Tác giả: Bùi Giáng
Một toà hun đúc khói điên
Lửa cuồng u giậy thiên nhiên hoe vàng
Sơ khai hỗn độn hai hàng
Dâng tờ giấy lục buộc rang ngày qua
Chiều nay ở phố quan hà
Gửi phường kết tập quận nhà năm năm
Ghé qua lễ hội đêm rằm
Đốt tờ chểnh mảng u tầm tương ma
Đêm tàn mộng mị trời xa
Đêm dài bất tận hằng nga hội đàm
Tác giả: Võ Quê
Bềnh bồng chợ nổi Cái Bè
Lênh đênh sông nước tôi về Tiền Giang
Giọng em lảnh lót chào hàng
Gọi niềm vui giữa dọc ngang tàu, thuyền
Nụ cười má lúm đưa duyên
Vàm sông gợn sóng hương vườn lung linh
Tìm nhau chợ nổi nên tình
Khách thương hồ gặp bạn mình cố nhân
Tiếng gà âm sắc ngày xuân
Xôn xao cây trái ươm mầm yêu thương
Tôi người núi Ngự sông Hương
Ngẩn ngơ chợ nổi miệt vườn miền Tây
Sông lồng bóng nắng bèo mây
Hồn quê nặng những thuyền đầy thiên nhiên
Tác giả: Phan Thị Mộng Thường
Tự nhiên kỳ vĩ bao la!
Bãi cát trắng, đồng cỏ mênh mông trải dài
Thiên nhiên tạo hình tuyệt vời
Tráng lệ như tranh vẽ, huyền bí như thần thoại
Cây xanh rợp bóng bên đài
Hồn thi sĩ nhẹ nhàng bay bướm trời
Biển xanh non biếc, thác rơi
Bao cảnh đẹp kỳ bí, quyến rũ lòng người
Việt Nam quê hương tuyệt vời!
Đất nước ta hùng vĩ bao la dẫu bao nẻo
Việt Nam sắc màu đa dạng
Quê hương đẹp mãi bên đời, hồn Việt trường tồn.
Tác giả: Ngọc Hải Nguyễn
Cùng ta bước dạo trong gió,
Thiên nhiên rực rỡ bên đường xuân tươi sáng.
Không cần suy nghĩ, không phân vân,
Hương hoa cỏ lạ dẫn dắm ta say mê.
Đôi cánh buông lơi, bướm bay nhẹ,
Gió thoảng hương nồng, cỏ xanh mơn mởn.
Đôi vai nắng ấm, lòng hồng lên.
Hương xuân lan tỏa, phủ trời đất mênh mông.
>>> Khám phá thêm: Những bài thơ cảm động về tình cảm gia đình thiêng liêng
Tác giả: Trần Thị Thủy
Đắm chìm trong biển xanh vô tận,
Màu xanh biếc kia làm lòng ta say mê.
Nghe sóng rì rào vỗ bờ,
Như tiếng ru êm đềm từ thuở con nằm trong nôi.
Ngắm nhìn mây trôi bên trời,
Bay lượn nhẹ nhàng như tuổi thanh xuân.
Nắng vàng lung linh như nụ cười,
Làm cho hoa nở sặc sỡ, tặng người một mùa xuân.
Ngắm nhìn núi non xanh thẫm,
Che kín biển xanh như vòng tay bao quanh.
Núi ôm trọn biển bao la,
Chúng ta như những hạt cát bé nhỏ giữa cuộc sống.
Tác giả: Phong Phạm Thị
Hoa sữa cứ rơi rơi
Trắng xóa một góc trời
Hương thơm nống khắp lối
Ngỡ hồn mình say say
Trong cơn gió chiều nay
Heo may về lành lạnh
Chiều chiều quên vỗ cánh
Da trời thì xanh xao
Nắng cũng dân hanh hao
Rắc vàng đầy cây lá
Nhìn thu sang đẹp quá
Bỗng thấy lòng nao nao…
Tác giả: Chế Mỹ Lan
Bước lên triền núi khám phá
Gió thổi lay nhẹ hồn ta phiêu bồng
Âm nhạc suối róc ráng dịu dàng
Tiếng chim hót vang rừng mờ xa xa.
Mê mải bước lên cao hơn
Cỏ cây, đá dựng lên dốc đứng hiên ngang
Hỏi lòng, núi ơi, đỉnh non
Cho ta phiêu bạt về nơi vô cùng
Để tan sầu, hết lo âu
Gởi cùng gió mây, lòng nhẹ nhõm tự tại.
Lâng lâng hồn mơ mộng bay
Bóng ngày phai nhạt, chân không muốn về.
