Đà Nẵng – thành phố biển hiện đại nhưng vẫn giữ được nét dịu dàng, thân thiện và nên thơ. Những vần thơ về Đà Nẵng là bản hòa ca giữa vẻ đẹp thiên nhiên, nhịp sống đô thị trẻ trung và tình cảm mộc mạc của con người miền Trung yêu thương
Đà nẵng miền trung hai đầu thương nhớ
Biển mặn mòi sóng vỗ nước trong xanh
Bắc Trung Nam một dải đã đồng hành
Nên đất Việt trái ngọt lành muôn thủa
Sông Hàn khuya điểm hẹn hò đôi lứa
Bà Nà hiu nơi tụ hội muôn phương
Dù có đi xa- xa mấy dặm trường.
Tình lưu luyến gửi vấn vuơng theo nắng
Con đường khuya đèn đêm trong im lặng
Em vẫn cùng anh ngắm nhịp cầu quay.
Tay trong tay tình thắm nghĩa đong đầy
Duyên trao gửi cho mai ngày hạnh phúc
Đà Nẵng yêu thương lòng thêm rạo rực
Đi xa rồi nhung nhớ lắm người ơi
Cái gió miền trung man mác mây trời
Hẹn gặp nhé…gửi lời...theo mây gió.
Thơ: Nguyễn Ngọc
>>> Xem thêm tại: Tuyển chọn thơ hay về Tam Đảo - Sương mờ và mộng mơ
Anh có về Đà Nẵng với em không
Thành phố miền trung chưa một lần em đến
Nhưng trong tim đã muôn vàn thương mến
Đợi ngày thơ ta kết nối nhịp cầu.
Em đã đợi ngày này từ rất lâu
Mong một lần đến thăm thành phố trẻ
Qua đạn bom vươn mình lên mạnh mẽ
Như chàng trai mang sức sống diệu kì
Hãy về nhé anh và dắt em đi
Thăm Bà Nà Hill đẹp như trong cổ tích
Ngắm sông Hàn bầu trời đêm tĩnh mịch
Lễ hội hoa đăng, phố cổ rợp sắc màu.
Hẹn hò nhé Anh mình sẽ tìm thấy nhau
Cho dù ta chưa một lần gặp gỡ
Tình thi nhân tấm lòng luôn rộng mở
Với trang đời, với Đà Nẵng thân yêu!!!
Tác giả: Lê Hoài Phương
Em muốn về thăm Đà Nẵng quê anh
Dãy núi cao Ngũ Hành Sơn xanh thẫm
Vươn mình ra ôm bờ biển đẹp lắm
Bãi Non Nước nằm khép nép dịu dàng
Bước chân em từng bậc lên non ngàn
Bà Nà Hill mơ màng làn sương phủ
Đắm mình trong cõi tiên ngàn hoa nở
Suối Thần Tài bỡ ngỡ đẹp như mơ
Quê anh đó đẹp tựa một vần thơ
Cầu Hàm Rồng bên bờ Hàn mãi chảy
Cầu tình yêu dang vòng tay bỏng cháy
Đón em về nơi ấy đầy yêu thương
Cù Lao Chàm rặng dừa tia nắng vương
Ngàn hòn đảo hoang sơ trong tầm mắt
Gió Mỹ Khê thì thào ru lời hát
Yêu quê anh bát ngát bốn mùa xanh
Hãy đón em một lần thăm quê anh
Đà Nẵng ơi! Bức tranh đẹp như mộng!
Thơ: Hạnh Nguyễn
Anh về quê em nghe sóng hát xôn xao
Biển ngủ dưới ngàn sao lấp lánh
Trăng lả lơi dưới dòng sông sóng sánh
Ru hàng cây thủ thỉ tâm tình.
