Đắk Lắk, mảnh đất Tây Nguyên đầy nắng gió, với rừng xanh bạt ngàn, tiếng cồng chiêng vang vọng và văn hóa dân tộc phong phú. Những vần thơ về Đắk Lắk mang trong mình hồn thiêng núi rừng, lay động trái tim người yêu quê hương, thiên nhiên và con người mộc mạc.
Tác giả: Mặc Giang
Buôn Ma Thuột, thành phố cao nguyên
Trù phú, khang trang, đất bạc, đất vàng
Một thuở xa xưa, hoàng triều cương thổ
Cây rừng, gỗ quý, đồn điền thênh thang
Nam, tiếp giáp Lâm Đồng, Bình Phước
Bắc, tiếp nối Gia Lai, Kon Tum
Đông, thông thương Nha Trang, Phú Yên
Tây, băng núi rừng bát ngát Cao Miên
Đắk Lắk, quê hương tôi
Một vùng mênh mông đó
Nghe tiếng Buôn, là biết ai rồi
Nghe tiếng Làng, còn chi nói nữa
Buôn Ma Thuột, đất bạc đất vàng
Cà phê thượng thừa, bậc nhất Việt Nam
Xuất khẩu đông - tây, ngang tầm thế giới
Cao su thượng thặng, lắm mối chào hàng
Buôn Ma Thuột ơi!
Đắk Lắk tôi ơi!
Rừng núi bạt ngàn
Đẹp lắm người ơi!
Tác giả: Cát Khuê
Mời bạn đến quê tôi Đắk Lắk
Cư M'gar, Ea súp, Buôn Đôn
Rồi ghé thăm Buôn Hồ, huyện Lắk...
Ở nơi đâu cũng đẹp tuyệt vời.
Cư M'gar Dòng Ea Tul suối hát
Cư H' Lâm rừng núi nguyên sinh,
Cư M' gar đồi thông xanh biếc
Di tích xưa núi lửa là đây.
Đến Ea súp rừng chiều thơ mộng
Ngắm Hồ Sen mây nước êm đềm.
Sang Cư Kuin cà phê bát ngát
Mời ghé thăm "Sinh thái Đồi thông".
Về Buôn Đôn cầu treo lắt lẻo
Cưỡi voi đi ngắm cảnh, tắm sông
Về với Lắk hồ trong xanh thơ mộng
Ghé thăm dinh Bảo Đại thuở nào.
Thác Trinh Nữ nguyên sơ mát dịu
Dòng Krông Na sông mẹ tuôn trào
Đây sông cha, dòng Sê rê pôk
Nước quanh năm chảy ngược lên ngàn.
Bạn đến Tây Nguyên nghe điệu cồng chiêng
Cùng thưởng thức cà phê phố núi
Nghe em gái hát câu quan họ
"Chứ người ơi ... người ở đừng về".
Mời bạn ghé thăm Krông Năng gió lộng
Nghe rì rào tiếng thác Phá Tam Giang
Đắk Lắk quê tôi sức sống dâng tràn
Rừng cảnh quan từng giờ xanh tốt.
Mời sang thăm Ea kar, M Đrắk
Ngắm núi rừng hòa quyện trời mây
Cùng thưởng thức cơm gà phố núi
Ché rượu cần men ngút ngàn say.
Rồi sang thăm Ea H' Leo, Krông Búk
Ngắm thông reo vi vút gió ngàn
Đường quanh co núi đồi trùng điệp
Ngắm sương mù những sáng mùa đông
Ta lại đến Krông Bông tha thiết
Thác Krông Kma dào dạt tuôn trào
Người dân đây chân chất ngọt ngào
Như hương rượu "Hồng đào" thơm ngát.
Ta lại về thăm Krông Păk
Ngắm đồng chiều gió hát vi vu
Thăm Ea Nhái cảnh hồ thơ mộng
Bạt ngàn xanh sóng nước trời mây
Trên đường về KoTam sinh thái
Ngắm nhà sàn thưởng thức cơm lam
Ghé Làng Cà phê Trung nguyên thưởng ngoạn
Về Ban Mê nhảy điệu Đêm Xooang.
