Anh hiu buồn mây bỏ ra đi…
Hồi xưa ai hứa làm chi?
Bây giờ phượng nở, anh đi sao đành?
Bụi đường vương vướng trong tơ lạnh.
Có mình anh chạnh với thời gian.
Thu này tiễn bước em sang.
Cơn mưa an giấc,.. ngóng mây sang cầu.
Như có lúc cánh phượng ưu sầu.
Lòng buồn gối hận… Bởi vì đâu?
Lặng nhớ người xưa yêu dấu.
Buông buồn ta bỏ dấu chữ “tình đâu?”
Tác giả: Ngọc Liên
Màu phượng đỏ lung linh hẹn ước
Buổi chiều nào sóng bước bên nhau
Giờ đây nước chảy qua cầu
Nhìn theo bóng nhạn nghe sầu rụng rơi.
Ở phương đó người ơi có biết
Khi hạ về em viết bài thơ
Gửi anh tình khúc mong chờ
Nghe miền kỷ niệm ngẩn ngơ u buồn.
Đành gói lại niềm thương ngày cũ
Cánh phượng hồng ủ rũ chiều nay
Ân tình xa khuất tầm tay
Nên lời thơ cũng ngập đầy nhớ mong.
Trên bến đợi nghe lòng vương vấn
Hạ xa dần thu sắp về qua
Ân tình em vẫn thiết tha
Ngàn năm giấc mộng chẳng nhoà trong tim.
Tác giả: Minh Tường
Xin em giữ mãi khung trời hạ
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Mai mốt anh về ươm giọt nắng
Cho cành phượng thắm trổ thêm bông
Này em…! Tay giữ sao lơ đãng…
Ngơ ngác hạ tìm chẳng thấy em
Giọt nắng sân trường tan tác rụng
Làm hoa phượng đỏ héo bên thềm
Hạ đang hờn dỗi đòi anh trả
Những chuỗi ngày xưa rất ngọc ngà
Anh sợ hạ buồn đi vội vã
Như đời vội vã chuyến chia xa
Sao em không giữ khung trời hạ…?
Để phượng đừng phai nhạt sắc hồng
Màu áo học trò, khung cửa lớp
Hồn anh lưu luyến những hoài mong…
Tác giả: Quốc Phương
Cánh phượng hồng.. còn ép hoài trang vở
Mỗi hè về.. nỗi nhớ lại miên man
Tuổi thanh xuân.. lời thương ấy nồng nàn
Những kỉ niệm.. vẫn ngập tràn rung động
Nhớ ánh mắt.. nhìn nhau đầy thơ mộng
Tay đan tay.. sức sống cứ trào dâng
Hỏi vì sao.. lòng dạ thấy nâng nâng
Trống lồng ngực..dồn tầng mây thổn thức
Cánh phượng thắm.. trang giấy thơm mùi mực
Đã bao ngày.. vẫn rạo rực tình nồng
Xa xôi ơi.. mình có nhớ hay không
Vòng tay ấm.. giữa trời giông trở lạnh
Ngượng ngùng lắm.. khi hừng đông mưa tạnh
Vẫn ngả đầu.. bên cạnh với vòng tay
Cánh phượng hồng.. trang giấy trắng hôm nay
Là kỉ niệm.. của ngày đầu còn giữ
Dẫu vẫn biết.. chỉ còn trong quá khứ
Nhưng tình hồng.. và nghĩa cử ái ân
Trong tình yêu.. dù chỉ đến một lần
Còn nhớ mãi.. như người thân còn đó.
