Miền Tây – vùng đất trù phú của sông nước, cây trái và tình người mộc mạc. Những vần thơ về miền Tây không chỉ gợi nhớ ký ức quê hương mà còn chan chứa sự bình yên, dung dị và cái tình sâu đậm của người con đất phương Nam chân chất, thủy chung.
Miền Tây sao thấy thân thương
Kênh rạch chằng chịt thành đường giao thông
Xuồng ghe thuyền chạy trên sông
Chở bao sản phẩm ruộng đồng miền Tây.
Thuyền em chở chuyến dừa đầy
Thơm hương sản vật trái cây miệt vườn
Rặng dừa xanh bóng lá vươn
Một vùng sông nước nắng trườn trên cây.
Trên trời xanh những bóng mây
Kìa đàn cò trắng đang vây rừng tràm
Miền Tây mảnh đất trời nam
Đẹp sao sóng vỗ sông vàm cỏ say.
Cái Răng chợ nổi hàng ngày
Cần Thơ thành phố trái cây yêu người
Long lanh sông nước mây trời
Miền Tây mảnh đất Tháp Mười kiên trung.
Thuyền em thả sức vẫy vùng
Đem hàng xuôi ngược vui cùng Cửu Long
Miền Tây mảnh đất chín rồng
Yêu sao nỗi nhớ chắc không thể rời
>>> Xem thêm tại: Thơ Cao Bằng - Vẻ đẹp nguyên sơ giữa núi rừng ngút ngàn
Quê em dòng nước vơi đầy
Mời anh có dịp ghé đây một chiều
Phù sa màu mỡ phì nhiêu
Cho ta trái ngọt hồn phiêu miệt vườn.
Chợ nổi vui cảnh bán buôn
Thuyền ghe tấp nập người luôn mỉm cười
Gái Vĩnh Long… đẹp anh ơi
Chèo ghe chở trái hò mời thương sao.
Nghiêng vành nón lá em chào
Hồn anh nghiêng ngả duyên đào tơ vương
Miền Tây sông lạch vô thường
Thương em chèo lái dẫn đường anh vô...
Bức tranh thủy mặc khổng lồ
Chiều chiều cò trắng điểm tô miệt vườn
Ra về nhìn nhịp chèo vươn
Nhịp tim anh đập bất thường… em ơi…
Lãng du ngắm bốn phương trời
Mê sao cảnh đẹp tuyệt vời miền Tây
Yêu khói bếp… yêu vườn cây
Vùng quê trù phú chứa đầy chất thơ.
Tác giả: Đinh Sỹ Bùi
Anh đã từng bươn chải đất miền Tây
Cũng có lúc muốn ngất ngây nơi ấy
Chất của lính nên bão giông cũng vậy
Trội tình người là nhìn thấy trong anh.
Gửi nhớ thương dù chỉ chút mong manh
Mặc chẳng thể nhận hương lành dịu mát
Nhớ miền Tây anh gửi riêng câu hát
Cho nao lòng, vì hương ngát tình riêng.
Nhớ miền Tây đâu phải chuyện tự nhiên
Chất trữ tình đậm vùng miền sông nước
Phải không em? Ta hợp nhau từ trước
Nên vần thơ cứ như được trong mơ.
Em gái miền Tây năm đợi tháng chờ
Chưa một lần lòng thờ ơ thương nhớ
Quên lời yêu để nhân gian trách quở
Chỉ muốn mình vừa người bạn, người dưng.
Muốn một lần được tình lặng, sóng lừng
Vui viên mãn như đã từng thuở trước
Đời đẹp lắm mong chúng mình có phước
Để bên nhau ta rảo bước sóng đôi.
Tác giả: Hồ Như
Một thương ăn nói ngọt ngào
Hai thương lại biết hỏi chào người thân
Ba thương biết nghĩa, biết nhân
Bốn thương chăm chỉ, tảo tần lo xa
Năm thương đi đứng nết na
Sáu thương ngăn nắp cửa nhà đẹp xinh
Bảy thương em sống chung tình
Tám thương nấu nướng tài tình cơm canh
Chín thương em biết làm lành
Mười thương dáng vẻ xinh xinh, gọn gàng.
Tác giả: Lê Thanh Sách
Về Cần Thơ phong cảnh đầy thơ mộng
Ánh nắng vàng trải rộng khắp mặt sông
Cánh lục bình theo làn nước chảy xuôi dòng
Đàn cò trắng phơi lông bên gò nổi.
Thuyền hoa quả mãi kéo dài tiếp nối
Nhìn du khách ngược xuôi đang vui tươi
Lời chào mời rạng rỡ những nụ cười
Thật sinh động tuyệt vời miền sông nước.
