Cầu dây văng nối đôi bờ
Để ta quên mất câu thơ một thời
Sông sâu bát ngát mây trời
Rừng dừa xanh thắm lả lơi giữa cồn
Em đứng đó giữa hoàng hôn
Dáng người con gái công đồn năm xưa
Em đứng bên cạnh gốc dừa
Tóc dài da trắng đong đưa chào mời
Mời anh ghé Cồn Phụng chơi
Thăm phong cảnh nhé em mời dừa xiêm
Uống xong anh sẽ nhớ em
Nhớ phong cảnh đẹp lại thèm dừa mơ
Bến Tre cảnh đẹp ngẩn ngơ
Có cô em gái ngây thơ đa tình.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chưa đi chưa biết Bến tre
Đến rồi muôn mối bộn bề nhớ thương!
Nhớ Má dệt gấm trong sương
Nhớ em thao thức canh trường đợi mong!...
Bến Tre gạo trắng nước trong
Miền Tây sông nước Cửu long miệt vườn
Giồng chôm chộn rộn bán buôn
Em xinh thỏ thẻ, miệng luôn tươi cười.
Ngày xuân hoa trái tốt tươi...
Trăng thanh má mở tiệc mời tri nhân....
Khách về lưu luyến bước chân
Bến Tre
Cách biển
Mà gần
Tình thâm!
Én trao, mai nở vàng sân...
Hẹn ngày tái ngộ
Xuân xuân
Hỷ mừng!....
Thơ: Trần Văn Lợi
Đất mẹ anh hùng xứ Bến Tre
Về thăm nắng gắt giữa trưa hè
Thân dừa đứng tựa nàng vui hát
Mặt ghế nghiêng nằm bậu muốn nghe.
Cuộc sống êm đềm trôi thế nhỉ
Dòng đời lặng lẽ thích không nè
Bao nhiêu cảnh đẹp vùng sông nước
Có bóng dừa xanh lẫn bóng tre.
Thơ: Tín Nguyễn
Anh muốn đưa em về với Bến Tre
Nơi lâu nay em chỉ nghe anh nói
Vùng đất miền Tây hương đồng gió nội
Dòng sông Tiền mùa nước nổi mênh mông
Hàng dừa nghiêng mình soi bóng ven sông
Cầu Rạch Miễu chùm dây văng hoành tráng
Bến tre xưa là miền quê cách mạng
Đội quân tóc dài duyên dáng kiên trung
Mỏ Cày, Ba Tri nổi tiếng khắp vùng
Người dân Bến Tre anh hùng khí khái
Vì nước hy sinh không hề ngần ngại
Thật tuyệt vời những cô gái năm xưa
Đồng khởi vùng lên Mỹ Ngụy chào thua
Con gái Bến Tre như dáng dừa vươn thẳng
Chống Mỹ năm xưa hy sinh thầm lặng
Nụ cười hiền hoà toả nắng xinh tươi
Con gái Bến Tre đẹp nết đẹp người
Ghé cồn Phụng thấy em cười xao xuyến
Khi chia tay bỗng lòng ta lưu luyến
Tình đất tình người hoà quyện bên nhau.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
>>> Xem thêm tại: Quảng Ninh qua vần thơ - Miền đất mỏ đầy chất thơ
Bến Tre xứ sở cây dừa
Hiên ngang dáng đứng từ xưa tới giờ
Ba Tri thì có đền thờ
Cụ đồ Nguyễn Chiểu câu thơ diệt thù
Mỏ Cày danh tiếng ngàn thu
Phong trào Đồng Khởi đã lưu sử mình
Châu Thành phong cảnh hữu tình
Hai cồn Qui, Phụng bốn mùa xanh tươi
Chợ Lách cây trái bạn ơi
Hoa thơm trái ngọt đậm tình quê hương
Thạnh Phú có biển Hàng Dương
Nằm cạnh bãi tắm thiên đường Tây Đô
Bình Đại một huyện thế cô
Cống đập ngăn mặn đổ xô đất liền
Giồng Trôm nổi tiếng khắp miền
Mỹ Lồng bánh tráng ăn ghiền ai ơi
Rạch Miễu cầu dẫn lối về
Thành Phố anh dũng luôn mời gọi ta
Dù cho cách trở phương xa
Ai ơi hãy nhớ quê ta xứ dừa!
Tác giả: Hoàng Lê Duy
Hôm nay thăm lại Bến Tre
Qua cầu Rạch Miễu dừng xe đứng nhìn
Miền quê sông nước hữu tình
Nghe câu vọng cổ hồn mình ngất ngây
Lạc vào giữa chốn đất này
Bạn ơi ta thấy dừa đây thật nhiều
Qua biển Bình Đại yêu kiều
Gặp cô gái trẻ mỹ miều lắm thay
Bến Tre gian khó bao ngày
Mà nay thay đổi từng ngày bạn ơi
Đến đây tôi thấy tuyệt vời
Quê hương đồng khởi xứ dừa là đây.
