Vẫn lặng thầm trôi dạt tháng ngày qua
Không kiêu sa không hương sắc mặn mà
Màu tim tím đậm đà trên quê ngoại
Lá buốt xanh sắc màu duyên con gái
Nhụy vàng ươm ngơ ngẩn mãi hồn tôi
Tím thủy chung cho lòng chợt bồi hồi
Hương nhè nhẹ khi màn đêm giăng lối
Thương thân em cả một đời trôi nổi
Mãi lênh đênh không mõi bước sông hồ
Đời bềnh bồng xuôi con nước nhấp nhô
Mặc ngày tháng đẩy xô theo sóng bạc
Cả đời em là nỗi buồn man mác
Sống cô đơn trong khao khát đợi chờ
Nhìn bầu trời bằng đôi mắt ước mơ
Cho hương sắc lững lờ trôi xa mãi
Bởi tên em chỉ là loài hoa dại
Hương Lục Bình còn đọng mãi trong tôi.
Tác giả: Nguyệt Thu
Hỡi lòng tê tái thương yêu.
Giữa dòng trong đục cánh BÈO lênh đênh…!
Mưa rơi bong bóng bập bùng
Lục bình sầu tím giữa dòng long đong.
Cuộn theo con nước xoáy vòng.
Cuồng quay chao đảo mà lòng xót xa…
Người xưa giờ đã quên ta…!
Bến sông hiêu hắt, cánh hoa dập dờn.
Lục bình tím lặng cô đơn..
Bọt xô sóng đẩy cánh hờn chênh chao.
Thoảng nghe tiếng gió lao xao.
Con đò nghiêng ngã cắm sào ngóng trông.
Trách trời sao đổ mưa dông…?
Để buông sầu tím cả dòng sông Thương…!!!
Tác giả: Mây lang thang
Trên dòng sông hoa lục bình nở tím
Khua mái chèo nàng áo tím bâng khuâng
Thuyền trôi êm trong màu tím hoàng hôn
Mắt trông ngóng về nơi phương trời tím
Trong mắt buồn cô thôn quê áo tím
Ví mình như hoa tím lục bình trôi
Hoa tím trôi, trôi theo mãi dòng đời
Chiều hoang tím, cuộc đời lục bình tím
Tác giả: Diệp Ly
Thương sao thân phận lục bình
Nổi trôi nước bạc lênh đênh tháng ngày
Tím trời tím đất tím mây
Tím mơ tím mộng tím say lòng người.
Bình yên sắc thắm rạng ngời
Qua cơn dông bão tả tơi cánh sầu
Thân bèo trôi giạt về đâu?
Sắc phai hương nhạt bạc màu thủy chung.
Ai người đổi dạ thay lòng
Để tình dang dở long đong tháng ngày
Đường xa hút cánh chim bay
Độc hành đếm bước ai hoài tháng năm.
Hoa ơi chớ vội nản lòng
Bình mình còn đến nắng hồng còn tươi
Màu hoa trong gió rạng ngời
Bến mơ trời mộng người người mến thương.
Lục bình thêm sắc thêm hương
Tím mùa yêu mới, tìm đường thủy chung.
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ về hoa lan mang đậm chất trữ tình sâu lắng
Tác giả: Anh thi đi
Gió chướng thẹn thùng về
Em nở nụ cười, màu tím đam mê
Nụ cười em, nhuộm tím dòng sông quê dịu ngọt
Tím cả đời anh, tím cả tình yêu hẹn thề
Em hoa lục bình, âu yếm dòng nước phù sa
Anh dân chài, trải qua biết bao mùa tôm cá
Nơi đâu cũng là bến là bờ, chưa một lần xa lạ
Thuyền lưới trên sông, hoa nở quanh thuyền,
đất trời ai nở, chia lìa tình yêu đôi ta….
Nhưng có ai đâu ngờ
Bảo tố dùi dập bến bờ
Thuyền hoa trôi giạt
Nhưng đó chỉ là một giấc mơ..
Dù cho bảo tố phong ba
Màu tím tim em, vẫn mặn mà
Thuyền anh chắn sóng, thân anh tung lưới
Vun đắp mãi tình ta,
Bằng dòng sông màu tím thiết tha
Tác giả: Diệp Ly
Lục bình trôi sao không trôi mãi
Nợ duyên chi tấp bãi tình sầu?
