Bánh nẳng Xuân Lũng, có cua làng Lời
Bản Mường lợn lửng ăn chơi
Bánh đúc Vũ Ẻn bao người nghe tin
Cơm nắm lá cọ Phù Ninh
Chọi trâu có ở hội đình mời thăm
Có làng nói dóc (nói phét) quanh năm
Ai nghe rồi cũng phải lăn ra cười....
Hát Xoan, hát Ghẹo quê tôi
Có ngày hội Phết ở nơi làng Hiền
Ai mà cướp được Phết duyên
Vận may có bạc có tiền quanh năm
Thanh Thuỷ suối khoáng ta dằm
Dê núi gà đồng có cá Thao Giang
Con gái Phú Thọ đảm đang
Mấy cô làng Ẻn lại càng khéo hơn
Bánh gai, bánh tẻ, phồng tôm
Chè lam, mận cộng, kẹo hồng, su sê
Bỏng phồng, bánh nẳng tôi mê
Chưa ăn bánh đúc, chưa về được đâu
Đầu năm xin gửi đôi câu
Về thăm Đất Tổ gặp nhau Tâm tình
Tháng ba giỗ tổ nước mình
Thắm đượm nghĩa tình con cháu Hùng Vương....!
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Phú Thọ đất Tổ ngàn đời,
Đền Hùng - Nghĩa Lĩnh nơi nơi hướng về.
Xứ cọ trải lối đam mê,
Việt Trì miền đất bốn bề ngát xanh
Thiên Cổ Miếu chốn vinh danh,
Người thầy dạy học sẵn dành tôn nghiêm.
Điệu hát xoan miếu Lãi Lèn,
Hùng Lô làng cổ ghi thêm ngọt ngào.
Đến thăm vùng đất Lâm Thao,
Chùa Thiên Quang nắng lao xao chân người.
Supe - Hóa chất bao đời,
Chung tay gắn bó cùng người dân quê.
Thanh Thuỷ khoáng nóng ta về,
Thiên nhiên tươi đẹp bốn bề cảnh quan.
Đền Lăng Sương giữa ngút ngàn,
Tản Viên Sơn Thánh muôn vàn ghi công.
Viếng đền Quốc Tế - Tam Nông,
Cột cờ Hưng Hóa thong dong giữa trời.
Phù Ninh cơm nắm đợi người,
Làng nón lá gửi tặng đời chút duyên.
Thị xã Phú Thọ tiếp liền,
Lễ đền Trù Mật nét riêng chốn này.
Thanh Ba xanh mát trời mây
Ao Tiên, núi Thắm phô bày tươi xinh.
Đoan Hùng xứ bưởi quê mình,
Tượng đài chiến thắng đinh ninh bên đời.
Hạ Hòa phong cảnh tuyệt vời,
Ao Châu, Vân Hội, Ao Giời... biếc xanh.
Cẩm Khê - Ba Vực chờ anh,
Căn cứ Tiên Động vang danh một thời.
Yên Lập dừng bước thảnh thơi,
Hồ Ly soi bóng cây đồi vấn vương.
Tân Sơn miền đất yêu thương,
Đồi chè Long Cốc khói sương ảo mờ.
Về Thanh Sơn ngắm Thác Mơ,
Thác Mây vẽ bức tranh thơ ngọt ngào.
Xôi ngũ sắc mới đẹp sao,
Mời anh xáo chuối Lâm Thao vùng miền.
Tằm cọ Phú Thọ ăn ghiền,
Cá hấp anh vũ món riêng tuyệt vời.
Thịt chua đặc sản gọi mời,
Bánh tai, bánh sắn đất đồi thơm hương.
Đậm đà hương vị quê hương,
Cơm nắm lá cọ vấn vương trong lòng.
Cọ ỏm anh muốn thử không?
Trám om kho cá giữa lòng khắc ghi.
Bưởi Đoan Hùng, hồng Hạc Trì,
Bao nhiêu đặc sản chờ gì không mua?
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Quê em Phú Thọ cảnh tiên
Xin đừng nấn ná mà quên đường về
Xin anh giữ lấy lời thề
Xa nhau tình nghĩa trọn bề yêu thương
Quê hương một nắng hai sương
Canh dưa kho tép còn vương tình người
Nước chè xanh thẳm đất trời
Điệu xoan trầm bổng thắm lời thân thương
Cọ xòe che ánh nắng vương
Bưởi se se ngọt, quế hương thơm mùi
Canh rau sắn, củ sắn lùi
Cọ om chia ngọt sẻ bùi thương nhau
Quê hương thắm nghĩa trầu cau
Tơ hồng vương vấn trước sau mặn nồng
Quê hương con cháu tiên rồng
Quê em Phú Thọ thắm hồng môi em.
