài vòng cung
Nhìn xa như tòa nhà Quốc Hội
Trên đỉnh
Nổi bậc hình một thiếu phụ quàng khăn sô
Tượng trưng cho các bà mẹ Mỹ Miền nam
Có con hy sinh trong phe lâm chiến chấp nhận thua cuộc.
Đầu hàng.
Dưới vách bệ tượng đài
Khắc nổi mấy vần thơ chữ Mỹ. Đại ý
“Ở đây chẳng có vinh quang hay tưởng lệ
Ở đây chẳng có binh đòan hay cấp bậc
Ở đây chẳng có tham vọng hay mưu cầu
Ở đây chỉ đơn thuần là nhiệm vụ
Những người nằm đây hiễu rõ
Họ phải trải qua gian khổ hy sinh
Liều mình và sau cùng là đã chết . . .”
Xem chưa hết bài thơ
Người đàn bà Việt Nam bật khóc!
Người chồng rút khăn giấy chặm nước mắt vợ
Nhỏ giọng thì thầm an ủi
Tác giả: Ngạo Thiên
Ta hãy sống, một cuộc đời bình dị
Giữa dòng đời, cám dỗ và thị phi
Bao gọi mời, nhưng bình thản bước đi
Thì cuộc sống, chẳng việc gì vướng bận
Đời sẽ khổ, khi ta luôn thù hận
Hận một người, sẽ vướng bận trăm năm
Đời ngắn ngũi, yêu thương còn chưa đủ
Hận một người, như giấc ngủ ngàn thu
Buông bỏ đi, những oán hận tình thù
Là thoát ly, khỏi mây mù tâm trí
Sống vị tha, đó là một chân lý
Đời sẽ đẹp, khi suy nghĩ hanh thông
Đời vô thường, sắc sắc lại không không
Bao buồn vui, chồng chất trái tim nồng
Đời trĩu nặng, khi gánh gồng phiền não
Biết xả buông, sẽ đón chào hạnh phúc
Sống nhẫn nhịn, không phải là nỗi nhục
Vì yêu đời, lắm lúc phải cho qua
Hơn thua chi, để cuộc sống bất hoà
Đời biết nhẫn, là nhìn xa trông rộng
Trong cuộc sống, cũng đừng quá mơ mộng
Vì cuộc đời, không giống những giấc mơ
Sẽ dại khờ, khi trông chờ ảo tưởng
Sống thực tế, để ta trưởng thành hơn.
Thông qua những vần thơ giản dị mà sâu lắng, tình yêu thương con người hiện lên đầy chân thật và cảm động. Mong rằng mỗi bài thơ là một nguồn cảm hứng để bạn sống yêu thương và tử tế hơn mỗi ngày.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.