Ghé thăm chùa Khải Đoan Sắc Tứ
Nét trang nghiêm cổ kính huy hoàng
Lại sang thăm lịch sử bảo tàng
Hằng ghi những chiến công hiển hách.
Đắk Lắk quê tôi sẵn lòng mến khách
Bốn mùa xanh hoa trái ngọt ngào
Đất Tây Nguyên nhựa sống dâng trào
Đang từng bước thay da đổi thịt.
Đắk Lắk quê tôi thật là thơ mộng
Ở nơi đâu cũng sơn thủy hữu tình
Đang dang rộng vòng tay mời gọi
Xin nồng nàn đón khách muôn phương.
>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ hay về Gia Lai - Phố núi đẹp giữa đại ngàn
Tác giả: Hữu Chỉnh
Khúc giã bạn hát rồi mà anh còn nấn ná
Dùng dằng hoài bởi tiếng láy vọng: “Người ơi...”
Anh tệ thật, bao lần nghe quan họ
Mà lần nào cũng tưởng mới nguyên khôi
Sông thì xa, đỉnh núi thì gần
Câu quan họ chảy trong lời hát
Ngỡ sông Cầu dập dềnh trước mặt
Nắng lưng đồi cứ tưởng nước lơ thơ
Nắng lưng đồi như thực, như mơ
Cứ lấp loáng như cái dòng sông ấy
Mà sóng vỗ vào lòng anh vậy
Nên giữa bao người anh chỉ thấy riêng em
Giá mà em làm một mạn thuyền
Anh ngồi tựa như trong câu quan họ
Thì mây núi chẳng tím màu thương nhớ
Tay vin cành, thôi thả gió bâng khuâng
Nào có thấy đâu đôi vạt áo ướt đầm
Câu hát thế nhưng em đâu có thế
Mà chỉ thấy em má hồng sắc trẻ
Níu kéo anh hoài ở mãi đây thôi
Anh mải nghe quan họ đến nao người
Xôn xao lòng một vùng đất đỏ
Gặp nhau đây tình anh muốn ngỏ
Mà khó nói sao... chỉ một lời yêu
Con sông Cầu trong quan họ đẹp ráng chiều
Cứ dịu dàng như em - cô gái vùng Kinh Bắc
Xui ta gặp mình giữa cao nguyên Đắk Lắk
Gặp quê hương trên mọi quê hương.
Gửi Dăm Săn...
Dăm Săn chàng ơi!
Mùa trái cà chín đỏ tươi trên cành
Rồi rụng rơi đầy gốc
Chàng vẫn còn mải mê phía bên kia chân trời xa hút
Nơi bậc thang vàng
Bậc thang bạc nhà ai.
Nơi nếp m’iêng quấn nửa bắp chân tròn trắng
Mỗi bước đi
Lóng lánh suốt nhà dài.
Tôi ở lại
Dệt tấm mền bảy sắc
Dệt dây tơ
Năm sắc cuốn tay người.
Ngày lại ngày
Mặt Trời lên rồi lại cứ rụng rơi.
Ngóng phía Đại Ngàn nẻo đường xa hun hút
Những đêm đen chạy về sau vùn vụt
Cho chàng bình yên về bến nước buôn làng.
Về gặp đúng mùa xuân xanh thắm
Cỏ mềm, nõn búp trên vai.
Dáng xuân hoa thơm sóng tóc
Gió xuân nghe ấm bàn tay.
Ngày qua… ngày qua… vẫn thấy
Tươi mềm xuân thắm
Say say...
Chàng nhớ đường về chàng nhé
Cao nguyên xanh lại đại ngàn
Nhà ta lững lờ khói bếp
Nhịp chiêng rộn rã thôn buôn
Tôi chờ những năm mới đến
Tôi chờ không kể ngày trôi…
Về nhanh với buôn làng nhé, Chàng ơi!