Tác giả: Vũ Đan Thành
Phú Thọ mùa này
Bãi ngô xanh thắm
Nương chè thanh vắng
Núi đồi xa xa.
Người lên Thanh Ba
Đoan Hùng ghé qua
Người về Ao Châu
Nghe câu hát ghẹo.
Ai lên Bạch Hạc
Thăm hội hát xoan
Hạ Hòa thác cuốn
Suối Tiên trắng màu.
Ai lên Đền Mẫu
Thắp nén nhang trầm
Bà mẹ Âu Cơ
Sinh đàn con Việt.
Chiều về Lâm Thao
Có qua Bến Gót
Phong Châu lạc bước
Một cõi Vua Hùng.
Xuân Sơn, Núi Thắm
Một màu quê ta
Quê cha đất tổ
Ngàn năm mây trời.
Văn Lang, Âu Lạc
Khởi nguồn là đây.
Tác giả: Đào Vĩnh
Việt Trì nhẩn nha, Việt Trì rất vội
Ngã ba sông thành tên đất, tên quê
Chỉ mấy vệt đường mà nên thành phố
Rộng rãi phù sa, đầy đặn bến bờ.
Khách của dòng Thao, dòng Thao của khách
Em không làm dáng, em chẳng chắn che
Ơi những nỗi niềm khôn nguôi Hà Nội
Nghiêng nhớ lộc vừng thả lối ta đi.
Quán xá bên sông chan hòa bè bạn
Ngày mai tâm niệm Quốc giỗ cùng về
Đất Tổ đêm nay ai người không thức
Đô hội đan lên nét phố trùng phùng!
Gió sông dạt dào cả phần ngoài gió
Nửa đậu lòng tay, nửa phía xa mờ
Mai mốt đa đoan bao giờ gặp lại
Em với Việt Trì ngút ngái mộng mơ..
>>> Xem thêm tại: Điện Biên trong thơ - Đất thiêng ghi dấu một thời oanh liệt
Tác giả: Bằng Việt
Cho tôi nhìn ngã ba sông
Nhìn cái bến đá dăm, bắt đầu thời dựng nghiệp,
Cho tôi nhìn lơ thơ vòm khói trắng
Những dải khói chưa bay hết một vùng đồi...
Thiên nhiên bao la và rộng lượng như người,
Cho tôi nắm bàn tay anh thô rám
Vết sẹo và vết chai đủ nhận ra bè bạn
Đất đỏ bay mù lấm tấm áo xanh...
Cho tôi nhập vào cái dáng trẻ lao nhanh
Bước tất bật trên lối mòn rất dốc
Cây bén rễ vào sườn đồi khó nhọc
Vẫn trổ hoa màu mát mắt cho người!
Tôi thở gấp, say mê đi suốt vùng đồi
Cỏ gianh sắc, cỏ gà dai, cỏ may rậm lùa chân như chấu cắn!
Vừa rẽ lối, đã râm ran bè bạn,
Từng cung bậc thấp cao như luyến láy không rời...
Bỗng thấy vui cái vui tấp nập của người,
Thấy ấm cái hơi lam làm đồng đội
Ngỡ cứ chạy miên man cả ngày không lạc lối
Cả vùng đồi tươi sức sống đỏ hoe!
"Bão mưa chiều ập đến. Bão mưa đi..."
Cầu vồng vắt ngang Việt Trì – Yên Thế
Bạn của hồn tôi ơi! Anh đúng là thi sĩ
Lòng dào lên rực rỡ bảy màu yêu!
Ráng hoàng hôn đan đậm nhạt trong chiều
Cái xóm nhỏ công nhân, màu phản quang vàng chói,
Anh bối rối trước sắc hòa tươi rói
Của những đầu hồi, chỏm mái với tường vôi,
Mỗi em gái trên cao cũng khoát gió ngang trời
Giải khăn toả lẫn với màu vô tận...
Đá tảng ở ngay sân. Sau nhà là vạt ruộng
Hố bom ba mùa, nước đã ngập thành ao,
Điện sáng rồi, còn nghe tiếng ếch kêu,
Cuộc sống cộng mọi thanh âm nhiều đời vào hiện tại.
