Tác giả: Huy Cận
Gió thổi sân trường chiều chủ nhật;
- Ôi! Thời thơ bé tuổi mười lăm,
Nắng hoe rải nhạt hoa trên đất,
Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm.
Bốn vách nghiêm trang tiếng đọc bài,
Đầu xanh dăm chục, nét văn khôi.
Chiều xuân chim sẻ vô trong lớp,
Ông giáo trông lên; chúng bạn cười.
Lén mắt thầy, xem lại bức thư
Của người cô họ, chú hiền từ.
Bàn tay vơ vẩn đưa trang sách,
Mộng tưởng phiêu lưu bức địa đồ.
Đôi guốc nằm hiên kéo bốn mùa,
Tiền nhà ít gửi, biết chi mua!
Áo dài cọ mãi đôi tay rách,
Gương lược thăm hoài tóc ngắn thưa.
Chủ nhật nhiều khi chán nản ghê,
Xung xăng sân bóng chạy tư bề -
Bên vườn ông đốc dăm hoa nở,
Đêm tới mau mau hái trộm về.
Lên gác yên tâm nghĩ sự đời,
Hương nồng quanh gối vẩn vơ chơi.
Giường bên cửa sổ, cây đưa mát,
Không chịu mùng che để ngó trời.
Họ sống bình yên, bước lặng thinh,
Không nghe hoa bướm gọi bên mình.
Hững hờ đi giữa hương yêu mến,
Chân bước chưa khi rộn ái tình.
Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,
Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ!
Một hôm trận gió tình yêu lại:
Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ.
Tác giả: Đức Lộc Vũ
Tuổi học trò, chúng mình đi chân đất
Áo sờn vai, quần vá gối đến trường
Chiếc cặp sách, khâu bằng bao tải cũ
Vẫn chứa đầy kỷ niệm, mãi tơ vương
Đường đi học, mưa phùn trơn tuồn tuột
Bấm chặt chân, kẻo lại ngã mất thôi
Vừa nói dứt, em lăn quay ra đất
Kéo em lên, hai đứa khúc khích cười
Ngồi trên lớp, đâu có nghe bài giảng
Vẽ hình em, viết tặng mấy vần thơ
Nhờ cô bạn, ngồi bàn trên chuyển giúp
Em đọc rồi, cứ giả bộ làm ngơ
Giờ ra chơi, lũ bạn hùa nhau chế
Em thẹn thùng, đỏ lựng cả mang tai
Từ hôm ấy, anh bỗng thành ngơ ngẩn
Suốt cả ngày, vương vấn bóng hình ai?
Dẫu đã yêu, chưa một lần dám ngỏ
Mối tình câm, thơ dại tuổi học trò
Thời gian trôi, mỗi người đi một ngả
Nhớ về em, anh chỉ biết làm thơ!
Chiều mưa xuân, giống chiều mưa năm ấy
Tuổi học trò, bỗng về lại trong tôi
Hàng phượng vĩ, sân trường, cô bạn học…
Nhớ về em, lòng vẫn thấy bồi hồi!
Tác giả: Nguyên Sa
Trang sức bằng nụ cười phì nhiêu
Nhẩy bằng chân chim trên giòng suối cạn
Ấy là em trên đường đi buổi sáng
Trăng ở trên môi và gió ở trong hồn
Mái tóc mười lăm trên lá tung tăng
Em ném vào phố phường niềm vui rừng núi
Vẽ lên chiếc xe sơn xanh dáng thuyền trẩy hội
Cho những vườn hoa cần đôi mắt bình yên
Gửi những cung đàn tiếng guốc khua vang
Hẹn đám mây xanh vịn cánh tay tuổi trẻ
Khoác giọng nói tin yêu vào hồn anh đóng cửa
Với biển là tay và sóng cũng là tay
Để anh trở thành hải đảo bị bao vây
Để đáy mắt san hô thèm nước ngọt
Như con dế mèn cánh đau vào buổi sáng
Nhìn theo em uống từng giọt sương hoa
Anh chợt nghe mạch đất đưới chân đi
Anh chợt nhớ trong hồn đôi cánh trắng.
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Gió mềm ru lối cỏ bâng quơ
Mây đứng chờ ai mây thẩn thờ
Ngọt lịm tiếng ve sau mắt lá
Phượng hồng ai giấu giữa trang thơ
Lưu bút trao nhau chiều hôm trước
Lặng thầm đôi mắt ướt quay mau
Sân trường sao ngại ngùng chân bước
Sợ giẫm lên bờ kỷ niệm, đau!
