Mảnh mai đơn giản hiền lành
E ấp xòe cánh mỏng yêu kiều
Trắng xóa đồng xanh
Những cánh Hoa Bồ Công Anh
Kiêu hãnh hướng về mặt trời
Giấu xù xì trái tim tan chảy
Gửi hồn mình theo gió chơi vơi
Dẫu em chỉ là loài hoa dại
Chẳng ngát hương chẳng sắc rạng ngời
Nhưng với em cứ là vậy mãi
Trọn tình yêu vĩnh cửu muôn đời.
Tác giả: Trí Tính
Em là hoa Bồ công anh
Một loài hoa nhỏ nhắn và xinh xắn
Từ mặt đất vươn mình mọc thẳng
Đón giọt nắng hè e ấp vàng tươi
Em là loài hoa của tuổi đôi mươi
Trong sáng tự nhiên bình dị
Nhưng ẩn chứa tình yêu bền bĩ
Luôn thủy chung với chàng gió phiêu bồng
Em biến thành đóa hoa trắng hình tròn
Gửi khát vọng bay lên những khoảng trời mơ ước
Tình yêu bất diệt vẫn chờ em phía trước
Con đường nào cũng có gió và em…
Bài thơ đầu tôi viết tặng đến em
Bồ công anh – một chút buồn man mác
Thảm cỏ xanh cánh đồng hoa vàng ngạt
Uốn theo đời thân cỏ thật mỏng manh
Trước mắt em thế giới thực như tranh
Đừng mơ mộng bởi dòng đời chen lấn
Chút niềm tin chớ đánh rơi bất cẩn
Giữ bên mình sửi ấm lúc cô đơn
Đời tươi xanh xin em chớ giận hờn
Đừng trách gió mang hoa bay tứ xứ
Dẫu em yêu, đừng chặt tay nắm giữ
Để cánh hoa buồn trôi lãng vào hư không
Hoa mềm yếu nhưng tươi đẹp lạ lùng
Hoa mỏng manh nhưng trắng đời tinh khiết
Hoa bay cao và bay xa mãi miệt
Hoa vẫy chào, hồn em thả nhẹ trôi
Dấu chân buồn sẽ có lúc phai phôi
Mưa sẽ tạnh, hoa đón tia nắng ấm
Bồ công anh – kỉ niệm em khắc đậm
Nhớ nụ cười sâu tận mấy mùa sau
Tác giả: Thụy Anh
Em nở dưới trời nắng mới
Nụ tròn e ấp, mê say
Anh là mặt trời ở xa vời vợi
Đi chín mười phương bỗng dừng lại nơi này
Anh gửi nắng cho hoa em kết mật,
Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồi
Anh giục nụ hoa nở nhanh, nông nổi
Anh đã làm em yêu anh khôn nguôi
Để bây giờ còn lại tháng Năm thôi
Tình anh nhạt đi, hoa không vàng được nữa
Trong ánh nắng xưa hình như không còn lửa
Chiều xuống đi chiều, cho em bình yên!
Em sợ ngày mai trời lại nắng lên
Em lại cố hướng lòng về xa tắp
Đốm lửa nhỏ trong tim đã tắt
Em biến mất trên đời, trả cho cỏ màu xanh…
Nhưng lẽ nào em có thể trách anh
Em là bồ công anh, loài hoa yêu nắng
Giữ trong tim một điều cay đắng
Rằng nắng của anh
Cần cho tất thảy mọi loài hoa.
>>> Khám phá thêm: Thơ hoa lục bình - Tâm hồn phiêu du theo sóng nước
Tác giả: Song Nhi
Dấu yêu nào vừa rơi xuống chiều nay
Sau những ngày mệt nhoài níu chân cơn gió
Ôi, cánh hoa bồ công anh bé nhỏ
Từng một lần sống hết mình vì tình yêu
Trao thương nhớ để nhận về cô liêu
Khi anh đem hạnh phúc chia cho kẻ lạ
Chỉ còn lại đây dư thừa giả trá
Cùng giấc mơ xám ngắt dối lừa
Đóa bồ công anh ướt đẫm trong mưa
Ngày xưa em, cũng đã như thế
Dẫu hiểu xa anh là điều chẳng dễ
Nhưng đâu có nghĩ không thể, phải không anh ?
