Niềm tin là ánh sáng chỉ lối.
Dù gian nan, dù vất vả,
Động lực sẽ giúp ta vượt qua.
Mỗi bước đi, dù chậm rãi,
Là một phần của cuộc hành trình.
Tự tin vào khả năng của mình,
Sẽ dẫn lối cho những ước mơ.
Đôi khi, bão tố đến gần,
Nhưng niềm tin không bao giờ lụi tàn.
Động lực làm sáng từng bước,
Giúp ta vững vàng giữa phong ba.
Vậy hãy luôn giữ niềm tin vững chắc,
Và động lực mãi mãi trong lòng.
Bởi vì thành công không ở đích đến,
Mà là hành trình với đam mê và sức sống.
Tác giả: Đồng Ánh Liễu
Trên nhân thế gieo hạt mầm lương thiện
Rồi ân cần chăm bẵm mỗi ngày trôi
Sẽ đơm hoa kết trái tặng cho đời
Người sẽ thấy rạng ngời bao phúc báo
Trời ưu ái luôn thương người Hiếu đạo
Gieo nhân lành tạo phúc cho chúng sinh
Và đâu đó hạnh phúc mãi quanh mình
Như ánh nắng bình minh bao khắp chốn
Tâm thiện lương lòng người luôn an ổn
“Phúc chưa gần nhưng họa đã rời xa”
Sẽ yên bình trước bão tố phong ba
Là cội Phúc từng ngày ta vun xới
Thì ai ơi thiện lương đâu cần đợi
Ta cứ làm nghĩ ngợi gì gần xa
Tâm an lành đời đẹp tựa ngàn hoa
Người trao người bao la lòng nhân ái
Ta cứ thương - cứ bao dung nhẫn nại
Toan tính gì hiện tại với tương lai
Ai trên đời chẳng có đúng có sai
Biết nhìn lại để ngày mai thay đổi
Giữ tâm an không sân si nông nổi
Sau có về cát bụi - chẳng tiếc chi...!
Tác giả: Nguyễn Quang Long
Quyết phải ra đi để kiếm tiền
Mong đời bớt cảnh khổ triền miên
Quê người vất vả mài công gắng
Đất khách gian nan chẳng thấy phiền
Dẫu biết xa quê bền trí cả
Cho dù xứ lạ vững lòng kiên
Thầm mơ cuộc sống trên đường tiến
Quyết phải ra đi để kiếm tiền.
Tác giả: Trình Bắp
Cuộc đời dù lắm phong ba,
Miệt mài công việc thật thà yêu đương,
Kiểu gì đời nó cũng thương,
Giàu nghèo sớm muộn ở tương laimình,
Nếu như cố gắng tận tình,
Anh em, bằng hữu giúp mình tiến lên,
Còn như gặp số chẳng hên,
Thì đành chấp nhận đứng bên cuộc đời,
Nói chung cái chuyện sự đời,
Đâu ai biết trước lãi lời thiệt thua,
Cố gắng rồi sẽ làm vua,
Dù không giàu có nhưng… chẳng thua đứa nào…
Tác giả: Thanh Hiếu
Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra
Nếu đã trót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi
Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần
Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ tri ân thầy cô giáo chủ nhiệm đầy cảm xúc
Tác giả: Diệu Nguyễn
Đừng nhìn rồi ngưỡng mộ ai
Tự mình, mình ngắm… chính mình mà thôi
Tự mình làm tấm gương soi
Tự mình đánh giá xem "tồi hay xinh"
Người đời khoe cái dễ nhìn
Xấu đem giấu nhẹm, một mình tự ôm
Người qua kẻ lại ngó, dòm
Cây kim trong bọc, cũng chồm đầu ra
Thế nên đừng ngắm đâu xa
Tự mình cố gắng, "thăng hoa" chính mình…!!!
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Trời sinh mỗi kiếp con người
Là sinh thêm lắm khóc cười thế nhân
Vì đâu ta nhọc tấm thân
Oằn vai nặng gánh oán ân chất chồng
Kẻ sinh đã sẵn mình rồng
Người sinh nô bộc, kẻ dòng chân tu…
Hồng trần dẫu kiếp phù du
Đức năng thắng số, thiện, u do mình
Dù oan trái một chữ tình
Hay là mất mát bóng hình người thân
Đứng lên mà nhẹ bước chân
Vội chi bỏ cuộc cho thân héo tàn
Ngoài kia lắm kẻ nghèo nàn
Bò lăn bò lóc trên đàng ăn xin
Ngoài kia lắm kẻ hóa điên
Vẫn vui vẫn sống tự tin với đời
Ta đây sao phải oán trời
Trách mình phận bạc, nhiều lời thở than?