Áo bà ba đơn giản nhiều tha thướt
Tiếng chào mời đón rước khách đến thăm
Nghe giọng hò ngọt lịm thật ấm trầm
Các điệu lý làm tâm đầy xao xuyến.
Giờ chia tay trong lòng còn quyến luyến
Hẹn một ngày sẽ đến đất Cần Thơ
Nơi chợ nổi bao thân thương đợi chờ
Dù nơi đâu cũng mơ về chốn cũ.
Tác giả: Phạm Hiếu
Miền quê anh sông nước chảy êm đềm
Mang đến phù sa cây lành trái ngọt
Bầu trời cao muôn chim vui ca hót
Mừng cô dâu quay gót bước theo chồng.
Miền quê này con lạch bắt qua sông
Cây cầu nhỏ rước dâu nhìn vui lắm
Về quê anh một đời ta no ấm
Góp bàn tay ta chăm sóc ruộng vườn.
Làng quê nghèo nhưng chan chứa yêu thương
Thanh bình lắm con đường đôi ta bước
Về nghe em cho trọn câu thề ước
Xuồng ghe anh chuẩn bị rước dâu hiền.
Cô bác vui mừng chúc mình nên duyên
Đầu bạc răng long vợ hiền dâu thảo
Rể quý chồng ngoan tròn câu hiếu đạo
Bằng lòng yêu anh mang lễ cau trầu
Cho em bắt đầu cuộc sống làm dâu
Hạnh phúc bên nhau bạc đầu em nhé.
Tác giả: Quý Phương
Trở lại miền Tây có mấy ngày
Ôn nhiều kỉ niệm buổi chung tay
Lang thang khắp nẻo lòng chưa đặng
Tấp nập muôn nơi ý chẳng tày.
Nay về gặp lại cảnh thời xưa
Rảo bước mài chân dưới rặng dừa
Vắt lẻo trôi cùng ghe ba lá
Em còn nhớ nữa chuyện ngày mưa
Chỉ thoáng xao lòng nhớ về nhau
Còn đâu lúng liếng bảy sắc màu
Anh tài lạc lối thôi hoài niệm
Chị sắc quên đường chẳng chuốt trau.
Ngày hè Hà Nội đổ nắng vàng
Như lòng quân tử mở thêm trang
Lao xao chút đỉnh miền Tây nhớ
Giã biệt sao tình cứ nặng mang.
Tác giả: Hồ Như
Quê em miền sông nước
Quanh năm với ruộng đồng
Bốn bề hoa cỏ mướt
Rợp mát bóng dừa sông.
Bao la trời nắng hạ
Lan tỏa khói lam chiều
Dập dìu đàn én quạ
Vun vút những cánh diều.
Mênh mông đồng lúa chín
Bát ngát một màu xanh
Hòa chung màu áo lính
Cùng cuộc sống đồng hành.
Êm đềm con sóng vỗ
Nhẹ lướt chiếc xuồng con
Ngân nga bài dạ cổ
Ngập tràn hương mạ non.
Vi vu làn gió mát
Lơ lửng đám mây hồng
Thoảng hương quê bát ngát
Lục bình trôi bềnh bồng.
Xa xa từng khóm lá
Nhấp nhô những mái nhà
Trải đầy ao hồ cá
Lượn quanh kênh mượt mà.
Cong cong từng con rạch
Lắt lẻo nhịp cầu tre
Mái chèo khua róc rách
Mẹ về nón nghiêng che.
Dân quê lòng rộng mở
Thật thà và thân thương
Ai xa mà không nhớ
Một Miền Tây quê hương.
Tác giả: Yến Vân
Nơi đây sông nước hữu tình
Những con đò nhỏ nặng tình quê hương
Đò ngang thuyền dọc đôi đường
Đến rồi về lại mãi vương tơ lòng.
Lúa xanh bát ngát trên đồng
Cá đua nhau lội giữa dòng nước xanh
Chờ cho cây lúa lên nhanh
Đến mùa nước nổi để anh quay về.
Bơi xuồng khắp nẻo sông quê
Anh chèo em chống à ê câu hò
Cầu cho bến đã gặp đò
Bền duyên thắm mãi câu hò thủy chung.
Tác giả: Lê Quốc Trung
Chiều đất Vĩnh mâm cơm đạm bạc
Nông dân cày chất phác thật thà
Thiên nhiên nuôi lớn đời ta
Cửu Long trải rộng bao nhà ấm no.
