Dẫu con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời mẹ luôn dõi theo con
Chẳng so đo chẳng suy tính thiệt hơn
Chỉ tha thiết mong đời con hạnh phúc.
Trong cuộc sống, dẫu đôi khi có lúc
Điều không may đã xãy đến với con
Con lao đao đau buốt tận đáy lòng
Thì con hỡi, hãy gắng lên con nhé!
Thương con lắm nhưng mẹ lại ko thể
Thốt nên lời…sợ chạm phải nỗi đau
Nén cảm xúc ngầm thỏa hiệp cùng nhau
Giữ im lặng, chôn sâu vào trong ngực.
Rồi như thế bằng tất cả sức lực
Mẹ như con phải trực diện chính mình
Phải chấp nhận với sự thật vô tình
Để đứng vững trên con đường đi tới.
Khi vấp ngã trên con đường dài,
Niềm tin là ánh sáng chỉ lối.
Dù gian nan, dù vất vả,
Động lực sẽ giúp ta vượt qua.
Mỗi bước đi, dù chậm rãi,
Là một phần của cuộc hành trình.
Tự tin vào khả năng của mình,
Sẽ dẫn lối cho những ước mơ.
Đôi khi, bão tố đến gần,
Nhưng niềm tin không bao giờ lụi tàn.
Động lực làm sáng từng bước,
Giúp ta vững vàng giữa phong ba.
Vậy hãy luôn giữ niềm tin vững chắc,
Và động lực mãi mãi trong lòng.
Bởi vì thành công không ở đích đến,
Mà là hành trình với đam mê và sức sống.
Tác giả: Tùng Trần
Đừng nản lòng khi không tròn mộng ước
Mạnh mẽ lên mà vững bước nha người
Ai trong đời cũng có nỗi buồn thôi
Chớ âu sầu mà buông xuôi tất cả
Đời còn dài sống cần chi vội vã
Nhớ làm gì bởi những thứ đã qua
Ai cũng từng một lần phải xót xa
Nhưng tự nói đó chỉ là thử thách
Chớ đau buồn rồi buông xuôi hờn trách
Mà mỉm cười để tìm cách vượt qua
Vui hay buồn cũng do ở nơi ta
Nếu còn nghĩ tương lai là hy vọng
Bước đi ai đường đời còn rất rộng
Nhưng cũng đừng ước mộng quá xa xôi
Được bình yên như vậy cũng đủ rồi
Vì cuộc sống còn nhiều người hơn thế
Mạnh mẽ lên khi mình còn có thể
Gắng nha người để bước đến ngày mai.
>>> Khám phá thêm: Bài thơ về nghị lực sống tiếp thêm sức mạnh tinh thần
Tác giả: Sen Lý
Tôi ơi! đừng chán nản.
Đâu ai muốn đời mình nhiều nước mắt
Giọt buồn rơi, cũng quặn thắt tâm can
Bấy nhiêu thôi sao duyên nghiệp bẽ bàng
Lo trả hết để đời sang trang mới
Cố lên nhé! Vì tương lai sắp tới
Câu chuyện buồn, bỏ lại với thời gian
Đời còn nhiều những thứ phải đa mang
Thanh lọc bớt, cho lòng thêm thanh thản
Cố lên nhé ! Tôi ơi đừng chán nản
Con thuyền đời xuôi ngược phải lênh đênh
Cho dù phải vượt qua bao thác ghềnh
Vững tâm chèo không chồng chềnh tay lai.
Tác giả: Mũm Mĩm
Chẳng cầu cạnh lợi danh địa vị
Chẳng tham lam phú quý giàu sang
Chỉ cần tim ổn tâm an
Vượt qua tất thảy truân gian ở đời
Chẳng ham hố bao lời khen tặng
Chẳng hơn thua cố gắng thuận hòa
Chỉ cần sống tốt lại qua
Thương người như thể thương ta hài lòng
Chẳng nói xấu chân thành sau trước
Chẳng xỏ xiên tự rước kẻ thù
Chỉ cần cuộc sống vô ưu
Người thân bên cạnh thật lâu với mình
Chẳng gian trá đuổi hình bắt bóng
Chẳng khinh người làm giọng ta đây
Nếu mình làm việc trái sai
Tự đi xin lỗi đổi thay mỗi ngày
Còn nợ mẹ tình đầy chưa trả
Còn nợ cha vất vả nuôi con
Tình thâm đến chết vẫn còn
Kiếp sau sau nữa làm con trả dần.
