Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Tháng năm nắng đã thắm màu,
Nhớ hè năm ấy bên nhau ngọt ngào,
Bằng lăng tím thẫm ai trao,
Mắt ai e lệ soi vào mắt ai?
Nhịp tim loạn nhịp cả hai,
Tay vừa mới chạm đã vồi vội buông…
“Ra trường mỗi đứa một phương,
Liệu rằng còn nhớ còn thương sau này….?!”
“Ơ kìa bằng lăng trên tay,
Là tình ta tím đắm say hẹn thề…!”
Rồi từ đấy đến hết hè,
Đường về chung lối một xe hai người!
Trong veo giọng nói tiếng cười,
Chỉ mong hè cứ mãi dài dài hơn!
Rồi ve hát khúc nhạc buồn,
Là ngày sắp phải rời trường, chia tay.
Phượng như hiểu nỗi lòng này,
Thế nên cháy đỏ dâng đầy luyến lưu…
Bao năm rồi vẫn cứ yêu,
Tháng năm nay đến vui nhiều hơn xưa!
Tác giả: Giọt Mưa Thu
Chiều Hà Nội tháng năm về bỏng rát.
Nắng oi nồng mặn chát giọt mồ hôi.
Cánh phượng hồng rực thắm chẳng phai phôi.
Bông Điệp vàng ngả nghiêng trên lối vắng .
Bằng lăng tím giấu hờn vào khoảng lặng.
Con sóng lòng sao bỗng thấy chênh chao.
Kỷ niệm yêu theo cơn gió thì thào.
Như thức dậy dâng trào theo nỗi nhớ.
Trăng dan díu rớt giọt vàng loang lổ.
Góc phố chiều mắc nợ đôi tình nhân.
Tường rêu phong vẫn đứng đó ngại ngần.
Sợ bóng đổ bước chân qua miền nhớ.
Đêm Hà Nội phố đong đầy nhịp thở.
Vẫn ươm mầm nhớ một thuở đắm say.
Gió nhẹ nhàng thổi lọn tóc mây bay.
Xao xuyến mãi…
Vòng tay mềm xiết chặt…!!!
>>> Khám phá thêm: Hoa phượng đỏ trong thơ - Dấu ấn mùa chia tay
Tác giả: Hoàng Hôn Tím
Phượng gọi hè tháng 5 hẹn mùa sang
Ve thảnh thốt nhịp nhàng quên bản nhạc
Em vẫn hỏi cớ sao lòng xao xác
Phím thả buồn rời rạc đắm chiều vơi
Hẹn chiều nay mai hãy để xa rời
Thuở đi học rong chơi không còn nữa
Cành phượng thắm nhén nhom tình thắp lửa
Chút mặn nồng trang lứa tuổi mộng mơ
Tiếng trống tan không còn đợi đến giờ
Hoa ướm hỏi câu thơ ngày xưa cũ
Em thề thốt khi men tình nóng ủ
Vẫn thương thầm chưa cũ phải không anh.
Tác giả: Phan Dương
Qua rồi mưa gió tháng tư
Lung linh là nắng đến từ tháng 5
Mặt ao, cá đã sủi tăm
Chú mèo duỗi cẳng đang nằm thảnh thơi
Cây bàng căng lá ra phơi
Tiếng ve đã biết cất lời gọi nhau
Ven đường vài đám cỏ lau
Phất phơ trắng giữa một màu hoang sơ
Đã từng thổn thức đợi chờ
Nắng về ấm cả giấc mơ ngọt lành
Trời xanh cây lá cũng xanh
Một mùa đầy nắng khởi hành từ đây
Chim mừng ríu rít vòm cây
Kìa trông hoa nắng rơi đầy mặt sân
Nào em, ta hãy dừng chân
Để cho nắng nhuộm một lần vào nhau...
Tác giả: Nga Vũ
Tháng năm đây rồi! hoa phượng lại rưng rưng
ôi nỗi nhớ bỏng cả trời nắng hạ
em ngồi đó có điều gì lạ quá
nghiêng nghiêng chiều xé vụn cả không gian
có khi nào nỗi nhớ cứ mênh mang
trang vở cũ níu chút gì quá khứ
xác phượng hồng chợt thấy ngày nắng cũ
góc sân trường còn đó- một lần xa
có bao giờ nhoà nhạt một mùa hoa
để ray rứt để thấy lòng tồi tội
em không nói- nón nghiêng chiều bối rối
mắt chợt buồn....xa lắm - đã phôi pha....
tháng năm - một mình...ừ nhỉ! một mình ta.
