Em cũng là hoa
Tại sao cam chịu nhạt nhòa tháng năm?
Thời gian là chuỗi lặng thầm
Cưu mang em với sai lầm của em
Còn đâu gió nhẹ từng đêm?
Ánh trăng xoa dịu bên thềm cánh hoa?
Tìm đâu khúc nhạc giao thoa?
Trong cằn cỗi, giữa mù lòa tình ai?
Đừng em! Ta thấy thơ ngây
Thương thêm vì biết trong đầy có vơi
Chuyện xưa, gió thoảng một thời
Cài chi trong đó những lời lạnh căm
Hãy tìm đúng nghĩa trăm năm
Quên đi góc khuyết trăng rằm ngày xưa.
Tác giả: Van Can Phan
Thời gian sắp hết tháng ba
Mùa hoa loa kèn bắt đầu trổ bông.
Lang thang bước chân ven đường
Một thế giới quen lạ... ngỡ ngàng.
Gặp cô gái trẻ, dáng thướt tha
Ánh mắt như bồ câu đẹp mê hồn ngắm hoa.
Dường như dáng vẻ thanh tao
Nhường cho những cử chỉ thướt tha, yêu kiều.
Màu áo tím Huế dễ thương
Hòa quyện với bức tranh chiều tím phôi pha.
Nét đẹp ngọc ngà càng tôn thêm
Níu chân lữ khách đi xa, đánh thức những ký ức.
Không uống thuốc mê, tinh thần tỉnh táo
Nhớ nhất là phải về sớm trước khi bình minh
Trên bàn tay nàng, chùm hoa loa kèn
Tà áo trắng hương mùa Hạ vẫn thoang thoảng!
Má hồng, môi hồng, tuổi xuân như lá xanh
Hạnh phúc tràn ngập, nàng vẫn cảm thấy xao xuyến...
Từ tình yêu, nàng chưa tìm ra vần điệu
Đường vào đại học hẹp như khe cửa!
Chuyện thi cử chỉ là lửa đam mê cha mẹ thắp lên
Trong hòm thư, những tin nhắn lãng mạn...
Ôm hoa trong tay, hồn mộng mơ thoảng đãng
Hoàng tử bạch mã vẫn lang thang ở nơi đâu đó!
Tháng Năm trôi qua, từ hoa phượng đỏ giả mạo
Đổi chiếc áo dài, nàng trở thành sinh viên xinh đẹp...
Ngồi trên ghế giảng đường, hứa sẽ ngoan ngoãn
Không còn nghịch ngợm như thời trung học!
Và rồi, một ngày, người kia làm nàng khóc
Chỉ là suy nghĩ, nhưng lòng vẫn đầy bâng khuâng...
Tháng Sáu đang về, hoa loa kèn trắng bốc mùi hương
Hứa với lòng, chỉ cần đậu vào đại học là đủ!
Đừng để màu sắc của thế giới này làm bạn xao lạc
Xem tin nhắn, lòng lại cảm thấy bồi hồi..
Dường như tỉnh giấc từ giấc mơ êm đềm như say
Một giờ sau, may mắn tới đến nhà…
Tác giả: Phạm Quang Thu
Mùa hạ bắt đầu tháng tư
Anh biết rồi, ngu ngơ không biết
Để loa kèn trắng lên màu da diết
Và nhớ em, không biết nói làm sao!
Mùa hạ về, đêm trăng sáng, nở sao
Ngày rất nắng, mưa rào nặng hạt
Anh yêu thế bao lời ca em hát
Thiên nhiên tràn trong tiếng nhạc mưa rơi
Mùa hạ bắt đầu khi Phượng lên ngôi
Lá rất xanh và hoa rất đỏ
Mà hè đến dấu tình yêu ở đó
Trời nóng ran và hoa nở bung ra
Mùa hạ về, em có qua nhà
Anh cùng em sẽ qua bên ngoại
Một mùa hạ rạo rực như em thấy
Bầu trời xanh chẳng có mấy mây bay
Mùa hạ về, em có đếm ngày
Chắc em sẽ mê say quên ngày tháng
Và mùa đi trong hương thầm thoang thoảng
Hẹn thương yêu một đêm trắng với hè!