Một đời sóng gió bể dâu
Hoàng hôn thăm thẳm tím màu vấn vương
Nhìn con nước luyến thương mùa nhớ
Để sông sâu bên lở bên bồi
Đôi dòng trong đục nổi trôi
Ước mơ ngày cũ xa xôi nghìn trùng.
Cung ai oán tơ chùn phím rã
Màu thủy chung tơi tả cánh buồn
Cảm thương chớp bể mưa nguồn
Xót thân bèo bọt đoạn trường tình riêng.
Mùa nước bạc tơ duyên đứt đoạn
Bến bờ xa bão loạn từng cơn
Đa đoạn nặng tiếng tủi hờn
Lục bình trôi giạt cuối đường nợ duyên.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Trên sông có một loài hoa
Vừa trôi vừa nở mặn mà chân quê
Chiều chiều ra đứng chân đê
Nhìn theo hoa tím trôi về nơi đâu
Xứ người em đã làm dâu
Bỏ anh ở lại nỗi sầu lênh đênh
Như bông hoa tím bồng bềnh
Lục bình ơi! đứng ven kênh anh chờ
Hoàng hôn buông xuống tím mờ
Ngóng em chỉ thấy lập lờ bèo trôi
Em về đâu giữa dòng đời
Bên sông anh thấy mưa rơi trong lòng
Em về nơi ấy vui không
Có được hạnh phúc bên chồng xứ xa
Có khi mô chợt nhớ nhà
Nhớ lục bình tím loài hoa quê mùa
Nhớ anh hàng xóm ngày xưa
Chèo con xuồng nhỏ đón đưa đi về
Khi xưa em đã hẹn thề
Mai sau em sẽ là thê của chàng
Bây giờ em đã sang ngang
Tình sao cay đắng bẽ bàng người ơi.
Tác giả: Cẩm thúy
Lục bình ai thả trôi sông
Mà sao tím cả mấy dòng sông quê
Xa nhà xa mấy triền đê
Mà nghe thương nhớ lối về mênh mông
Ai về tìm lại khoảng sông
Có hoa tim tím hương đồng ngày xưa
Sông kia giờ vắng đò đưa
Hoa kia giờ đã lưa thưa không còn
Mẹ già giờ đã mỏi mòn
Sớm trưa mong đợi tin con xa vời
Lục bình ơi, lục bình ơi
Cho ta về lại khoảng trời yêu thương.
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ngày xưa em cũng đẹp như ai
Má thắm môi xinh cặp chân dài
Ngây thơ mắt biếc luôn ngơ ngác
Cô bé nhà bên dáng mảnh mai
Em xinh tươi duyên dáng trang đài
Mái tóc thề buông xõa ngang vai
Tôi dõi theo trong lòng ngây ngất
Hình bóng em mãi chẳng nhạt phai
Mùa thu năm ấy gió heo may
Em ra đi mình đã chia tay
Sang sông em bước theo người khác
Bỏ lại mùa thu lá rơi đầy
Tôi vẫn biết là em rất xinh
Mỏng manh như hoa tím lục bình
Dân dã nơi miền quê sông nước
Vừa trôi vừa nở vẫn lung linh
Thân là lục bình phải nổi trôi
Đời người con gái cũng thế thôi
Mười hai bến nước luôn may rủi
Gặp bến đục ngầu nước mắt rơi
Chúc em vui nhé giữa dòng đời
Gia đình hạnh phúc nhé em ơi
Hãy cố quên đi câu chuyện cũ
Xin đừng bao giờ nhớ đến tôi.
Tác giả: Trịnh Bửu Hoài
Ba mùa điên điển ra hoa sớm
Cuồn cuộn sông sâu nước đổ đồng
Cây sào run giữa dòng sóng lớn
Lục bình trôi man mác hoàng hôn
Ba mùa ong mật luôn dời tổ
Thương cánh chim non lạc dấu về
Đàn kiến âm thầm xa hang ổ
Lúa vàng sợ lụt núp chân đê
Ba mùa nước gậm mòn mái lá
Mục cả sườn tre chưa kịp thay
Nông dân chợt hoá thành ngư phủ
Đồng xanh mờ mịt nước và mây
Ba mùa gạo cạn trong mưa gió
Bếp hồng thiếu củi khói âm âm
Nhà hẹp sàn kê ngang cánh én
Nửa đêm sóng vỗ ướt lưng nằm
Ba mùa nước phủ rêu cần ván
Em biết tìm đâu một bến sông
Xuồng anh chấp chới chiều mưa lạnh
Như lá thu rơi lạc giữa dòng...