Cuộc đời có được bình an
Vốn là ta đã giàu sang lắm rồi
Tứ chi có đủ thân người
Là ta may mắn gấp mười lần ai
Lục căn… mắt, mũi, lưỡi, tai…
Ta còn nguyên vẹn, hỏi ai sánh bằng?
Dù cho đau khổ trăm đằng
Đời không nếm trải, hỏi rằng có vui?
Đừng bao giờ nghĩ buông xuôi
Thời gian là thuốc chữa nguôi nỗi buồn…
Đời người như một vở tuồng
Sướng vui, đau khổ, lẽ thường nhân gian…
Nghèo hèn hay dẫu cao sang
Tâm mình chế ngự là đang rất giàu
Khó khăn gian khổ dãi dầu
Đứng lên ta ngẩng cao đầu mà đi
Cõi trần tử biệt sinh, ly…
Xin đừng bỏ cuộc… sầu bi… kiếp người !!!
Tác giả: Đồng Ánh Liễu
Dẫu ta là hoa hay cỏ
Thì cũng chỉ cần giản đơn
Hơi đâu muộn phiền vô cớ
Nghĩ về những điều thiệt hơn
Miễn mỗi ngày trôi bình dị
Bao người thân thương an lành
Ta làm điều mình thích thú
Chẳng quá cưỡng cầu lợi danh
Lại ước mỏng manh như gió
Bay giữa trời xanh thật hiền
Vui thì rong chơi đây đó
Buồn thì kiếm chỗ bình yên
Ta cứ là ta như thế
Chẳng ép mình phải giống ai
Dẫu cuộc đời là dâu bể
Vững tâm qua tháng năm dài
Mai này đi về một cõi
Lợi danh quyền quý sang hèn
Tất cả như cơn gió thổi
Hỏi còn gì để thiệt hơn ?
Ta cứ giản đơn như thế
Thong dong tự tại giữa đời
Biết Đủ để luôn vui vẻ
Sống đời Bình Thản mà thôi!
Cảm ơn trời...lại cho tôi niềm tin
Bao nhiêu năm...dang dở mãi chuyện tình
Luôn sống hoài với nỗi niềm...vô vọng
Để hôm nay...có lại những ước mong
Em đã đến...như một giấc mơ hồng
Như ngọn lửa giữa trời đông băng giá
Đã từ lâu...tôi như người gục ngã
Bởi phận bac đã quá...những phụ phàng
Em đã đến...như món quà trời ban
Làm HỒI SINH tâm hồn...như tàn lụi
Tôi là người đang chìm...trong bể đuối
Em đã đến...như một chiếc phao xinh
Cảm ơn em...đã cho tôi niềm tin
Để cùng em...bước tiếp đường còn lại
Mối tình này...nguyện trân trọng mãi mãi
Bởi vì em...làm sống lại đời tôi
Tôi mong ước điều ấy...tự lâu rồi
Và duyên nợ đã khiến xuôi...có được
Sự HỒI SINH... cùng bao nhiêu mơ ước
Tôi và em...sẽ bước hết cuộc đời.!
Tác giả: Nguyễn Thuỳ
Nếu bạn hỏi tôi sợ điều gì nhất
Câu trả lời… tôi sợ mất lòng tin
Bạn hỏi tôi điều chi phải giữ gìn
Trả lời nhé… niềm tin và danh dự !
Nếu bạn hỏi chuyện xưa trong quá khứ
Nói thật lòng… tôi muốn tự quên đi
Bạn hỏi tôi thường thích nhất điều gì
Chân thành nhé…buồn đi vui ở lại !
Nếu bạn hỏi thứ gì là mãi mãi
Tình Mẹ Cha …luôn tồn tại vĩnh hằng
Bạn hỏi tôi có gì đẹp hơn Trăng
Người tôi yêu… ai sánh bằng bạn ấy!
Nếu bạn hỏi ước mơ là gì vậy
Mỗi ngày qua… vẫn thấy được bình an
Bạn hỏi tôi có sợ sống cơ hàn
Nếu hạnh phúc… chẳng oán than buồn khổ!
Chuyện không vui ta đâu cần phải nhớ
Tình thương yêu muôn thủa phải giữ gìn
Dù giàu nghèo sướng khổ vững niềm tin
Điều tốt đẹp vẫn tìm ta … trao tặng !!!
Tác giả: Trần Thị Tĩnh
Đời còn rất đáng sống
Dù cơ cực đắng cay
Ngàn trùng mà vẫn biết
Ta làm gì hôm nay.