Áo trắng tươi nguyên vết mực son
Và bao chữ ký, mộng chưa tròn
Mùa thi hò hẹn trong màu mắt
Hãy gắng cười lên đôi mắt non
Nghe trái tim mình xao xuyến lạ!
Lòng ơi! Giờ phút sắp chia tay
Ve ơi! Thôi khóc sau vòm lá
Nước mắt trong tim đã rụng đầy...
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hè về từ tháng sáu
Bụi phấn lặng lờ rơi
Mắt em chừng vời vợi
Giảng đường rồi xa xôi.
Hè về từ tháng sáu
Sân trường lất phất mưa
Bâng khuâng hồn hai đứa
Bơ vơ gió cuối mùa.
Hè về từ tháng sáu
Náo nức một mùa thi
Lặng trao chùm phượng vĩ
Áo trắng ngày em đi.
Hè về từ tháng sáu
Mực tím dần phôi pha
Ngậm ngùi lên hoa lá
Nẻo xưa nắng nhạt nhòa.
Tác giả: Lữ Tùng Anh
Ô hay! Hè đã đến rồi sao
Mà giọt lệ hồng rụng xuyến xao
Mà lời thầy giảng làm cay mắt
Mà mảnh thư lòng lén đổi trao ?
Thời gian thầm lướt trên trang sách
Bài học hôm nay đã sát bìa!
Lớp học lặng buồn như muốn khóc
Ve sầu ray rứt gọi ngoài kia...
Mình sắp chia lìa có phải không ?
Thẫn thờ nuối tiếc giữa dòng sông
Dòng sông trôi mãi từ muôn thuở
Trôi cả ngày vui, cả tuổi hồng!
Hết rồi sách mở với đèn chong
Thao thức bên bài vở chưa xong
Giã từ tuổi ngọc lồng hoa bướm
Quấn quýt đùa ca dưới mái lòng...
Tấm ảnh học trò thơm kỉ niệm
Đôi dòng lưu bút ngọt buồn vui
Trao nhau tất cả hồn trong trắng
Giấy trắng từ đây đọng ngậm ngùi!
Hãy rót đầy nhau suối luyến thương
Tình yêu thầy bạn ngập ngôi trường
Uống đi, mai mốt bù cay đắng
Đêm trắng trên đời thắp vấn vương...
Buổi học cuối cùng chùng sâu lắng
Nghẹn ngào, rưng rức tiếng buồn chung
Ngày mai, tổ ấm thân thương ấy
Tan tác theo từng mảnh nhớ nhung!
Hồi trống tan trường đã điểm vang
Mà niềm lưu luyến vẫn chưa tan
Tương lai hé cửa, bày chấm hỏi
Khép lại trường xưa một chấm than!
<<< Khám phá thêm: Những vần thơ đáng yêu về con vật nuôi quanh bé
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng
Sao em tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao rồi ngại,ngại rồi không trao
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỉ niệm đi vào tháng năm
Để giờ tôi đã xa xăm
Còn đâu trong gió tiếng thẹn thùng xưa
Tôi nghe tiếng trống trường bâng khuâng tháng 9
Nghoảng lại sau lưng mùa hạ đã qua rồi
Ai nép vội góc hiên trường bỡ ngỡ
Chờ heo may về vương tóc rối bay
Đốm phượng vĩ cất vào ngăn cặp mới
Thu soi gương tô bờ má thêm hồng
Đừng vẫy gió thả rơi mùa cũ vội
Kẻo nắng sân trường hỏi lá có vàng không?
Làn mắt biếc tiếng nói cười xao xuyến
Ai thênh thang trong một khúc giao mùa
Tôi khép lại đôi dòng lưu bút cũ
Gọi tháng 9 về nghe nhịp trống bâng khuâng
Lòng trong trắng như mùi thơm sách vở
Chưa một lần vướng bận những sầu đau
Chỉ bâng khuâng khi mùa hạ qua mau
Và sung sướng ngày khai trường chợt đến
Tuổi học trò biết bao là kỉ niệm
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo
Bố mẹ đi làm
Ta đi học nhé
Áo quần sạch sẽ
Bầu trời trong xanh.
Giữ gìn bàn chân
Đừng quên đôi dép.
Giữ gương mặt đẹp
Nhớ đừng giận nhau.
- Thước kẻ bạn đâu?
- Ở trong cặp sách!
- Cây bút bạn đâu?
- Ở trong cặp sách!
- Lọ đầy mực viết?
- Thì ở trên tay!
- Còn bài thơ hay?