Chè sao lấy, sắc tươi mà ngọt mãi
Sắn mới trồng, luộc bở xốp trên tay,
Chả có gì đâu! – Anh nói, khẽ xoa tay,
Nhưng chất mật nguyên sơ giữa lòng tôi đọng lại!
Những vòng đồi quanh anh còn mở ra xa ngái
Dãy phố sẽ định hình, vườn tược sẽ sinh sôi,
Từ lúc mới tay không, chưa sinh cơ lập nghiệp,
Đã nhìn ra hạnh phúc của nhau rồi!
Các bạn hiền như lúa như khoai mà thẳm sâu nghệ sĩ,
Mỗi việc của đời đều muốn biến ra thơ!
Trồng giàn mướp, luống hoa, muốn tìm ra ý nghĩa,
Ghi dấu hiệu tương lai từ mỗi phút bây giờ!
Tôi tin hơn vào cái đẹp tinh thần khi ở bên các bạn,
Dẫu mới có xung quanh nào dáo, nào bay, nào búa, nào choòng,
Dưới mái liếp che thưa, giữa hạt cơm còn sạn,
Mỗi thương cảm, vui buồn... càng đích thực mình hơn!
Tác giả: Nguyễn Hưng Hải
Ngày Bác về Đền Hùng tôi vẫn chưa sinh
Lớn đi học mới biết mình hay quên sử
Tôi đã dán trên tường dòng chữ:
“Dân ta phải biết sử ta
Cho tường gốc tích…”
Bác đã nói câu này trên đường ra chiến dịch
Trưa Đền Hùng năm ấy khói hương xưa:
Dựng nước là Vua
Mất nước cũng là Vua
Nếu không biết giữ gìn, không biết sử
Đêm ngồi học nhìn lên dòng chữ
Lại nhớ Đền Hùng
Và lời Bác trước đoàn quân
“Các Vua Hùng đã có công dựng nước
Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”
Nước của những người biết trồng tre mà đánh giặc
Nước của những người không bao giờ chịu khuất
Không biết sử ta sẽ là một sai lầm
Còn sai lầm hơn bất cứ sai lầm nào khác
Lớn lên làm người lính Cụ Hồ, làm người dân Đất Việt
Những dòng chữ trên tường của một thời đi học
Đã khắc vào tim
Bao điều có thể quên
Không thể quên ngọn nguồn gốc tích
“Dân ta phải biết sử ta…”
Không biết sử ta dễ lai căng mất gốc
Không biết sử ta không biết gì về giống nòi dân tộc
Làm sao mà hiểu được các Vua Hùng
Hiểu được Bác, lời dặn dò trưa ấy…
Tác giả: Nguyễn Hưng Hải
Trưa Đền Hùng, trưa Đền Hùng
Dừng chân dưới bóng cây rừng vắng teo
Dân còn đói, nước còn nghèo
Muối vừng cơm nắm mang theo bao lần
Sáng nay thăm ruộng lội đồng
Đi từ gà gáy ai không hạt nào
Trưa nay đứt bữa đồng bào
Ở đâu, chỗ những mâm cao cỗ đầy
Bác ngồi ăn dưới bóng cây
Như Vua Hùng mới đi cày về xong
Lại như là một lão nông
Chiều còn cấy tiếp ngồi ăn tại bờ
Có như đâu đó bây giờ
Khách chưa đến đã reo hò mổ trâu
Sơn hào hải vị đãi nhau
Tiền chùa ai xót ai đau tiền chùa
Nghĩ gì đến bữa ăn trưa
Muối vừng cơm nắm ngày xưa Bác mời
Nắm cơm đã cắt ra rồi
Tay còn gói lại và Người lại đi…
Tác giả: Đào Tiến Luyện
Mẹ bảo muốn đi dự lễ chùa
Ngại ngùng em đứng lặng không thưa
Vì em đã hẹn mình dung dẻ
Đi dạo phố dù trời có mưa
Nhỏ bạn, em xin cho quá giang
Chở mẹ em đi với mẹ nàng,
Đã không chiụ giúp còn trêu tức:
- Mày muốn tao đi đến gặp chàng?
Xanh đỏ đuôi nheo, cờ ngũ sắc
Bay bay theo gió, nắng hồng tươi;
Bát âm hoà nhịp cùng chiêng trống,
Khách thập phương vui lễ, nói cười.