Chim ríu rít đàn cò về tổ
Nghỉ ngơi thôi cực khổ miếng ăn
Cá tôm vờn nước tung tăng
Quê hương ta đó dưỡng hằng ước mơ
Dăm cây số Cần Thơ tiếp đón
Dạo một vòng bao món chân quê
Đi rồi chẳng muốn bước về
Nước trong gạo trắng say mê lữ hành.
Hậu Giang tiếp trong xanh cây trái
Mới tách ra đang mải dựng xây
Sông hồ vẻ đẹp ngất ngây
Người dân hiếu khách lai rai sớm chiều.
Này Bạc Liêu, Sóc Trăng niềm nở
Lễ hội nhiều hớn hở vang ca
Có lần bạn ghé đến nhà
Cùng nhau đón tết đậm đà chất quê.
Vùng Đất Mũi say mê du khách
Bao năm ròng lấn vách biển ra
U Minh rừng nước chẳng già
Bao khu du lịch, xóm nhà ấm êm.
Chào Phú Quốc biển đêm đẹp tuyệt
Dân Kiên Giang nhiệt huyết vươn cao
An Giang xứ núi vẫy chào
Công viên tượng cá nhớ bao nghĩa tình.
Quay về nhé Trà Vinh Ba Động
Cảnh nên thơ mơ mộng bao mùa
Bến Tre chung xứ quê dừa
Êm đềm tỏa mát những trưa nắng hè.
Sen Đồng Tháp đã nghe danh tiếng
Sa Đéc đây hoa kiểng nhất rồi
Tiền Giang bát ngát bãi bồi
Trái cây trù phú đến rồi chẳng đi.
Miền Tây đón, mỗi khi có rảnh
Hãy ghé thăm khung cảnh thiên nhiên
Trải lòng bỏ hết ưu phiền
Cửu Long mãi tiến con tiên cháu rồng.
Tác giả: Nguyễn Minh
Miền Tây ơi sao mà thương mà nhớ
Mà thẩn thờ trong mỗi lúc rời xa
Đến Vĩnh Long nghe hương bưởi đậm đà
Cùng nếm trái thanh trà nghe là lạ.
Đêm Sóc Trăng điệu lâm thôn rộn rã
Bánh bía thơm ngọt quá tiếng dù kê
Bạc Liêu ơi quên cả lối đi về
Hồn ngơ ngẩn đê mê câu vọng cổ.
Long An nay hết rồi bao gian khổ
Ruộng bạt ngàn cây lúa trổ quằn bông
Cho ngọt thêm bông súng chấm mắm đồng
Cùng hương vị quýt hồng chiều Đồng Tháp.
Kiên Giang ơi biển Hà Tiên ấm áp
Chiến công xưa tàu giặc Pháp thành tro
Ghé Cà Mau man mác giọng ai hò
Nghe xao xuyến trên chuyến đò sông Trẹm.
Đến Cần Thơ một lần như đã hẹn
Áo bà ba bẽn lẽn giữa Ninh Kiều
Nhớ thật nhiều đêm Châu Đốc đăm chiêu
Hương khói tỏa với bao điều khấn nguyện.
Chiều Hậu Giang sao mà nghe lưu luyến
Ăn miếng thơm xao xuyến chợ trên sông
Về Trà Vinh ghé thăm biển Mỹ Long
Trà cuôn ngọt thơm nồng hương bánh tét.
Đồng Khởi xưa Bến Tre rền tiếng thét
Giờ nồng nàn khen khét kẹo dừa thơm
Ghé Mỹ Tho nghe ngọt trái chôm chôm
Tô hủ tiếu nồng thơm còn nhớ mãi.
Miền Tây ơi người về thăm đừng ngại
Đất hiền hoà cây trái đượm phù sa
Gái miền Tây đẹp duyên dáng mặn mà
Trai cần mẫn cho quê nhà no ấm.
Chín dòng sông ngọt ngào mà đằm thắm
Xin hãy về để thương lắm miền Tây.
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Mạng lưới sông ngòi kết mộng yêu
Miền Tây lộng lẫy uốn cong chiều
Sen đùa bóng nguyệt gương Đồng Tháp
Cá ghẹo mui thuyền xứ Bạc Liêu
Chợ nổi đưa mình say vạn bước
Tràm Chim đón khách dõi trăm điều
Hồn lay mắt ngọc người em nhỏ
Một đóa môi cười tỏa nắng thiêu.
Tác giả: Thủy Tiên
Em là con gái miền Tây
Hương thơm mái tóc còn lay trong chiều
Đường quê êm ả cánh diều
Trời cao mây trắng dập dìu mê say.
Bờ kênh nước chảy đêm ngày
Lắng nghe con cá gọi bầy kêu thương
Bờ tre ríu rít muôn phương
Tiếng chim buông tiếng vương vương góc buồn.
