ẩn mình trong những cánh hoa phượng
Làm trái tim em xao xuyến nhớ về mùa hè
Luôn chờ đợi trong nỗi nhớ mê mải
Khi em vẫn ẩn giấu tình cảm trong lá cây
Anh có biết...
nơi này không lạnh lẽo
Mà ngược lại, nắng ấm đang đến gần
Trong bông phượng đỏ rực, trái tim tỏa sáng
Là tình yêu thầm kín...
em chưa nói ra
Em hiểu rằng tình yêu của em chỉ được gói ghém
Chặt chẽ trong những chiếc lá xanh kia
Đứng xa xa, em lặng lẽ nhìn anh
Anh có thấy phượng đỏ...
đánh dấu trang sổ
Cuốn sổ nhỏ..
Ghi lại những bài thơ
Là tình yêu thầm lặng mà em gìn giữ
Em cất giấu, không bao giờ để mất
Mùa hè trở lại...
phượng nở rực rỡ tình yêu của em.
Tác giả: Trần Duy Hạnh
Sắc hồng rực rỡ của hoa phượng
Đua nhau nở ven phố, cánh phượng vàng
Gió heo may nhẹ nhàng, nỗi nhớ mênh mang
Hoa phượng vàng cũng thật đẹp biết bao!
Ngày xưa, đôi bạn trao nhau những lời thì thầm
Những câu yêu thương đầy xao xuyến
Cùng hoa phượng nhuộm sắc những buổi chiều
Để lại trên con đường những cánh hoa nhỏ.
Anh tặng em một chùm hoa phượng đỏ
Cùng cuốn sổ lưu bút viết những kỷ niệm
Với thời gian trôi qua, sự đổi thay
Hẹn giữ gìn những lời hứa thuở ban đầu.
Với anh, em như hoa phượng đỏ nồng nàn
Giữ trọn tình nghĩa của chúng ta
Dâng trào những cung bậc tình yêu
Theo thời gian, phượng vàng vẫn nở rực rỡ.
Những chuyện cũ làm lòng anh trăn trở
Mỗi mùa phượng mới lại gợi nhớ
Mối tình đầu sâu đậm qua bao năm tháng
Dù hoa phượng có sắc vàng hay đỏ.
Tác giả: Nam Bùi
Gửi chùm hoa phượng đầy say đắm
Gửi hàng triệu kỷ niệm, tháng ngày ước vọng
Ngày xưa đầy ngọt ngào
Trời rợp sắc đỏ, dệt nên những khát khao thầm lặng
Con đường quen thuộc, nơi tri âm
Ghi lại bao nhiêu lỗi lầm trong chúng ta...
Những ngày mải mê học hành xa xôi
Tuổi thơ dữ dội, quê hương khó quên
Từng trang nhật ký lưu lại tên
Từng dòng ký ức bền chặt trong trái tim
Thời gian có biết đi tìm
Tháng năm có biết dệt nên khung trời?
Chúng ta lười học nhưng ham chơi
Nhưng vẫn ước mơ vượt qua mọi thử thách
Tháng năm phượng đỏ rực
Trở về trường cũ, gặp lại bạn xưa
Mùa xa đã lưu giữ đủ đầy
Thiết tha vẫy gọi gió mang ân tình
Bên đời đầy những lo toan sinh kế
Ấu thơ lắng đọng, hình bóng xa xôi...
Tác giả: Văn Sồi
Tháng năm nắng như rắc lửa
Phượng hồng chúm chím khoe màu
Bên đường ai duyên dáng lạ
Nón nghiêng, mắt biếc, môi hồng
Tháng năm kéo dài nỗi nhớ
Mong được nắm tay một lần
Con tim hòa chung nhịp đập
Nghiêng đầu nghe tiếng ve ngân
Tháng năm trời thênh thang quá
Người ơi ai vẫn đợi chờ
Một mình lang thang chiều vắng
Giọt buồn rơi xuống vần thơ.
>>> Khám phá thêm: Những bài thơ hay và xúc động nhất về mái trường xưa
Tác giả: Hồng Giang
Sáng tháng năm nắng giật mình thức dậy
Vén màn đêm run rẩy gọi bình minh
Ghềnh đá nằm ngàn năm vẫn lặng thinh
Đợi con sóng vô tình thương bờ cát.
Biển vẫn vậy thẳm sâu đầy khao khát
Trọn một đời dào dạt rộng vòng tay
Chờ trông ai mà sóng bạc đắm say
Thương cát trắng tháng ngày dài trăn trở.
Sáng tháng năm Phượng Hồng bừng sắc nở
Cánh Bằng Lăng nhung nhớ tim khát khao
Con Dã Tràng đùa mép nước ước ao
Cõng đại dương đổ vào thăm thẳm nhớ.
