Mới nghe rừng lá kể
Dòng Đắc Bla lặng lẽ
Gọi mùa thu đang về.
Từng bãi mía nương ngô
Xanh một màu sương phủ
Lời nguyền mùa nước lũ
Sông chảy ngược về đâu?
Ai kể cho đời sau
Bóng cây đôi chung thủy
Chuyện tình in dáng núi
Tím một chiều hoàng hôn.
Em gùi nước về buôn
Mái nhà rông cao vút
Bập bùng vang tiếng hát
Say trong điệu múa xoang.
Hoa nở khắp đại ngàn
Sắt se làn mưa bụi
Hương bay cùng gió núi
Mùa cà phê thơm nồng.
Thuyền độc mộc qua sông
Đắk Bla nhuộm nắng vàng
Tình đất đỏ ba dan
Đôi bờ giăng nổi nhớ.
Tác giả: Lệ Thuỷ
Về Ngọc Hồi thăm vùng đất biên cương
cầu Đăk Môt nối liền hai huyện
Bên bắc Ngọc Hồi, bên Nam Đăk Tô
Của đôi bờ con sông Pô Cô
Qua Đăk Xú cùng nhau lên biên giới
Việt – Cam – Lào chung cột mốc, đường biên
cửa khẩu Bờ Y nối vòng tay hữu nghị
Xao xuyến bồi hồi ơi Tổ Quốc thiêng liêng
Mạch máu lớn con đường Hồ Chí Minh
Trải dài qua Đăk Nông, Đăk Ang, Đăk Dục
Rộn rã mái trường đàn em vui ca hát
Hoa cà phê thơm ngát trắng lưng đồi
Pleike Cần phố mới đông vui
Đổi thịt, thay da vùng ngã ba biên giới
Cùng Đăk Kan, Sa Loong đổi mới
Phới phới tự hào chắp cánh tung bay
Về Ngọc Hồi tay nắm lấy bàn tay
Ta hàn huyên nhớ về nhau một thuở
Của ngày xưa ban sơ vùng đất mở
Nay Trái ngọt hương lành Ngọc Hồi trọn niềm tin.
Tác giả: Lệ Thuỷ
Ta yêu bến vắng cô liêu
Ta yêu cả ánh tà chiều xa xa
Ta yêu tình khúc tháng ba
Bên dòng sông Đăk Bla lượn lờ
Lụa là một dải nên thơ
Cầu treo ai vắt hững hờ Konklo
Bến xưa nay vắng con đò
Bên bồi bên lở đôi bờ nắm tay
Giòn tan nắng lấp sông đầy
Bờ lau gọi gió dang tay vẫy chào
Gió hôn mặt nước chênh chao
Cho con sóng động xôn xao dập dềnh
Tháng ba rồi, nhớ đừng quên
Về đây khoảnh khắc êm đềm trong ta
Dư âm giai điệu thiết tha
Konklo tình khúc tháng ba đợi người.
Tác giả: Nguyễn Mạnh Trinh
Lưng rượu đế đủ soi hồng khuôn mặt
Chiều đã rơi từ ngọn lá cuối đồi
Nghiêng cánh võng bỗng nghe trời rất chật
Đất trải dài muôn dặm thuở rong chơi
Bạn cây súng đi vào đời chém giết
Gót giày sô lầm lũi chốn không vui
Đã bao lần chào bạn bè vĩnh biệt
Đời đao binh ngắn ngủi thế mà thôi
Thừa mơ mộng lúc dập vùi nắng gió
Chuyện riêng tư vụn vặt đủ vài câu
Vào lửa khói trái tim mình rạn vỡ
Thế xuân thu tuồng diễn đã từ lâu
Vài ngụm đắng kệ trời quay đất chuyển
Súng cầm tay chờ giặc cứ lai rai
Cánh hoa dại nhắc muôn vàn kỉ niệm
Sao cay nồng chưa đủ ấm ngày mai
Giặc cứ pháo sá gì cơn bão giạt
Nón sắt che cho đỡ lạnh mái đầu
Đêm nến thắp ánh hỏa châu hiu hắt
Sinh nhật ai máu đỏ giữa canh thâu
Đường truông núi hai mươi năm chất ngất
Tuổi lang thang vào xương máu bàng hoàng
Mai về phố với hồn chai lạnh ngắt
Mua tình vui dồn trống chuỗi mênh mang
Khúc chinh chiến đã từ lâu quên hát
Vầng trăng treo mầu úa hướng mong chờ
Mai xuống núi tiếp một ngày phiêu bạt
Tìm lại mình đánh thức một cơn mơ.
