Những bài thơ hay nhất về tình yêu đôi lứa ngọt ngào

15:58 05/06/2025 THƠ THEO CHỦ ĐỀ Mai Khanh

Tình yêu nam nữ luôn là đề tài bất tận của thi ca. Những vần thơ dưới đây mang theo tiếng lòng rung động, dịu dàng, đầy khát khao và đôi khi là cả nỗi buồn trong chuyện tình yêu đôi lứa.

Thơ bất hủ về tình yêu nam nữ

Bàn tay em

Tác giả: Xuân Quỳnh

Gia tài em chỉ có bàn tay
Em trao tặng cho anh từ ngày ấy
Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
Quá khứ dài là mái tóc em đen
Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em
Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng
Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng
Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay?

Bàn tay em ngón chẳng thon dài
Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả
Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ
Hái rau rền rau rệu nấu canh
Tập vá may, tết tóc một mình
Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ

Đường tít tắp, không gian như bể
Anh chờ em cho em vịn bàn tay
Trong tay anh, tay của em đây
Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ
Trời mưa lạnh tay em khép cửa
Em phơi mền vá áo cho anh
Tay cắm hoa, tay để treo tranh
Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc
Năm tháng đi qua mái đầu cực nhọc
Tay em dừng trên vầng trán lo âu
Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau
Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả
Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ
Lấy thời gian đan thành áo mong chờ
Lấy thời gian em viết những dòng thơ
Để thấy được chúng mình không cách trở...
Bàn tay em, gia tài bé nhỏ
Em trao anh cùng với cuộc đời em.


Đan chặt lấy Bàn tay em ngày đó

Vội vàng

Tác giả: Xuân Diệu

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi.
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại!
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Sóng

Tác giả: Xuân Quỳnh

Dữ dội và dịu êm

Ồn ào và lặng lẽ

Sông không hiểu nổi mình

Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa

Và ngày sau vẫn thế

Nỗi khát vọng tình yêu

Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể

Em nghĩ về anh, em

Em nghĩ về biển lớn

Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió

Gió bắt đầu từ đâu?

Em cũng không biết nữa

Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu

Con sóng trên mặt nước

Ôi con sóng nhớ bờ

Ngày đêm không ngủ được

Lòng em nhớ đến anh

Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc

Dẫu ngược về phương nam

Nơi nào em cũng nghĩ

Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương

Trăm nghìn con sóng đó

Con nào chẳng tới bờ

Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế

Năm tháng vẫn đi qua

Như biển kia dẫu rộng

Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra

Thành trăm con sóng nhỏ

Giữa biển lớn tình yêu

Để ngàn năm còn vỗ.

Trái tim em dậy lên từng nhịp Sóng

>>> Khám phá thêm: Tuyển chọn thơ cảm động về tình yêu thương con người

Yêu

Tác giả: Xuân Diệu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?
Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt,
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người si theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít.
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Tương tư

Tác giả: Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông

Một người chín nhớ mười mong một người.

Gió mưa là bệnh của giời

Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,

Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?

Ngày qua ngày lại qua ngày,

Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang,

Không sang là chẳng đường sang đã đành.

Nhưng đây cách một đầu đình,

Có xa xôi mấy cho tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,

Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!

Bao giờ bến mới gặp đò?

Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu

Nhà anh có một hàng cau liên phòng

Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông

Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Thuyền và biển

Tác giả: Xuân Quỳnh

Em sẽ kể anh nghe

Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết

Thuyền nghe lời biển khơi

Cánh hải âu, sóng biếc

Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng

Và tình biển bao la

Thuyền đi hoài không mỏi

Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ

Biển như cô gái nhỏ

Thầm thì gửi tâm tư

Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ

Biển ào ạt xô thuyền

(Vì tình yêu muôn thuở

Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu

Biển mênh mông nhường nào

Chỉ có biển mới biết

Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau

Biển bạc đầu thương nhớ

Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi

Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh

Em chỉ còn bão tố.


Tình ta như Thuyền và biển mãi khát khao

Tương tư

Tác giả: Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông

Một người chín nhớ mười mong một người.

Gió mưa là bệnh của giời

Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,

Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?

Ngày qua ngày lại qua ngày,

Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang,

Không sang là chẳng đường sang đã đành.

Nhưng đây cách một đầu đình,

Có xa xôi mấy cho tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,

Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!

Bao giờ bến mới gặp đò?

Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu

Nhà anh có một hàng cau liên phòng

Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông

Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Nói cùng anh

Tác giả: Xuân Quỳnh

Em biết đấy là điều đã cũ

Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:

Sự gắn bó giữa hai người xa lạ

Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn

Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi

Niềm đau đớn tưởng như vô tận

Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai

Người khác lại nói lời yêu thuở trước

Đời sống chẳng vô cùng, em biết

Câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu

Như không khí như màu xanh lá cỏ

Nhiều đến mức tưởng như chẳng có

Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em

Niềm vui sướng trong ta là có thật

Như chiếc áo trên tường như trang sách

Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa

Tình anh đối với em là xứ sở

Là bóng rợp trên con đường nắng lửa

Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:

Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng

Lòng tốt để duy trì sự sống

Cho con người thực sự Người hơn.