Trời như một chảo lửa
Xót thương đến ngậm ngùi
Đang ở trong phòng lạnh
Tự nhiên đổ mồ hôi.
Giữa thiên nhiên cây cỏ
Bỗng mát rượi sau lưng
Chắc là cơn gió đến
Từ nơi xa vô cùng!
Đời thật là tuyệt diệu
Toàn những chuyện đâu đâu
Mà đậm đà hương vị
Mà xôn xao sắc màu.
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ phố cổ Hà Nội đậm chất thơ và tình
Tác giả: Lê Sáng
Bước tiếp con đường ta đã chọn
Cho dù gặp phải lắm gian nan
Nay thân cực nhọc về sau hưởng
Cuộc sống xinh tươi đẹp thịnh nhàn.
Ngóng thử ai giàu chia hết họ
Mang đeo khốn khổ gánh ba đời
Mơ sao sống khỏe dù ngày mệt
Tựa gối đêm về nghỉ thảnh thơi.
Chớ có sầu buông khi thấm mệt
Đời còn chỉ được mấy năm thôi
Thời gian chạy suốt không dừng nghỉ
Ngoảnh lại sau lưng đã hết rồi.
Tác giả: Trần Thi Thủy
Một ngày qua nữa một ngày
Tiến thêm một bước đọa đày tấm thân
Cho đời ta lại phong trần
Miếng cơm manh áo muôn phần phải lo.
Không làm chẳng có người cho
Nên thôi cố gắng tự lo lấy mình
Gạt đi trăm mối tơ tình
Để có cuộc sống yên bình chút thôi.
Tác giả: Sen Lý
Không gì là ta không thể làm
Chỉ sợ khó, ngại gặp gian nan
Bước chân chùn lại không đi tiếp
Cứ mãi quẩn quanh chẳng tiếng đàn…
Tác giả: Trần Lộc
Chốn trần gian trăm năm sao cho đủ
Quên sân si nhắn nhủ lời yêu thương
Chút phong trần cõi tạm cũng lẽ thường
Buông vướng bận cho tâm hồn thanh thản
Chút tổn thương trên đường đời nỡ chán
Biết cười lên tan chảy bao muộn phiền
Nhỡ gặp điều hung ác hãy nhanh quên
Để vững bước đi về miền hoa lệ
Tâm đừng nản...miễn hỏi sao lại thế
Vạn người theo sao dễ một người thương
Đau đớn đi qua để lại chí kiên cường
Không thật đẹp, chỉ yêu thương là đủ.
Một vòng đời qua nhanh như giấc ngủ
Khóc đủ nghe, cười cho thiên hạ nhìn
Ai làm được, đều xứng đáng nhân sinh
Đừng thối chí khi mình còn hy vọng.
Hãy vui bên điều bất thường lẽ sống
Đúng sai, vuông tròn, mênh mông, méo mó
Đại sự hôm nay, mai trở thành việc nhỏ.
Luôn trân trọng điều đang có trong ta...
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Ta hãy nghĩ cuộc đời như rặng núi
Biết bao đèo, bao dốc lớn phải qua
Từ tinh mơ cho tới lúc chiều tà
Trong bụi gai hoa tỏa hương khoe sắc!
Con đường đó bắt đầu từ tiếng khóc
Đau của Mẹ, vui sướng của người thân
Dù người thường hay các bậc vĩ nhân
Đều bò lê, vấp ngã - Mới đứng lên được
Đừng nghĩ mình là hành tinh đơn độc
Cũng đừng lầm là một mặt trời con
Cuộc đời đâu chỉ chằn chặn vuông tròn
Qua dông tố, cây còn - Cây cứng cáp
Thà chỉ sống cuộc đời trong khoảnh khắc
Với căng tràn tư chất trong tự do
Còn hơn làm lũ lươn chạch tròn vo
Cứ chui rúc, ăn no - Lầm là sướng
Đại dương rộng vẫn có bờ có bến
Có sóng cồn, có mặt biển soi gương
Hãy buồn vui trong cảm xúc đời thường
Đừng ảo tưởng ngóng núi cao tuyết phủ
Hãy đi lên bằng đôi bàn chân nhỏ
Vượt đường xa, ta lội suối trèo non
Đạp tầm thường lũ giả dối bon chen
Ta vững bước...
Đường mở ra phía trước...
Mỗi bài thơ về nghị lực sống là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng chúng ta đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi bão giông. Khi niềm tin lung lay, hãy để những vần thơ vực dậy nội lực trong bạn, hướng tới ánh sáng phía trước.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.