>>> Xem thêm tại: Thơ hay về miền Tây - Nét đẹp dung dị của miền sông nước
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Đến Kon Tum vào buổi chiều mưa
Cả núi rừng ầm ào thác đổ
Đón chào ta lạnh lùng cơn gió
Chợt nghe lòng thêm nỗi tái tê
Kon Tum ơi! Ta đã trở về!
Gọi khản giọng mà nào chẳng thấy
Chút thân quen của ngày xưa ấy
Nỗi tủi hờn cúi mặt lặng câm
Chỉ riêng ta bóng lẻ âm thầm
Vướng víu chân ngập đầy lau lách
Hoàng hôn xuống sương mù dày đặc
Phía thung sâu mờ mịt dáng người
Tựa lưng vào vách núi chơi vơi
Chẳng còn ai bên đời hiu quạnh
Mưa mãi rơi cho sầu mọc nhánh
Tứ thơ buồn gởi lại Tây Nguyên!
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mây mùa thu
Sương mùa thu
Vầng trăng ứa lệ
Gió ru giữa trời
Cầm lên nỗi nhớ chơi vơi
Buốt xuống đêm lạnh bời bời giọt đau.
Mây mùa thu
Lá xôn xao
Lệ thu nghiêng ngả bứt vào hư không
Thơ bay
Bay tận bềnh bồng
Tìm thơ
Ai nhặt nỗi lòng tháng năm?
Mây mùa thu
Mưa lâm thâm
Giọt thương giọt nhớ gọi thầm
Xa xôi
Ta còn đi
Mây còn trôi
Ngàn năm mây ướt cuối trời bơ vơ.
Mây mùa thu
Đêm xanh mơ
Phố xa hiu hắt bao giờ gặp nhau?
Người đi khuất nẻo trăng sao
Vẫy tay
Gởi trả câu chào vào đêm…
Tác giả: Nguyễn Đình Toán
Xuân phố núi quê mình đẹp quá
Vòm trời cao, mây trắng thướt tha
Rừng cao su bạt ngàn thay lá
Triệu vàng rơi vang tiếng hát xa.
Dòng sông lặng nước soi mùa cá
Thuyền ghe về trong nắng hoan ca
Nhịp cầu vui nối bờ thương nhớ
Đón vòng xe nhộn nhịp vào ra.
Theo con đường ngược xuôi muôn ngả
Đồi Cà phê điệp điệp trắng hoa
Hương thơm ngát ru hồn say lạ
Chập chờn muôn cánh bướm là đà.
Nàng sơn nữ vào mùa lễ hội
Vai mang gùi, thổ cẩm cài hoa*
Ánh mắt sáng ngả nghiêng hồn núi
Lỡ gặp rồi chẳng muốn rời xa.
Tác giả: Thiên Ân
Kon Tum ngày ấy anh về
Tây Nguyên ,xõa mái tóc thề, Tây Nguyên
Hỡi em má lúm đồng tiền!
Rừng xanh khúc hát triền miên se lòng
Tiếng gà gáy giữa trời trong
Nhớ nhung, ôm ấp đèo bòng ,nhớ nhung
Ba Na làng đẹp muôn trùng
Những ngày khói lửa thủy chung muôn đời
Kon Tum nhà gỗ tân thời
Tháp Chuông sừng sững giữa trời hò reo
Ya ly hồ nước trong veo
Ai còn chiêm ngưỡng bóng chiều hở vai?
Vườn quốc gia ,níu áo ai?
Tham quan say mắt liêu trai dặm ngàn
Cầu treo ai bắc qua làng?