Tác giả: Huỳnh Duy Lộc
Em có còn trở lại bến sông?
Nơi ngày xưa chơi trò vợ chồng
Dỗi hờn ánh mắt long lanh ngọc
Có ai không thơ dại một thời không?
Thân lục bình khéo tay em làm bánh
Anh mải mê hái lá hoá tiền
Nước dòng sông mênh mông nước thánh
Soi bóng em như một nàng tiên
Em giận dỗi em cười rồi lại khóc
Bắt anh cài hoa tím cô dâu
Anh khờ dại nói trong hạnh phúc
Hoa tím mong manh sớm nhạt màu
Ngày tháng trôi theo con nước lớn ròng
Bồng bềnh hoa tím cuốn theo sông
Có phải bông hoa thời trẻ dại
Đang tiễn chân em nát cả lòng!
Tác giả: Nhật Lệ
Cuộc đời trôi nổi mênh mông
Xót xa cho phận bềnh bồng vô duyên
Yêu người mong phút thuyền quyên
Nhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim
Cố công dầy sức đi tìm
Ước mơ nhỏ bé đang chìm tháng năm
Hạnh phúc nào quá xa xăm
Người ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình
Thân tôi như cánh lục bình
Trên sông bát ngát lặng thinh chốn này
Rộ hoa cho bướm vui say
Rồi khi hết mật chờ ngày lãng quên
Dòng lệ chảy ngược lên trên
Bàn tay níu giữ bấp bênh mối tình
Hãy đưa tôi đến bình minh
Để tôi thấy nó đẹp xinh thế nào
Ai trong êm ái ngọt ngào
Sao tôi mang nặng nỗi đau…lục bình…
Tác giả: Tòa Tâm Hòa
Anh về tìm lại dấu yêu
Hoàng hôn tím cả trời chiều buồn tênh
Sông chiều lặng gió mông mênh
Con đò rẽ nước lênh đênh ngược dòng
Từ ngày em bước theo chồng
Như con sáo sậu sổ lồng bay xa
Câu hò chiều vọng ngân nga
Mà quay quắt nhớ người ta não lòng
Tôi về ngồi tựa bến sông
Nhớ từng kỷ niệm đếm đong một mình
Nhìn theo những cánh lục bình
Thấy đời đầy những gập ghềnh truân chuyên
Em đi xây mộng thuyền quyên
Có khi nào nhớ một miền xa xưa
Con sông, bến nước, rặng dừa
Những đêm trăng sáng đong đưa trao tình
Thấy mình phận số chênh vênh
Thân như những cánh lục bình long đong
Xuôi theo nước lớn, nước ròng
Cuốn trôi hết tuổi xuân hồng đơn côi
Tôi tìm ký ức xa xôi
Một thời hoa mộng xa rồi còn đâu!
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ nhẹ nhàng và mộng mơ về hoa giấy
Tác giả: Ngọc Hồi
Lênh đênh con nước triều dâng
Bềnh bồng xuôi dạt xót thân lục bình
Lá màu xanh biếc lung linh
Hoa tim tím nhớ gợi tình thủy chung
Đường đời khắp nẻo mông lung
Nổi trôi viễn xứ chập chùng bến mơ
Thuyền kia lướt sóng xô bờ
Hoa nghiêng dáng đợi tình chờ duyên ai
Trời chiều nhẹ thoảng mây bay
Lòng ta chợt nhớ miền Tây thuở nào…
Tác giả: Đình Chiến
Bởi em thân phận bọt bèo
Cho nên cứ mãi trôi theo sông này
Dâng đời mầu tím ngất ngây
Dâng đời cả tấm lòng này thủy chung
Lênh đênh phận mỏng xuôi dòng
Một thân phiêu dạt đục trong khôn lường
Nhưng lòng cứ mãi vấn vương
Cũng đành cam chịu chán chường nổi trôi!