Tha thướt theo đoàn Tế Nữ Quan
Tiến rượu, dâng hoa bước nhịp nhàng,
Em và bạn đẹp như công chúa,
Chỉ tiếc hôm nay vắng bóng chàng.
Em cũng chẳng mong anh ở đây,
Thấy em lộng lẫy lại mê say
Rồi nhìn chằm chặp làm em ngượng
Vấp ngã là sui cả một ngày.
Thâm tâm mong ước đã từ lâu
Trên khắp ngả đời ta có nhau;
Bao giờ anh đạt công đèn sách,
Em về thưa mẹ chuyện trầu cau.
Tác giả: Thu Hà
Anh có về Phú Thọ với em không?
Cùng em ngắm cánh đồng đang vụ cấy
Mùi mạ non nghe lòng xao xuyến vậy
Chân vội vàng em quẩy gánh mạ non.
Anh nhìn kìa! Trên đê đám trẻ con
Chơi đuổi bắt rồi lon ton chạy trốn
Tiếng cười đùa nghe sao mà vui nhộn
Chợt muốn mình chưa khôn lớn anh ơi!
Anh thấy không! Nụ cười khắp muôn nơi
Đang rạng rỡ trên môi chào anh đó
Người quê em tấm chân tình sáng tỏ
Sống hồn nhiên như cây cỏ anh à!
Về đi anh ngắm đồng ruộng bao la
Ta sẽ hát bài ca mừng hạnh phúc
Ở nơi đây sẽ chẳng còn buồn bực
Mình bên nhau háo hức đón xuân về!
>>> Xem thêm tại: Yên Bái trong thơ - Vùng đất mộng mơ giữa trời Tây Bắc
Tác giả: Nguyễn Bùi Vợi
Đi qua xóm núi Thậm Thình
Bâng khuâng nhớ nước non mình nghìn năm
Vua Hùng một sáng đi săn
Trưa tròn bóng nắng nghỉ chân chốn này
Dân dâng một quả xôi đầy
Bánh chưng mấy cặp, bánh giày mấy đôi
Đẹp lòng, vua phán bầy tôi
Tìm đất kén thợ định nơi xây nhà
Trăm cô gái tựa tiên sa
Múa chày đôi với chày ba rập rình
Đêm đêm tiếng thậm, tiếng thình
Cối gạo đầy cả nghĩa tình nước non
Không còn dấu cũ lầu son
Phía sau thành phố khói vời trong mây
Trời cao. Bóng toả đường cây
Nhịp chày xưa thoảng đâu đây... thậm thình.
Tác giả: Hồ Dzếnh
Người xưa xa rồi, lông ngỗng hết
Người xưa xa rồi, tình xưa không chết
Nghìn năm trăng sáng đất Phong Châu
Duyên cổ còn mơ vạn cổ sầu
- Nàng là Hoa tươi đất Việt
Chàng là Tinh túy trời Ngô
Tình trâm anh, giòng phế thiệt
Chỉ hồng duyên thắm se tơ...
Ngờ đâu, trước cảnh biển bao la
Gươm sắc chia lìa con với cha!
Trung nghĩa ai hay trung nghĩa... tận
Một thiên bạc mệnh úa trời hoa
Giếng vàng, ánh ngọc nghìn xưa
Giở trang sách cũ, hương thừa còn bay
Mà sao người đó ta đây
Tình duyên phảng phất như ngày đã xa
Người về, ta mới nhớ ra
Yêu là thế ấy, mơ là thế thôi.
Tác giả: Bế Kiến Quốc
Trăng lại tròn, Sông Đà nước trôi
Nhẹ mái chèo thuyền ta lại bơi.
Bồng bềnh núi Tản trên vàng sóng
Mặt nguyệt bình yên đối mặt người…
Bơi trên dòng, lòng ta bình yên
Non nước ngàn năm xứ dịu hiền
Đêm như truyền thuyết, trăng như kể
Mười tám Hùng Vương dõi dõi truyền…
Đất Phong Châu cổ thành đất thơ
Vầng trăng tròn mãi tới bây giờ
Một thuở thanh bình ghi mặt trống
Hoa văn nét nét chẳng phai mờ.