Hai chúng ta trọn đời là duyên nợ
Xa cách mà vẫn luôn ở trong tim
Thời gian trôi câu thơ mải miết tìm
Xin ai đó đừng lặng im người nhé.
Sáng tháng năm bãi cát dài lặng lẽ
Có hai người…..
Nhè nhẹ ….
Tác giả: Tony Bui
Tháng năm
rạo rực ngày thường
Phượng hồng đỏ lửa sân trường ban trưa
Trời xanh
Mây trắng gió lùa
Tiếng ve tấu nhạc như đưa tôi về
Một miền
Ký ức đam mê
Tuổi thơ đuổi bướm trưa hè chói chang
Hạ thương
giấc ngủ mơ mang
Lời ru của mẹ xốn xang sớm chiều
Tháng năm
Màu tím tình yêu
Bằng lăng bung nở trao điều yêu thương
Hạ về
Nỗi nhớ quê hương
Là mùa lúa chín, vàng ươm cánh đồng
Tháng năm
Nở rộ sen hồng
Anh say dáng ngọc tình nồng ngất ngây
Mây hờn
Mây chẳng muốn bay
Mưa đùa gió rỗi thổi lùa tóc em
Tháng năm
Nhẹ bước êm đềm
Khói sương lan tỏa hương đêm dạt dào
Câu hò điệu ví ngọt ngào,
Tình em nỗi nhớ đượm vào hồn thơ...
Tác giả: Trinh Trung Hiếu
Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn
Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay
Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay .
Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay
Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế
Mười hai năm ve kêu như thành lệ
Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường
Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy
Giờ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộn
Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu .
Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu đâu
Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ
Tím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc một gần
Có người bạn đến phút cuối mới thành thân
Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ
Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ
Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào .
Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn
Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu
Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại
Thế mới thành kỉ niệm thân yêu
Tác giả: Văn Liêm
Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ
Nghe rạo rực sắc màu hoa Phượng đỏ
Vạt nắng rọi góc sân trương ngày đó
Cánh Phượng hồng trong gió bay bay…
Nhặt cánh Phượng hồng ấp ủ trong tay
Rồi cẩn thận ép vào trong trang sách
Tuổi học trò những phút giây ngây ngất
Thấy mềm lòng với cánh Phượng mong manh.
Tốt nghiệp rồi, tôi lên đường tòng quân
Cánh Phương đỏ vẫn bồi hồi e ấp
Trong cuốn sổ của một thời đi học
Luôn bên mình nâng bước hành quân…
Trở lại mái trường, thăm lại góc sân
Cánh Phượng mỏng vẫn nồng nàn cháy đỏ
Sống lại tuổi học trò ngây ngô ngày đó
Ôm cánh Phượng vào lòng
Cánh Phượng mỏng của tôi
Bởi nắng quá - cánh phượng bừng thắp lửa.
Tiếng ve sầu, rộn rã gọi mùa thi.
Trống tan trường, ngập ngừng buổi chia ly.
Tà áo trắng - cánh phượng hồng lã chã.
Tuổi học trò hồn nhiên và rất lạ.
Chẳng có gì cũng cười thật giòn tan.
Đêm về mơ - quyển sách mở sang trang.
Cánh phượng hồng trao nhau niềm mơ ước.
Hè lại về, vẫn như bao hè trước.
Bước chân nào - thoáng hồn bỗng như say.
Cơn gió đùa, thưa thớt cánh hoa bay.
Lời ước hẹn, đắp đầy miền ký ức.
Lời thư xưa vẫn còn nguyên màu mực.
Kẻ tình si còn đứng đợi chờ ai?
Tiếng ve kêu hay là tiếng thở dài.
Cành phượng vĩ đỏ hoe niềm nhung nhớ.
Tác giả: Thanh Hùng
Nhớ thời đó hái hoa phượng đỏ
Anh tặng nè nhỏ có thích không
Màu hoa gợi nét tuổi hồng
Nhỏ cười nhận lấy mênh mông nét buồn.
Rồi bất chợt mưa tuôn xối xả
Hoảng loạn lên vội vã chạy liền
Bỏ màu hoa đỏ ngoài hiên
Cho mưa vẫn phủ ưu phiền cánh hoa.
Nhỏ nhặt lại xuýt xoa hờn dỗi
Cũng tại mưa xin lỗi nhé người
Hết rồi màu đỏ thật tươi
Với tay anh hái mỉm cười tặng đây.
Chiếc môi đỏ ngất ngây đón nhận
Hổng chịu đâu em giận rồi này
Anh làm cho mắt nhỏ cay
Làm sao quên được cái ngày hôm nay.