Tại do em tầm thường mong manh
Tựa những đóa bồ công anh trên đồng cỏ
Đủ cam đảm theo đuổi thì sẽ dám từ bỏ
Níu kéo làm chi người không biết trân trọng tình
Thôi em về, làm lại chính mình
Như cánh hoa khô vừa tái sinh giữa nắng mới
Vô tư yêu đời, hồn nhiên phơi phới
Của em một thuở, chưa từng yêu anh
Tác giả: Tứ Phong
Ồ hay mặt nước trong lành
Thần nữ vóc đẹp long lanh bóng hồ
Quanh trời biển núi lô nhô
Mây trắng lộng lẫy như bồ công anh.
Hoàng oanh lảnh lót trên cành
Xào xạc khoảng gió rừng xanh mấy bờ
Vô vàn hoạ tiết hoang sơ
Hai mảnh áo đỏ cây chờ với em.
Hồn tôi ngỡ lại đang thèm
Nhiều thứ điểm phấn son kem của nàng
Ta cùng ngắm cảnh mênh mang
Theo những bướm lượn ong vàng hút hoa.
Chuyền nhau thấy sự hiền hoà
Và nắm giữ chặt tay xoa má hồng
Vui đùa hết buổi mùa đông
Cho hạ thắm đượm tình nồng kết duyên.
Tác giả: Quang Nguyễn
Tay đan tay, hơi ấm tan đông hàn
Cuối chân trời, về ngọn đồi hoang vu
Đôi mắt em rạng biếc xóa sương mù
Giữa hồn anh đốt cháy bao ngọn lửa
Ngực nóng dần lời yêu bỗng cục cựa
Còn chi nữa! Ta xây giấc mộng vàng
Ôi mùa thu tóc em bay mơ màng
Nơi gió ngàn thổi vút hồn anh bổng
Bồ công anh một cánh sắc mơ mộng
Hòa tình đầu vũ trụ đang xoay vần
Cánh rũ rượi bay qua đôi mắt gần
Em dang tay thương nhớ mùa thu ấy
Nếu một ngày hồn anh ngập sắc dại
Em sẽ yêu...tha thiết mối tình đầu.
Tác giả: Mai Nhật Nguyên
Đêm trở gió
Nhịp tim cầu ai gõ
Bồ công anh
Có kịp bay về?
Tháng mười sang
Mùa đông khờ dại
Em có còn
Nhặt gió lên môi
Em có còn
Nhắc đến tinh khôi
Nơi buồng tim thì thào run rẩy
Trong lao xao hương nhớ thơm đầy..!
Tháng mười sang
Trùm yêu cho giấc mộng
Anh phiêu bồng...
Găm nhớ gửi bông may..!
Tác giả: Danh Giá
Có loài hoa nhỏ dại
Mang một lời tiên tri
Tình yêu nào thành bại
Hỏi hoa bồ công anh!
Em cũng muốn hỏi nhanh
Tình ta rồi chung bước?
Hay dòng đời lối ngược?
Như chiếc lá xa cành.
Nhưng không cần đâu anh
Vì tình em không đổi
Dù đường tình chắn lối
Vẫn mãi dành riêng anh!
Thời gian quá mong manh
Biết làm sao níu giữ
Sợ trời kia giận dữ…
Chỉ còn đây nấm mồ.
Em hóa thành sóng xô
Hát bài ca muôn thuở
Như chuyện tình chức nữ
Đợi chờ ngày đoàn viên!
Em hái bồ công anh
Đếm thời gian còn lại.