>>> Khám phá thêm: Hoa gạo trong thơ - Sắc đỏ rực rỡ của mùa tháng Ba
Tác giả: Hương Huyền
Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng
Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ
Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ
Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang.
Nắng say khướt mơ màng trên phố
Gió hờn ghen thành cổ hoa leo
Tròn xoe đôi mắt trong veo
Nồng nàn quấn quít hương theo chân người.
Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ
Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây
Khát khao hạnh phúc tràn đầy
Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.
Tác giả: Vũ Dung
Loa kèn bông trắng gọi hè
Gợi bao kỷ niệm ùa về bên em
Nắng vàng lấp ló bên rèm
Gọi làn gió nhẹ tới xem hoa cười
Loài hoa trong trắng rạng ngời
Tựa như cô gái xuân thời ấp e
Thanh tao thơm ngát mùa hè
Tháng tư anh kể em nghe chuyện tình
Có cô gái trẻ tươi xinh
Một lòng khắc dạ trung trinh đợi chờ
Tình nàng đẹp tựa trang thơ
Loa kèn thơm ngát mộng mơ ngọt ngào
Tháng tư dịu ngọt anh trao
Lời yêu nhớ mãi ngày nào bên anh
Ngập tràn sắc trắng mong manh
Hoa lưu kỷ niệm trong lành mùa yêu
Tháng tư sáng trắng sắc chiều
Lần đầu làm mẹ tình yêu thiên thần
Tháng tư chở nắng về gần
Ngây thơ bên mẹ con cần chở che.
Tác giả: Nguyễn Chinh Phu
Loa kèn ư mùa tháng tư
Màu trắng khăn tang tâm tư thương nhớ
Màu thắm đỏ là màu nhớ thương
Tháng tư rồi cuối xuân đầu hạ
Hè đã về cho nắng reo ca
Loa kèn kia nở thắm màu tim đó
Đợi chờ ai? mà mãi nhớ ko phai
Thoảng hương thơm dịu dàng sâu lắng mãi.
Để lòng ta thương nhớ bồi hồi.
Người ra đi không hẹn ngày trở lại
Để hoa kia nở đậm tình không phai.
Tác giả: Lại Thị Hồng Phúc
Hoa loa kèn nhuộm nỗi nhớ tháng Tư
Trắng tinh khôi trên bờ vai bé nhỏ.
Màu lá xanh thì thầm trong gió,
Nắng có còn e ấp môi em?
Trời bỗng xanh, cơn gió bỗng ngọt lành,
Mây bỗng trôi, đôi chân thêm mạnh mẽ,
Khi anh nhẹ nhàng cất lời ca khe khẽ:
"Gửi gió về nỗi nhớ dành cho em..."
Tháng Tư về, hoa lại trắng lối đi,
Câu ca vẫn đây, người không còn nơi ấy
Khoảng trời này thiếu bóng hình xưa.
Tác giả: Bích Mai Phan
Em chở mùa về trong rét ngọt của nàng Bân
Giật nảy mình nhìn khóm loa kèn chúm chím
Từng lọn gió va vào mưa tíu tít
Đan áo dở chừng cất kỹ đợi mùa sau
Em chở nụ cười, dừng lại đợi tàu
Chuyến du xuân rộng dài như định mệnh
Dùng dằng ở, đi - nắng, mưa bịn rịn
Xoan cuối mùa rụng tím lối đi quen
Em chở chiều bằng nỗi nhớ lên men
Hũ rượu tình đã lâu không uống rồi cũng hết
Mùa ẩm ương sắc loa kèn da diết
Ta chở mình, cắc cớ đợi mùa sang.
Tác giả: Ngược miền thương nhớ
Rét vụng theo về nhắc nhớ anh
Và mưa ghé vội đọng khe mành
Loa kèn ấp mộng bông cài trắng
Cỏ xước chen tình lá điểm xanh
Những tưởng đêm tàn vun ái lỡ
Nào hay khắc lụi giấu mơ thành
Vườn xưa kỷ niệm mây kề luyến
Cứ ngỡ xuân trào lệ lướt nhanh.