Tác giả: Hoàng Minh Nhiệm
Ai về thăm đất Bến Tre
Cho tôi nhờ với chuyến xe về cùng
Hỏi thăm là để đi chung
Mà thăm vùng đất anh hùng từng nghe.
Anh về, về với Bến Tre
Miền quê Đồng Khởi đã nghe lâu rồi
Anh từ miền thị xa xôi
Tìm người con gái mà tôi thương thầm.
Chiều xưa dạo ấy mưa râm
Qua phà Rạch Miễu tan tầm rớt mưa
Biết em chỉ có mới vừa
Đôi câu dạm hỏi em về miệt mô.
Trả lời em nói ngọt ngào
Em về Đồng Khởi rồi chào bước đi
Nhìn theo bóng dáng xuân thì
Nước da em trắng hàng mi cong dài.
Môi thắm mặt ngọc mày ngài
Đen huyền mái tóc mượt dài ngang lưng
Hồn say tôi bước ngập ngừng
Ngóng theo hình bóng thầm ưng trong lòng.
Chiều nay có dịp như mong
Tôi về miền đất dáng hồng Bến Tre
Nắng chiều bóng mát dừa che
Một vùng trù phú xuồng ghe dừa đầy.
Rì rào dừa xõa tóc mây
Nghiêng nghiêng trong gió mà ngây ngất hồn
Chẳng mơ mà đúng lời đồn
Thuyền xuôi, thuyền ngược dập dồn chiều nay.
Hương dừa theo gió tỏa bay
Dừa xanh trĩu quả cuối ngày còn thơm
Vườn xanh cây trái xây đơm
Nắng chiều chiếu rọi vàng rơm khắp miền.
Bến Tre dáng đẹp như tiên
Say hồn lữ khách dịu hiền lòng mơ
Lạc hồn đứng ngắm thẩn thờ
Như ngày nào đã ngẩn ngơ bóng hồng.
Xuân về từ tạ gió đông
Để ta mơ giấc mơ hồng chiều nay
Say tình thiếu nữ từng say
Say luôn hương tóc gió bay xứ dừa.
Bến Tre quê hương tôi đó
Có cầu Hàm Luông lộng gió quanh năm
Lâu rồi chưa được về thăm
Đại lộ Đồng Khởi lăm râm bóng dừa
Nhớ sao biết mấy cho vừa
Thành Phố sạch đẹp có thừa cây xanh
Trời cao mây trắng xung quanh
Bóng tà ngả xuống hanh hanh nắng vàng
Người đông xe cộ rộn ràng
Ngược xuôi, xuôi ngược từng hàng thẳng ngay
Quê hương ôi đẹp lắm thay
Kinh tế phát triển có hay không người
Trẻ già trai gái vui cười
Phương xa du khách được mời về đây
Tham quan thắng cảnh vườn cây
Bến Tre đổi mới đó đây vui vầy.
Quê mình nước ngọt đỏ phù sa
Bến đợi dòng đưa những chuyến phà
Thạnh Phú ken dừa che rợp ngõ
Giồng Trôm nhãn mọc kín quanh nhà.
Hàm Luông sóng dạt dào êm ả
Mỹ Quới sông bồi rộn khúc ca
Dáng mẹ anh hùng nêu chí cả
Cùng bao lớp chị giữ sơn hà.
Một thoáng mơ màng cảnh Bến Tre
Dừa nghiêng rợp mát phủ trưa hè
Giồng Trôm gió lộng xinh hoài nhé
Rạch Miễu mây bồng đẹp lắm nhe!
Vọng cổ còn ngân nhà bạn đó
Giao duyên vẫn đọng xóm em nè
Ba Tri kính ngưỡng thơ Đồ Chiểu
Bút họa lưu truyền dạ sắt se.
Em người con gái Bến Tre
Leo dừa cũng giỏi chống ghe cũng tài
Tóc suôn thả xuống đôi vai
Má hồng môi thắm sợi mai bềnh bồng.
Em như một đoá sen hồng
Lung linh bóng nước mặt hồ kiêu sa
Duyên thầm e lệ nết na
Trọn đời mãi mãi em là của anh!
Trong một thoáng cồn cào nhớ Bến Tre
Cầu Rạch Miễu đưa chân tìm quá khứ
Thương cái thuở mò nghêu nơi Thạnh Phú
Xoắn ống quần thò chân đạp biển Đông.