Tác giả: Trần Thảo
Đã hứa cùng sông gởi trọn mình
Mưa tràn nắng đổ vẫn màu trinh
Đời trôi chẳng bận câu mờ sắc
Phận nổi màng chi chữ úa hình
Lá vẫy xanh rờn sao phải miệt
Bông đùa tím rịm lẽ gì khinh
Rằng em vốn vậy theo dòng chảy
Giản dị màu hoa biếc nghĩa tình.
Tác giả: Hạ Vàng
Trôi mãi lục bình biết đến đâu
Loài hoa tím nở tận phương nào
Nước ròng nước lớn dập dềnh vỗ
Cũng kiếp ở đời với nỗi đau
Lục bình tím ngắt giữa mờ sương
Bến đục bến trong những đoạn trường
Số phận lênh đênh hòa sóng gió
Bến nào neo đậu bến nào thương
Tím thủy tím chung kết thật đầy
Bền lòng vẹn nghĩa giữa trời mây
Hoa tàn hoa rụng không hề nản
Vẫn ngát màu xanh rực rỡ ngày
Rẽ sóng lục bình trải thắm sông
Loài hoa bình dị đến lạ thường
Dẫu cho phận kiếp phù du rũ
Khẽ điểm cho đời tím thủy chung.
Tác giả: Trương Văn Điền
Lênh đênh sông lạch, hồ ao.
Vẫn nguyên màu tím thuở nào mẹ cha.
Mượt mà mát dịu, kiêu sa
Nông thôn, phố thị gần xa xiêu lòng.
Tính lành gạn đục, khơi trong.
Bão giông, mưa nắng theo dòng sinh sôi.
Xin đừng miệt thị người ơi.
Một đời bèo dạt, hoa trôi cam đành.
Mong người gọi đúng thực danh.
Lục bình hoang dã cũng thành thơ ca.
Tác giả: Lê Tấn Phượng
Lẻ loi cô độc một mình
Giữa dòng trôi nổi nhân sinh phận bèo
Ai người cho một bến neo
Để em khỏi kiếp bọt bèo nổi trôi?
Thân em trót đã khổ rồi!
Phận hoa theo nước buồn trôi tháng ngày
Lục Bình hoa tím đắm say
Nhưng em phải chịu kiếp này thế gian
Xuôi dòng theo nước phủ phàng
Đời không bến đỗ ngỡ ngàng duyên em
Ai về bến cũ chiều xem
Lục bình ai nỡ quên em giữa đời…..?
Tác giả: Nguyễn Hồng
Em ngỡ mình như khóm lục bình trôi
Lòng đau đớn khi xa rời bến cũ
Bao kỉ niệm trong tim còn ấp ủ
Của một thời quá khứ có ai hay
Sống bơ vơ len lỏi trên sông này
Nỗi ai oán đong đầy trong cõi dạ
Ly biệt rồi mỗi người đi một ngả
Kiếp lục bình sao chịu quá khổ đau
Tím màu hoa không đổi sắc thay màu
Luôn chịu đựng dãi dầu dù mưa nắng
Biết như vậy nhưng phải đành im lặng
Vì tình đầu tuy đẹp chẳng bền lâu…
Tác giả: Lê Trang
Đời người bạc bẽo vô tình
Mong manh phận gái lục bình trôi xa
Bão bùng, gió dập, mưa sa
Lênh đênh sông nước bao la một đời
Chiều loang tím cả đất trời
Thuyền ai lướt nhẹ rã rời xác hoa
Lấy chồng ở tận phương xa
Sướng may, rủi chịu, như hoa lục bình.
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Thuyền ai còn đậu chốn quê nghèo
Có phải con đò bến Hạ neo?
Tiễn khách ra đi dòng lệ nhỏ
Đợi người trở lại gió mây reo
Lục bình tím ngắt buồn phiêu dạt
Hoa cải vàng hoe lặng dõi theo
Sóng vỗ miên man chiều vắng lạnh
Bâng khuâng cô lái lỏng tay chèo.