Tác giả: Lãng Du Khách
Mênh mông dưới trời cao rộng lớn
Khúc ca lúa chín óng ánh vàng long lanh
Dệt lên tình khúc thăng trầm
Âm vang, hùng vĩ dòng sông quê hương.
Giai điệu cuộc sống vô thường
Giữa cánh đồng lúa sóng vỗ ruộng trổ cờ
Rừng xanh mênh mông dệt thơ
Nét đẹp kỳ vĩ sáng tạo tự nhiên.
Đồi núi xanh xếp lớp lớp sắc màu
Nhấp nhô gọi gió đồng ruộng còn đang đợi chờ
Khác chi cảnh thiên nhiên tuyệt vời
Kỳ quan thắng cảnh vùng quê đẹp mơ ước!
Tác giả: Đặng Xuân Linh
Bầu không khí thanh bình êm đềm
Màu xanh nhẹ nhàng dưới sương khói trắng
Cánh đồng lúa xanh mơn mởn
Thiên nhiên là trái tim vàng của quê hương
Trải qua bao mùa lúa đơm bông
Thơm lúa nồng hương ngọt bồi hồi lòng
Tiếng ru nhẹ nhàng mê say
Nhớ về người mẹ hát ca vùng quê
Dòng sông uốn quanh dẫn dắt
Lờ lững thuyền bè trên dòng nước êm
Màu hoa tím hòa cùng lúa
Hàng cây lay động nắng vàng quê hương
Lối mòn dẫn về kí ức êm đềm
Những ngôi nhà nhỏ ven đường bóng mát
Hót vang những tiếng chim reo
Âm nhạc của ve tiếng hát mùa xuân
Những cô gái vui đùa bên lúa
Trên cánh đồng vắng vẻ hòa mình vào cuộc sống
Phía xa đồi núi mây trắng trôi
Nhớ về cảnh quê mùa hè yên bình
Xuân về cùng với những giấc mơ
Cảnh vườn xanh tươi mát, dịu dàng trong ánh chiều
Ở góc làng, bên bụi trúc mảnh mai
Khói lam hòa quyện với gió, mời gọi tâm hồn thơ.
Thiên nhiên tuyệt vời đến kỳ lạ
Biển xanh ngút ngàn, núi non xa xa
Tàu dừa lướt sóng như mơ
Bầu trời xanh thẳm, ta ngẩn ngơ.
Tuổi thơ ôi, hồi ức vương mãi
Núi cao, biển rộng, cây xanh mênh mông
Bức tranh tự nhiên tuyệt vời không tưởng
Tuổi thơ kỷ niệm đẹp, dành dành cho mai sau !!!
Ôi đẹp tuyệt vời cảnh nước non
Nước phun trắng xóa một khung trời
Cỏ cây chen chút vui ca hát
Dòng thác luôn tuôn chảy dạt dào
Từng ghềnh đá nhấp nhô cao thấp
Hòa mình vào dòng suối ngọt ngào
Tắm mình trong thác nước tuôn trào
Thỏa lòng với bao nỗi khát khao
Ôi ! Thác nước mới đẹp làm sao
Ta như thấy niềm vui trở lại
Trong lòng ta bao niềm hoan hoải
Thả hồn mình vui cùng sông núi
Bao ưu tư tan theo dòng suối
Hạnh phúc trong ta với núi sông
Thỏa lòng mơ ước mênh mông
Hồn thơ bay bổng.. sống vui mỗi ngày.
Sương mù tẻ núi tả ngàn phương
Khói quyện len non đến mọi đường
Biến dạng chung hòa mưa ngập phố
Thay hình tách biệt rãi trên nương
Người sinh dạ cỏ mà sao đoán ?
Đất diệt lòng thiên thật khó lường
Lắp biển xây nhà tham mộng lớn
Phong hờn quét sạch bọn tàn cương.
>>> Khám phá thêm: Thơ về tình cảm gia đình - Nơi khơi nguồn yêu thương vô tận
Thiên nhiên từng cảnh báo thời gian
Bông hoa cành lá đổi màu trang
Theo cảnh thiên nhiên từng mùa đến
Đời người từng đêm vẫn thiếu nàng
Thiên nhiên như báo nỗi buồn sang
Hoa xuân khoe màu bướm ong thăm
Từng mùa xuân đi rồi lại tới
Buồn vơi đời người có ai thăm
Thiên nhiên đến lấy tuổi theo mây
Thêm giờ thêm tuổi đi từng ngày
Thêm từng phút buồn trong lòng đó
Nội tâm trong lòng có ai hay
Thiên nhiên chẳng tặng mình đôi hai
Gần gãnh bên nhau đi từng ngày
Cứ mãi ghen gả đôi mình đó
Từng ngày vẫn xa nói sao đây
Thiên nhiên như thể có bốn mùa
Từng mùa thay đổi chẳng phải mua
Quy luật tạo hóa là như vậy
Một số con người muốn được - thua
Mùa xuân như báo hiệu một năm
Làm người trong cuộc thống kê thầm
Đã làm được gì trong năm nhỉ ?
