Ta về ngân tiếng chiêng vang
Anh em tụ họp đêm vàng liên hoan
Về đây dẫu có gian nan
Quê hương ta vẫn nồng nàn tình thương
Về đây mặc những đêm trường
Những đường cát bụi, những ngàn mưa xa
Về đây nghe gió hát ca
Nghe trong triền núi tiếng gà gội sương
Tiếng em cất bước đến trường
Tiếng ru mẹ hát trên nương bao ngày
Cha đi lên rẫy chiều nay
Mang về thoang thoảng hương bay quanh nhà
Cà phê giọt đắng đậm đà
Hồ tiêu bát ngát xa xa chân trời
Nỗi niềm nhắn gửi cùng ai
Về đây, nghe tiếng ngàn đời ông cha.
Tác giả: Đoàn Văn Kỳ
Em ơi về với Đắk Nông
Tình thương, nỗi nhớ dạt dào trong ta
Bốn phương hội tụ là nhà
Bức tranh sơn thủy nặng tình quê hương
Em ơi về với Đắk Nông
Đưa em thăm những vườn cây ngọt ngào
Phảng phất gió núi, hương rừng
Danh lam, thắng cảnh sáng bừng phố hoa
Em ơi về với Đắk Nông
Tiếng cồng chiêng vọng ngân nga bon làng
Bên khung cửi đã có nàng
Dệt nên gấm vóc chữ “vàng” yêu thương.
Tác giả: Trần Kim Lâm
Em ơi về Đắk Nông cùng anh
Hạnh phúc đông về tình ngọt lành
Rộng mở cung đường dã quỳ nở
Rung rinh cánh mỏng sương long lanh.
Sắc vàng quyện nắng cánh hoa xinh
Đong đếm yêu thương đông giữ gìn
Mùa tới mùa qua trong thương nhớ
Đắk Nông thơ mộng lối ta mình...
Gọi gió rung rinh từng cánh nhỏ
Như nàng thiếu nữ cười mê say
Bâng khuâng dẫu chỉ một lần đến
Ngơ ngẩn bước chân dệt mộng đầy.
Đẹp lắm đông về sắc dã quỳ
Muôn ngả Đắk Nông khúc tình si
Khách du tìm đến hồn phiêu lãng
Nâng đóa vàng tươi từng bước đi...
Tác giả: Lê Đình
Anh gặt hái mùa thơ tháng Sáu
Ấm áp nụ hồng với trái tim yêu
Hoa phượng đỏ cháy bừng lên sóng mắt
Ngắm hạ về óng ả đại ngàn xanh
Mỗi sớm mai chim ríu rít trên cành
Dàn giao hưởng tận cùng say đắm lạ
Sắc cầu vồng Đắk Nông vang rộn rã
Ngất ngây hồn thơ thẩn khách đường xa.
Cao nguyên mơ nông xanh hồ nước lưng trời
Trăm sông nghìn suối nguồn về biển khơi.
Mưa tháng Sáu lời tự tình của núi
Đốm lửa cồng chiêng ngân tiếng gọi mời
Cầu Gia Nghĩa ngang qua mùa gió
Thác Dray sáp, em xõa tóc bên ghềnh
Hồ gợn sóng như mắt em xanh
Đam mê ơi! Áo trắng thuở học trò.
Mùa thi sĩ hòa lời ru tháng Sáu
Mai xa rồi nhớ mãi Đắk Nông ơi!
Mùa thi sĩ hòa lời ru tháng Sáu
Mai xa rồi nhớ mãi Đắk Nông ơi!
Tác giả: Trần Kim Lâm
Giữa tháng Mười rồi em nhỉ?
Đắk Nông mình gió nhiều hơn
Mặt hồ nắng lung linh lượn
Bàn tay em khỏa trong xanh.
Giữa tháng Mười rồi em nhỉ?
Mắt em ngời sáng long lanh
Phả lòng anh tan cái lạnh
Tưởng như đông sắp cận kề.
Giữa tháng Mười rồi em nhỉ?
Đắk Nông mình ngát hương đưa
Cà phê vào mùa chín rực
Mùa về hạnh phúc hoan ca.
Giữa tháng mười rồi em nhỉ?
Ta chung lối hẹn ngọt ngào
Đặt lên tim mình mách bảo
Yêu người yêu cả Đắk Nông...