Tác giả: Phạm Quang Thu
Mùa hạ bắt đầu tháng tư
Anh biết rồi, ngu ngơ không biết
Để loa kèn trắng lên màu da diết
Và nhớ em, không biết nói làm sao!
Mùa hạ về, đêm trăng sáng, nở sao
Ngày rất nắng, mưa rào nặng hạt
Anh yêu thế bao lời ca em hát
Thiên nhiên tràn trong tiếng nhạc mưa rơi
Mùa hạ bắt đầu khi Phượng lên ngôi
Lá rất xanh và hoa rất đỏ
Mà hè đến dấu tình yêu ở đó
Trời nóng ran và hoa nở bung ra
Mùa hạ về, em có qua nhà
Anh cùng em sẽ qua bên ngoại
Một mùa hạ rạo rực như em thấy
Bầu trời xanh chẳng có mấy mây bay
Mùa hạ về, em có đếm ngày
Chắc em sẽ mê say quên ngày tháng
Và mùa đi trong hương thầm thoang thoảng
Hẹn thương yêu một đêm trắng với hè!
Tác giả: Nguyễn Lê
Hoa loa kèn nở trắng nắng tháng năm
Màu tím nhớ bằng lăng nghiêng trời hạ
Trời trong xanh nắng xôn xao vòm lá
Gió tự tình rỉ rả tiếng ve ngân
Cánh phượng hồng đỏ lửa đứng trầm ngâm
Cành hoàng yến mênh mang vàng phơ phất
Mưa chưa rơi sao mà hoen mi mắt
Tình bạn bè ngơ ngác phút chia tay
Một buổi chiều đầy nắng cánh phượng bay
Môi thấy mặn và cay cay trong mắt
Chỉ còn em trên con đường vắng ngắt
Lòng ngậm ngùi cúi nhặt cánh hoa rơi
Vạt nắng vàng nhớ lắm tháng năm ơi
Tuổi hoa niên có bao lời muốn nói
Nắng tháng năm chứa bao điều hứa đợi
Hẹn ngày về nắng mới lá xôn xao.
Trên bàn tay em, chùm hoa loa kèn
Tà áo trắng vẫn hương mùa Hạ!
Má ửng hồng, môi hồng, tuổi xuân như lá
Hạnh phúc tràn ngập, em vẫn thấy bâng khuâng...
Từ tình yêu, em chưa tìm ra vần điệu
Đường vào đại học hẹp như khe cửa!
Chuyện thi cử chỉ là lửa đam mê cha mẹ thắp lên
Trong hòm thư, những tin nhắn lãng mạn...
Ôm hoa trong tay, hồn mộng mơ thoảng đãng
Hoàng tử bạch mã vẫn lang thang ở nơi đâu đó!
Tháng Năm trôi qua, từ hoa phượng đỏ giả mạo
Đổi chiếc áo dài, em trở thành sinh viên xinh đẹp...
Ngồi trên ghế giảng đường, hứa sẽ ngoan ngoãn
Không còn nghịch ngợm như thời trung học!
Và rồi, một ngày, người kia làm em khóc
Chỉ là suy nghĩ, nhưng lòng vẫn đầy bâng khuâng...
Tháng Sáu đang về, hoa loa kèn trắng bốc mùi hương
Hứa với lòng, chỉ cần đậu vào đại học là đủ!
Đừng để màu sắc của thế giới này làm em xao lạc
Xem tin nhắn, lòng lại cảm thấy bồi hồi..
Dường như tỉnh giấc từ giấc mơ êm đềm như say
Một giờ sau, may mắn tới đến nhà...
Tác giả: Ngô Quân Miện
Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ dịu dàng và sâu lắng về hoa sữa thu
Tác giả: Ha Nguyen
Em trở về vào mùa loa kèn nở
Màu hoa một thủa
Yêu người.
Tháng năm trôi
Anh đừng tự trách mình yếu đuối
Khóc trên cánh đồng hoa vào mùa cuối
Chia tay tuổi học trò.
Em gặp lại anh trong ngày trở gió
Rét nàng Bân
Trời thương tấm chân tình
Mang cái lạnh về cho chồng mặc áo.