Sông Hàn giữa thành phố quê mình
In bóng chiếc cầu Rồng lung linh, tráng lệ…
Ngọn Hải Đăng, Tiên Sa bề thế
Biển Mỹ Khê quyến rũ hiền hòa …
Anh lên thăm Núi Chúa – Bà Nà
Ngắm trời đất, bốn mùa về đây hội tụ
Ngũ Hành Sơn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ
Năm ngón tay tiên nở một đóa hoa
Tới thánh địa Mỹ Sơn – vua Chăm Pa
Thành quách ngàn năm lịch sử
Những bàn tay tài hoa thổi hồn cho đá
Đà Nắng ơi! Yêu lắm quê mình!
Xin cúi xuống hôn lên miền đất Mẹ
Tình người bao dung sông núi hiền hoà
Đà Nẵng ơi! Sao mà yêu da diết
Gắn tình người trọn vẹn với non sông
Nắng nóng mưa sa bền chí mặn nồng
Vượt khó theo cùng Sài Gòn- Hà Nội
Xin cúi xuống hôn lên miền đất mẹ
Ở là thương, đi nhớ mãi khôn nguôi!
Người xa xứ cũng đem lòng quyến rũ
Biển dạt dào chan chứa bao niềm vui
Đà Nẵng ơi! Trong tim của muôn người
Nét huyền diệu đi lên từ nghèo khó…
Xa Đà Nẵng đem theo bao nỗi nhớ
Mong ước ngày mai ta lại trở về.
Ai đã đến từng qua nơi ấy
Nhịp cầu quay được thấy sông Hàn
Vườn hoa kia đẹp mênh mang
Cũng từ nơi đó ta nàng gặp nhau
Thảm vàng trắng nhiều màu khoe sắc
Nước sông Hàn phẳng lặng êm trôi
Đằng kia hai đứa thường ngồi
Đêm Hè mát rượi ghế đôi bờ kè
Tình thắm đượm Xuân về thay áo
Nghe du dương tiếng Sáo sang sông
Thế là nàng đã có chồng
Một chiều Đà Nẵng đứng trông mơ màng
Nay về lại phà ngang vắng bóng
Chín cây cầu nối vọng qua sông
Vườn hoa người khéo chăm trồng
Ta vui nhộn nhịp trong lòng hân hoan…!!!!
Đà Nẵng vươn mình… cất tiếng ca
Cầu Rồng hướng thẳng …. núi Sơn Trà
Ngũ Hành dáng ngự hùng thiên quá
Cẩm Lệ song hành vững tiến xa!!!
Bạn đến tìm vui nơi phố xá
Ta thăm thắng cảnh núi Bà Nà
Mơ màng lạc bước phương trời lạ…
Đà Nẵng yêu ơi!… mãi với ta.
Đà Nẵng thu rồi có phải không anh?
Những hàng cây xanh chắc đang dần thay áo?
Thành phố có rét run khi trời làm giông bão
Gió thốc, bụi mù có chao đảo nhịp chân?
Đà Nẵng thật xa mà cũng thật gần
Em chỉ ước một lần về Sơn Trà ngắm biển
Bãi cát trắng tinh khiến lòng thêm xao xuyến
Làng Non Nước hữu tình nổi tiếng khắp nơi nơi
Đêm xuống lung linh, ánh đèn điện sáng ngời
Sông nước đẹp tuyệt vời như bức tranh thủy mặc
Lữ khách bâng khuâng nhìn cờ hoa giăng mắc
Những ổ khóa hoen màu ghi khắc triệu ước mong
Trong cơn mơ thoáng hiện dáng Cầu Rồng
Thoáng hiện bóng Ngũ Hành Sơn hùng vĩ
Đèo Hải Vân tạc vào trong thế kỷ
Những cung đường uốn lượn thật quanh co
Ừ em thương chứ em chẳng giả đò
Ừ em nhớ, nhớ anh và Đà Nẵng
Muốn gửi cho anh biết bao dòng tin nhắn
Mà e ấp, ngại ngùng nên cứ thế lặng thinh
Nhưng tơ đã vương tơ, tình đã bén tình
Nên mộng tưởng bóng hình người yêu dấu …
Ta nghe Đà Nẵng tình người.