Ngẩn ngơ mấy cánh chuồn chuồn
Khi vui nó đậu khi buồn nó bay
Làng xưa thấp thoáng dáng gầy
Đôi chân em đã qua đây bao lần.
Mùa về trái chín ngoài sân
Câu thơ chấp bút gieo vần nhả tơ
Bao giờ cho đến bao giờ?
Thuyền về bến đợi, trời chờ trăng lên.
Miền Tây đọng nét dịu hiền
Trăm năm ai có lãng quên cho đành?
Tác giả: Thiên Ân
Tạm biệt em gái! Chào miền Tây!
Tình quê hiếu khách thật là hay
Tôi đến, tôi đi, ngày chớp nhoáng
Mà nghe men rượu vẫn còn say.
Tạm biệt em gái nhỏ miền Tây
Má đỏ hây hây giữa cánh đồng
Cò trắng bay ngang về đâu đấy?
Ngày mai, em sẽ bước theo chồng.
Tôi đến hay đi? Ừ, cơn gió
Phải duyên nước lã cũng chờ trông
Lục bình hoa tím bên sông nở
Một chuyến đò ngang đã nặng lòng…
Mai mốt tôi về thăm miền Tây
Cánh đồng còn đấy, em còn đâu
Ai theo chân mẹ gieo hạt lúa?
Đắp đê, cha thấy lạnh mùa ngâu.
Mai mốt tôi về, thăm miền Tây
Thăm cánh cò trưa bay tìm nhau
Là đến, là đi, là cơn gió
Là một dòng sông cuốn trôi mau.
Tác giả: Thế Du
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ về Đà Nẵng - Thành phố biển sôi động và thơ mộng
Em gái miền Tây câu hò ngọt lịm
Để hồn anh tím rịm đến ngất ngây
Nghe tiếng hát mà lòng thấy mê say
Câu hò ơ theo ghe thuyền cập bến.
Gửi tặng em những lời anh yêu mến
Nước sông Tiền đỏ nặng đất phù sa
Giọng hò em trầm bổng luyến ngân nga
Chao vành nón nghiêng nghiêng cười duyên dáng.
Qua miệt vườn ngắm trái cây trĩu nắng
Gió đu đưa đang nhảy nhót trên cành
Hàng dừa vui soi bóng nước long lanh
Mấy thôn nữ khua mái chèo thích thú.
Vùng miệt vườn in dấu chân lữ thứ
Luôn khát khao khám phá những niềm vui
Chào miền Tây trong lưu luyến bùi ngùi
Hẹn gặp lại trong dịp sau em nhé!
Tác giả: Mạc Phương
Cô út miền Tây ơi sao nụ cười cô duyên quá
Mới gặp lần đầu mà tim thổn thức cô út ơi
Đứng bên sông nắng chiều soi nghiêng bóng
Áo bà ba thon trên đồng lúa quê mình.
Cô út miền Tây ơi đêm ngày tui (tôi) thầm mơ trộm nhớ
Thương cô út lâu rồi mà tui (tôi) hổng dám nói ra
Sợ ánh trăng đêm soi mình theo dòng nước
Trôi mãi trời xa tui (tôi) đứng ngóng trông hoài.
Cô út miền Tây má đỏ hây hây làm bao chàng say đắm
Ăn nói ngọt ngào mời khách sầu riêng
Sầu riêng tui (tôi) tình chưa dám ngỏ
Sợ tiếng yêu ai không chung lối chung đường.
Cô út miền Tây tóc chấm ngang vai làm lòng tui (tôi) xao xuyến
Đôi mắt đen tròn nụ cười thật tươi
Dìa (Về) nơi đây quê hương miền sông nước
Mến yêu thật nhiều thương lắm cô út ơi…!
Tác giả: Tấn An
Phải lòng con gái miền Tây
Áo bà ba má hây hây ửng hồng
Nón che chân bước ra đồng
Sương đêm còn ướt mây hồng chưa tan.
Đôi tay mười ngón xinh ngoan
Đôi môi mộng thắm mắt tròn thơ ngây
Quần đen guốc mộc tóc mây
Ngang vai hờ hững làm say đắm lòng.
Hỡi cô em gái chưa chồng
Ra giêng trầu rượu pháo hồng kết hoa
Anh đi cùng với mẹ cha
Đưa em bước xuống bến phà sang sông.
Trao nhau một sợi chỉ hồng
Trao nhau cau thắm rượu nồng giao bôi
Bên nhau đi suốt cuộc đời
Cho nhau hạnh phúc trọn đời nhé em.