- Ở ngay dưới mũ!…
Bạn bè đông đủ
Không thiếu một ai
Con đường thì dài
Đôi chân thì ngắn
Thời giờ nghiêm lắm
Chẳng thích dong chơi
Nhưng mà bạn ơi
Xin đừng chạy vội
Có đoàn có đội
Tới trường cùng nhau
Ai tụt lại sau
Bước mau cho kịp!…
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Tiếng trống vang rền
Giục chân trẻ nhỏ
Giờ học đừng quên
Trống luôn nhắc nhở
Nếu ai đi muộn
Trống buồn lặng thinh
Và nghe tiếng trống
Vang trong ngực mình.
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Ngôi trường của em
Ngói hồng rực rỡ
Từng ô cửa nhỏ
Nhìn ra chân trời
Ngôi trường dễ thương
Đứng bên sườn núi
Có một dòng suối
Lượn qua cổng trường
Ngôi trường yêu thương
Có cây che mát
Có cờ Tổ quốc
Bay trong gió ngàn
Ngôi trường khang trang
Có thầy, có bạn
Em ngồi em ngắm
Ngôi trường của em.
Tác giả: Đỗ Quảng Hàn
Áo em cánh mỏng học trò,
đưa em bay đến giấc mơ học đường.
gót trần đuổi kịp trống trường,
hồn son ngoái lại bên đường ngắm hoa.
Về nhà thì bước nhẩn nha,
nghe tiếng bạn gọi chạy ba bốn lần.
Gặp anh lại cứ bần thần,
nửa phần muốn lại, nửa phần muốn không.
Về nhà cứ ngẩn ngơ mong,
mặt ngoài thì lắc, tình trong đã ừ.
Áo em cánh trắng học trò,
đưa em bay khắp giấc mơ học đường.
Tác giả: Đỗ Quảng Hàn
Nỗi buồn hoa cúc tàn đông,
hoa phương cuối hạ mà không hẹn chờ.
Nỗi buồn áo trắng trong mơ,
đã qua tuổi nụ mà chưa học trò.
Tác giả: Đỗ Quảng Hàn
Sân trường từng vạt nắng trôi,
rực trời phượng vỹ không nguôi học trò.
Ba năm hồng nhuộm giấc mơ,
để trăm năm chẳng bao giờ quên nhau.
Học trò
Học trò là học trò ơi,
để ai một thuở không nguôi học trò.
để ai năm đợi, tháng chờ,
để ai khắc khoải tương tư một thời.
để ai chỉ nhớ một người,
để ai hối tiếc một đời không ai!
Học trò là học trò ơi!
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học thập thò đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao thẹn thùng.
Sau em, tôi cũng ngượng ngùng
Từng màu hoa phượng ngập ngừng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại, ngại rồi không... trao!
Để mùa hạ ấy qua mau
Để chiều kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa...
Tác giả: Lữ Tùng Anh
Bạn ơi! Hè đến, hết rồi
Hết mơ, hết mộng, hết ngồi bên nhau!
Vội gì mà phượng nở mau
Khiến ve sớm gọi nỗi đau học trò?
Hôm nay, lớp học buồn xo
Lòng ai chỉ rối tơ vò ngổn ngang
Bao năm mài nhẵn ghế bàn
Nhỏ to tâm sự, hỏi han vở bài
Theo nhau mòn gót đường dài
Sân trường nhộn nhịp, vườn lài vắng im
Tình sâu bén rễ trong tim
Bây giờ nghe nặng cánh chim lìa đàn!
Ngoài kia, nắng hạ chứa chan
Sao lòng mây phủ ứa tràn biệt li?
Ngày mai, sau một kì thi
Ai đậu, ai rớt, ai đi vào đời?
Cúi đầu uống giọt lòng rơi
Trôi theo kỉ niệm bày phơi mối sầu
Mối sầu dịu ngọt làm sao
Dâng thơ, dậy nhạc xôn xao cõi hồn
Gởi trường yêu vạn nụ hôn
Làm ơn cất giữ mảnh hồn đời ta!
Thôi rồi, mình sắp cách xa
Tặng nhau nước mắt làm quà vấn vương
Tóc xanh rồi trắng bụi đường
Bạc đời, còn thắp nén hương tìm về...
Qua những bài thơ về tuổi học trò, chúng ta như được sống lại những tháng năm hồn nhiên, vui tươi dưới mái trường. Mỗi câu chữ như nhắc nhớ ta gìn giữ những kỷ niệm đẹp, những tình bạn trong sáng không thể nào quên.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.