Nơi quê mẹ với những lời thân thương.
Đà Nẵng ơi, một chặng đường.
Ngọt bùi cũng lắm, gió sương cũng nhiều.
Sơn Trà thơ mộng,mỹ miều.
Cánh buồm nhuộm tím những chiều hoàng hôn.
Ngũ Hành Sơn dáng nước non.
Núi kề bên biển, mãi còn mê say.
Bà Nà lành lạnh mây bay.
Bâng khuâng cứ ngở nơi này cõi tiên.
Bao công trình mới mọc lên.
Sông Hàn thanh thản, bước trên nhịp cầu.
Quê hương nghĩa nặng tình sâu.
Tình đất tình biển một mầu yêu thương.
Đà Nẵng ơi, mãi vấn vương.
Một người đã khuất thân thương, tự hào.
Đêm đêm biển hát xôn xao.
Hải Vân sừng sững, biết bao nhiêu tình.
Nghe sao rộn rã tim mình.
Dấu chân gửi lại, ân tình mang theo.
Đà Nẵng một thời ta đã đi qua.
Góp viên gạch để làm nên thành phố.
Bao năm xa vẫn còn nguyên nỗi nhớ.
Với sông Hàn đêm, với núi Sơn trà.
Mấy năm rồi ta đã đi xa.
Giờ trở lại sao mà nghe thỗn thức.
Một vùng đất với bao ký ưc.
Nhưng giờ đây tràn ngập những làng Tàu.
Thành phố nguy nga mà canh cánh nỗi đau.
Cửa ngõ biển vẫn biết bao thơ mộng.
Nhưng sẽ có bao nhiêu điều biến động.
Khi hiểm hoạ giang sơn sớm tối chực chờ.
Đà Nẵng có còn thành phố của ước mơ.
Khi tình người, tình đất nhiều thay đổi.
Cái đẹp giảm đi, cái lo thì đang tới.
Có còn chăng một thành phố tuyệt vời?
Những mảnh đất nên thơ giữa tình người.
Bị phá nát, chỉ còn trong hoài niệm.
Đà Nẵng ơi, một nỗi buồn hiển hiện.
Hòn ngọc một thời bên bờ biển miền Trung.
Đà Nẵng đêm pháo hoa
Náo nức trẻ tới già
Xuống đường vui trẩy hội
Tiếng nhạc hòa tiếng ca.
Đà Nẵng đêm pháo hoa
Trên cao ánh trăng ngà
Dát bạc trên khắp lối
Thoảng hương quỳnh bay xa.
Đà Nẵng đêm pháo hoa
Tay đang nắm chan hòa
Sông Hàn đêm sáng rực
Anh về cùng em nha.
Đà Nẵng đêm pháo hoa
Niềm vui khắp mọi nhà
Cờ sao cùng biểu ngữ
Tự hào Việt Nam ta.
(Bằng Lăng Tím)
Hà Nội ơi! Ta tạm xa nhé
Đến Đà Nẵng - phố biển kiên cường
Với bà xã đó quê hương
Đong đầy kỷ niệm thân thương của đời.
Mỹ Khê đó bãi tắm tuyệt vời
Đảo Sơn Trà non nước trong xanh
Người dân thân thiện hiền lành
Du lịch hấp dẫn, đô thành phồn hoa.
Đỉnh Bà Nà non cao lộng gió
Sông Hàn cầu chín kỳ tích hay
Cầu Rồng phun lửa, mưa bay
Thuận Phước huyền ảo, cầu quay xoay mình.
Chùa Linh Ứng Phật Bà độ thế
Ngũ Hành Sơn tay phật hứng đời
Lăng Cô cát trắng tuyệt vời
Cù lao Chàm đó, biển trời mênh mang.