Tác giả: Quý Phương
Em là con gái Miền Tây
Áo bà ba tím, má hay hay hồng
Tháng ngày rong ruổi trên sông
Tóc dài buông xõa bềnh bồng gió đưa.
Em không sợ nắng, ngại mưa
Thuyền em xuôi ngược sáng trưa, sớm chiều
Miền Tây sông nước em yêu
Lũ về tôm cá có nhiều lắm anh.
Phù sa cho lúa thêm xanh
Đãi anh đặc sản cá linh rau đồng
Mắm kho điên điển vàng bông
Rau muống bông súng rất ngon anh à.
Cá rô thêm ít trái cà
Thịt heo ba chỉ thế là tuyệt chiêu
Đến quê em anh sẽ yêu
Miền Tây thơ mộng những chiều trên sông.
Tác giả: Nguyễn Nhơn
Miền Tây con gái quê mình
Nói năng nhỏ nhẹ chung tình giỏi giang
Nết na đằm thắm dịu dàng
Môi hồng má ửng bao chàng ngất ngây.
Hoa khôi khắp chốn Miền Tây
Ai người quân tử về xây tình nồng
Một vùng sông nước mênh mông
Đừng lơi mái đẩy buông dòng yêu thương.
Tác giả: Lê Minh Vẹn
Tôi đến quê em giữa chiều thu nắng nhạt
Nhìn nước sông Tiền bằng bạt những phù sa
Miền Tây quê em sao tha thiết đậm đà
Ngọt khúc dân ca cho lòng nghe thương quá.
Con gái miền Tây với tháng năm vất vả
Đồng ruộng sớm chiều lã chã giọt mồ hôi
Chỉ ước mong sao cây lúa mọc xanh chồi
Vườn trái sinh sôi trên đất bồi châu thổ.
Quê em ngày xưa pháo giặc cày loang lổ
Giờ đất bạt ngàn đồng lúa trổ quằn bông
Mái lá ven sông giờ thay mái ngói hồng
Con nước xuôi dòng buổi hừng đông chợ sớm.
Đường quê ngày nào xe gập ghềnh lởm chỏm
Giờ phủ kín màu nhựa nóng mới thơm
Cầu khỉ cheo leo bằng tre nứa gầy còm
Đã được ấp ôm bằng bê tông vững chắc.
Con gái miền Tây áo bà ba đuổi giặc
Kháng chiến xong rồi son sắc dựng quê hương
Cô giáo xinh xinh ngày hai buổi đến trường
Vun đắp tình thương cho đàn em thơ dại.
Đưa tôi qua sông trên chiếc ghe võ lãi
Nghe vấn vương hoài tình em gái miền Tây
Má đỏ hây hây trên sóng nước dâng đầy
Lòng thấy ngất ngây ôi xuyến xao quá đỗi.
Mình ngồi bên nhau cho lòng nghe bồi hồi
Hoàng hôn xuống dần chiều giăng lối yêu thương.
Tác giả: Người Miền Tây
Cô em thiếu nữ miền Tây
Áo dài nón lá làm say bao chàng
Dáng nàng tha thướt dịu dàng
Tóc thề buông xõa lại càng đẹp xinh.
Miền Tây gái đẹp nhiều tình
Áo dài nón lá hữu hình Miền Tây
Nụ cười duyên dáng mê say
Má hồng môi thắm ngất ngây bao chàng
Gái quê da trắng mịn màng
Tấm lòng chân thật lại càng đáng yêu
Miền Tây gái đẹp mỹ miều
Chân đi nhẹ bước yêu kiều dễ thương.
Miền Tây gái đẹp quê hương
Tóc thề nón lá vấn vương bao người
Trên môi luôn nở nụ cười
Miền Tây sông nước rạng ngời tình em.
Tác giả: Trần Kim Thoa
Dịu dàng em gái miền Tây
Bà ba, nón lá, tóc mây buông dài
Mày tằm, mắt phượng - ai say?
Môi cười duyên dáng cho hoài nhớ mong.
Đôi mươi một nụ hoa hồng
Vô tư, mơ mộng, trắng trong với đời
Hồng nhan một kiếp ai ơi
Đời - tình, thắm đẹp mong trời xót thương…!
Tác giả: Hoa Trinh Nữ
Từng vần thơ về miền Tây như làn gió nhẹ đưa ta về những buổi chiều trên dòng sông quê, nơi tiếng mái chèo, câu vọng cổ vang lên dịu dàng. Miền Tây không chỉ là chốn đi qua mà là miền ký ức dịu êm luôn sống mãi trong lòng những người đã từng gắn bó.