Tự hào sống bản thân rất tốt
Tánh cũng hiền hơi dốt thật thà
Bạn bè tình nghĩa mặn mà
Chị em sống trọn mẹ cha hiếu tròn..
Tác giả: Tùng Trần
Hãy đứng lên và bước về phía trước
Đừng yếu mềm như thế có được không
Chỉ cần ta bền chí chẳng sờn lòng
Thì xá chi trời bão bùng mưa gió
Hãy đứng lên sau mỗi lần vấp ngã
Để bản thân biết mình đã trưởng thành
Muốn cuộc đời tựa chiếc lá non xanh
Phải miệt mài đấu tranh cho lý tưởng
Hãy đứng lên dẫu niềm đau ngất ngưởng
Gạt nỗi buồn và hướng đến tương lai
Là con người đều nếm trải đắng cay
Thì cớ sao ngập ngừng và e ngại
Hãy đứng lên sau mỗi lần thất bại
Sống trên đời có dại mới lớn khôn
Xót xa chi cho héo hắt tâm hồn
Sao không thử vùi chôn vào quên lãng
Hãy đứng lên khi xuân thì chưa cạn
Ngã một lần có đáng phải quay lưng
Dẫu thời gian khắc ghi chữ đã từng
Nhưng nó làm bước chân càng mạnh mẽ
Hãy đứng lên nở nụ cười ai nhé
Bởi cuộc đời tuổi trẻ một lần thôi.
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Ta hãy nghĩ cuộc đời như rặng núi
Biết bao đèo, bao dốc lớn phải qua
Từ tinh mơ cho tới lúc chiều tà
Trong bụi gai hoa tỏa hương khoe sắc!
Con đường đó bắt đầu từ tiếng khóc
Đau của Mẹ, vui sướng của người thân
Dù người thường hay các bậc vĩ nhân
Đều bò lê, vấp ngã - Mới đứng lên được
Đừng nghĩ mình là hành tinh đơn độc
Cũng đừng lầm là một mặt trời con
Cuộc đời đâu chỉ chằn chặn vuông tròn
Qua giông tố, cây còn - Cây cứng cáp
Thà chỉ sống cuộc đời trong khoảnh khắc
Với căng tràn tư chất trong tự do
Còn hơn làm lũ lươn chạch tròn vo
Cứ chui rúc, ăn no - Lầm là sướng
Đại dương rộng vẫn có bờ có bến
Có sóng cồn, có mặt biển soi gương
Hãy buồn vui trong cảm xúc đời thường
Đừng ảo tưởng ngóng núi cao tuyết phủ
Hãy đi lên bằng đôi bàn chân nhỏ
Vượt đường xa, ta lội suối trèo non
Đạp tầm thường lũ giả dối bon chen
Ta vững bước...
Đường mở ra phía trước...
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc
Trải bao vất vả, gian lao
Vươn ra trước gió, đón chào bình minh
Kiên cường, tự lực cánh sinh
Hiên ngang, đứng thẳng chứng minh cho Đời.
Tác giả: Nguyên Đức
Gái quê với nét đoan trang,
Mắt nai hòa dịu miên man ái từ.
Tóc bồng gió lộng vi vu,
Như tranh như vẽ vàng thu rợp trời.
Người đi ngàn dặm sương khơi,
Vượt qua giông tố rạng ngời sắc xuân.
Lộ trình khúc khuỷu gian truân,
Quén vun nghĩa sống gieo vần thanh tao.
Vui cùng duyên phận má đào,
Sắc son giữ vẹn luyến trao tim hồng.
Yêu thương với cả tấm lòng,
Hiến dâng thầm lặng mênh mông tình người.
Bao lần gục ngã chơi vơi,
Bản lĩnh bất khuất tuyệt vời trỗi lên.
Buồn vương gác lại một bên,
Đứng dậy đối diện chông chênh cuộc đời.
Mặc cho vật đổi sao dời,
Không hề nhục chí, nguyền lời thiêng liêng.
Từ u ẩn nỗi niềm riêng,
Tạo thêm động lực về miền hữu duyên.
Tri ân Tam Bảo phước điền,
Cha mẹ giáo huấn tâm hiền tịnh thanh.
Cho em sự nghiệp công thành,
Nguyện xin kết cỏ ngậm vành không phai.