Một thanh bình, sau bao gian lao
(Thuỷ Tinh dâng lũ… Giặc Ân vào…)
Chàng Liêu làm bánh theo trời đất,
Nàng Mị chăn tằm chăm lá dâu…
Nghìn năm… rồi những nghìn năm qua…
Trăng đằm non Tản, đẵm sông Đà
Mấy phen binh lửa mà hưng thịnh
Cháu con không thẹn với ông bà.
Trăng tròn nước Việt tròn là đây
Lộng lẫy trời thu không gợn mây
Giặc giã tan rồi, người thắm lại
Chỉ còn yêu thương và dựng xây.
Gõ mái chèo, ta hát khúc ca
Gian khổ nhiều, những năm tháng qua
Thắng hung tàn, sáng nhân tỏ nghĩa
Trăng muôn đời soi nước Việt ta…
Tác giả: Xuân Quỳ
"Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng Ba"
Một vùng công đức Mẹ Cha
Khơi sông mở cõi giao hoà bốn phương.
Ai về Cổ Tích, Hy Cương
Lâm Thao, Phú Thọ rừng bương đồi chè
Đêm nằm như vẫn còn nghe
Trống đồng vang vọng suối khe ruộng đồng...
Mây bay vẫn dáng Tiên Rồng
Âu Cơ lưng địu, tay bồng, vai mang.
Vua Hùng dựng nước Văn Lang
Núi sông voi ngựa hàng hàng uy nghi.
Vương triều khi thịnh, khi suy
Lửa hồng son sắt chẳng khi nào tàn
Một vùng nắng dội, mưa chan
Mồ hôi đổ xuống, bản làng mọc lên.
Cháu con nghìn thuở không quên
Ngày giỗ Tổ, bao hồn thiêng hội về.
Tác giả: Thu Hà
Phú Thọ mình đẹp tựa một bức tranh
Đủ màu sắc long lanh như hồ nước
Từ miền xuôi trở lên đến miền ngược
Tấm chân tình sau trước vẫn vẹn nguyên.
Kìa cô gái Cẩm Khê mắt nhung huyền
Đang toả sắc giữa miền quê yêu dấu
Tâm hồn em đẹp rạng ngời hiền hậu
Khiến bao chàng nung nấu những ước mơ.
Việt Trì mình đẹp tựa một bài thơ
Câu xoan ghẹo đợi chờ em vẫn hát
Những nương chè toả hương thơm ngào ngạt
Đất Thanh Sơn bát ngát giữa lưng trời.
Phù Ninh mình đẹp lắm các bạn ơi
Rừng cọ thắm muôn đời còn đẹp mãi
Kìa Tân Sơn dường như đang trẻ lại
Tự vươn mình không quản ngại nắng mưa.
Tam Nông ơi nói sao hết cho vừa
Cầu Phong Châu nối đôi bờ thương nhớ
Để Lâm Thao muôn đời luôn rộng mở
Đất Vua Hùng còn đó mãi linh thiêng.
Ngược dòng sông cùng với những con thuyền
Về Thị Xã đang chuyển mình sắc mới
Mộc mạc thôi nhưng cũng đầy khêu gợi
Người với người đẹp bởi sống yêu thương.
Yên Lập ơi đẹp lắm cô gái Mường
Đang trẩy bắp trên nương đầy xao xuyến
Nơi khoảnh khắc đất trời như hòa quyện
Từng đàn chim trao liệng đón xuân về.
Bưởi Đoan Hùng ngon ngọt đến là mê
Ai đã đến chẳng thể nào quên được
Thanh Ba ơi hẹn một ngày chung bước
Cùng Hạ Hòa đứng trước Mẫu Âu Cơ.
Thanh Thuỷ ơi lung linh đến bất ngờ
Dòng suối nóng luôn đợi chờ du khách
Phú Thọ ta như suối nguồn trong sạch
Chảy muôn đời nối mạch những yêu thương.
Dù ngày mai đi khắp mọi nẻo đường
Lòng vẫn nhớ quê hương miền Đất Tổ
Phú Thọ ơi trải qua nhiều bão tố
Vẫn hiên ngang nở rộ đóa hoa cười!
Những vần thơ về Phú Thọ không chỉ là lời ca ngợi một vùng đất thiêng, mà còn là tiếng gọi trở về cội nguồn. Giữa guồng quay hiện đại, thơ giúp ta gìn giữ giá trị văn hóa, nhắc nhớ công ơn tổ tiên và nuôi dưỡng tình yêu quê hương bền chặt.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.