Tác giả: Lê Thị Xuân Hương
Một vùng sương tỏa mênh mông
Thu về rồi đó, Đắk Nông đón chào.
Giang tay hứng gió rì rào
Nghe heo may lạnh chút nào cho cây.
Quỳ vàng nắng dịu mê say
Hoa rừng hương mật ong bay tìm về.
Trời mây cao vút tứ bề
Nghe nao nao giữa vườn chè, nương khoai…
Thu về hơi lạnh đâu đây
Xôn xao vàng lá chia tay trên cành.
Lá rơi còn nhớ ngọn ngành
Về bên gốc cội, đất lành là quê…
Núi rừng trùng điệp, chở che
Giữ hơi mát buổi cuối hè sang thu.
Thoảng trong vòm lá chim gù
Hồn rừng thao thức sương mờ cỏ cây…
Đắk Nông ơi, thu về đây
Tiếng xưa còn đó, đong đầy niềm thương.
Nhủ thầm đâu cũng quê hương
Trong veo ánh mắt dọc đường thu sang…
>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ hay về Gia Lai - Phố núi đẹp giữa đại ngàn
Tác giả: Hồng Hạnh Huy
Nhớ gì như nhớ Đắk Nông
Đồi xanh lớp lớp, mênh mông núi rừng
“Tay bưng đĩa muối, chén gừng”
Câu ca ai hát, xin đừng quên nhau…
Ly cà phê sóng sánh nâu
Hương thơm từ cội, thẳm sâu tình người
Miền đất nắng gió bao đời
Thấm mồ hôi mặn, nụ cười hồn nhiên…
Cồn cào nỗi nhớ rất riêng
Núi rừng đồng vọng tiếng chiêng lưng đồi
Bazan đất thắm tình người
Trái cây thì ngọt, cây đời thì xanh…
Chuồn chuồn đôi cánh mỏng manh
Mà sao chở mãi long lanh nắng trời
Phải chăng ánh nắng rạng ngời
Nâng đôi cánh mỏng nói lời xa xưa?
Nhớ gì như nhớ cơn mưa
Thỏa cơn khao khát giữa trưa nắng nồng
Nhớ gì như nhớ Đắk Nông
Mạch ngầm tưới mát dòng sông ngọt ngào.
Tác giả: Lê Lam Hồng
Tháng ngày lần lữa mãi
Đợi ngày về Đắk Nông
Nhìn trời xanh bát ngát
Nắng thả mây trên đồng…
Xanh mướt những vườn đồi
Thắm tình màu đất đỏ
Nghe gần gũi tình người
Hương cà phê trong gió…
Con đường như dải lụa
Vắt dọc theo núi rừng.
Tiếng chim chào mùa hạ
Nghe lòng mình rưng rưng…
Có ai về Đắk Nông
Gửi nỗi niềm thương nhớ.
Gửi sớm bình minh hồng
Gửi vừng hoa mới nở…
Tiếng đàn em ríu rít
Mỗi sớm mai tới trường.
Miền Đắk Nông xa thẳm
Bỗng hóa thành yêu thương…
Tác giả: Trần Kim Lâm
Đắk Nông miền đất một tình yêu
Cháy mãi yêu thương những sớm chiều
Ngọn lửa M'nông bao hứa hẹn
Cà phê xanh ngát đất phì nhiêu...
Con đường rụng cánh osaka
Chiều tím bằng lăng lối thật thà
Anh dắt tay em tình dệt mộng
Bình yên hạnh phúc bước chân qua...
Róc rách quanh quanh dòng nước chảy
Suôn dài mái tóc tựa trời mây
Bồi hồi mắt ngước quê mình đấy
Đổi mới từng ngày người đắp xây...
Hãy nhớ người ơi yêu Đắk Nông
Rộng mở tim yêu ôm ấp lòng
Bàn tay đá sỏi hóa màu mỡ
Đôi lứa ngọt ngào tình ấm nồng...
Tác giả: Vĩnh Nguyên
Màn trắng sương giăng đồi núi mơ màng
Phố núi hoa vàng êm êm tơ vương
Lữ khách phương xa ngập ngừng chân bước
Triền đồi quanh co con dốc ngàn hoa.
Hãy nắm tay anh cùng bước bên đời
Cho cây đơm chồi yêu thương lên ngôi
Ánh mắt trao nhau dịu dàng em hát
Tiếng hát yêu đời yêu lắm Đắk Nông ơi!
