>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ hay về Đắk Lắk - Miền đất đỏ hoang sơ
Không đâu đẹp tựa cảnh nơi đây
Nhà cửa khang trang lữ khách đầy
Lấp lánh thuyền trăng theo nước chảy
Lung linh nắng hạ dõi mây bay
Bằng lăng Trần Phú làn sương đọng
Phượng vĩ Bạch Đằng cánh gió lay
Di sản lừng danh mừng đất Quảng
Hội An phố cổ dạ mê say.
Tác giả: Nhành Cỏ Non
Phố đo được bằng bước chân
Nhà đếm được từng ngôi một
Sao đi mấy ngày không hết
Mắt ta ai vẽ thêm đường ?
Lối này ngõ phố rêu phong
Nhà cổ cột lim nhẵn bóng
Lối kia hoa văn Hội Quán
Đến rồi đâu dễ dời đi.
Chùa Cầu thương cảng ngoài kia
Nơi người xưa từng hội nhập
Vươn xa mà đâu có mất
Những gì muôn thuở trời Nam?
Xuôi làng nghề cổ Hội An
Tinh hoa bao đời truyền lại
Đâu bàn tay vàng thuở ấy
Dựng cung đình Huế huy hoàng?
Dừng chân bên dãy quán hàng
Cao lâu đượm mùi Trà Quế
Điện Bàn ngọt thơm đường mía
Mát lòng du khách đường xa.
Mấy ngày cưỡi ngựa xem hoa
Dùng dằng nửa đi nửa ở
Ngoái trông dòng xanh Hoài Phố
Buồn như giã biệt người thương ...
Tác giả: Phan Huy Hùng
Ai về thăm đất Quảng Nam
Cho con gửi trọn tấm lòng nhớ thương
Nhớ nhiều những cảnh giặc lùng
Lòng dân vẫn vững kiên trung vẹn toàn
Nhớ ngày gian khổ mưa bom
Hầm sâu mẹ dựng các con ẩn nằm
Nhớ đêm mẹ thức chong đèn
Hoa tiêu hướng dẫn chỉ đường các con
Tránh nơi quân giặc xa gần
Bảo toàn lực lượng khi cần tấn công
Nhớ ngày dãi nắng dầm sương
Mẹ đi bắt ốc bắt lươn trên đồng
Đêm về lo cả quân đông
Nghĩa tình trọn vẹn là lòng mẹ vui
Mẹ cùng Giải Phóng ở đây
Ngày đêm chuẩn bị quân đi chiến trường
Đánh vào quận lỵ phi trường
Đánh cho quân Mỹ hết đường tiến quân
Quân dân nổi dậy khắp miền
Đánh tan quân giặc khắp miền quê ta
Nỗi niềm lòng mẹ bao la
Trời xanh cũng nể dân ta anh hùng
Ngày nay dưới ánh sao vàng
Cờ bay chiến thắng vang lừng nước non
Anh em đồng chí của con
Về đây thăm mẹ Việt Nam anh hùng
Mẹ Quảng Nam ơi, Bà mẹ anh hùng.
TG: Nguyễn Tiến Dũng
Em về thăm đất Quảng Nam
Có nghe mẹ kể hương tràm Quế Sơn
Có nghe Hòn Kẽm Đá Dừng
Có nghe Quế Lộc thổi cơn mưa chiều
Em về đất lặng thầm yêu
Có nghe gió gửi bao điều thiết tha
Có nghe hơi ấm mặn mà
Có nghe suối chảy cùng ta vỗ tình
Em về vẽ bức họa xinh
Để thương để nhớ để mình nắm tay
Để Thu Bồn hát giữa ngày
Để đêm hò hẹn đắm say tuổi hồng
Em về hoa lại trổ bông
Để tơ dệt lụa để nồng nàn thương
Để Duy Xuyên đẹp những đường
Cho mùa hạ nở đầy gương sen cười.
