Tác giả: Đào Văn Tuấn
Ai về thăm mảnh đất này
Là nơi mầu mỡ, cấy cầy ngày xưa
Sông Hồng, sông Luộc, nắng mưa
Phù sa bồi đắp sớm trưa mà thành
Con người chăm chỉ học hành
Anh hùng hào kiệt lưu danh muôn đời
Phố Hiến vang bóng một thời
Thuyền bè tấp nập rạng ngời thương gia
Khoái Châu có đền Đa Hoà
Chuyện tình bất tử thiết tha lòng người
Đến hồ Bán Nguyệt dạo chơi
Đền Trần, Đền Mẫu ngẫm rồi linh thiêng
Tiên Lữ con gái rất duyên
Đẹp người, đẹp nết, ruộng điền khéo tay
Ai về Kim Động mới hay
Trước kia làm bãi, dệt đay làm nghề
Mỹ Hào kinh tế khỏi chê
Mấy năm công nghiệp đã về khắp nơi
Văn Lâm đã nức tiếng rồi
Có rượu Lạc Đạo quê tôi lưu truyền
Yên Mỹ mảnh đất thuyền quyên
Bao người tài giỏi tâm chuyên, chí bền
Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh
Tư duy đổi mới, dân mình giầu lên
Ân Thi tướng giỏi đời Trần
Có Phạm Ngũ Lão, ân cần giúp dân
Ngoại giao xuất chúng như thần
Có Nguyễn Trung Ngạn hai lần xuất giao
Văn Giang chuyển đổi tự hào
Trồng hoa, cây cảnh việc nào cũng hay
Phù Cừ lưỡng trạng còn đây
Hưng Yên nhỏ bé quê tôi
Có Tam thiên mẫu, đất bồi phù sa
Xã tôi tả ngạn Hồng Hà
Cạnh dòng Sông Cái, gọi là Tân Châu
Huyện tôi tên gọi Khoái Châu
Có Tiên Dung ở Phong Châu hiện về
Gặp Chử Đồng Tử mải mê
Không khố đánh giậm ven đê sông Hồng
Có đầm Dạ Trạch mênh mông
Bãi lau, bãi sậy một lòng giúp Vua
Có Triệu Quang Phục say sưa
Xây căn cứ địa thay vua diệt thù
Pháp thuộc, bốt Đởm, Phương Trù
Du kích cảm tử quân thù tháo thân
Đội nữ du kích Hoàng Ngân
Đòn gánh đánh giặc, mấy lần Pháp lui
Nhãn lồng nổi tiếng reo vui
Được Vua chia ngọt sẻ bùi lâu năm
Phố Hiến tuổi khoảng nghìn năm
Nay đường, phố lớn gấp trăm ngàn lần
Bắc – Hưng – Hải giúp nông dân
Tưới tiêu đồng ruộng, góp phần bội thu
Toàn dân ơn Tổng bí thư
Ông vua đổi mới khoán thu kịp thời.
Anh có về xứ nhãn với em không ?
Hồ Bán Nguyệt làm gương lồng đôi bóng
Lắng hồn nghe tiếng chuông chùa xa vọng
Ngắm cánh cò bay lả giữa phố quê.
Dưới bóng trăng cùng dạo bước triền đê
Sông lấp lánh ngược dòng về quá khứ
Trong ảo ảnh ngỡ Tiên Dung - Đồng Tử
Bước ra từ trang truyền thuyết xa xưa.
Cùng bên em hứng gió thoảng hương đưa
Cánh đồng sen thơm nức mùi con gái
Hồng chen biếc níu chân bao khách lại
Ngẩn hồn ngây nơi đồng nội thắm tình.
Xua bóng đêm bằng ánh điện lung linh
Thành phố trẻ khoác lên mình áo mới
Bao khát vọng từng ngày đang vươn tới
Hưng Yên ơi! Thoả mong đợi bao ngày.
Phút tương phùng hai đứa đếm từng giây
Thưởng thức nhãn cùi dầy thơm ngọt lịm
Mỗi khẽ chạm ngỡ môi em chúm chím
Đường tình yêu phủ tím bước ta về.