Hãy về đây nghe gió reo ngàn thông xanh
Hãy về nghe tiếng thác hát khúc ru tự tình
Đời vẫn vui hồi sinh trên cao nguyên M’nông
Tà Đùng xanh thung lũng đẹp bức tranh dịu vợi
Lời Bu Noong dịu dàng theo ngon gió đại ngàn
Hãy về thăm phố núi sức sống tràn muôn nơi
Dâng đời bao khúc hát xây tương lai ngày mai
Rực rỡ như bình minh cao nguyên xanh tươi xinh
Đời đẹp bao mơ ước ta có nhau nơi này
Điệu múa chiêng nhịp nhàng bên nhau say vòng xoang.
Tác giả: Nguyễn Chí Diễn
Em ơi về với Đắk Nông
Miền quê của suối của sông của hồ
Của rừng của thác của thơ
Của anh và của giấc mơ chúng mình
Sông Sêrêpốk nặng ân tình
Dòng sông chảy ngược thân mình phù sa
Krông Nô ấy sông cha
Dang tay ôm ấp quê ta ngàn đời
Luống cày lật ải nằm phơi
Nhấp nhô hoang đảo mọc nơi Tà Đùng
Trăng soi hồ Trúc... thẹn thùng
Hồ Tây mắt biếc giữa vùng Đắk Mil
Mẹ rừng xanh thắm niềm tin
Nâm Nung lợp mái một miền M'nông
Hào hùng khí phách cha ông
N'Trang Gưh, N'Trang Lơng còn truyền
Trách người ngăn cách tình duyên
Thác chồng thác vợ thề nguyện bên nhau
Bảy Tầng là váy cô dâu
Liêng Nung truyền thuyết nhuộm màu tóc tiên
Cảnh nên thơ, người dịu hiền
Trăm nghìn vẻ đẹp tụ miền hoang sơ
Anh bên Gia Nghĩa đợi chờ
Cùng em dệt những giấc mơ cuộc đời.
Tác giả: Nguyễn Văn Vinh
Phố thị hoa vàng
Đồi núi mơ màng
Dốc cong uốn lượn
Sương giăng mênh mang
Cao nguyên phố núi
Một trời nhớ thương
Anh về ôm nhớ
Cho lòng vấn vương
Ngày bừng tỉnh giấc
Thơm hương núi đồi
Cà phê bát ngát
Nhịp đời sinh sôi
Gia Nghĩa yêu ơi
Đẹp bao sắc mới
Hoa vàng mời gọi
Níu bước chân người
Ôi Đắk Nông ơi
Từng ngày đổi mới
Đắk Nông thương nhớ
Tình yêu của tôi.
Tác giả: Đặng Hoàng Thám
Em có về Đắk Nông khi trời đã cuối thu?
Ghé thăm Gia Nghĩa dốc sương mờ
Thành phố hoa vàng bao kỷ niệm
Một thuở đi về ta có nhau
...Vẫn nhớ trong tôi chiều Đ'ray Sáp
Đồi cao thác đổ khói sương bay
Cô gái M'nông cười lúng liếng
Được mùa lúa mới bon làng vui!
Tà Đùng nhớ dáng em năm ấy
Đường hoa chân sáo tiếng reo cười
Mình rủ nhau đi Chư Bluk
Về Đắk Song ghé thác Lưu Ly
Đắk Nông ơi tôi mãi yêu người!
Yêu nụ cười em thắm sắc hoa tươi
Mai về Gia Nghĩa… mai em nhé?
Thành phố hoa vàng bao nhớ thương…
Tác giả: Nguyễn Kiên Nhẫn
Về đây em mười tám năm chờ đợi
Cao nguyên xanh, dã quỳ vàng thương nhớ
Đắk Nông xanh, tím chiều dệt mộng mơ
Ta cùng nhau bên núi đồi nên thơ
Về đây em, hồn N’Trang Lơng soi lối
Thác ngàn ơi, ta yêu mới công trình
Hương bơ nồng, cà phê ngát bình minh
Em nghiêng gùi cho tình mình nồng ấm.
Về đây em, về đây em!
Đây phố thị, em về hồng đôi mắt
Về đây em, về đây em
Kia bàn tay, bao đồng bào nắm chặt
Ấm lửa hồng, cho khúc hát đưa duyên.
