Mây trắng còn bay là một truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Bảo Ninh, được viết trong thời kỳ đất nước đã hoàn toàn thống nhất, bước vào công cuộc đổi mới sau những năm dài chiến tranh.
Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện mang tính cá nhân, mà còn là một bức tranh giàu tính nhân văn, thể hiện sâu sắc những dư âm của chiến tranh trong đời sống tinh thần của con người Việt Nam sau chiến tranh. Với lối viết nhẹ nhàng, lắng đọng, Bảo Ninh đã khéo léo tái hiện nỗi đau mất mát của những người ở lại – những người mẹ, người thầy, người bạn – vẫn sống và luôn đau đáu hướng về ký ức, về những người thân yêu đã ra đi vì đất nước.
Tác phẩm phản ánh rõ nét sự tàn khốc của chiến tranh, không chỉ ở mặt trận mà cả trong tâm hồn người dân hậu phương. Những mất mát, chia ly không dễ gì nguôi ngoai, trở thành những vết sẹo âm ỉ trong lòng người ở lại. Đồng thời, truyện cũng thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với những người lính đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
Qua từng chi tiết, Bảo Ninh nhấn mạnh đến sự thiêng liêng của ký ức, sự bền bỉ của tình yêu thương và lòng thủy chung mà con người dành cho nhau, vượt qua cả ranh giới giữa sự sống và cái chết. "Mây trắng còn bay" không chỉ là một bản ghi nhớ những đau thương của quá khứ, mà còn là một lời nhắn gửi nhân văn về trách nhiệm sống trọn vẹn, yêu thương và biết ơn trong hiện tại.
Câu chuyện diễn ra trên một chuyến bay vào ngày thời tiết xấu, qua góc nhìn của nhân vật xưng "tôi" – một hành khách. Trên chuyến bay, ngoài "tôi" còn có một người đàn ông mặc complet, một cô tiếp viên và một bà cụ già.
Bà cụ lần đầu tiên đi máy bay, mang theo một bàn thờ nhỏ với di ảnh con trai – một phi công đã hy sinh trong chiến tranh. Bà cụ mong muốn được bay qua vùng trời vĩ tuyến 17, nơi con trai bà từng chiến đấu và hy sinh. Khi máy bay bay qua khu vực này, bà cụ lập bàn thờ nhỏ, thắp nén nhang và lặng lẽ tưởng niệm con trai
Hành động của bà cụ khiến những người xung quanh xúc động. Người kể chuyện cảm nhận được nỗi đau và lòng yêu thương của bà cụ dành cho con trai, cũng như sự tàn khốc của chiến tranh đã để lại những vết thương lòng không thể nguôi ngoai.
Tựa đề "Mây trắng còn bay" mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Mây trắng là hình ảnh của sự thanh thản, nhẹ nhàng, nhưng cũng gợi nhớ về những ký ức đau buồn, những mất mát không thể quên. Chữ "còn" trong nhan đề như một lời nhắc nhở rằng, dù thời gian có trôi qua, những nỗi đau chiến tranh vẫn còn đó, không thể xóa nhòa.
Mây trắng còn bay không chỉ là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử mà còn là lời nhắc nhở về hậu quả nặng nề của chiến tranh. Tác phẩm giúp người đọc nhận thức sâu sắc về sự hy sinh của những người lính, về nỗi đau của những người mẹ mất con, và về trách nhiệm của thế hệ sau trong việc gìn giữ hòa bình, trân trọng cuộc sống hiện tại.
Qua hình ảnh bà cụ và hành động tưởng niệm con trai trên máy bay, tác giả gửi gắm thông điệp về lòng biết ơn, sự đồng cảm và tình yêu thương giữa con người với nhau. Tác phẩm khơi dậy trong lòng người đọc sự trân trọng đối với những giá trị nhân văn, nhắc nhở chúng ta sống có trách nhiệm và biết ơn những người đã hy sinh vì Tổ quốc.
Với chất văn tinh tế và cốt truyện sâu lắng, truyện Mây Trắng Còn Bay để lại dư âm nhẹ nhàng mà da diết trong lòng độc giả. Đó không chỉ là câu chuyện, mà còn là lời thủ thỉ về ký ức, yêu thương và hy vọng – như mây trắng mãi bay không ngừng.
Xem thêm: Tóm tắt truyện Đời thừa đầy đủ và chi tiết nhất
Xem thêm: Tóm tắt chuyện yêu quái ở Xương Giang đầy đủ, ngắn gọn
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.