Tác giả: Lieu Ngo
Anh hãy về xứ Quảng với em đi
Nhìn bãi dâu xanh rì khua bờ cát
Nghe tiếng sóng dòng sông Thu gõ nhạc
Ngắm hoàng hôn nhìn lá đác bên đài
Hai đứa mình cùng xiết chặt vòng tay
Qua phố Hội xem họ bày kỉ vật
Nhiều tháp cổ kỉ niệm vương chồng chất
Tam Kỳ ơi sự thật Quảng Nam mình
Mẹ Thứ cười nhìn đất nước lung linh
Bao thắng cảnh ấm tình người xứ Quảng
Em cô gái mang hồn thơ trong sáng
Đến Hà thành mời bạn ghé về quê
Gió miên man chờ ai gửi câu thề
Để tim nhỏ không ủ ê vì lạnh
Về anh nhé cùng em thăm thắng cảnh
Quảng Nam hồng sóng sánh giấc mơ chung
Nếu ngày mai kiều nữ gặp anh hùng
Em trao hết dòng lửa nung bất tận
Cho anh thấy Quảng Nam đầy hưng phấn
Nhắm mắt nghiền cảm nhận nhé người thương.
Tác giả: Phương Alen
Xứ QUẢNG đã nhiều phen lửa đạn
Người Quảng NAM đâu nản chí thành
Ôm bờ ĐẤT hẹp hùng anh
Nghe lòng NẶNG gánh cố dành non sông
Hoài ơn NGHĨA máu hồng Âu Lạc
Giữ nguyên TÌNH theo thác đèo ngang
Gái NON để dạ trai làng
Rau XANH quả ngọt gửi sang hỡi người
Ghi MỘT thuở ngời tươi sông núi
Lịch sử kìa DÃI đất hùng anh
Miền TRUNG đất chật người lành
Trung TRINH nghĩa hiệp sử xanh mãi còn
Hãy CHẶT dạ lòng son đến hết
Vui trong LÒNG đất chết hồi sinh
QUẢNG NAM ĐẤT NẶNG NGHĨA TÌNH
NON XANH MỘT DÃI TRUNG TRINH CHẶT LÒNG.
Tác giả: Uyên Thịnh
Anh sẽ về với Quảng Nam quê em?
Dù bình yên hay chòng chành sóng dữ
Không ngại ngần mưa nắng và thời gian
Ta sẽ đi… đi chung một con đường.
Anh sẽ về để tận hưởng sắc hương
Bụi gió lào cho anh niềm riêng lẽ
Mỗi con đường dường như mới lạ
Hương tình người ngan ngát bước chân anh.
Anh sẽ về để gọi ngàn yêu thương
Cho mưa ngâu không ngẩn ngơ lạc lối
Cho yêu thương chan hoa trong nắng ấm
Cho bừng lên câu hát chuyện tình ta.
Anh sẽ về Quảng Nam cùng với em?
Sẽ theo em đi cùng trời cuối đất
Sống bên nhau bẳng tình yêu chân thật
Như mùa đông khao khát nắng mai hồn.
Tác giả: Quang Hiền
Con người xứ Quảng rất tinh thông
Ngũ Phụng Tề Phi chốn bệ Rồng
Võ lược oai phong như thánh sống
Văn thao tuyệt diệu tựa thần đồng
An dân vạn thuở anh hào đợi
Trị quốc muôn đời tuấn kiệt trông
Mậu Tuất khoa thi còn chép lại
Nguyên triều Thành Thái đã ghi công.
Tác giả: Đoàn Thế Dũng
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm
Rượu Hồng đào chưa nhấm đà say”
Sông Thu nước chảy chiều nay
Ai về Hòn Kẽm để say lòng người
Hội An phố đêm mòi rực rỡ
Ánh đèn hoa sặc sỡ muôn màu
Khách Tây du lịch bên nhau
Bài chòi ta hát từ lâu rạng ngời
Mỹ Sơn tháp UNESCO công nhận
Đẹp lung linh dầu ấn thời gian
Gạch xây không có vữa tràn
Thế mà tường vũng đàng hoàng không xiêu
Tượng Mẹ Thứ mỗi chiều ta ngắm
Nét dịu hiền thương lắm đàn con
Hy sinh tất cả, đời mòn.
Lo cho cách mạng phận tròn nước non
Nhiều cảnh đẹp vẫn còn ở đó
Xếp bút nghiêng chưa tỏ hết này
Về đây mỳ quảng ớt cay
Mời em ăn thử mà say nghĩa tình.