Tác giả: Quốc Phương
Tiếng ve sầu.. râm ran nghe nức nở
Để lòng ta.. bỗng nhớ tới một người
Quen từ khi.. phượng nở cánh rụng rơi
Sân trường đó.. rối bời bao kỉ niệm
Mùa hè ấy.. là mùa hè trải nghiệm
Của lứa đôi.. còn giấu giếm con tim
Để rồi sau.. mãi mãi chỉ kiếm tìm
Bao thương nhớ.. đắm chìm miền kí ức
Giờ tự trách.. còn tim thì thổn thức
Xa nhau rồi.. lại ước muốn thành đôi
Mỗi cánh chim.. theo hướng một phương trời
Ở nơi đó.. tim ơi đành lẻ bạn
Nay hè tới.. nghe ve sầu tản mạn
Chút hương tình.. còn lán lại yêu thương
>>> Khám phá thêm: Cô giáo em trong thơ - Dịu dàng như ánh nắng mai
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Về thăm trường cũ chiều nay
Hoa phượng đỏ thắm rơi đầy trên sân
Ngập ngừng đếm những bước chân
Chỉ mong ta được một lần gặp ai.
Ngày xưa là một chàng trai
Bây giờ tóc đã nhạt phai nhuốm màu
Người xưa giờ ở nơi đâu
Tìm hoài chỉ thấy ve sầu khóc than.
Nhạt nhòa dấu ấn thời gian
Bao mùa phượng nở phượng tàn cách xa
Sao mình vẫn nhớ người ta
Sân trường ngày ấy một tà áo bay.
Một thời tay nắm trong tay
Tình ta trong trắng đắm say mơ màng
Bên nhau chiều tím hạ sang
Thơ tình giấu dưới hộc bàn trao nhau.
Cuộc đời là chốn bể dâu
Chia tay em bước qua cầu sang sông
Tiếng ve nức nở trong lòng
Sân trường chỉ thấy phượng hồng rơi rơi...
Tác giả: Thanh Hùng
Nhớ thời đó hái hoa phượng đỏ
Anh tặng nè nhỏ có thích không
Màu hoa gợi nét tuổi hồng
Nhỏ cười nhận lấy mênh mông nét buồn.
Rồi bất chợt mưa tuôn xối xả
Hoảng loạn lên vội vã chạy liền
Bỏ màu hoa đỏ ngoài hiên
Cho mưa vẫn phủ ưu phiền cánh hoa.
Nhỏ nhặt lại xuýt xoa hờn dỗi
Cũng tại mưa xin lỗi nhé người
Hết rồi màu đỏ thật tươi
Với tay anh hái mỉm cười tặng đây.
Chiếc môi đỏ ngất ngây đón nhận
Hổng chịu đâu em giận rồi này
Anh làm cho mắt nhỏ cay
Làm sao quên được cái ngày hôm nay.
Mới thoáng đó tóc phai điểm bạc
Màu phượng kia chẳng khác năm nào
Thế mà tình ấy đã trao
Đến nay đã để bay vào không gian.
Nay đứng ngắm lại hàng phượng đỏ
Màu hoa xưa chẳng có phai màu
Nghĩ về thuở ấy bên nhau
Nay xa cách biệt dàu dàu nhớ thương.
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Thuở còn thơ em cắp sách tới trường
Nhảy lò cò dọc con đường tới lớp
Mải nô đùa chưa nhận ra tia chớp
Cơn gió về vội vã cướp hoa rơi.
Em đuổi theo nhặt cánh phượng tả tơi
Nâng cánh hoa lệ em rơi xuống đất
Hoa vẫn trong tay, hoa đâu có mất
Mà em buồn đem hoa cất dấu đi.
Sao không buồn vì mai phải đi thi
Thi kết thúc hết phổ thông trung học
Chia tay bạn bè gục đầu em khóc
Nhớ thầy cô nhớ mái tóc thân thương.
Hoa phượng rơi nhớ mãi mỗi con đường
Đã đi qua vẫn còn vương ký ức
Đêm hôm nay em còn nằm thao thức
Sáng mai ra nhặt cánh phượng buông rơi.
Tác giả: Nguyễn Đức Phúc
Hoa phượng nở đỏ rực sân trường
Rực rỡ cả những con đường em đi qua.