Tác giả: Nguyên Như
Lâng lâng dòng sông Krông Ana
Thung lũng vàng nương ngô, cao nguyên xanh đồng cỏ
Kìa những hạt phấn hoa đi chơi cùng gió
Kìa bầy chim Kơ Tia hóa thạch mặt trời
Bầu trời Đăk Lăk
Cồng kềnh nắng
Bạt ngàn mây
Câu hát Ay- Ray cháy cao ngọn lửa
Bầu sữa mẹ nuôi em năm tháng
Gò má gương trong
Có đôi tay ngoan rực rỡ ngoi lên từ suối mát
Anh hoang sơ như ngọn núi Chư M”ta
Em huyền bí hang đá Đăk Tua huyền thoại
Em bước ra đi…
Bí mật của hang đá
Ngón tay anh chìa khóa
Em
Chiều nghiêng gió
Thơm hoa Pơ Lang
Tóc em phất qua cánh mũi
Anh thấy tươi duyên trong ché rượu cần
Ê! cô gái Mnông mắt sáng
Thương em rì rào con suối
Thương em khom khom nhà sàn
Dòng sông ơi! Em yêu à!
Có một tình yêu dài như dòng sông chảy
Có một tình yêu nóng nôi mặt trời…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Em về Đắk Lắk, quê tôi không?
Nơi ấy bình minh nắng rất hồng
Hoàng hôn cũng đẹp, sương mây tím
Tối về trăng mộng vẫn hoài mong
Đắk Lắk đại ngàn nơi tôi đó
Cái nắng cái gió cũng biết buồn
Ví bước chiều nao em bỏ ngỏ
Chúng vỡ tan tành thác mưa tuôn
Em về Đắk Lắk, về đi thôi
Có tình, có nghĩa, có tim tôi
Người ta đứng đợi đã lâu rồi
Em về Đắk Lắk không em hỡi?
Em về Đắk Lắk, về đi thôi!
Tác giả: Nguyễn Duy Xuân
Em vẩy cành hoa té nước
Dịu dàng buộc chỉ cổ tay
Nụ xinh chăm pa cài tóc
Điệu lăm vông nhịp nhàng xoay
Chỉ tay răng em buộc chặt
Mai về biết gỡ sao đây
Rộn ràng lăm vông thao thức
Chập chờn đêm ngả nghiêng xoay
Kìa đôi mắt ai lúng liếng
Sêrêpốk nước đong đầy
Cô gái Lào say điệu múa
Cho hồn mình thêm ngất ngây
Tác giả: Phạm Thị Mỹ Liên
Chân trần đi trên đất đỏ bazan
Tôi đến với Tây Nguyên một ngày mưa đổ
Vườn cà phê nâu vàng lá úa
Bóng hình ai rám màu nắng cháy.
Dòng Sêrêpốk uốn lượn mượt mà
Như áng tóc trữ tình của thiếu nữ
Tiếng đàn, tiếng cồng chiêng rộn vang điệu múa
Uyển chuyển, rắn rỏi rực sáng dãy Trường Sơn.
Bập bùng ánh đuốc lồ ô
Thẹn thùng ánh mắt tìm người thương
Rơi thật khẽ giọt sương khuya
Tiếng hát cứ thế vang xa dưới tán đại ngàn
Nụ cười bẽn lẽn thật duyên làm sao
Tinh khôi như hoa cà phê trắng trên cao nguyên lộng gió
Tôi bối rối trước ánh nhìn da diết
Lửa hay cái nhìn thiêu đốt trái tim tôi.
Tôi đến thăm miền đất đỏ bazan
Trong một ngày mưa tháng Ba
Rủ bụi phù sa trên nhánh lá
Tây Nguyên mùa này
Hoa nắng rót mật xuân.
Tác giả: Vũ Dy
Bắt đầu từ nguyên sinh
hoang suốt đời hoang thân khô mục xuống
bí ẩn ngự chiếm miền khuya nuốt bóng
loài sâu rủ nhau đi trên nỗi trăn trở của rừng
lưỡi cày vực sâu khát khao vạm vỡ
Tôi rón rén đi qua những mê cung cây già
lá dịu dàng dụ dỗ đam mê không cưỡng nổi
lạc vào đêm đen giấc mơ tôi
những cánh bướm ma
rực rỡ
cơn mưa đuối sức bỏ vạt rừng khát khô
em địu bốn mùa trên lưng
về đâu thiếu nữ?