Tác giả: Lê Tâm
Tác giả: Chiến Trần
Quảng Nam quê mình bao năm vất vả
Nay đã trở mình hối hả vươn lên…
Kìa những nhà cao khoe mình bên biển
Đây những công trình gắn biển Quốc gia!
Quảng Nam bây giờ đường thắm sắc hoa
Những ngọn đèn đêm sáng nhòa con phố
Ai đã từng qua thăm thành phố cổ
Đắm lòng mình một chút phố… hoang sơ!
Quảng Nam quê mình đất hoá thành thơ
Để dòng Thu vẫn đầy mơ và mộng…
Trăng về đêm bên bờ sông gió lộng
Thả hồn người lay động chút tình quê!
Đất Quảng Nam bao lữ khách đi về…
Rượu Hồng Đào thắm đê mê xứ sở
Kìa Mỹ Sơn đã rạng rỡ một thời
Đường tơ lụa rạng ngời dân xứ Quảng!
Quảng Nam ơi! Nghe thoang thoảng quế Trà
Những cánh rừng già đầy chiến tích ca
Hải âu vươn mình chan hòa với biển
Tam thanh bây giờ… lúng liếng cùng em!
Hội An sông Hoài vẫn êm đềm chảy
Trà My thác chảy cho dòng điện reo
Đông Giang Tây Giang xóa nghèo vĩnh viễn
Thăng Bình quê mình chuyển hoá tiềm năng…
Núi Thành khô cằn nay thành trù phú
Duy Xuyên vui thú với tiếng dệt vang
Vùng đất Điện Bàn… thiên đàng của lúa
Mỹ Sơn rộn ràng điệu múa Apsara…
Đại Lộc quê ta bãi bồi xanh thẳm…
Quảng Nam ai yêu hãy về mà ngắm?
Biết bao đằm thắm người Quảng gởi trao
Đầy những nụ cười… lời chào thân thiện!
Vùng đất bấy lâu thiên nhiên trao tặng
Thắm đượm tình người chút mặn biển đông
Để năm tháng biến gì không thành có…
Một chút tự hào… ta đó… Quảng Nam!
Tác giả: Ngô Duy Thanh
Quảng Nam quê mẹ xa gần
Địa linh nhân kiệt muôn phần đẹp thay
Duy Xuyên nghề dệt đêm ngày
Đắp bồi quê lụa vòng quay thịnh cường
Làng nghề bươn chải dặm trường
Xuất bao hàng hóa tìm đường giúp dân
Tam Kỳ cảnh đẹp muôn phần
Hồn thơ lưu luyến vang ngân bao đời
Điện Bàn, Đại Lộc ai ơi
Hội An xinh đẹp muôn đời chẳng phai
Quê hương đất Quảng ngày mai
Muôn người như một không phai tấc lòng
Quảng Nam đất rộng người đông
Cầu ơi nối nhịp theo dòng thông thương
Bây giờ mở cửa rộng đường
Nâng cao kinh tế muôn phương tụ về
Lòng ta tha thiết yêu quê
Quê hương giàu mạnh ta về ngắm trông
Ôm ấp quê mẹ vào lòng
Quảng Nam bừng sáng cầu vồng vươn xa.