Em trở về nghe tiếng diều sáo
Vi vu một chiều
Liêu xiêu bóng nắng
Con đò qua sông chở giấc mơ nằng nặng nỗi niềm riêng.
Những đoá loa kèn ngủ yên trong vườn cũ
Thức dậy làm gì giấc mơ dang dở
Hãy để cho những bông hoa dịu dàng quyến rũ
Tác giả: Đinh Long
Hoa vô độ trắng trong
cho ta
nao lòng
Hoa vô độ trắng trong
làm ta
Im lặng
Hoa vô độ trắng trong
khiến ta
nghi ngờ!
Loài hoa đoản mệnh
tháng tư...!
Cũng mùa này
ngày ấy tôi đi
xa tuổi thơ ngây
em cũng vừa chấm xuân thì
áo trắng với màu hoa trinh trắng
trắng rộn ràng
trắng cả giấc ưu tư
Ta nhìn nhau hôm ấy
qua mưa...
Ôi! Đôi mắt em
đôi mắt bồ câu ngủ
Lần đầu tiên
biết buồn
lần đầu tiên nhìn tôi
biết thức...!
Tôi đi xa
vui đời - đánh giặc
đêm hành quân giữa rừng
bập bùng ánh lửa
lại thao thức
tháng tư...!
Áo trắng và
màu hoa trinh trắng
trắng
tưng bừng
trắng cả
giấc đêm tôi.
Ngày về
chiếc khăn hồng năm xưa giờ đã thành khăn màu trắng
Cuốn sổ tay năm nào em tặng
trắng trang
trắng cả dòng địa chỉ...!
Vẫn biết tình yêu buổi ban sơ là thế
một thoáng buồn chẳng biết gửi
Về đâu?
Mưa sân trường
không phải mưa ngâu
lui phui thôi
nhưng
đủ trắng mái đầu...!
Tác giả: Võ Thanh Phong
Bên bức tường xưa đã rêu phong
Ai hay xuân nữ má vẫn hồng
Loa kèn day dứt ngày tháng Hạ
Chim sáo giờ đây đã sang sông…
Áo tím một thời thương nhớ ai
Ba năm dệt mỗi mộng Chương Đài
Tình quân biền biệt nên tim lạnh
Lời hứa ngày nào đã nhạt phai…
Hoa vẫn giữ màu trắng thủy chung
Đêm đêm ấp ủ mộng tương phùng
Ngày về áo tím bay trong gió
Chia nửa vầng trăng, bớt nhớ nhung…
Sợ áo tím buồn, mưa thôi rơi
Tường rêu xanh lại nhánh cây đời
Loa kèn day dứt nên tim vỡ
Biết nói gì đây! Thương nhớ ơi.
Tác giả: Trương Phương Linh
Tháng tư của anh…ngày gió và em
Góc phố nhỏ
Ôm cuộc tình sâu lắng
Loa Kèn nở
Da em mềm sắc trắng
Bờ môi ngoan thơm ngọt một làn hương
Tháng tư của anh… dệt mộng yêu đương
Bằng mơ ước
Những đợi chờ, mong nhớ
Mười năm trôi
Trên nhánh đời đã lỡ
Chiều hạ buồn… tan vỡ một giấc mơ
Tháng tư của anh… còn lại bài thơ
Và trong em
Cả vùng trời kỷ niệm
Chiều chia ly…
Phủ hoàng hôn màu tím
Có bao giờ… trên lối nhớ gặp nhau…?
Tác giả: Ngô Quang Tuấn
Tháng tư về chưa tỉnh cơn mê
Hoa loa kèn tràn về ngõ phố
Tình đơn phương mãi còn dang dở
Có bao giờ em nghĩ đến anh
Tháng tư về trời chẳng trong xanh
Mây xám xịt mong ngày trở gió
Phút giao mùa tình anh để ngỏ
Biết bao giờ mới tỏ lòng nhau.
Tác giả: Gió Phương Nam
Đừng vội nhé giục loa kèn níu bước
Ngọn gió nào vấp phải mùi hương
Em đâu cầm trái tim của anh
Như Lylia cầm trái tim của Giăc.
Em chỉ là vần thơ anh chưa viết
Là bài ca trong giai điệu anh tìm
Hóa giọt sương nhịp phách vào đêm
Dâng nốt nhạc ngân nga màu trắng.