Thơ: Lê Duyên
>>> Xem thêm tại: Thơ về Hà Nam - Âm vang tình quê mộc mạc thiết tha
Ai về thăm đất Hưng yên,
Ngắm cô con gái có duyên tuyệt vời
Em đang rạng rỡ nụ cười,
Đón mùa trái chín của trời ban cho.
Tới mùa quả ngọt thơm tho,
Nhãn lồng đất tổ quả to cùi dày.
Chẳng đâu bằng được nơi này,
Cây cho trái ngọt mang đầy sắc hương.
Nhãn này là của quê hương,
Em mang gửi tặng người thương ân tình.
Em đang đứng đó một mình,
Hay đang ngóng đợi người tình phương xa.
Nhãn kia em gửi làm quà,
Tặng người trai trẻ gọi là quê hương.
Để tình ta mãi vấn vương,
Để rồi anh nhớ quê hương nhãn lồng.
Mai này nên duyên vợ chồng,
Lòng anh nhớ mãi cánh đồng quê em
Nhãn lồng quả ngọt Hưng yên,
Còn lưu danh mãi mọi miền quê hương.
Đất Hưng Yên phù sa trù phú
Gái Hưng Yên ưu tú thuỷ chung
Tam Tòng tứ đức công dung
Dũng cảm vô cùng từ thủa xa xưa.
Ỷ Lan đẹp lại vừa triết lí
Giỏi ngoại giao chính trị thiên tài
Thái hậu nhiếp chính lần hai
Giúp Triều Nhà Lý rạng ngời thịnh hưng.
Đào Thị Huệ đã dùng tài sắc
Hát ả đào giết giặc nhà Minh
Lập mưu chuốc rượu say tình
Liều lĩnh quên mình thả địch trôi sông.
Hai cuộc chiến như dừng trước mắt
Phụ nữ luôn bất khuất kiên cường
Hoàng Ngân sáng mãi tấm gương
Là người con gái can trường xứng danh.
Bùi Thị Cúc tên người anh hùng nữ
Tuổi trăng tròn hoa chớm nở xinh tươi
Sắc xuân dâng hiến cho đời
Mỹ nhân diệt giặc...thân phơi pháp trường.
Những tấm gương rạng ngời bất khuất
Máu Lạc Hồng người đất Hưng Yên
Bao năm chống Mỹ chí bền
Mẹ tôi anh dũng đã quên thân mình.
Con từng đứa hy sinh chiến trận
Chồng không về mẹ hận giặc gian
Vai gầy gồng gánh nuôi quân
Kiên cường trung hậu đảm đang trọn lòng.
Ngày giải phóng nắng hồng rạng rỡ
Xuân đã về phụ nữ thêm tươi
Trên môi bừng sáng nụ cười
Tăng cường sản xuất xây đời giàu sang.
Nay ghi tiếp sử vàng truyền thống
Cũng đảm đang anh dũng kiên trung
Việc nhà việc nước gánh gồng
Năng động vô cùng… sáng tạo thông minh.
Sống nhân hậu, nghĩa tình, rèn nết
Đầy tự tin để dệt yêu thương
Xây gia đình, dựng quê hương
Dân giàu nước mạnh má hường chung tay.
Phố Hiến cũ ngày nay tấp nập
Phụ nữ cùng hội nhập đi lên
Nghĩa nhân đùm bọc dưới trên
Dạy con ngoan giỏi mẹ hiền thành công.
Luôn xứng đáng nòi Rồng giống Hạc
Gái Hưng Yên noi các anh hùng
Nay ta quyết chí chung lòng
Dựng xây Tổ Quốc non sông đẹp giàu.
Thơ: Hoàng Thủy Tiên
Theo em về với Hưng Yên
Thoáng nghe ai hát bén duyên tơ hồng?
Ghé ngang Phố Hiến một vòng
Đây là thương cảng trong lòng anh, em!
Thời gian năm tháng không quên
Chợ quê yên ả ngày đêm nhịp nhàng
Anh vào Chùa Hiến chuông vang
Tâm hồn thanh thản thiên đàng bấy lâu
Thăm Đền Đồng Tử, ơn sâu
Tòa nhà cao rộng tình dào dạt buông
Đa Hòa, Dạ Trạch…dỗi hờn
Nghìn năm Bãi Sậy …vẫn còn khắc ghi
Hoan ca Hàm Tử, ngày đi
Ghé thăm Đền Mẫu …sanh, si …mọc đầy
Cây tám trăm tuổi, ngộ thay!