Sao em quá khờ dại
Tin vào lời tiên tri..!
Nhưng rồi em cũng đi
Cho cuộc tình chấm hết
Bài thơ không đoạn kết
Thơ khóc người ra đi…!
Anh mang kiếp tình si
Hóa thành chàng thi sĩ
Viết tặng người tri kỷ
Cả cuộc đời sầu bi!
Em mong lời tiên tri
Cho thời gian ngừng lại
Để em không ngần ngại
Nói trọn lời yêu anh!
Tác giả: Daocongdien
Gió ở đâu lơ ngơ vậy
Đóa bồ công anh tung trắng chùm tơ
Đêm dạt dào dòng sông duềnh chảy
Nhánh lục bình tím rịm trong thơ
Cơn mưa rào ướt sũng chiều biết mấy
Hàng phượng sóng đôi xanh hơn sau giấc mơ…
Sợ mình là hoa bồ công anh
Là lục bình là hàng cây phượng
Lại thả tơ lên trời, lại tím, lại bất ngờ xanh
Em băng qua phố cùng chiếc dù và rất thiên thanh.
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ về hoa lan mang đậm chất trữ tình sâu lắng
Tôi là một cây bồ công anh
Dịu dàng và mong manh trong nắng mai
Mang theo mùi cỏ dại
Theo gió mọi hướng
Tôi là một cây bồ công anh
Nở mạnh dưới nắng vàng
Dù gió có thổi thì giông tố cũng đến
Tôi vẫn không thể không vươn lên.
Tôi là một cây bồ công anh
Cho tôi trái tim mong manh của bạn
Tôi ước được ở bên bạn trong phần còn lại của cuộc sống của tôi
Đừng đòi hỏi sự giàu có thoáng qua.
Tôi là một cây bồ công anh
Yếu đuối nhưng cứng đầu
Nhưng em yêu, tình yêu này là có thật
Hãy để anh bên em đến hết cuộc đời.
Tác giả: Bùi Đức Hiền
Những cánh hoa bồ công anh
Mảnh mai đơn giản hiền lành
E ấp xòe cánh mỏng yêu kiều
Trắng xóa đồng xanh.
Những cánh hoa bồ công anh
Kiêu hãnh hướng về mặt trời
Giấu xù xì trái tim tan chảy
Gửi hồn mình theo gió chơi vơi.
Dẫu em chỉ là loài hoa dại
Chẳng ngát hương chẳng sắc rạng ngời
Nhưng với em cứ là vậy mãi
Trọn tình yêu vĩnh cửu muôn đời.
Tác giả: Lê Công Tuấn Giang
Hạnh phúc là mong manh
Như bồ công anh bay trong gió
Dù mình cố giữ nó
Nhưng chẳng thể được lâu.
Nhiều đêm những nỗi sầu
Cứ len trong tim nhỏ
Nỗi buồn này ai tỏ
Ai thấu hiểu tôi chăng?
Tình yêu là vĩnh hằng?
Sẽ không bao giờ chết?
Mà giờ đến hồi kết
Hồi chúng ta chia ly
Giờ còn lại những gì
Ngoài nỗi đau âm ỉ…
Tác giả: Thùy Anh
Bạn nở dưới ánh mặt trời mới
Vòng tay ôm, trong tình yêu
Bạn là mặt trời ở phía xa
Đang đi chín mười phương bỗng dừng lại ở đây.
Tôi gửi ánh nắng mặt trời đến những bông hoa mà bạn kết hôn,
Tôi đốt cháy trái tim mình bằng những cánh hoa cháy bỏng
Anh giục nụ hoa mau nở và cạn
Bạn đã làm cho tôi yêu bạn.
Hiện tại, chỉ có tháng năm
Tình em nhạt phai, hoa không vàng nữa
Dường như không có lửa dưới ánh mặt trời cũ
Từ chiều đến chiều, cho em bình yên!