Mới thoáng đó tóc phai điểm bạc
Màu phượng kia chẳng khác năm nào
Thế mà tình ấy đã trao
Đến nay đã để bay vào không gian.
Nay đứng ngắm lại hàng phượng đỏ
Màu hoa xưa chẳng có phai màu
Nghĩ về thuở ấy bên nhau
Nay xa cách biệt dàu dàu nhớ thương.
Hè về hè về
Phượng nở phượng nở
Ve kêu ve ve
Hè tới hè về.
Sáng bừng ánh lửa
Sáng cháy màu hoa
Màu hoa phượng đỏ
Báo hiệu hè về.
Tiếng ve râm ran
Trong lòng vui sướng
Đồng ca mùa hạ
Là của nhà ve.
Hè về hè đến
Tụi nhỏ rất vui
Mặt trời tỏa nắng
Cháy bỏng mùa hè.
>>> Khám phá thêm: Cô giáo em trong thơ - Dịu dàng như ánh nắng mai
Cuối hè mây trắng
Đi tìm ca dao
Mưa giông mưa rào
Đi tìm ruộng hạn
Trái bòng rám nắng
Đi tìm mắt em
Cành phượng im lìm
Đi tìm lá biếc
Dòng sông trong vắt
Tìm cánh buồm xa
Có bác trâu già
Đi tìm bóng mát
Gió buông câu hát
Đi tìm bờ tre
Mùa cạn ngày hè
Em mơ đến lớp.
Mỗi khi hè về
Hoa phượng lại nở
Phượng màu thắm đỏ
Rực cả góc trời
Từng cánh phượng xinh
Đem ép trong vở
Phượng thơm mùi nắng
Phượng thắm niềm tin
Phượng báo hiệu hè
Phượng - mùa chia li.
Xa trường rồi, bỏ lại chùm hoa phượng
Cứ sang hè lại nở thắm trên cành
Như trách hờn như nhắc khéo về anh
Trái tim kia biết bao lần khờ dại
Tuổi phượng hồng mình qua đi mãi mãi
Thời gian nào có cho ta làm lại
Nhưng mùa sang cứ cây đời kết trái
Để tim hồng... lưu luyến mãi thuở xưa.
Tác giả: Hải Phạm Thị
Hè về nắng mới tuyệt ghê
Trời xanh, mây trắng như về cùng nhau
Phượng ơi, xa vắng bao lâu
Nhớ thương, thương nhớ sắc màu thắm tươi!
Đã qua bao mùa phượng ơi!
Lòng ta lưu luyến phương trời xa quê
Tiếng ve tha thiết gọi hè
Phượng về có nhớ câu thề ngày xưa!
Bạn bè từ thuở ấu thơ
Ai còn, ai mất, người xưa có còn?
Xa quê bốn nhăm năm tròn
Lòng ta vẫn mãi cứ còn nhớ thương!!!
Tác giả: Nguyễn Toàn Năng
Trưa nằm hóng mát hiên nhà
Nhìn cành phượng vĩ là đà ngủ quên
Tiếng ve bất chợt vang lên
Gợi cho ta nhớ cái tên mùa hè
Lòng thầm lặng hỏi… và nghe
Phượng còn chưa nở sao ve gọi rồi
Ve rằng… chỉ gọi thế thôi
Để cho phượng nhớ ra chồi nở hoa
Lời ve nhắc nhở thiết tha
Phượng ơi, nhanh chóng nở hoa thắm hồng
Phượng ve đôi bạn chung lòng
Có ve có phượng mát trong ngày hè
Phượng hồng mà thiếu tiếng ve
Như hè thiếu nắng như bè thiếu sông
Như người trống vắng trong lòng
Nụ cười của một bóng hồng phương xa…
Hôm qua còn lấm tấm
Chen lẫn màu lá xanh
Sáng nay bừng lửa thắm
Rừng rực cháy trên cành
Bà ơi! Sao mà nhanh!
Phượng nở nghìn mắt lửa
Cả dãy phố nhà mình
Một trời hoa phượng đỏ.
Tác giả: Phan Hạnh
Nhìn hoa phượng vĩ trên cây
Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường
Hè về lưu luyến vấn vương
Truyền nhau lưu bút thân thương trao lời.
Cho dù xa cách đôi nơi
Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài
Đàn ve gảy khúc bên tai
Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn.
Cuộc đời biển cạn non mòn
Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ
Rượt nhau chạy nhảy ven bờ
Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.
Dù năm tháng trôi qua, sắc đỏ hoa phượng vẫn sống mãi trong trái tim những người từng đi qua tuổi học trò. Những bài thơ về hoa phượng chính là nơi lưu giữ những kỷ niệm thân thương ấy.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.