Nghiêng Hồ Bán Nguyệt ai xây, mời chào?
Cong cong dáng vẻ thanh tao
Hằng Nga chải tóc gương nào đánh rơi?
Làng Nôm cánh lúa chân trời
Cây đa, bến nước …ai ngồi giăng câu?
Mái nhà xa khuất, gợn sầu
Thả hồn theo gió chìm mau phương buồn
Món ăn đặc sản quê hương
Nhãn lồng Phố Hiến náu nương môi mềm
Tương bần bắt mắt gọi tên
Ếch om run rẩy viết nên hẹn hò
Chả gà ai đã ban cho?
Ra về dan díu buồn lo ốm gầy
Em còn ẩn hiện đâu đây?
Bóng chiều ham tối hồn cây thẫn thờ
Hưng Yên chín đỏ giấc mơ
Tiếng lòng lăn vội sang bờ tình yêu.
Tác giả: Thiên Ân
Quê tôi vang bóng một thời
Kinh thành thứ nhất thứ nhì Hưng Yên
Bao người gan dạ trung kiên
Xả thân vì nước vì nền tự do
Bao người vượt khó làm to
Suốt đời vì nước chăm lo dân mình
Quê tôi có Nguyễn Văn Ninh
Tướng Phạm Ngũ Lão hiển linh ngút trời
Chuyện tình bất tử ngàn đời
Bắc Sơn Bãi Sậy một thời liệt oanh
Hương lồng hoa nhãn thơm thanh
Đồng đay thẳng cánh như tranh Đông Hồ
Con người cảnh vật lên thơ
Xây hồ Bán Nguyệt nàng chờ rửa chân
Ai ơi đừng có phân vân
Về thăm quê nhãn kết thân bạn hiền.
Tác giả: Hồng Phúc
Có ai đến Hưng Yên
Thăm giùm tôi vườn nhãn
Trái nhãn no tròn, ngọt ngào, thơm mát
Loại nhãn tiến Vua
Tuyệt vời đặc sản
Mưa chiều, nắng sáng
Hương nhãn len vào từng cánh phổi, buồng tim
Dưới trời xanh
Vườn nhãn đứng cười duyên
Khoe chùm quả thơm ngon căng đầy mật
Tôi yêu quê
Nên yêu từng mạch đất…
Tác giả: Ngô Minh Hằng
Anh đã về thăm quê hương em
Mùa nhãn ngọt Hưng Yên tháng tám
Khi cơn gió hồ thu vừa mới đến
Lòng xôn xao trong nắng ấm đầu mùa.
Hương thơm bay vời vợi mảnh vườn xưa
Những trái chín tròn căn tràn sức sống
Cùi dày trắng vỏ vàng nâu ráo nước
Ngọt ngào riêng mùi nhãn ấy quê em.
Anh đến Hưng Yên lòng thấy mến yêu hơn
Những thắng cảnh những đền chùa nổi tiếng
Những cô gái má hồng tươi thân thiện
Dưới trời thu nghiêng nón nắng đi về.
Tháng tám quê em trái chín dọc triền đê
Con đò chở mùa thu tràn nỗi nhớ
Ngày anh đến buổi đầu còn bỡ ngỡ
Gọi đò sang khi mùa nhãn chín rồi.
Anh đã về quê hương em yêu ơi
Yêu mảnh đất Hưng Yên, yêu biết mấy
Cứ tha thiết ru hồn anh đến vậy
Khi trở về từ mùa nhãn quê em.
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Hưng Yên đứng đợi bên trời,
Chùa Hiến thanh tịnh gọi mời nơi nơi.
Ngắm cây nhãn tổ xanh tươi,
Hơn ba trăm tuổi bên đời yên an.
Thơm mùi bánh khúc Văn Giang,
Bánh cuốn Phú Thị cô hàng trao tay.
Rượu Lạc Đạo cứ tỉnh say,
Làng hoa, cây cảnh dặm dài Văn Lâm.