Tác giả: Gia Bảo
Tháng Năm về, tiếng ve than nức nở
Để lòng ai chợt trăn trở nhói đau
Kỷ niệm xưa, ngỡ phai nhạt từ lâu
Nghe ve ngân gợi sầu đong tê tái
Ước ngày ấy chúng mình đừng khờ dại
Nắm chặt tay, cứ thế mãi thương thôi
Có được nhau duyên phận bởi ông Trời
Nên yêu thương như nợ ngàn kiếp trước
Còn nhớ không… những gì mình hẹn ước
Giờ ai buồn, ai ngược bước
Biệt ly
Bao ước mơ, nay kẻ ở người đi
Vọng vào đêm lời thầm thì, cay đắng
Tháng Năm về trời chợt mưa, chợt nắng
Dấu yêu xưa đã xa vắng … còn đâu
Tím ngắt bằng lăng… qua Hạ cũng phai màu
Hẹn ước tròn duyên, đâu ngờ chia hai lối
Từng mến, từng thương… từng dại khờ, nông nổi
Yêu đến cháy lòng, sao vội vã biệt ly
Tim nát tan khi đưa tiễn người đi
Nào dám trách ai… âu chỉ vì duyên phận
Tác giả: Hồng Giang
Tháng năm rồi trời lúc mưa lúc nắng
Lối anh về trống vắng nỗi đơn côi
Anh đi tìm lời hẹn ước đánh rơi
Mà bữa đó một lời chưa nói hết.
Có phải chăng hạ dường như mỏi mệt
Cánh Phượng Hồng thêu dệt buổi chia ly
Mưa giăng ngang cơn gió cuốn thầm thì
Lão thời gian trôi đi nào nghĩ ngợi.
Bởi chúng ta vẫn còn xa vời vợi
Sóng xô bờ cát trắng đợi chênh chao
Hình bóng ai bờ môi thắm ngọt ngào
Giấc mơ cũ đưa ta vào mộng mị.
Ở nơi đó người có còn suy nghĩ
Câu thơ tình rầu rĩ lạc vần gieo
Hay là người kệ tin nhắn chuông reo
Cho nỗi nhớ trôi vèo vào ký ức.
Tháng năm rồi câu tình thơ thao thức
Viết nửa chừng….
Chữ rớt…
Mực ngần ngơ!
Tác giả: Hồng Giang
Câu thơ viết tháng năm dài trăn trở
Cánh Phượng Hồng vẫn nở cháy khát khao
Sóng ôm bờ cát trắng nguyện ước ao
Hằng đêm vẫn lạc vào trong nỗi nhớ.
Anh với em trọn đời là duyên nợ
Nên trong lòng mãi nhung nhớ vấn vương
Muốn bên nhau đi nốt một quãng đường
Nhưng xa cách dường như đầy xa cách.
Xin em đấy tháng năm thì thầm trách
Nửa câu thề trôi sạch biết sao đây
Ai lỡ đem bẻ gãy ánh trăng gầy
Cho đêm vắng chẳng đầy câu tròn khuyết.
Thơ anh viết vẫn trọn đời da diết
Dẫu chúng mình mãi biền biệt cách xa
Người dưng ơi cung đàn tím nhạt nhoà
Ánh sao rơi nở hoa trên biển bạc.
Chiếc lá khô cơn gió lùa xào xạc
Nửa câu thơ….
Ngơ ngác….
Lạc vần gieo !
>>> Khám phá thêm: Những bài thơ nhẹ nhàng về tháng 5 dịu dàng và tha thiết
Tác giả: Phạm Hương
Hè sang rạng rỡ ánh mơ vàng
Thong thả dáng chiều dạ xốn xang
Cảnh gợi hồn thơ dâng cảm xúc
Hoa nhờ ý tưởng thoáng vương mang
Tươi ngời cánh nhuỵ làm xao xuyến
Thắm mượt chồi non đến ngỡ ngàng
Khói đượm mùi rơm khơi bếp lửa
Bình yên nắng ngả bóng thôn làng
Tác giả: Bảo Châu
Lâu lắm rồi con chẳng được thăm quê
Mùa vải chín đã đi về trước ngõ
Nhớ mẹ hiền tiếng lòng vang nhịp gõ
Thương cha yêu vò võ những buổi chiều
Màu lam khói tỏa kín mái nhà yêu
Con nhớ lắm bao điều Cha Mẹ dặn
Tháng năm về giọt mồ hôi thêm mặn
Mẹ Cha chờ nhặt vạt nắng vàng thơm
Phượng nở rồi con lại nhớ nhiều hơn
Ngày xưa đó khi mùa đơm trái chín
Chùm vải thiều Mẹ hái sao ngọt lịm
Con ăn vào bịn rịn nhớ quê yêu
Ve rả rích nhung nhớ lại thêm nhiều
Thật vất vả mỗi chiều đi ghánh nước
Nhà xa giếng con theo chân Mẹ bước
Đường gập ghềnh Mẹ đi trước con sau
Đêm hè về đôi chân bước mau mau
Dưới trăng sáng đã cùng nhau bày tỏ
Bao năm rồi trong con còn in rõ
Mối tình đầu ai đó ngỏ lời yêu
Xa quê hương con nhớ lắm bao chiều
Mơ một ngày về thả diều bắt bướm
Cùng bạn bè thuở nào chung chí hướng
Giờ xa rồi chỉ tưởng tượng trong mơ
Hè về rồi… con lại viết… vần thơ…
Tác giả: Hồng Giang
Xin em đấy đừng bẻ cong sợi nắng
Tháng năm về ngõ vắng trắng hoa Cau
Xa anh rồi liệu em có thấy đau
Chùm Phượng Vĩ nhạt mầu trong nhung nhớ.