Vườn cây trĩu trái mỡ màng lâng lâng
Đêm trăng ta uống rượu cần
Nhìn nhau đôi mắt gieo vần cho thơ
Hôn nhau hết tuổi dại khờ
Tình yêu bén rễ đợi chờ đôi ta
Món ăn hương vị quê nhà
Dế chiên,gỏi lá…mặn mà môi nhau
Nụ hôn ngày ấy chưa trao
Xôi măng,bún đỏ… muôn màu anh yêu
Chuột đồng ai nướng ít nhiều?
Kiến vàng lá gỏi, nâng niu tâm hồn
Đôi chân một thuở bồn chồn
Quay lưng em tiễn bên cồn rưng rưng
Tác giả: Hồng Lĩnh
Chiều nay em đến Kon Tum
Xôn xao phố mới hương thơm núi ngàn
Niềm vui hạnh phúc chứa chan
Bên anh người lính ngập tràn thương yêu
Đêm buông ánh điện mĩ miều
Bên nhau chia sẻ bao điều nhớ mong
Trăng ngàn bát ngát mênh mông
Thăng hoa hạnh phúc ấm nồng vòng tay
Hoa rừng thơm ngát hương bay
Nụ hôn trao nhận đắm say ngọt ngào
Nguyện thề ta mãi bên nhau
Thủy chung giữ trọn trước sau một lòng
Anh là chiến sĩ Biên phòng
Em Cô Giáo trẻ ươm mầm tương lai
Đôi mình quyết chí chung tay
Đồng tâm hợp sức dựng xây nước nhà
Tình yêu hạnh phúc thăng hoa
Non sông lớn mạnh nước nhà phồn vinh
Bao nhiêu tình cảm chân thành
Em xin trao cả cho anh chốn này
Dẫu rằng mình phải chia tay
Tìm em hạnh phúc đong đầy tình anh.
Tác giả: Nguyễn Minh Phúc
Ngày tôi về với KonTum
Gió nghiêng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ pho tượng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm – tù và…
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng trắng núi ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi …càng thấy buồn thêm mấy lần
Bây giờ về lại KonTum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi…
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu – tù và
Tác giả: Lệ Thuỷ
Nếu một lần anh đến Kon Tum
Nhớ ghé qua dòng Đăk Bla tình sử
Mối tình thi ngày xưa dang dở
Tiếc muôn đời dòng nước ngược về tây
Konklo chiều nhạt nắng cầu treo
Sơn nữ qua cầu cõng mùa vui về làng nhỏ
Nhà thờ gỗ dấu xưa công trình cổ
Anh có về nghe chuông đổ chiều sang
Kon Plong gió se lạnh sương mờ giăng
Rừng thông đứng dang tay ôm phố thị
Thác Pa Sĩ dòng trắng tràn không nghỉ
Hồ Đăk Ke duyên dáng thắm hoa đào
Thăm Đăk Hà nhấm vị đắng cà phê
Cam sành ngọt sầu riêng vàng thơm nức
Đến Ngọc Hồi chiều lên biên giới
Gió lộng quanh đồi cột mốc ba biên
Anh có về thăm Tân Cảnh – Đăk Tô
Tu Mơ Rông, YA H’Drai, Sa Thầy hay Kon Rẫy
Đăk Glike đó dãy Ngọc Linh hùng vĩ
Nuôi trong lòng loài sâm quý vang danh
Về đi anh âm vang điệu cồng chiêng
Chân sơn nữ bước điệu xoong mời gọi
Ché rượu cần thơm hương mì hương gạo
Ngắm chiều tà gió xào xạc bờ lau
Anh nhớ về mùa bông cỏ lao xao
Gửi theo anh chút hương đồng cỏ nội
Hoang sơ lắm cỏ đuôi chồn thầm lặng
Nhánh lan rửng mộc mạc có tình em
Nếu có lần anh đến Kon Tum….!
Tác giả: Chưa rõ
Dặm xa dáng núi cao vời vợi
Lối cũ tôi về Dak Bla
Đưa tay hái trời mà không tới
Ơi em gái làng xa quá xa .
Tiếng chiêng cồng rộn ràng mùa lúa
Thấp thoáng mái nhà rông Rơ Hai
Cầu Kon Klo đón ai về sớm mai
Bổng lòng rộn theo từng nhịp múa .