Ta cùng nhau về ngôi nhà Ma Mí
Cha mẹ hiền, cùng em nhỏ thơ ngây
Suối đèo cao vẫn có ta từng ngày
Ta cùng xây Đắk Nông đầy xanh ngát.
Về đây em, về đây em!
Tác giả: Trần Kim Kâm
Đắk Nông ơi!
Rừng thông xanh reo vút khung trời rộng
Chim hoan ca từng lời yêu bay bổng
Nhịp ca vang thác nước lưng chừng đồi.
Hãy về đây!
Đắk Nông ngọt mùi hương
Của cà phê của tiêu và ánh sáng
Của trái tim, ly rượu cần chuếnh choáng
Của lứa đôi hẹn ước mùa xuân sang.
Đông đã qua mùa lá rụng khẽ khàng
Bên hiên nắng nụ cười đi bắt nắng
Gói hương hoa cho vào trong gùi nặng
Chở trăng về sóng sánh giọt tình yêu...
>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ hay về Đắk Lắk - Miền đất đỏ hoang sơ
Tác giả: Thu Anh
Một thuở núi không tên, rừng cũng không tên
Đêm tiếng suối dội buốt vào lòng núi
Bon làng xác xơ những ngày đói muối
Cánh chim buồn xao xác hoàng hôn…
Rồi một ngày hơi ấm tỏa muôn phương
Giọng nói Bác Hồ sáng mồng 2/9
Đắk Nông tràn ngập trời ánh sáng
Hoa thơm nở thắm làng bon, sườn đồi, ngọn núi
Sông suối có tên, rừng núi có tên
Đắk Nông - một phần máu xương đất nước
Vượt tăm tối bão bùng đứng lên đuổi giặc
Con cháu N'Trang Lơng hóa những anh hùng
Ngày mới, Đắk Nông không còn đói muối
Cà phê thơm hương gọi ong về làm mật
Núi chuyển mình, bazan trồi lộc biếc
Tiếng máy reo vang khắp mọi nẻo đường
Dẫu mai có rời xa lòng chẳng thể quên
Tiếng đàn đá M'nông đậm tình rừng da diết
Như nhắc nhở giữa Tây Nguyên bất khuất
Có Đắk Nông đã vươn mình, đổi thay, ngày mới.
Tác giả: Đoàn Văn Kỳ
Bình minh trên cao nguyên M’nông lộng gió
Tiếng vọng không lời như tiếng suối reo
Nắng, gió đùa vui trên dải non xanh
Cồng chiêng ngân nga trong bon làng êm ả
Khói lam chiều phảng phất hương cà phê
Gió thổi rì rào du dương thành bản nhạc
Hát mãi Tây Nguyên ơi! Đắk Nông ơi!
Ôi mảnh đất - một thời oanh liệt
N’Trang Gưh, N’Trang Lơng và biết bao thế hệ...
Dáng đứng hiên ngang đi vào lịch sử
Để hôm nay đất nước được thanh bình,
Nặng nghĩa ân tình – muối mặn, gừng cay
Đắk Nông ơi! Tây Nguyên ơi!
Như cánh én giữa mùa xuân bất tận
Vượt trùng dương vươn tới đại ngàn
Về với Đắk Nông - Phố thị hoa vàng...
Bình minh lên, khát vọng trào dâng
Cất cánh lên giữa đại ngàn thơ mộng,
Ước vọng vỗ về, tiếp bước cha anh
Chào ngày mới, Đắk Nông ơi… khát vọng dâng trào.
Tác giả: Tịnh Bình
Chiều ngước mặt theo đám mây trôi
Trông xa vệt khói mùa màng
Mùa cơm mới hân hoan đất mẹ
Hạt lúa quê hương nên vóc nên hình
Chợt như đứa trẻ không đành xa quê
Nước mắt mặn môi ngày gió lên rồi
Đóa lục bình vẫn cứ bập bềnh trôi
Phù sa ơi có dòng sông nào chảy ngược
Thương đến thắt lòng mái nhà xưa đếm tuổi
Vạt bông sao nháy trổ hiên nhà
Tiếng mẹ càm ràm thân thương biết mấy
Lớn già đầu rồi sao cứ khóc ngon ơ
"Quê hương là gì hở mẹ?"
Hạnh phúc màu gì con chẳng biết đâu
Chỉ thấy bình yên là có thật
Nơi góc bếp nhà mình
Mùi cơm mới đang sôi...