Có phải chăng tại ai còn trăn trở
Để hạ buồn dang dở nỗi vấn vương
Hay là do hai ta lạc cung đường
Câu hẹn ước gói tình thương nhòa nhạt.
Anh thầm nhủ liệu em còn khao khát
Như chiều nào bỏng rát nụ hôn môi
Hay là em đã quên hết mất rồi
Ái ân xưa nổi trôi theo ngày tháng.
Mối tình si giờ đi vào quên lãng
Chiều muộn rồi bảng lảng giữa hư không
Chắc giờ đây em vui vẻ bên chồng
Bỏ mặc anh, cánh Phượng hồng khờ dại.
Chiều tháng năm vần thơ tình khắc khoải
Anh ghép hoài…
Sao mãi…
Chẳng tròn câu!
Tác giả: Trương Túy Anh
Tháng năm về chào hoa phượng đỏ
Rợp trời xanh trước ngõ lối quen
Tay đan tay...năm tháng không quên
Nợ câu thề, lời yêu chưa tỏ
Bao mùa qua phượng hồng đua nở
Anh tìm về ngắm cánh hoa rơi
Tiếng ve ngân nơi em đứng đợi
Anh chạnh lòng lục ký ức xưa...
Ngày ra trường hân hoan xao xuyến
Nhớ thầy cô, phấn trắng bảng đen
Nâng cánh ước mơ, luyện tôi rèn
Để bay cao,ta vươn xa mãi
Chia tay nhau hẹn ngày gặp lại
Em ở nơi nào, có đợi không?
Chẳng hẹn thề mà sao trông ngóng
Bâng khuâng nhớ in sâu trong lòng
Tác giả: Mai Lan
Tạm biệt nhé tháng tư đầy thương nhớ
Đón tháng năm khi nắng về đầy ngõ
Chút hanh hao quyện vào từng cơn gió
Con đường nào cũng rợp đỏ phượng mơ
Anh tặng em bài tình khúc đợi chờ
Chiều tan trường vẫn ngóng hoài góc phố
Mong gặp em nói bao điều thổ lộ
Mà sao ta chẳng gặp gỡ bao giờ
Yêu thương này chỉ đọng lại trong thơ
Em hững hờ khiến lòng anh ngẩn ngơ
Hồn hoang hoải mãi khúc ru đợi chờ
Em bây giờ như chiều Xuân xa vắng...
Nay Hạ về đem bao điều trong nắng
Viết tặng em bài tình khúc tháng năm
Mong em vui trẻ mãi tuổi trăng rằm...
Phượng đỏ trời
Ve rộn rã Hạ ơi!
Tác giả: Hoàng Anh
Nắng nắng nắng … nắng chan hoà mặt đất
Cánh bằng lăng đã tím ngắt anh ơi
Tình đôi ta in dấu khắp muôn nơi
Và tim em giấu một lời tha thiết
Tháng năm ơi xin nguyện thề bất diệt
Một khối tình em viết chỉ riêng anh
Bức tâm thư luyến ái cũng loanh quanh
Em và anh chẳng đành xa kỷ niệm
Gió gió gió … gió luồn mây quyến luyến
Bờ vai trần môi khẽ quện tìm môi
Em yêu anh đến tím cả chân trời
Anh yêu em cháy một đời hoa phượng
Vẫn biết là mùa nổi cơn gió chướng
Cát bụi mù quanh quẩn vướng làn mi
Cũng có lúc tim đau đớn xiết ghì
Cũng có khi niềm vui đi trẩy hội
Yêu là thế dẫu buồng tim chật trội
Em bằng lòng … ngược lối .. thuộc về anh.
Dẫu tháng 5 cứ lặng lẽ trôi qua theo thời gian, nhưng những xúc cảm trong thơ vẫn đọng lại như ánh nắng đầu hè. Hãy cùng giữ lấy tháng 5 trong từng vần thơ ngọt ngào và sâu lắng ấy.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.