Tôi sợ mặt trời sẽ mọc lại vào ngày mai
Tôi cố gắng quay lưng lại với trái tim mình
Ngọn lửa nhỏ trong trái tim tôi đã tắt
Em biến mất khỏi trần gian, trả lại cỏ xanh…
Nhưng tôi có thể đổ lỗi cho bạn
Tôi là một bông hoa bồ công anh, một bông hoa yêu nắng
Giữ một cái gì đó cay đắng trong trái tim của bạn hơn mặt trời của bạn
Cần thiết cho tất cả các loại hoa.
Tác giả: Song Nhi
Dấu yêu nào vừa rơi chiều nay
Sau những ngày ôm gió mệt mỏi
Ôi, những cánh hoa bồ công anh nhỏ
Một lần sống hết mình cho tình yêu.
Trao yêu thương để nhận lại cô đơn
Khi bạn chia sẻ hạnh phúc với những người xa lạ
Ở đây chỉ còn dư lại những lời nói dối
Với giấc mơ xám xịt của sự lừa dối.
Bồ công anh ướt trong mưa
Ngày xửa ngày xưa tôi như thế
Mặc dù không dễ để hiểu bạn từ xa
Nhưng đừng nghĩ là không thể, phải không?
Tại sao tôi bình thường và mong manh
Giống như hoa bồ công anh trên đồng cỏ
Nếu bạn đủ dũng cảm để theo đuổi, bạn sẽ dám từ bỏ
Tại sao phải bám lấy một người không biết trân trọng tình yêu.
Nào, quay lại, làm lại chính mình
Như những cánh hoa khô tái sinh trong nắng mới
Vô tư yêu đời, hồn nhiên phơi phới
Của tôi trong một thời gian, không bao giờ yêu bạn.
Tác giả: Trí Tịnh
Tôi là một cây bồ công anh
Một bông hoa nhỏ và xinh
Đưa tay ra khỏi sàn và đẩy thẳng
Đón một giọt nắng hè, ấm áp và vàng.
Bạn là bông hoa của tuổi đôi mươi
Trong sáng, tự nhiên, bình dị
Nhưng tình yêu lâu bền bị che giấu
Hãy luôn sống đúng với chàng trai có gió thổi.
Tôi đã biến thành một bông hoa trắng tròn
Gửi khát khao bay đến bầu trời mộng mơ
Tình yêu vĩnh cửu vẫn đang đợi bạn
Con đường nào cũng lộng gió và tôi…
Tác giả: Hoàng Phủ Ngọc Phan
Khi tình yêu chớm nở
Tôi hái tặng em đóa hoa này
Tặng em một niềm vui màu trắng
Xôn xao trên đầu ngón tay.
Em cầm đóa hoa đưa lên môi
Những ngón xinh xinh bối rối bồi hồi
Hoa run rẩy chạm vào hơi thở
Và chạm vào nụ hôn đầu đời
Chiều bát ngát chợt tràn dâng màu tím
Bỗng cơn gió từ đâu thổi đến
Hoa vô tình theo gió bay đi
Niềm vui cũng ngẩn ngơ tan biến
Trên bàn tay em nhìn lại chẳng còn gì.
Khi tình yêu rạn vỡ
Tôi cũng tặng em đoá hoa này
Tặng em lời biệt ly màu trắng
Trong hoàng hôn lạnh hơi may.
Hoa cũng đã bay theo gió
Gió đưa hoa vào cõi nhớ
Chỉ còn nỗi buồn trong tay.
Có gì đâu, chỉ là thoáng kỷ niệm
Của tình yêu thưở tóc tơ xanh
Rất dễ nhớ, dễ quên và dễ mất
Như tôi và em
Và loài hoa mang tên bồ công anh.Hoa bồ công anh không chỉ là hình ảnh đẹp trong thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của tâm hồn bay bổng, mong manh và đầy hoài niệm. Những bài thơ về hoa luôn khơi dậy cảm xúc dịu dàng trong lòng người đọc.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.