Tác giả: Trịnh Thế Mạnh
Mỗi sáng mờ sương cô gùi chữ đến trường
Gùi cả niềm thương và nỗi nhớ
Những cặp mắt trẻ thơ đen lay láy
Găm vào đời thành những giấc mơ.
Đã mười năm cô gắn bó với làng
Như thể đó đã là định mệnh
Như những ngày bàn chân còn bỡ ngỡ
Đến bây giờ làng không thể thiếu cô.
Những buổi chiều cơn gió cao nguyên
Mẹ ở quê chắc cũng ngóng chờ
Những niềm yêu giờ hóa thành kỷ niệm
Bao buồn vui cô gửi lại cho đời.
Lại một ngày cô gùi những ước mơ
Của những trẻ cô ươm mầm từng phút
Để đêm nay bên trang giáo án
Những nỗi niềm cô gửi mãi sâu xa.
Tác giả: Đặng Gia Nghĩa
Tôi về phố núi mùa đông
Đồi cao sương phủ mênh mông đất trời
Bỗng nghe thương nhớ một thời
Phố hoa vàng ấy có người tôi yêu!
Mùa đông mưa gió hắt hiu
Xa em năm tháng đã nhiều xót xa
Bao đêm nằm nhớ quê nhà
Có người đau với phù hoa thị thành
Mái nhà ngói ám rêu xanh
Mộng mơ ngày cũ đã thành khói sương
Đâu người yêu của tôi thương?
Làm sao về lại suối nguồn ngày xưa!
Chiều nay Gia Nghĩa gió mưa
Mùa đông năm ấy như vừa mới đây
Lối về giá lạnh sương vây
Còn tôi… còn lại tháng ngày không em…
Tác giả: Từ Dạ Linh
Có những buổi chiều trong như mắt ngọc
Một ánh nhìn lay động gió xôn xao.
Một tiếng chim lưng chừng điểm xuyến
Cuộc đời vui bởi khoảnh khắc tình cờ...
Đó là chiều ta gặp em rảo bước,
Những vô tình vẽ nét kiêu sa.
Hoang sơ ơi, dã quỳ dậy sắc thắm
Vàng rực chiều, vàng rực nắng cao nguyên.
Có một buổi chiều trong như mắt ngọc,
Một ánh nhìn lúng liếng dội vào tim.
Ta lãng tử phiêu du miền lãng đãng,
Vấp chiều vàng vạn ánh mắt dã quỳ.
Tác giả: Thắng
Lao xao đợt gió đầu mùa
Hanh hao giá lạnh bao trùm không gian
Nắng vương hiên cửa buông mành
Líu lo chim hót trên cành rộn vang
Lao xao gió gọi mùa sang
Sương rơi lãng đãng vương cành long lanh
Nước hồ Gia Nghĩa xanh trong
Lăn tăn sóng gợn nhớ mong đợi người
Mùa sang nắng gió đầy vơi
Nhớ vòng tay ấm lòng người xốn xang
Đợi người mùa gió đã sang
Mênh mang nỗi nhớ chòng chành gió bay.
Tác giả: Nguyễn Xuân Dương
Sáng tinh mơ đón mặt trời thức dậy
Chim líu lo gọi bạn chuyền cành
Từng giọt sương e ấp long lanh
Những đám mây trôi lơ lửng
Đồi bãi rẫy nương ngập tràn ánh nắng
Lay động tâm hồn giây phút bình yên
Ẩn trong lòng cuộc sống vươn lên
Mang hạnh phúc ấm no vui sướng
Nụ cười nở, gương mặt ngời tỏa rạng
Nhịp sống sinh sôi, lao động dựng xây
Các dân tộc chung tay xây dựng đất này
Độc lập tự do quý hơn tất cả
Nhịp cồng chiêng và đàn đá
Cùng tấu lên điệu nhạc trữ tình
Vòng xoang, cây nêu, nhộn nhịp, lung linh
Văn hoá muôn màu, bản sắc ngàn đời luôn giữ.
Những vần thơ về Đắk Nông khơi dậy tình yêu quê hương tha thiết, đưa người đọc về với núi rừng lộng gió, thác nước mênh mang và ký ức của một vùng đất trẻ đầy tiềm năng, nơi hội tụ hồn quê, văn hóa và thiên nhiên thuần khiết.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.