Trên sông vui sao bầy cá nhảy
Nước trong xanh reo tiếng gọi mời
Em bỏ đi đâu nào tôi có thấy
Để khi về còn lại mình tôi .
Kontum ơi dặm đường xa khuất
Ai hát chi nên chiều ở lại cùng đồi
Rừng cũng buồn nên như muốn khóc
Điệu khèn đêm quá réo rắt tim tôi .
Ơi em gái Xơ-Đăng
Có còn vui hội mùa ngày bỏ mã
Có tim xao xuyến rộn ràng
Để ai đi hoài mà lòng sao thấy nhớ .
Về với Kontum núi xanh màu cỏ
Bana Nako thương người mãi không về.
Tác giả: Nguyễn Đình Toán
Dòng Pô- xi in bóng mai vàng
Núi Ngọc Linh choàng mây màu voan trắng.
Tiếng nai gọi phía bên đồi tắm nắng
Em chân trần hái đót tím nhành xuân.
Mùa xuân về trong gió núi reo ngân
Nghe dồn dã tiếng chày khua vội vã
Bản làng xinh, ngạt ngào hương nếp tỏa
Ché rượu căng ủ men chớm lên nồng.
Mùa xuân về trên Tu Mơ Rông
Từng ngọn đồi, dòng sông vang tiếng hát
Mỗi ngả đường nắng vàng tươi bát ngát
Áo học trò ngược làn gió nhẹ bay.
Mùa xuân về trong tiếng nhạc mê say
Dưới nhà rông già làng vui kể chuyện
Trai gái kết vòng xoang uyển chuyển
Trao yêu thương giữa vũ trụ giao hòa
Tác giả: Chưa rõ
Chúng tôi khiêng anh về qua sông Đăk BLa
Mưa tầm tã trên thân anh đẫm máu
Trận đánh chưa xong, mắt anh nhìn đau đáu
Lần cuối cùng bầu trời Kon Tum.
Không có gì có thể thiết tha hơn
Những khao khát từ mắt anh trao lại
Đôi mắt ấy theo tôi hành quân mãi
Tới Sài Gòn, tới tận chót Cà Mau.
Tôi trở lại Kon Tum vừa kịp vụ đầu
Với chiếc rựa khai hoang vào trận mới
Với tất cả những gì của lòng mình gom góp lại
Sau những năm lăn lộn chiến trường.
Đất nước còn nghèo, đời tiếp tục khẩn trương
Đồng đội cũ về đây gần đủ mặt
Không tránh khỏi có những người rẽ ngoặt
Lòng đang phai màu máu đỏ chiến hào.
Phải sống thế nào đây? Nên sống thế nào?
Câu hỏi ngỡ nhàm rồi vẫn luôn luôn nóng bỏng
Dựng lòng người như sóng
Tác giả: Tạ Văn Sỹ
Bởi lần đầu anh đến thăm em
Em đưa anh thăm phố yên lành
Kon Tum nhỏ bởi lòng thung nhỏ
Chầm chậm thôi, vội bước chi nhanh
Anh thấy không, phố bốn bề xanh
Rừng vây quanh, núi cũng vây quanh
Đất vẫn xuôi mà sông chảy ngược
Trời rộng thênh, mây trắng yên lành..
Ôi những con đường, nối phố với rừng
Mang thiên nhiên gần quá đổi gần
Như ánh núi rừng cao ngất ngàn năm
Người ở đây hồn người rất rộng
Đi cùng em với vài con dốc
Có gì đâu mà anh mỏi chân
Mai tạm biệt anh, về phố lớn
Mang theo về một chút Kon Tum.
Cứ mỗi ngày một khẩn thiết khắt khe hơn.
Những tính toán ranh ma, những dục vọng chập chờn
Cái tặc lưỡi: sự đời thường vẫn vậy.
Nhưng kìa đôi mắt anh
Đôi mắt anh dưới bầu trời Kon Tum buổi ấy
Nhìn tôi.
Mắt kẻ hy sinh rọi ánh sáng cho đời
Cho những ai thực lòng mong mỏi
Hãy sống sao để lương tâm không phút nào phản bội
Bao nhiêu máu kia đã tưới đẫm đất này?
