- Hàn Mặc Tử (1912 - 1940) tên khai sinh là Nguyễn Trọng Trí
- Ông sinh ra trong một gia đình trí thức nghèo theo đạo thiên chúa, từng làm công chức ở Bình Định sau ra Sài Gòn làm báo.
- Năm 1936, mắc bệnh phong, ông về Quy Nhơn chữa bệnh và mất ở trại phong Quy Hòa
- Các tác phẩm chính:
+ thơ: Gái quê, Thơ điên, Xuân như ý, Thượng thanh khí,Cẩm châu duyên.
+ kịch thơ: Duyên kỳ ngộ, Quần tiên hội.
+ thơ văn xuôi: Chơi giữa mùa trăng.
- Phong cách nghệ thuật:
+ là nhà thơ có sức sáng tạo mạnh mẽ nhất trong phong trào thơ mới.
+ diện mạo thơ ông hết sức phức tạp và đầy bí ẩn, thấm đượm một tình yêu đau đớn hướng về cuộc đời trần thế.
+ thơ ông hướng nội, khuynh hướng quay vào nội tâm, ít kể tả theo cái nhìn của con mắt.
>>> Tham khảo thêm: Bài thơ Đêm khuya ở nhà quê của Hàn Mặc Tử sâu lắng và hay
Bài thơ là tiếng lòng của một người yêu nước thao thức trong đêm, không thể yên giấc khi đất nước còn chìm trong u mê, lầm than. Hình ảnh “non sông ngủ mơ màng” đối lập với “ta dạ chẳng an” cho thấy một cá nhân mang tâm huyết lớn, nặng nợ với non sông, trăn trở trước cảnh thời thế đảo điên.
Cả bài thơ bao trùm không khí u buồn, cô đơn nhưng rất tỉnh táo – một tâm hồn thức giữa đêm tối thời cuộc. Những nỗi niềm về thân phận, công danh, chí hướng và vận mệnh dân tộc đan xen, khiến nhân vật trữ tình không thể ngủ yên, buộc phải giãi bày qua vần thơ, qua tiếng lòng.
Qua đó, bài thơ thể hiện sâu sắc tâm sự và tinh thần của tầng lớp trí thức yêu nước đầu thế kỷ XX – những con người mang lý tưởng cao đẹp, sống có trách nhiệm với dân tộc, dù trong cô đơn, gian khổ vẫn giữ vững chí hướng và niềm tin.
>>> Tham khảo thêm: Cảm nhận sâu sắc về bài thơ Đêm Dài của Trần Tế Xương
Bài thơ Đêm Không Ngủ là minh chứng cho tài năng và trái tim giàu yêu thương của Hàn Mặc Tử – một thi sĩ sống giữa đau thương mà vẫn mộng mơ đến tận cùng.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.