Đến Túy Loan cái nôi mì Quảng
Chốn đô thành bánh tráng cuộn rau
Người dân sát cánh cùng nhau
Dựng xây Đà Nẵng đẹp giàu, phồn vinh!
Tác giả: Lãng Du Khách
Khen cho tạo hoá khéo bàn tay
Báu vật thiên nhiên tặng nơi này
Sơn Trà duyên dáng soi bóng nước
Mỏ Diều, Cổ Ngựa trắng mây bay.
Đó vịnh Tiên Sa đẹp ngất ngây
Áo em bay quyện giữa làn mây
Xa xa, Hải Vân sơn hùng vĩ
Kìa Mỹ Khê sóng nước vơi đầy.
Mỗi bước phiêu bồng giữa ngàn cây
Hoa rừng, lá biếc gieo đắm say
Xôn xao, thấp thoáng bầy linh trưởng
Chủ nhân ông rừng núi nơi này.
Biển cũng say mộng giấc êm đềm
Bao ngỡ ngàng trong ánh mắt em
Sơn Trà tưởng đâu vườn thượng uyển
Từng bước chân, ta bước lên tiên.
Lâng lâng, thư thái giữa mây trời
Tuyệt mỹ Sơn Trà có mấy nơi
Báu vật thiên nhiên nên gìn giữ
Để lại cho con cháu muôn đời?
Tác giả: Huy Tùng
Anh có về Đà Nẵng với em không?
Ở nơi ấy biển xanh và cát trắng
Khúc ruột miền Trung, hiền hòa, sâu nặng
Nối nhịp cầu Nam – Bắc mãi yêu thương.
Anh hãy về, cho em bớt vấn vương
Cho biển em thêm mặn mòi xanh thẳm
Sóng bạc đầu đùa vui trời vàng nắng
Bạn năm châu cùng sum họp một nhà.
Rồi chúng mình ngắm rồng lửa, pháo hoa
Cùng hòa vang bản tình ca bất hủ
Nghe con sóng rì rào lời nhắn nhủ
Đến với em! Người ở lại đừng về.
Bà Nà Hills, ghi nhớ mãi lời thề
Biển Mỹ Khê vốn hiền hòa ngóng đợi
Đảo Sơn Trà lặng im nghe gió gọi
Linh Ứng nhiệm màu gửi gắm một tình yêu
Ngũ Hành Sơn, hồn non nước phiêu diêu
Đèo Hải Vân hùng quan thiên đệ nhất
Đà Nẵng kiên cường, bản tình ca bất khuất
Anh ơi về… thăm miền đất yêu thương.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thông
Về Đà nẵng thông reo biển hát
Ngập dừa xanh xào xạc vi vu
Sơn Trà núi phủ sương mù
Dưới chân bãi Rạng là khu nghỉ hè.
Dọc theo biển bờ kè đá cổ
Nhìn ngoài khơi sóng vỗ sương lam
Cầu Rồng ngược cổ Viện Chàm
Đứng hiên ngang cạnh sông Hàn chon von.
Núi Ngũ Hành như hòn ngọc thạch
Bạn phương Tây lữ khách đến thăm
Quê tôi Đà Nẵng danh lam
Thân mời bạn đến ghé hầm Hải Vân.
Núi kỳ vĩ sương ngần phủ trắng
Đến Bà Nà khách lặng lẽ xem
Sững sờ núi Chúa mây chèn
Sương giăng phủ lối êm đềm gió ru.
Là đặc điểm từng khu resort
Bao quanh bờ dãy mái nhà rông
Những cây dù ẩn hiện lồng
Từ trong resort bềnh bồng ngắm xuyên.
Xa xa những con thuyền vượt bến
Bóng nhỏ dần thuyền hẹn ngày về
Mang tôm cá ghẹ đuề huề
Làm quà lữ khách mùa hè nơi đây.