Chùa Nôm độc đáo thâm trầm,
Và đây làng cổ lặng thầm nếp xưa.
Mỹ Hào bóng nắng đu đưa,
Chiến công Bãi Sậy vẫn chưa phai nhoà.
Yên Mỹ nổi tiếng gần xa,
Danh y trác tuyệt, nữ thoa văn tài.
Tôn vinh những bậc anh tài,
Tinh hoa đất nước, quê này ghi công.
Khoái Châu nô nức trong lòng,
Đa Hoà, Dạ Trạch thờ Đồng Tử xưa.
Gà Đông Tảo lạ kỳ chưa?
Cam đường, bưởi diễn nhớ mua làm quà.
Ân Thi cách cũng không xa,
Viếng Đền Phù Ủng, lòng ta dạt dào.
Kim Động hương sen ngạt ngào,
Chè sen long nhãn gửi trao nỗi niềm.
Đền thờ danh nhân trang nghiêm,
Miền quê Tiên Lữ êm đềm tháng năm.
Phù Cừ ai có về thăm,
Viếng đền Quốc trạng tiếng tăm một thời.
Hưng Yên ơi! Hưng Yên ơi!
Nhãn lồng thơm nức trên môi ai cười.
Mai này ta đã xa người,
Lòng riêng nhớ mãi đất trời Hưng Yên.
Tác giả: Lê Nhường
Xin mời người về thăm lại Hưng Yên
Để ngất ngây với vườn cây trĩu quả
Sông Hưng Hải chở đầy bao tôm cá
Ruộng bạt ngàn cho cây lúa thêm xanh
Đất phèn chua giờ nhiều vụ thâm canh
Người dân quê vốn thật thà cần mẫn
Nết dịu dàng không biết hờn biết giận
Gian khổ nhọc nhằn miệng vẫn cười tươi
Dựng xây đời bằng trí tuệ tuyệt vời
Cho đất mẹ ngày càng thêm giầu đẹp
Rạng nhãn trĩu cành bao niềm kiêu hãnh
Cùng bạn bè luôn sát cánh đi lên
Xin một lần đến để mãi không quên
Làng quê xưa nay thật nhiều đổi mới
Nhà máy nhiều đường to dài rộng mở
Luôn đón chờ bè bạn đến mưu sinh
Người về đây để nói chuyện tình duyên
Để chiều đông không chạnh lòng thôn nữ
Để Hưng Yên ngọt ngào câu tình tự
Xin hãy về với quê nhãn Hưng Yên.
>>> Xem thêm tại: Tuyển chọn thơ hay về An Giang - Miền sông nước chan hòa
Tác giả: Nguyễn Hải Bình
Thế là mùa nhãn lại về
Xa quê lâu lắm chưa về Hưng Yên
Cũng vì công việc liên miên
Chưa về thăm lại Hưng Yên quê mình.
Quê hương bao nghĩa, bao tình
Nơi ấy có cả bóng hình... ngày xưa
Phận đời lắm chát, nhiều chua
Xa nhau từ ấy, bây giờ... mất nhau.
Tác giả: Thiên Ân
Theo em về với Hưng Yên
Thoáng nghe ai hát bén duyên tơ hồng?
Ghé ngang Phố Hiến một vòng
Đây là thương cảng trong lòng anh, em!
Thời gian năm tháng không quên
Chợ quê yên ả ngày đêm nhịp nhàng
Anh vào Chùa Hiến chuông vang
Tâm hồn thanh thản thiên đàng bấy lâu
Thăm Đền Đồng Tử, ơn sâu
Tòa nhà cao rộng tình dào dạt buông
Đa Hòa, Dạ Trạch… dỗi hờn
Nghìn năm Bãi Sậy… vẫn còn khắc ghi
Hoan ca Hàm Tử, ngày đi
Ghé thăm Đền Mẫu… sanh, si… mọc đầy
Cây tám trăm tuổi, ngộ thay!
Nghiêng Hồ Bán Nguyệt ai xây, mời chào?
Cong cong dáng vẻ thanh tao
Hằng Nga chải tóc gương nào đánh rơi?