Tác giả: Kim Thư
Hạ đầy nắng cớ gì lặng lẽ
Phượng cánh hồng rơi nhẹ buồn tênh
Cơn mưa nhẹ cũng chênh vênh
À ơi muôn nỗi... em đền ai đây ?
Thuyền neo bến sông dâng đầy nước
Chợt sóng đùa mạn lắc chênh chao
Lục bình tim tím gầy hao
Nhuộm sao thuyền bến đủ màu thủy chung?
Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Ngày đó thương ai đợi nắng mơ
Hoàng hôn hiu hắt bóng ơ hờ
Liu riu con nước ròng hờ hững
Líu ríu lục bình tím ngẩn ngơ
Ngây ngất mây chiều dâng nỗi nhớ
Tái tê sợi gió gợi bơ vơ
Lang thang đếm bước trên hè phố
Vạn nẻo đường tình một giấc mơ.
Tác giả: Hoàng Nguyễn
Sinh ra là phận lục bình
Đã trôi đã nổi lình bình trên sông
Hoa đây tím cả một dòng
Tím buồn tím đợi tím mong tím chờ
Lục bình vẫn đẹp như mơ
Là loài bèo nước hoa lờ lững trôi
Hoa không cảm chút thiệt thòi
Vẫn xanh vẫn tốt chẳng coi thường mình
Hoa đưa trước gió rung rinh
Hoa theo con nước dập dình trôi đi
Dẫu cho gió đẩy sóng ghì
Thì hoa vẫn cứ nhu mì khoan thai
Hoa mang màu sắc u hoài
Một lòng chung thủy chưa phai bao giờ
Hoa đi vào những vần thơ
Là màu loang tím mộng mơ lục bình
Trên dòng sông nhỏ quê mình
Lục bình xanh ngắt tím tình quê hương
Người đi dẫu cách dậm trường
Nhìn dòng tím lục bình thương quay về.
Tác giả: Tăng Minh Luân
Từ đâu nước lũ đổ về
Gây thêm bao cảnh não nề thương tâm
Màn trời gió lạnh căm căm
Nước dâng cuồn cuộn mưa dầm mãi tuôn
Hoa lục bình tím chiều buồn
Mênh mông bể nước bao nguồn về đây
Bầu trời u ám màu mây
Bao đôi mắt trẻ thơ ngây cũng sầu
Còn đâu ruộng lúa bờ dâu
Mẹ già trông lũ mái đầu bạc thêm.
Tác giả: Đàm Mai Phương
Lục bình trôi dạt về đâu?
Cánh hoa tim tím nặng sâu nghĩa tình
Vươn lên đón ánh bình minh
Lá xanh xanh ngắt một mình khoe hương
Lẻ loi sông nước đêm trường
Mà sao quyến rũ thân thương lạ kỳ
Trải qua bão táp quản chi
Ngược xuôi nếm trải xuân thì chẳng phai
Dòng sông trong mát mơ hoài
Nhiều khi phiêu bạt đợi ai bên hồ
Có khi ở tận ven đô
Cuốn theo dòng chảy nhập nhô dạt dào
Bao ngày nàng vẫn khát khao
Được trìu mến hỏi ngọt ngào vài câu
Trăng thanh gió mát chẳng sầu
Ngàn hoa tim tím một màu thủy chung!
Tác giả: Phan Phương Nam
Chiều loang tím cả dòng sông
Thuyền ai trôi nhẹ trên dòng nước êm
Cánh cò nào vụt bay lên
Một mình đơn lẻ giữa mênh mông trời
Hoa lục bình nở lẻ loi
Với màu tím nhạt gọi lời buồn chi
Rồi theo dòng nước trôi đi
Để dừa mãi đứng dại si trông vời
Em cũng không nói một lời
Ra đi để lại một người ngóng trông
Mặt trời dần khuất hoàng hôn
Còn vương lại sắc tím buồn cùng ta.
Thơ về hoa lục bình là lời tự sự nhẹ nhàng mà sâu lắng. Dù chỉ là loài hoa dại trôi giữa dòng, lục bình vẫn khiến người đọc thổn thức vì vẻ đẹp mỏng manh cùng những tầng ý nghĩa sâu xa về cuộc đời và quê hương.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.