Tác giả: Giang Hoa
Mời anh về thăm Hàn phố cùng em
Đi dọc bờ sông ngắm những cây cầu mới
Đường Bạch Đằng đêm về vui như hội
Khách xa gần ai cũng muốn ghé qua.
Em sẽ đưa anh đi trên những chiếc cầu
Chân rộn bước trong lòng thành phố trẻ
Mỗi chiếc cầu đẹp lung linh một vẽ
Say đắm bao người khi có dịp đi qua.
Em lại đưa anh lên ngắm núi Sơn Trà
Tắm biển Mỹ khê, thăm chùa Linh Ứng
Ngũ Hành Sơn năm ngọn cao sừng sững
Biểu tượng muôn đời cho thành phố chúng ta.
Lên cáp treo chinh phục đỉnh Bà Nà
Ở trên ấy bốn mùa sương phủ trắng
Như Đà Lạt giữa miền Trung đầy nắng
Là thiên đường, là tiên cảnh đó anh.
Ta lại về tắm nước biển trong xanh
Tối thứ bảy đi xem rồng phun lửa
Cầu sông Hàn giờ không còn quay nữa
Cảng cập tàu nay đã được dời ra.
Càng yêu thêm thành phố của chúng ta
Đang vững bước vươn lên tầm cao mới
Anh hãy về vào tháng tư năm tới
Ngắm sông Hàn lung linh đêm pháo hoa.
Tác giả: Hà Trần
Anh ra thăm Đà Nẵng cuối chiều đông
Trời se lạnh bên cầu Rồng háo hức
Dòng sông Hàn cứ quanh co uốn khúc
Đà Nẵng một thời ký ức không quên.
Bà Nà Hills nơi xứ sở thần tiên
Cảng Tiên Sa những con thuyền dưới bến
Bán đảo Sơn Trà có ai từng đến
Cảnh tuyệt vời người dễ mến dễ thương.
Đà Nẵng ngày nay lộng lẫy phố phường
Đang vươn mình những con đường mới mở
Biển Mỹ Khê đến một lần sẽ nhớ
Gió thì thầm nghe sóng vỗ lao xao.
Cung Tiên Sơn nhà thi đấu thể thao
Anh đã dựng xây ngày nào hoành tráng
Kỷ niệm xưa với biết bao ngày tháng
Nơi Đà thành cùng bè bạn chung tay.
Có khi nào em trở lại nơi đây
Thăm sông Hàn nhìn mây bay trong gió
Tay trong tay nhắc về ngày xưa đó
Ký ức ngọt ngào nỗi nhớ không tên.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mời anh đến quê em Đà Nẵng
Có sông Hàn nước lặng lờ trôi
Phù sa luôn mãi đắp bồi
Mang về mạch sống trào sôi tự hào.
Mời anh đến tình trao phố biển
Bao đổi thay chuyển biến rộn ràng
Phố Đà nay đã sang trang
Tựa như hòn ngọc ngỡ ngàng bước chân.
Thành Điện Hải tinh thần bất diệt
Của tướng tài lẫm liệt Tri Phương
Nhìn xa đỉnh núi tỏa hương
Đó chùa Linh Ứng trầm hương nguyện cầu.
Đây bán đảo từ lâu đã gọi
Lá phổi xanh lọc lõi điều hoà
Nơi này có bãi Tiên Sa
Tạo nên vẻ đẹp ngôi nhà cõi tiên.
Năm ngọn núi ảo huyền thắng cảnh
Đúng Ngũ Hành rực ánh kỳ quan
Thiên nhiên kiệt tác rỡ ràng
Bước vào hang động ngỡ sang cõi bồng.
Màu xanh thẳm mênh mông bát ngát
Biển Mỹ Khê sóng nhạc vỗ về
Bổng trầm điệu khúc tình quê
Sóng ôm bờ cát nguyện thề thủy chung.