Muốn Nói cùng anh điều em giấu kín

>>> Khám phá thêm: Thơ tình yêu thương con người lan toả sự tử tế và bao dung

Thơ ngọt ngào về tình yêu nam nữ

Giấc mơ yêu 

Tác giả: Anh Hoa

Mang cho em những trải nghiệm tình yêu
Là anh đó không mỹ miều hoa lá
Anh đem đến những sắc yêu kì lạ
Luôn ngọt ngào trong cả giấc mơ yêu.

Anh bên em lặng lẽ những sớm chiều
Dù cuộc sống còn bao điều ngang trái
Vui thì ít, buồn đau thì rộng trải
Mặc trong lòng luôn khắc khoải niềm đau.

Anh dịu dàng chắp vá những nát nhàu
Biến cuộc sống thành muôn màu tươi sáng
Đẩy đau khổ lùi vào trong dĩ vãng
Dẫn thuyền tình cập cảng bến bờ yêu.

Để đêm đêm cơn mộng mị vơi nhiều
Thay vào đó giấc mơ yêu bùng cháy
Nồng nàn quyện cho tình yêu tan chảy
Cho qua đi hết thảy những lấm lem.

Anh yêu ơi em vẫn cứ say mèm
Đêm qua vội chưa đã thèm cơn khát
Mùi ân ái vẫn đâu đây ngào ngạt
Trái tim này dào dạt giấc mơ yêu.

Mãi mãi bên em

Tác giả: Triệu Phú Tình

Cuộc đời này anh nghiệm mỗi một câu
Khi gặp em tình đầu là tình cuối
Anh cũng biết chẳng thể nào mê muội
Yêu một người đắm đuối mãi vậy đâu
Nhưng tim anh vốn chứa vạn nỗi sầu
Đầy thương tích vì đời nhàu nhĩ lắm
Anh chưa từng yêu một người say đắm
Gặp em rồi anh ngỡ nắng mùa đông
Xua tan bao lạnh giá ngụ trong lòng
Đem yêu thương cùng tình nồng sưởi ấm
Khơi mạch nguồn huyết quản giãn sâu đậm
Những rung động thấu ngấm vị hương yêu
Anh vốn dĩ là con bến cô liêu
Đời lỡ nhịp hắt hiu sầu lay lắt
Cám ơn em đã đong đầy góp nhặt
Tặng riêng anh mảnh tình vắt ngang vai
Vẫn chẳng biết được câu chuyện tương lai
Nhưng anh chắc không yêu ai hơn nữa
Anh sẽ làm để thực hiện lời hứa
Mãi bên em thắp ngọn lửa tình đầu.

Gửi nắng về em

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gửi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông
Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?
Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau
Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gửi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…

Trưa Hà Nội anh Gửi nắng về em

Gửi em nỗi nhớ

Tác giả: Phạm Hải Đăng

Chiều về, trời đổ mưa tuôn
Phải chi trời cũng dỗi hờn như tôi
Làm sao gửi nhớ đến người ?
Cho hai nỗi nhớ thành đôi vợ chồng!

Bâng khuâng hỏi khéo tim hồng
Bên này bên đó có mong có chờ
Đêm nằm đầu gác gối mơ
Hỏi nơi phương ấy người giờ ra sao ?

Cứ chiều lòng dạ nôn nao
Năm chờ tháng đợi ngày trao ân tình
Nhớ không em, chuyện chúng mình
Tỏ tình “mắc cỡ” nín thinh mỉm cười !

Nhớ nhiều ánh mắt bờ môi
Khi đôi tay nắm chẳng lơi chẳng rời
Để trăng nay như qua đồi
Gửi em nỗi nhớ đến người anh yêu !.

Yêu anh...Người thương của em

Tác giả: Đồng Ánh Liễu

Yêu anh lắm! Người thương của em ạ
Chẳng thể nào em nói hết được đâu
Cảm ơn đời cho mình được gặp nhau
Để em có một tình yêu sâu đậm

Yêu nhiều lắm ánh mắt anh nồng ấm
Chan chứa tình trìu mến dành cho em
Em vẫn thường nhìn ngắm đêm từng đêm
Để tình yêu đầy thêm theo năm tháng

Yêu cả khi đang giận hờn lãng đãng
Chẳng lúc nào có thể ngớt nhớ anh
Anh như là khoảng trời xanh rất xanh
Bình yên lắm khi hướng về anh đó

Anh ngọt ngào mát lành như làn gió
Thật hiền hoà xoa dịu tâm hồn em
Nghĩ về anh đủ hạnh phúc an yên
Để nụ cười trên môi em rạng rỡ

Anh là thương! Là yêu! Là nhung nhớ
Cảm ơn người vì đã đến bên em !!!