Những người bạn sắp phải chia xa
Mười hai năm trôi qua thật nhanh.
Ngượng ngùng khi phải rời xa anh
Trao nhau cành hoa phượng, lời chia tay để sau.
Mai này chưa biết đi về đâu
Nhìn hoa phượng đỏ và nghĩ: Mùa hè đã đến.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
“Em đưa mùa hè của tôi đi đâu”
Em đưa về nơi cầu thang gió văng vẳng
Nơi hoa phượng vẫn nở đỏ rực
Nơi trường xưa anh có còn nhớ không.
Em đưa mùa hè về bên dòng sông
Nơi bến bờ chất chứa bao nỗi nhớ
Nơi con đò ngày đêm vẫn chở
Ước mơ tươi đẹp và khát khao mới mẻ.
Em đưa mùa hè về với nỗi lòng
Nơi ngọn lửa khát vọng hạnh phúc bùng cháy.
Lời hẹn ước thay lời chúc từ trái tim
Giấu tình yêu trong sắc mực tím thương.
Em đưa mùa hè về với mái trường
Về nơi tình cảm vấn vương mến thương
Nơi mỗi buổi tan trường chờ đợi anh
Tay trong tay lưu luyến không rời.
Em đưa mùa hè
suốt cả cuộc đời.
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
Hạ đến, phượng hồng xơ xác, ngơ ngác
Sắc đỏ tàn phai, lác đác chùm hoa
Sót thương cho những gốc phượng già
Chân không vững, dâng hoa mà không tiếc
Chùm hoa đỏ sáng rực như mắt biếc
Mái trường xưa lưu luyến lúc chia tay
Vẫn rực hồng tô điểm trước kỳ thi
Đâu biết mùa xuân đã vội trôi?
Nắng lung linh vẫn hồng tươi sắc hạ
Tuổi trẻ hối hả bước qua thời gian
Cánh phượng hồng vẫn đọng lại trong nhau
Giờ tiễn biệt đượm màu mắt biếc
Bao năm tháng phượng hồng vẫn bền bỉ
Gội nắng mưa, dâng hiến cho đời
Để hạ về, rực rỡ sắc đỏ tươi
Trường lớp rạng ngời trong ánh mắt
Tiễn biệt hạ với nỗi buồn hiu hắt
Mái trường giờ chỉ còn những cành trơ
Phượng đâu rồi, hoang vắng trời xanh
Màu mắt biếc chạnh lòng bao thương nhớ
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Đừng quay ngược để ôm những nỗi đau
Cuộc tình xưa chỉ là ký ức xa
Em vẫn hy vọng anh đừng nhớ mãi
Duyên số chúng ta không gặp, không thành!
Em trở lại gốc phượng quen thuộc
Đi trên con đường xưa đầy lá rụng
Mưa mùa đông vừa quen vừa lạ
Vắng anh, lối ấy lạnh lẽo gió đông!
Đừng hỏi em, lối cũ còn trong trí
Đừng nhắc em, nụ hôn xưa đã mặn
Bởi tình xưa sao mà dào dạt
Giờ đây dưới cây phượng chỉ mình em!
Con thuyền tình không bao giờ bình yên
Không đưa hai ta về một điểm hẹn
Tình yêu chúng ta đành phải lỡ hẹn
Anh và em, hai con đường riêng biệt!
Dù đôi chim kia vẫn mãi vấn vương
Bởi chúng ta đã hết thương, hết nhớ
Tình yêu đó chẳng thành vợ chồng
Để cây phượng già vẫn mãi ngẩn ngơ!
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ hoa phượng gợi nhớ tuổi học trò mộng mơ
Tác giả: Sơn Nữ
Mùa hoa phượng lại đến nơi đây
Dáng mùa hè in dấu hai ta cuối sân
Tiếng ve vỡ thành trăm nghìn mảnh nhớ
Gọi tên người đã từng thương một thuở.