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ phố cổ Hà Nội đậm chất thơ và tình
Tác giả: Tùng Trần
Đừng tự làm trái tim mình thương tổn
Kẻo tâm hồn bề bộn tựa tơ giăng
Bởi cuộc đời vốn dĩ chẳng công bằng
Phải biết vượt khó khăn mà tồn tại
Ai thành công mà chưa từng thất bại
Bước sai đường quay lại muộn màng chi
Hà cớ gì để dạ mãi sân si
Tự đưa tay mà gạt đi dòng lệ
Dù biết rằng điều đó làm không dễ
Những ưu sầu cũng đâu thể đổi thay
Có những điều cần phải học buông tay
Vì bản thân một ngày mai tươi sáng
Nước mắt rơi lâu ngày rồi cũng cạn
Mây có mù vẫn phiêu lãng bay xa
Nên chớ buồn về những thứ đã qua
Vì niềm vui chính là nơi phía trước
Bởi thời gian chẳng bao giờ chảy ngược
Đừng biến mình thành nhu nhược nhé ai.
Tác giả: Hoàng Kao Bình
Lối nhỏ vào xuân... quên mắt ngọc hoen nhòa
Điểm tô rạng rỡ cuối thềm hoa đẹp nắng
Tìm lại giây phút đã yêu người trầm lặng
Giấu kỹ trong lòng sâu lắng một dòng tên...
Về nhé mình ơi trao vẹn nghĩa lâu bền
Tháng hai rét ngọt luồn trên nhành si đắm
Tình xa hẹn hứa kề bên dù vạn dặm
Nghiêng nét môi cười say ngắm mộng đào nguyên
Quên lãng cùng se... ướm vạt nhớ thương huyền
Níu thời trai trẻ... nồng duyên từng khao khát
Khuông chiều loang tím trải nồng hương ngào ngạt
Miên khúc ru đời... ai hát thoảng vào tim.
Tác giả: Nguyên Hữu
Bước vào cuộc sống
Khi đã có chồng
Hy sinh, chấp nhận
Em đã biết chăng?…
Vui trong gánh nặng
Không có công bằng
Chỉ còn cố gắng
Tồn tại trong em…
Xin đừng nhẩm đếm
Ngày tháng hay đêm
Cho đi để nhận
Hạnh phúc gia đình…
Không ai ngồi tính
Sai - đúng cuộc tình
Vài lần ngoái lại
Lại lỡ dở thêm…
Đã thuyền cập bến
Người sẽ phải lên
Hướng nào đã chọn
Vuông - tròn do em…
Tác giả: Quách Tỉnh Xuân Trường
Này người cũ thôi buồn nữa nhé
Cố lên nào rồi sẽ bình yên
Cười vui buông bỏ muộn phiền
Với cuộc sống mới an yên ngọt ngào
Này người cũ hãy trao thành ý
Chuyện ngày xưa đừng nghĩ nhiều thêm
Yêu thương như nắng qua thềm
Chớ nên hờ hững để đêm lạnh lùng
Này người cũ tình chung đã lỡ
Giữ làm gì chút nhớ ngày xưa
Hương yêu là những dư thừa
Của mùa chuyển gió như chưa hẹn thề
Chuyện tình cũ tái tê một thuở
Hai lối về như đũa khác đôi
Gặp nhau không nói một lời
Người dưng thôi kệ.
Tác giả: Tùng Trần
Sau tháng ngày chìm đắm giữa cơn mê
Ôm ước mong vốn không hề tồn tại
Và hôm nay tôi bắt đầu làm lại
Tự tay mình thắp cháy lửa con tim
Sau tháng ngày lặng lẽ với bóng đêm
Cứ ưu tư chôn dìm đi tuổi trẻ
Để bản thân âm thầm trong quạnh quẽ
Chẳng đoái hoài cuộc sống sẽ ra sao
Sau tháng ngày tim mang một vết đau
Hướng tương lai như phủ màu đen tối
Mãi loanh quanh chân chẳng tìm ra lối
Khiến tâm hồn trăm mối tựa dây tơ
Sau tháng ngày suy nghĩ quá ngây thơ
Vấp một lần hững hờ đi mọi thứ
Biển trời nào mà chưa từng sóng dữ
Được yên bình cần nếm thử gian nan
Sau tháng ngày để dòng lệ đẫm chan
Đã đến lúc để nắng vàng hong sởi
Vì cuộc sống không bao giờ chờ đợi
Đau đủ rồi phải tự đứng lên thôi.
Trong dòng chảy cuộc sống đầy thử thách, những vần thơ nghị lực sống sẽ là liều thuốc tinh thần giúp bạn mạnh mẽ hơn. Mỗi câu thơ là một tia sáng dẫn lối, tiếp thêm hy vọng cho ngày mai tốt đẹp hơn.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.