Người du khách vượt trùng ghé lại
Để buồng tim ở mãi đất này
Ngắm nhìn phong cảnh đắm say
Hữu duyên đã đến tỏ bày tiếng yêu.
Tác giả: Sen Nguyễn
>>> Xem thêm tại: Thơ Cao Bằng - Vẻ đẹp nguyên sơ giữa núi rừng ngút ngàn
Anh có về Đà Nẵng với em không?
Thăm cô gái có má hồng đôi tám
Chiều sóng biển Mỹ Khê đầy thương cảm
Trên trời xanh ôm cả đám mây hồng.
Ngồi du thuyền ta đi suốt dòng sông
Rồi dạo bước lên cầu Rồng tâm sự
Leo đỉnh núi Bà Nà cùng ghép chữ
Tình yêu nồng em vẫn giữ như xưa.
Ngũ Hành Sơn ngây ngất cảnh đền chùa
Đến cầu nguyện chuyện tình chưa duyên kết
Về bán đảo Sơn Trà cùng nghỉ mệt
Xem pháo hoa vui như tết cổ truyền.
Muôn sắc màu đẹp tựa cảnh thần tiên
Xin gửi tặng làn môi hiền thơm ngát
Người lữ khách anh có nghe biển hát
Về cùng em nhảy điệu nhạc chân tình.
Tác giả: Kim Ánh
Về Đà Nẵng du dương nghe sóng hát
Biển Mỹ Khê trong mát bốn mùa xanh
Lên Hải Vân hít không khí trong lành
Ngắm hùng vĩ trường sơn xanh xa tít.
Về Đà Nẵng bạn mình ơi nên biết
Ngắm cầu quay tha thiết lúc nửa đêm
Về Ngũ Hành Sơn tỏa bớt nỗi niềm
Thắp hương nhé chùa linh thiêng Non Nước.
Thành phố trẻ với bao niềm mơ ước
Ta hãy về sánh bước dưới trời đêm
Đường phố dọc ngang rực rỡ ánh đèn
Sông Hàn đó thân quen mà sâu lắng.
Cũng đã mấy năm nay rồi xa vắng
Giờ muốn về thức trắng với trời đêm
Đến bãi Bụt cảm nhận cái bình yên
Thành phố biển đẹp dịu hiền nghiêng ngả.
Tác giả: Trần Quân
Anh có về Đà Nẵng với em không
Ở nơi ấy đêm sông Hàn dậy sóng
Mắt vào thu sáng bờ môi chín mọng
Sớm mai rồi sương đọng mãi chẳng phai.
Cầu quay ơi! Bao năm tháng miệt mài
Vẫn sừng sững nối hai đầu thương nhớ
Sông có biết nỗi lòng người bên lở
Trăn trở hoài nên dang dở mùa ngâu.
Về nhé anh mình chung bước trên cầu
Ngày hạnh phúc đâu có còn xa nữa
Cây cầu Rồng đêm về thắp thêm lửa
Tay trong tay đi giữa những cờ hoa.
Thu đến sớm khua bán đảo Sơn Trà
Nghiêng giấc mộng trăng ngà soi biển biếc
Mùa hạ đi nắng vàng còn luyến tiếc
Bãi cát dài biền biệt níu bàn chân.
Mình lại về dưới những tiếng chuông ngân
Chùa Linh Ứng đã bao lần chờ đợi
Câu tình duyên chẳng còn xa vời vợi
Đón thu về mùa mới Đà Nẵng ơi.
Tác giả: Xuyên Đàm
Dù đến một lần hay nhiều lần, Đà Nẵng luôn để lại dấu ấn khó phai trong lòng người qua những vần thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng. Thành phố ấy không chỉ có biển xanh, núi ngọc mà còn là nơi khơi nguồn cho biết bao cảm xúc thi vị và tình yêu quê hương tha thiết.