Hiểu lòng nhau

Tác giả: Lưu Kim Luyến

Cảm ơn anh yêu em nhiều như thế

Cả đời này chắc không thể ai hơn
Xin lỗi anh có những phút trách hờn
Giờ đã hiểu luôn keo sơn gắn bó

Cảm ơn anh đã yêu cô gái nhỏ
Rất mặn nồng ân tình đó không phai
Chẳng giờ đâu mà luôn cả vạn ngày
Yêu anh mãi em chẳng thay đổi dạ

Trong mắt em anh sẽ là tất cả
Không còn ai một kẻ lạ nào đâu
Anh yên tâm đừng để dạ u sầu
Hứa trọn kiếp không quên câu đã nói

Từ gặp anh trái tim lên tiếng gọi
Yêu thật lòng anh đừng hỏi vì sao
Hãy yêu đi yêu say đắm ngọt ngao
Nhớ anh nhé đến ngàn sau vẫn thế !

Chỉ cần ta Hiểu lòng nhau là đủ

Cảm ơn

Tác giả: Lưu Kim Luyến

Cảm ơn đời cho em gặp được anh
Để hai đứa dệt mộng lành chung lối
Trao tiếng lòng em chẳng cho là vội
Bởi tim mình đã kết nối yêu thương

Cảm ơn Mẹ đã bao bận nhịn nhường
Nuôi anh lớn chẳng ngai sương hay nắng
Cảm ơn cha đã còng lưng dày dặn
Anh trưởng thành để mình đặng bên nhau

Cảm ơn anh luôn âu yếm ngọt ngào
Cho em trọn những xuyến xao luyến ái
Và cứ thế mình bên nhau mãi mãi
Chẳng bao giờ phải tê tái buồng tim

Nhìn trời cao em dõi mắt kiếm tìm
Ngôi hạnh phúc cho đôi tim hai đứa
Em sẽ giữ không yêu ai thêm nữa
Trái tim này chỉ lưu chứa tình anh.

Em yêu anh

Tác giả: Đồng Ánh Liễu

Em yêu anh chỉ vì yêu anh ạ
Chẳng vì điều gì cả anh biết không
Ở bên anh thấy ấm áp trong lòng
Và cuộc sống luôn an bình yên ả

Em yêu anh - trái tim từng hoá đá
Vẻ lạnh lùng cố hữu rất thản nhiên
Nhưng bên em anh quá đỗi dịu hiền
Xua muộn phiền biến tan thành mây khói

Không bao giờ trách than em mắc lỗi
Chỉ nhẹ nhàng trìu mến rồi bảo ban
Không nhắn tin hết tất cả thời gian
Nhưng rảnh rỗi là hỏi han chu đáo

Thỉnh thoảng thôi lại cùng em đi dạo
Kể em nghe bao câu chuyện quanh mình
Dành cho em trọn trái tim chân tình
Và luôn khiến nụ cười xinh em nở

Mới cách xa đã cồn cào thấy nhớ
Call video mỗi lúc mà em cần
Không che đậy một điều chi xa gần
Để em biết bản thân mình duy nhất

Dù công việc cùng bao điều tất bật
Nhưng lúc nào cũng luôn nhớ tới em
Mỗi bình minh hay là lúc tàn đêm
Đều nhắn gửi lời nhớ thương tha thiết

Em yêu anh không vì điều chi hết
Khi mệt nhoài được nép vào lòng anh
Nắm tay anh bình thản và an lành
Chỉ thế thôi cũng tràn đầy hạnh phúc!

Em mong sao giữa cuộc đời hư thực
Ta luôn làm tất cả để vì nhau...!

Mãi mãi bên em

Cuộc đời này anh nghiệm mỗi một câu

Khi gặp em tình đầu là tình cuối

Anh cũng biết chẳng thể nào mê muội

Yêu một người đắm đuối mãi vậy đâu

Nhưng tim anh vốn chứa vạn nỗi sầu

Đầy thương tích vì đời nhầu nhĩ lắm

Anh chưa từng yêu một người say đắm

Gặp em rồi anh ngỡ nắng mùa đông

Xua tan bao lạnh giá ngụ trong lòng

Đem yêu thương cùng tình nồng sưởi ấm

Khơi mạch nguồn huyết quản dồn sâu đậm

Những rung động thấu ngấm vị hương yêu

Anh vốn dĩ là con bến cô liêu

Đời lỡ nhịp hắt hiu sầu lay lắt

Cám ơn em đã đong đầy góp nhặt

Tặng riêng anh mảnh tình vắt ngang vai

Vẫn chẳng biết được câu chuyện tương lai

Nhưng anh chắc không yêu ai hơn nữa

Anh sẽ làm để thực hiện lời hứa

Mãi bên em thắp ngọn lửa tình đầu.

Tình anh là Mãi mãi bên em

Tình yêu qua thơ không chỉ để cảm nhận mà còn để thấu hiểu và trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ trong cuộc sống. Mong rằng bạn đã tìm thấy cảm xúc của mình trong từng vần thơ ấy.

Address: Số 68 Thanh Bình, Phường Lộc Hòa, Thành Phố Nam Định, Nam Định

Phone: 0349150552

E-Mail: contact@hocsinhgioi.vn