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ hay về Đắk Nông - miền đất bazan huyền thoại
Tác giả: Phương Alen
Anh hãy về xứ Quảng với em đi
Nhìn bãi dâu xanh rì khua bờ cát
Nghe tiếng sóng dòng sông Thu gõ nhạc
Ngắm hoàng hôn nhìn lá đác bên đài
Hai đứa mình cùng xiết chặt vòng tay
Qua phố Hội xem họ bày kỷ vật
Nhiều tháp cổ kỉ niệm vương chồng chất
Tam Kỳ ơi sự thật Quảng Nam mình
Mẹ Thứ cười nhìn đất nước lung linh
Bao thắng cảnh ấm tình người xứ Quảng
Em cô gái mang hồn thơ trong sáng
Đến Hà thành mời bạn ghé về quê
Gió miên man chờ ai gửi câu thề
Để tim nhỏ không ủ ê vì lạnh
Về anh nhé cùng em thăm thắng cảnh
Quảng Nam hồng sóng sánh giấc mơ chung
Nếu ngày mai kiều nữ gặp anh hùng
Em trao hết dòng lửa nung bất tận
Cho anh thấy Quảng Nam đầy hưng phấn
Nhắm mắt nghiền cảm nhận nhé người thương
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Chiều nay mưa buồn rơi trên mái phố
Nơi đây xa xôi anh nhớ một phương trời
Mùa lạnh buốt buổi chiều mây trắng xoá
Anh nhớ quê mình, anh nhớ thương em
Chiều nay anh về se se tóc gió
Cô đơn lang thang nghe nước mắt rưng buồn
Ngày gió rét anh về ôm thương nhớ
Anh nhớ quê mình, anh nhớ Quảng Nam
Nhớ chi lạ đêm trăng Hoài Phố
Dắt em qua chạm bóng chùa Cầu
Nhớ Mỹ Sơn một chiều nắng ấm
Em nghiêng tóc thề bên tháp cổ rêu xanh
Nhớ chi lạ một tô mì Quảng
Trái bòn bon ngọt quá chừng chừng
Nhớ bánh tráng thịt heo Đại Lộc
Trái mít non thương nhớ cá chuồn
Chiều qua phố mưa buồn rơi tí tách
Tâm tư miên man anh bước giữa quê người
Anh chợt nhớ câu hò khoan quê mẹ
Theo anh một đời thương xứ Quảng em ơi!
Tác giả: Long Nguyễn
“Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống… cá chuồn gởi lên”
Câu ca xưa ai đặt tên?
Mà trông Hòn Kẽm nằm bên Đá Dừng
Quảng Nam ơi! Nhớ quá chừng
Gừng cay muối mặn đã từng bên nhau!
Chiều nay ra đứng ngõ sau
Trông về quê Mẹ ruột đau đớn… lòng
Xa quê luôn những ước mong…
Ngày đoàn viên đến “Tắm trong ao nhà”
Đêm trăng cùng bạn hát ca…
Câu hò xứ Quảng quê cha mẹ mình
Tô mì gạo mới… thắm tình
Giữa lòng thị trấn Thăng Bình… ngày xưa
Sông Trường gió mát xa đưa
Quảng Nam nhớ mãi nhưng chưa trở về.
Tác giả: Thanh Hội
Anh muốn về vùng đất Quảng quê em
Để thăm lại nơi một thời khói lửa
Vẫn còn đó vẹn nguyên lời anh hứa
Với anh em và đồng chí đồng bào
Một lần thôi cho thỏa nỗi ước ao
Tìm dấu vết chiến hào xưa đánh giặc
Nhớ ngày ấy bom thù rơi dày đặc
Quân và dân lo giữ chắc quê hương
Được dọc ngang trở lại những con đường
Leo lại dốc đèo Le như ngày trước
Về Thượng Đức vào Nông sơn Trung Phước
Xưa đây là ấp chiến lược quốc gia
Nhớ nơi nào người lính đã đi qua
Bạn nằm lại không ra sau giải phóng
Nơi in dấu thời đi qua sôi động
Hẳn bây giờ đã nhanh chóng đổi thay
Theo em về Hiệp Đức chiều mưa bay
Để nhớ lại nơi này ta từng sống
Những người lính sư đoàn quân giải phóng
Cùng nhân dân chung khát vọng yêu thương
Không thể không về thăm lại Quế Sơn
Thăm núi Quế leo Châu Sơn Liệt kiểm
Bom tọa độ dội Hòn Tàu trọng điểm
Mồ bạn tôi biết tìm kiếm nơi nao
Chốt Đá Hàm ai nỡ vội quên sao
Những trận đánh năm nào ai còn nhớ
Cô du kích xã Sơn Trung bé nhỏ