Tác giả: Lê Thành Văn
Lạ lùng sao là cái gió KonTum
Cứ thổi miết suốt bốn mùa chẳng nghỉ
Tôi đi giữa những ngày lang thang ấy
Chợt thấy mình sao giống gió Kon Tum
Ngang tàng sao là cái gió Kon Tum
Thương em quá nên thổi tung làn tóc
Gió có biết vì sao em đỏ mắt
Hạt bụi nào theo gió cũng đi hoang
Thật thà sao là cái gió Kon Tum
Trải hết lòng ra giữa trời đất rộng
Lúc hào phóng vặn cong cành rợp bóng
Khi đượm buồn thủ thỉ lá xanh non
Dịu dàng sao là cái gió Kon Tum
Thổi dọc Đak Bla nâng tà áo lụa
Bắp trổ cờ hoa, phấn hương mở cửa
Một chút gió khuya mát lạnh tâm hồn
Mai xa rồi nhớ lắm gió Kon Tum
Dẫu biết nơi mình vẫn nhiều gió thổi
Nhưng lạ lắm, có gì không thể hiểu
Phải trái tim mình đập nhịp gió Kon Tum!
>>> Xem thêm tại: Chùm thơ về Đà Nẵng - Thành phố biển sôi động và thơ mộng
Tác giả: Nguyễn Đăng Độ
Về cùng anh
Về đây thăm đỉnh Sạc Ly
Thăm núi Ngọc Linh bềnh bồng mây trắng
Nghe tiếng suối trong veo Ya Book
Bản nhạc linh hồn rừng núi cao nguyên.
Về cùng anh em nhé sáng nay
Mây như tuyết mơ màng trên núi Nhọn
Nâng chén rượu làng Le xem Giàng đẻ trứng
Ấm lòng người nơi rừng thẳm biên cương.
Về cùng anh thăm lại Kon Tum
Thăm chiến trường xưa một thời đạn lửa
Một thời bom rơi một thời máu chảy
Nay đã thành phố núi thân thương.
Về cùng anh giữa nước biếc non xanh
Những đỉnh dốc, suối khe in vào lịch sử
Em có thấy cao nguyên trắng trời mây phủ
Gió ngàn thung cuộn thổi ngang trời.
Tác giả: Kiều Thành
Hãy nhớ về đây uống rượu cần
Ngắm cà phê nở đón mùa xuân
Trong chiều gió lộng mùi thơm ngát
Giữa chốn đồi cao sắc trắng ngần.
Tấu nhạc chiêng rền vang núi thẳm
Nghe lời khen đẹp kết tình thân
Men nồng quyện tỏa hồn ngây ngất
Cảm xúc trào tuôn thắm đượm vần.
Tác giả: Nguyễn Đăng Độ
Kon Tum ơi anh gặp bên trời
Dòng Đăk Bla biếc xanh giữa lòng thành phố
Em gái Gia Rai bông hoa rừng thắm đỏ
Chum rượu cần quấn quýt điệu hát xoang.
Cơn gió chiều bay trên tóc em thơm
Dòng nước uốn cong vỗ ru bờ cát trắng
Thành phố nhỏ êm đềm giữa trời mây xanh thẳm
Hoa cà phê hòa điệu với hoa nhài.
Nhạc xoang chiều nay đằm thắm mê say
Em gái hát mắt bừng gương mặt sáng
Tiếng cồng chiêng ngả nghiêng phóng khoáng
Sương mờ giăng trắng lối bản làng.
Ơi Kon Tum trùng điệp những đại ngàn
Có phải anh say rượu ghè men lá
Có phải trong mơ tiếng nai chiều thương nhớ
Hay điệu cồng chiêng làm con suối bâng khuâng.
Kon Tum của lúa ngô và trái ngọt
Hoa rừng thơm da diết mãi khôn nguôi
Của nỗi nhớ đại ngàn thân thương che chở
Để suốt đời anh giăng mắc với Kon Tum.
Kon Tum không chỉ là điểm đến du lịch, mà còn là vùng đất khiến trái tim người yêu quê hương xao động qua từng vần thơ mộc mạc. Núi rừng, sương sớm và tiếng cồng chiêng hòa quyện thành bản tình ca khiến ai đi xa cũng mong ngày trở lại.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.