Đêm co ro trong nhịp bầy hoang cầm bay
trong cô đơn tiếng mưa tượng mồ trầm tư
trong rạn vỡ thẳm sâu em
mệt nhoài dấu thú
những tiết điệu gãy đổ của núi
Chư Yang Sin huyền hoặc
đen
Trong một ngày vong thân dưới lũng mưa
dưới đại ngàn xanh bất tử
trong mê sảng ngọn lửa
đỉnh vút cao
ánh hồi quang mây trắng
ta tìm ta mông muội kiếp người
rừng trưa tự khúc
thác nguồn
trên hoa văn áo xưa nghìn năm
những ký ức cồng chiêng mai phục
Một ngày bơ phờ như đá
một ngày chói chang hoa đỏ
Tây nguyên một phía bè trầm
thì thôi lau trắng
về tương tư núi giữa một ngày lá hoa tươi tốt lại.
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ hay về Kon Tum - Miền đất cao nguyên huyền thoại
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Buổi sớm mai thức dậy
Ở một nơi rất xa
Buôn Mê anh chợt thấy
Như mới trở về nhà
Bình minh nơi phố núi
Sương sớm bay la đà
Hình như là sương muối
Se lạnh giống quê ta
Bao lần tới Buôn Mê
Bấy lần mang cảm xúc
Phải vì hương cà phê
Hay hồn ta thổn thức
Chợt nhớ về ký ức
Nơi công trường dựng xây
Hồ nước Kờ Rông Búc
Anh cùng em nắm tay
Cuối mùa thu lộng gió
Anh lại trở về đây
Một lời yêu chưa ngỏ
Phố núi tình đắm say.
Tác giả: Trần Sơn Hải
Quê anh xanh tốt bốn mùa
Ấm áp muôn thuở, gió đùa quanh năm.
Núi rồng sóng đôi cả trăm.
Sông mây trẻ đẹp quanh năm thác cười.
Đất đỏ như gấm khắp nơi
Cà phê bóng mượt ngời ngời sức xuân.
Nhà lầu mọc khắp xa gần
Quê đẹp như thể đương xuân, đương tình.
Trời đất phóng khoáng hữu tình
Con người chân thật, nhiệt tình, vui tươi.
Mời em lên Đăk Lăk chơi
Ngắm núi, vẽ thác, yêu người Tây Nguyên.
Nghe hát Ây Rây bơi thuyền
Cưỡi voi, chụp ảnh hưởng niềm tiên du.
Rượu cần thơm ngon ngọt lừ
Đàn T'Rưng đợi em từ ngàn xưa
Đam San cất tiếng sớm trưa
Kể chuyện đánh giặc em đưa giấc nồng.
Sáng em ngắm bình minh hồng
Thấy mặt trời đỏ tô hồng non cao.
Chiều em vãn cảnh trăng sao
Ngắm trời hôn núi đẹp bao ý tình
Ngắm đàn ngựa gió cuồng tình
Chạy nhảy khắp nẻo rỡn tình cao nguyên.
Uống ly cà phê Tây Nguyên
Mơ mơ tưởng mình là tiên trên trời.
Quê anh có núi hôn trời
Có thác lãng tử, cuộc đời nên thơ.
Mùa nắng chơi thác viết thơ
Mùa mưa ăn quả mộng mơ cùng người.
Quê anh ở ngang lưng trời
Bồng bềnh phố núi, ngọt lời cà phê.
Những vần thơ về Đắk Lắk như làn gió đại ngàn, dịu dàng mà sâu lắng, chạm đến tận đáy tâm hồn người đọc. Nơi ấy không chỉ có núi rừng, thác nước, cà phê mà còn có một tình yêu quê hương lặng thầm, bền bỉ theo năm tháng.