Đêm dẫn đường bộ đội xuống Cấm Dơi
Đất Quảng mình xưa đẹp lắm em ơi
Xanh Tiên Phước, Hiên, Giằng mùa Dâu chín
Bòn bon ngọt cho lòng ai bịn rịn
Dẫu bom thù từng rơi kín quê ta
Nhớ lại thời đâu đã phải cách xa
Như vừa mới hôm qua ngày trận mạc
Đất Quảng nay trải qua bao đổi khác
Đất anh hùng vượt ghềnh thác đi lên
Dòng Thu Bồn ai có thể vội quên
Phù sa ngọt nuôi đôi bờ dâu mượt
Lên Hòn kẽm Đá dừng xuồng ai ngược
Cho ta cùng khỏa nước ngắm kỳ quan
Anh sẽ về thăm lại đất Quảng Nam
Thăm mẹ Thứ thắp tâm nhang thành kính
Thưa với mẹ chúng con là người lính
Đã một thời chiến đấu ở Quảng Nam
Tác giả: Uyên Thịnh
Mời em về xứ Quảng của anh chơi
Nơi miền biển ngọt ấm lời mong nhớ
Ở nơi đó mình một đời vướng nợ
Hương sắc tình muôn hoa nở chờ nhau
Chiều hôm nay trời loan toả nhuộm màu
Mây hòa quyện gió ngàn lau bỡ ngỡ
Cơn mưa nhỏ ướt vai mềm viện cớ
Nỡ vô tình em rất sợ cô đơn
Em biết không anh sợ lắm giận hờn
Xin lỗi nhé con đường trơn mưa bụi
Em nhỏ nhẹ câu nói vui đừng tủi
Dẫu biết rằng người ta xúi dại yêu
Gót hồng in bờ cát trắng ban chiều
Tay đan chặt ấm tình yêu đôi lứa
Lòng đã hứa lời chân thành ta lựa
Sóng ôm bờ tình hai đứa kề môi
Anh lại lo nè em hỡi khuya rồi
Trăng nghiêng bóng ngại làm môi tình nhỏ
Rồi ghen giận hai chúng mình thuở đó
Xoá in hằn người yêu nhỏ và tôi
Trăng ngày xưa bao kỷ niệm bồi hồi
Tim đất Quảng chung tình thôi trọn kiếp.
Tác giả: Huỳnh Quang Thạch
Về xứ Quảng với anh, em yêu nhé
Nhìn dòng sông, trôi nhè nhẹ miên man
Hương lúa thơm, thoảng trong gió nhẹ nhàng
Nuôi anh lớn, qua một thời khói lửa
Em có về, nghe tình thương chất chứa
Cơn mưa dầm, đất sỏi đá sinh sôi
Cánh đồng dâu, chú Sóc nhỏ bồi hồi
Như lặng ngắm em, kìa cô gái nhỏ
Đất Quảng Nam, hay mưa dầm, nắng gió
Nặng nghĩa tình, tha thiết đỏ bờ môi
Ai đi xa, nhớ mãi ánh trăng côi
Soi bóng nước, những dãy đồi thương nhớ
Em có về xứ Quảng với anh không?
Nơi mảnh đất luôn cày lên sỏi đá
Hố bom sâu, dân quê anh vất vả
Lúa, ngô xanh giờ đã thắm trên đồng
Sông Thu Bồn, như dải lụa trắng trong
Mang phù sa, nuôi đồng chiêm xanh ngát
Về Quảng Nam, rộn ràng nghe biển hát
Chiếc áo dài tha thướt một tình quê.
Tác giả: Ngọc Châu
Em có về Quảng Nam với anh không
Để bên nhau nơi dòng sông hò hẹn
Nụ hôn trao nhìn em cười bẽn lẽn
Chữ chung tình nguyên vẹn mãi nha em.
Về Quảng Nam nghe khúc nhạc êm đềm
Nghe câu hát thương tình em xứ Quảng
Chiều quê hương nhìn mây trời bảng lảng
Tình yêu nào bằng làng xóm phải không em?
Đẹp biết bao khi bóng nắng qua thềm
Cho ta biết yêu thêm miền yêu dấu
Bao năm qua bôn ba hoài xứ nẫu
Trở về đây càng thấu chữ chân tình
Về đi em ta khắc mãi bóng hình
Những món ăn rất bình thường ngon lạ
Mì Quảng đó hương thơm mùi lúa mạ
Ăn một lần nhưng dạ mãi không quên
Người Quảng Nam bao la tình thương mến
Ai một lần chợt đến chẳng muốn đi…
Dù đi đâu, mỗi người con xứ Quảng đều mang theo hình bóng quê nhà trong từng nhịp thơ. Thơ về Quảng Nam không chỉ là ký ức, mà còn là lời nhắc nhẹ nhàng về một miền quê yêu dấu, sâu lắng và thấm đẫm ân tình miền Trung.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.