Tháng tư hãy mở dùm ra ô nắng
Hạ non mềm thơm từng ngón tay đan
Dịu dàng ơi những cánh môi hôn
Tinh khôi lắm bởi lòng hoa chung thủy.
Tình muôn thuở ấm nồng hoa vẫn vậy
Gọi tên nhau cho nỗi nhớ theo về…
Tác giả: Nhật Hy
Tháng 4 – hoa loa kèn gọi hạ về khắp phố,
Hè chập chờn nhón bước chân qua,
Trong làn nắng mới lang thang phố,
Lắng chờ ánh hạ vương vai người.
Từng nhịp điệu khua dòng tĩnh lặng,
Lấy chòm mây dệt thành sợi đan xen,
Trong buổi tan tầm, chiều náo nhiệt,
Đường dài áo trắng, nắng không tên.
Tháng 4 – hoa loa kèn dịu dàng khắp phố,
Từng luống loa kèn rong rủi phố,
Trên gánh hàng rong chiều phố vắng,
Nhuộm sắc trắng phai màu từng bước chân.
Tháng 4 – ai chờ đợi ai,
Trong mùa loa kèn nở rộ,
Bung nở bao niềm nao núng,
Nghe nhịp con tim mong thổ lộ.
Tác giả: Lương Đình Khoa
Này em có nhớ tháng Tư
Gió giao mùa hát tình ca phố
Hoa loa kèn chen nhau xoè nở
Vạt nắng trong hong vỡ những ưu phiền
Tháng Tư mềm như một nụ hôn êm
Ngày đi qua nụ cười hiền con gái
Ta ngoái trông một khoảng trời vụng dại
Níu ban mai cho gió đếm tuổi mình
Ngày ta sinh – bông gạo biết dậy tình
Đỏ tơi bời rụng chiều vàng loang lổ
Đàn chim sẻ hẹn nhau nơi cuối phố
Hoan ca mừng một tiếng khóc trong thơm
Tay mẹ gầy run rẩy rẽ mưa đêm
Kéo vầng trăng ươm vàng khao khát
Lưng trần cha chặn cơn giông cúi gập
Phía con đường chập chững bước bình minh
Có ghập ghềnh vương mỏi mệt bàn chân
Những chông chênh khi niềm tin hụt hẫng…
Ta tìm về nơi tháng Tư bình lặng
Nhặt lại tin yêu đi tiếp những hành trình…
Thắp nến hồng soi mỗi tháng Tư xanh
Ký ức mong manh dệt tình luyến nhớ…
Tháng Tư về, gió hát tình ca phố
Gọi em về ta ấm giấc mơ đôi.
Loa Kèn đua nở khắp nơi
Rung rinh trong gió gọi mời Hạ sang
Tỏa hương thơm ngát nhẹ nhàng
Rắc vào khoảng trống mênh mang giao mùa
Hoa cười trong nắng say sưa
Xuân nay đã chín Hè vừa độ non
Tháng tư mở mắt to tròn
Giật mình tỉnh giấc vẫn còn luyến vương.
Tác giả: Nguyễn Đức Hà Vũ
Xuân xa dần tháng tư nắng đã về
Thời tiết nay chuyển dần sang mùa hạ
Hoa kèn trắng trong mùi hương thơm tỏa
Màu trắng thủy chung của hoa loa kèn
Tháng tư về như khúc nhạc dịu êm
Tự nhắn lòng sao tình yêu xa mãi
Dáng ngây thơ và con tim khắc khoải
Cánh mỏng manh vươn mong ngóng đợi chờ
Dù tháng năm có vật đổi sao mờ
Loa kèn vẫn thắm đượm màu chung thủy
Trắng tinh khôi và một lòng luôn nghĩ
Giử trọn tình luôn yêu mãi đợi chờ.
Những bài thơ về hoa loa kèn không chỉ tôn vinh vẻ đẹp thanh khiết của loài hoa tháng Tư mà còn là chiếc cầu nối ký ức, đưa người đọc trở về những khoảnh khắc bình yên, sâu lắng giữa lòng phố thị ồn ào.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.