Làng Nôm cánh lúa chân trời
Cây đa, bến nước… ai ngồi giăng câu?
Mái nhà xa khuất, gợn sầu
Thả hồn theo gió chìm mau phương buồn
Món ăn đặc sản quê hương
Nhãn lồng Phố Hiến náu nương môi mềm
Tương bần bắt mắt gọi tên
Ếch om run rẩy viết nên hẹn hò
Chả gà ai đã ban cho?
Ra về dan díu buồn lo ốm gầy
Em còn ẩn hiện đâu đây?
Bóng chiều ham tối hồn cây thẫn thờ
Hưng Yên chín đỏ giấc mơ
Tiếng lòng lăn vội sang bờ tình yêu.
Tác giả: Đỗ Quốc Thuấn
Bởi vì anh cư mê mải kinh kỳ
Nên quên cả đường về phố Hiến
Nguyệt Hồ còn vương câu thề hẹn
Mà người đi như một cánh chim trời
Em như thể ghé vào nên đâu dám chia vui
Bởi ám ảnh câu Kinh kỳ là thứ nhất
Dẫu trái nhãn lồng có thơm hương, ngọt mật
Đâu thể sánh bằng mỹ vị xứ phồn hoa
Anh nghĩ gì về đàn chim thiên di
Nghìn cách trở về đúng kỳ nhãn chín
Vườn đất quê mình vào mùa chim ríu rít
Giá như chúng mình hiểu được tiếng chim kêu
Chẳng như người đi biệt xứ luôn
Cánh sải rộng dài bay qua ngàn xứ sở
Hương nhãn vườn xưa còn cất riêng nỗi nhớ
Chả lẽ con người không sánh nổi chim muông
Thôi cũng đành ta nhớ, người quên
Bởi lẽ phồn hoa kinh kỳ là thứ nhất
Thế mà lúc chia xa anh lưu bút
“Chưa qua sông Hồng đỏ mắt nhớ Hưng Yên”.
Tác giả: Tào Khánh Hưng
“Hỡi cô cắt cỏ bên sông
Có muốn ăn nhãn thì lồng sang đây”
Câu ca xưa, có từ bao giờ?
Hưng Yên vùng đất ân tình mến thương
Thứ nhất Kinh kỳ, thứ nhì phố Hiến
Trăng soi Nguyệt Hồ, đền Mẫu linh thiêng
Văn miếu Xích Đằng hội thi năm ấy
Truyền thuyết Chử Đồng Tử, Tiên Dung sáng mãi một tình yêu
Ơi ... Hưng Yên!
Gương sáng kiên trung người con bãi Sậy
Vang danh bao đời du kích Hoàng Ngân
Sông Hồng nhuộm đỏ phù sa bãi dâu xanh ngát
Âm vang điệu chèo, mượt mà câu hát dân ca
Người Hưng Yên ... một nắng, hai sương
Cho ngát hương sen, thơm ngọt nhãn lồng
Đồng xanh bao la dạt dào sóng lúa
Đường thênh thang nắng vàng, nhà máy vút cao
Hưng Yên ơi!
Ngọt ngào phố Hiến xưa địa linh, nhân kiệt
Thêm xanh cây trái chào nắng mới xôn xao
Hưng Yên đẹp giàu, vươn mình nơi cửa ngõ Thủ đô
Hưng Yên ân tình, quê mình mãi mãi đẹp tươi…
Tống Trân tài giỏi, dân cầy nhớ công
Bây giờ mời bạn ngược dòng
Về Phố Hiến cổ trong lòng Hưng Yên
Nhãn lồng thơm ngọt có liền
Đảo Cò tuyệt đẹp như tiên giữa hồ
Xích Đằng văn miếu đang chờ
Về đây tưởng nhớ, để mơ tên mình
Bao nhiêu lễ hội, chùa, đình
Vấn vương du khách, thắm tình quê tôi.
Những vần thơ về Hưng Yên không chỉ là lời ngợi ca miền quê yêu dấu, mà còn là nơi để những người con xa quê tìm lại cảm xúc nguyên sơ. Giản dị mà sâu lắng, Hưng Yên luôn sống mãi trong lòng người bằng hương vị ngọt ngào và tình quê đậm đà.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.