Để mùa xuân tới có người chăm
Mùa hè như cây lá xum xuê
Dịu bớt nắng trưa lối đưa về
Dợn chút gió hiu, mây che phủ
Chút ít cơn mưa mát vùng quê
Mùa thu cây lá phải đổi thay
Cây đâu trơ trẽn để người cay
Thiên nhiên có mới đương nhiên đổi
Nhưng vẫn đi theo những luống cày
Mùa đông cây tích tụ tinh khôi
Đã có qua năm trưởng thành rồi
Hiện giờ chịu đựng nhưng tích lũy
Kịp mùa xuân tới búp, hoa khôi
Thôi chẳng hơn - thua chỉ theo mùa
Sống cho phù hợp chẳng cần mua
Qua mùa dành dụm là nhiều đấy
Xuân hạ thu đông hợp mới mùa.
Gió lạnh chiều đông nhớ tuổi thơ
Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ
Mênh mông nước bạc đồng sau gặt
Một nỗi buồn xa như sóng xô.
Chim ở đâu về sà chớp mắt
Chim vương nhựa chết hết bay rồi
Bắt chim nghe lạnh hai đầu cánh
Tưởng mặt trời se rụng đến nơi.
Tuổi nhỏ hắt hiu giữa cánh đồng
Nửa tràn sương núi, nửa hơi sông
Có gì ẩm ướt trong hồi tưởng
Như áo ngày mưa bặn bếp hong.
Gió lạnh chiều đông xui nhớ thuở
Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ
Hôm ta nấp, thơ giăng lưới
Bẫy tháng năm về, bắt tuổi thơ.
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Ầm ầm sấm chớp
Gió cuốn mây về
Mưa rơi lộp độp
Mưa trườn qua đê
Đừng có sợ sệt
Bình tĩnh lúa ơi!
Trưa nay lúa mệt
Vì nắng đó thôi
Chiều nay giông về
Đem mưa tắm mát
Lúa cứ thỏa thuê
Reo vui ca hát
Rồi mai lúa lớn
Lúa sẽ trổ bông
Cho mùa gặt mới.
Tác giả: Giang Hồng
Xuân tràn trên nắng thở
Rót mật vào tim đời
Ru nhẹ tiếng à ơi
Dòng trôi cùng phiêu lãng
Hạ ngắt một quãng lặng
Thả lên cánh phượng hồng
Hát tình khúc mênh mông
Ve đệm ngân xao xuyến
Lẳng lặng heo may đến
Choàng áo gió thu say
Thao thức ánh mắt ngày
Nụ cười đêm huyền ảo
Đông choàng vội lớp áo
Trắng những nỗi mù sương
Rải khẽ giọt vấn vương
Đếm mùa trong nhung nhớ.
Tác giả: Hồng Dương
Ngắm hạt huyền tan nhẹ
Chút giọt nắng hanh vàng
Chút hơi lạnh vừa sang
Nhẹ lùa qua khe cửa
Bờ mi em nhẹ mở
Nhánh tường vi khẽ rung
Đón ngày mới yêu thương
Trở mình trong nắng sớm
Nhánh hông bên bậc cửa
Hạnh phúc đang đợi chờ
Anh đọc vội bài thơ
Thấy hồn em ở đó…
Thu mang làn hoa cỏ
Thoang thoáng nhẹ lay lay
Tóc em thả đen dày
Buông rèm ngăn tia nắng…
Tác giả: Mai Anh Đức
Dịu dàng và nhẹ nhàng
Vẫn là chị nắng xuân
Hung hăng, hay giận dữ
Là ánh nắng mùa hè
Vàng hoe như muốn khóc
Chẳng ai khác nắng thu
Mùa đông khóc hu hu
Bởi vì không có nắng.
Mỗi vần thơ về thiên nhiên như một bức tranh sống động, đưa ta đến gần hơn với sự tinh khiết và kỳ diệu của đất trời. Hãy cùng giữ gìn và trân quý vẻ đẹp ấy qua từng câu thơ nhẹ nhàng, sâu lắng.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.