Nhìn bánh tráng sao thương quá Mỹ Lồng
Đẹp như trăng cái bánh phồng Sơn Đốc
Ôi Giồng Trôm dạ vấn vương cồn Ốc
Phan Văn Trị bút đâm Tôn Thọ Tường.
Để trong lòng con cháu mãi nhớ thương
Rồi lại tới Ba Tri thăm cụ Chiểu
Xem văn tế của ông còn hiệu triệu
Những linh hồn tử sĩ để chia buồn.
Thật trong lành uống ngụm nước Hàm Luông
Lâng như rượu Hội Đình Thần Phú Lễ
Vắng bao năm Chợ Lách hình như thể
Vẫn Cái Mơn thơm phức quả sầu riêng.
Về Bình Đại xuôi dòng nước Cổ Chiên
Dừa xõa tóc mơ màng trông cửa biển
Bầy hải âu cũng nhớ mong chao liệng
Theo gió chiều nghiêng ngả ngóng chờ ai.
Tình một mảnh chia Nam Bắc Mỏ Cày
Ta chẳng biết làm sao cho trọn vẹn
Lòng vẫn nhớ cùng Châu Thành ước hẹn
Có một ngày ta về lại Bến Tre
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ hay về Thái Bình mang hồn quê lúa Việt Nam
Về đây nối lại mối duyên xưa
Thắm đượm hương yêu dưới bóng dừa
Bình Đại tàn đêm chờ lữ khách
Hàm Luông thức đợi chuyến đò đưa.
Bao ngày cách trở hằng ao ước
Một thuở sum vầy nhắc chuyện xưa
Buổi ấy đôi mình vừa mới gặp
Em thường đứng đợi dưới cơn mưa.
Bến hẹn cũ em ngồi trông ngóng
Tre nghiêng mình soi bóng lòng sông
Ai làm rung phiếm tơ đồng
Thả trôi nỗi nhớ chiều đông lạnh lùng.
Tóc buông xõa huyền nhung óng mượt
Dài năm chờ gắng vượt thời gian
Để tình yêu mãi ngập tràn
Mây chiều tím thẫm tỏa lan cuối trời.
Với tình cảm đầy vơi ăm ắp
Gió mang về cùng chắp ước mơ
Thương nhau nguyện mãi đợi chờ
Hoài tâm vọng tưởng đường tơ dệt thành.
Ngàn tinh tú trời xanh rực rỡ
Năm tháng chờ duyên nợ trúc mai
Bến Tre ai thả tóc dài
Để mây với gió thương hoài ngàn năm.
Bến Tre tôi yêu làm nên huyền thoại
Cho hôm qua và mãi đến nghìn sau
Chiến công vẻ vang hiển hách năm nào
Dệt trang sử tự hào vừa thâm thúy!
Cảm ơn biết bao các anh hùng liệt sĩ
Vì quê hương đem tinh túy hiến dâng
Lấy máu xương trả vẹn nợ hồng trần
Để muôn thuở hóa thân vầng tinh tú!
Sống là cho, cao quý thay nghĩa cử
Những tấm gương bất tử dẫu nghìn thu
Đời sang trang người hóa sạch hận thù
Công lao các anh, vạn đời còn ghi tạc!
Dáng đứng Bến Tre ngân vang lời hát
Âm điệu nồng nàn, mộc mạc tình ca
Giọng hát dịu dàng chân chất thiết tha
Dáng đứng hiền hòa bao la tình mẹ!
Nước Cửu Long vẫn ngày đêm san sẻ
Chở phù sa bón vườn cây trái trĩu cành
Ngát rừng dừa hòa đồng lúa phủ xanh
Thiên nhiên ưu đãi đất lành chim đậu!
Biển róc rách tiếng quê hương yêu dấu
Như lời mẹ vỗ về nhân hậu, dịu dàng
Đần đỡ quê hương qua cảnh lầm than
Quê hương ơi đồng vàng, biển ngọc!
Ba dãy cù lao, đã nối liền dân tộc
Thành một miền ôi gấm vóc yêu thương
Công trình mọc lên khắp mọi nẻo đường
Rồi từng ngày nhìn quê hương mới lạ!
Vì cội nguồn trái tim không mặc cả!
Kiếp mưu sinh tong tả khắp nẻo đời
Nguyện yêu người, yêu lắm đất mẹ ơi
Bến Tre ơi, người là vòng tay của mẹ.
Thơ: Trọng Ưu Huỳnh
Thơ về Bến Tre không chỉ là dòng cảm xúc gửi quê nhà mà còn là nơi gợi lại tuổi thơ êm đềm, tiếng võng ru hời và dòng sông lặng lẽ. Mỗi câu chữ là một lát cắt nhẹ nhàng về tình đất, tình người nơi xứ dừa thân thương.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.