Thời gian bước qua in dấu buồn man mác
Cánh phượng hồng tản mạn dưới ánh hoàng hôn
Yêu thương còn chưa phai nhạt trong ký ức
Tay nắm tay dào dạt sóng tâm hồn
Chiều tắt nắng thơ buông lời cầu nguyện
Gặp người xưa, mái đầu đã bạc màu
Khi sỏi đá bỗng rùng mình xao xuyến
Tháng năm dài cách trở vì sao?
Bóng đêm tịch liêu nhuốm màu gió loang
Ru linh hồn hoa cỏ bến tình nhân
Giữa không gian xạc xào lá rụng
Có mùa hoa phượng vĩ nở hai lần.
Tác giả: Loan Lê
Trả lại em nhành phượng thắm ngày xưa
Hay thầm trách cơn mưa chiều bất chợt
Tiếng nỉ non ve sầu reo yếu ớt
Ngọn gió lùa rơi rớt cánh hoa bay
Từng hạ vàng vương vấn mắt mi cay
Trang nhật ký mơ say vùng kỷ niệm
Tay níu giữ cả trời mây loang tím
Ru giấc nồng xin đếm mãi thời gian
Bỗng chiều nay lòng quyến luyến mơ màng
Nhìn phượng vĩ bàng hoàng tầm mắt đợi
Một thời đã sóng tình dâng cao vợi
Những hẹn hò chới với đỉnh yêu đương
Tạ tình nhau từ đó biệt đôi đường
Em với anh hai phương trời thương nhớ
Tay góp nhặt niềm đau thời dang dở
Gói riêng sầu trăn trở phượng hồng phai.
Hoa phượng nở, nhớ ngày xưa đi học,
Thời gian nhanh, phút chốc đã già rồi.
Cánh diều ai bay lơ lửng lưng trời,
Như nhắc nhớ, một thời còn thơ bé.
Như nhắc nhở, một thời còn trai trẻ.
Những chiều hè, ngạo nghễ trên lưng trâu
Quên làm sao, hôn bạn gái lần đầu
Giờ nhớ lại, đôi môi còn ngọt mãi
Nhớ không em, mùa phượng cuối chia tay,
Hoa phượng ơi, có hay ta tiễn biệt,
Mà phượng buồn, da diết đứng chờ mong.
Mùa phượng ấy ta ngóng trông từ đó.
Mãi hôm nay, năm mươi mùa phượng nở,
Sân trường xưa, nhuộm đỏ sắc màu hoa…
Tác giả: Sinh Hoàng
Nắng trải dài trên con đường phượng đỏ
Con đường tình còn đó dấu khắc ghi
Cành phượng trao em bằng mối tình si
Cả hai đứa như có gì e thẹn
Nâng cánh phượng anh trao em bẽn lẽn
Má ửng hồng cúi mặt chẳng nói chi
Cũng vậy thôi anh đâu có hơn gì
Muốn nói yêu em sao mà ấp úng
Anh ra đi vui đời trai gươm súng
Chốn biên cương gió núi quyện mây trời
Mang trong lòng đỏ tươi màu phượng vĩ
Màu tin yêu mơ hạnh phúc lứa đôi
Đường quân hành qua thôn bản xa xôi
Qua bao dốc bao đèo qua bao suối
Mang theo cả tấm tình em ngời ngợi
Chiều biên cương dâng nỗi nhớ vợi vời
Mơ lần về một ngày hè nắng mới
Dìu nhau đi trên con đường phượng rơi
Màu hoa đỏ màu tình yêu rực cháy
Phương thắm tươi phượng thắm bên trời.
Thơ về hoa phượng không chỉ là những vần điệu nhẹ nhàng, mà còn là nơi gửi gắm tâm hồn, ký ức và những điều chưa kịp nói trong những năm tháng học trò mộng mơ và nhiều tiếc nuối.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.