Con gái Thái mang vẻ đẹp dịu dàng, mộc mạc và đậm bản sắc văn hóa dân tộc thiểu số vùng Tây Bắc. Trong thơ, hình ảnh ấy hiện lên nhẹ nhàng, đằm thắm và đầy cuốn hút qua tà váy xòe, mái tóc dài và nụ cười duyên.
Tác giả: Thiên Ân
Em là người Thái, vùng cao
Nước non ngàn dặm chốn nào len qua?
Đào mương, bắc máng… gần nhà
Khơi dòng nước chảy ngân nga lắng lòng
Êm đềm bến đỗ thong dong
Mồ hôi chảy ngập cánh đồng tuổi thơ
Tác giả: Vu Hung Viet
Yên Bái vùng cao tuy có xa,
Tình yêu đất nước vẫn là nhà
Bậc thang ruộng lúa nhìn xanh mướt
Gái Thái dịu dàng dáng thướt tha.
Văn Chấn nhãn trùm hương sắc tỏa
Lục Yên cam ngọt tươi màu đa
Núi cao đất rộng mênh mông quá
Được đến đây rồi ấm áp ta.
Ra đây thỏa ngắm ôi giàng ơi!
Gái Thái tươi xinh đúng lộc trời
Ánh mắt, bờ môi mơ mấy kẻ
Làn da, búi tóc mộng bao người.
Giời cho phải chọn không đành lẻ
Thánh tặng mong là phải đủ đôi
Hỏi có về xuôi nàng khẽ gật
Theo mà chẳng thấy hỡi giàng ơi!
Tác giả: Hạo Vũ
Cao Phong đất ấy xứ hòa bình
Có rượu cần say, gái thái xinh,
Có mía, có cam xen núi thẳm
Cơm lam, thịt nướng, những đêm tình!
Bập bùng lửa trại bên ven suối
Trai gái dập dìu, váy trắng tinh!
E ấp tiếng khèn xen tiếng hát,
Phương xa khách tới cũng quên mình.
Tác giả: Vu Hung Viet - Tr.Đ Thiên
Sa Pa ước hẹn bạn mình ơi
Vãng cảnh sương giăng quện đất trời
Thác Bạc dòng reo hòa gió hát
Cầu Mây khách dạo ẩn rừng chơi.
Trai Mường nhún nhảy khèn trong trẻo
Gái Thái đong đưa mắt sáng ngời
Văn hóa chợ Tình mang bản sắc
Một miền sinh thái nước non tươi.
Tác giả: Hạo Vũ
Bản Hoa tiễn khách xa
Rượu uống bằng bát loa
Xôi nếp bọc lá chuối
Lợn rừng vừa chín qua.
Rượu uống xong nhảy sạp
Gái bản múa xòe hoa
Trai bản đánh chiêng trống
Đáng tiếc rượu phê pha.
Vừa đặt mình xuống ngủ
Đầu rung theo sàn nhà
Em gái thái gọi dậy
Nhảy lúc thì xin tha.
Sáng ra thấy chiêng thủng
Hóa ra đánh quá đà
Chia tay người trong bản
Vị bùi ngùi tiễn đưa.
Quay đầu cũng chẳng dám
Cúi đầu bước càng xa.
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ tình viết riêng cho Sài Gòn hoa lệ
Tác giả: Đinh Kỳ Nam
Mời anh đến quê em Tây Bắc !
Nơi đậm đà bản sắc vùng cao
Tày, Nùng, Mường, Thái, Mông, Dao …
Rừng xanh, hoa trái ngọt ngào anh ơi !
Mời anh dạo bản chơi thăm thú
Nương chè xanh non ngủ trên mây,
Uống chén rượu ủ men cay,
Điệu xòe sơn nữ, tràn đầy tim yêu.
Chợ tình đến thật nhiều hạnh phúc
Trai gái về mỗi lúc thêm say
Anh khèn, em múa ngất ngây
Bên nhau tình thắm, tim này mãi yêu.
Miền Tây Bắc nay nhiều mới lạ
Điện sông Đà sáng tỏa nơi nơi
Quê hương đổi mới thật rồi
Đâu còn cảnh mẹ đứng, ngồi xay ngô.
Mùa nương rẫy, ngựa thồ dần bỏ
Xe, máy về bản nọ, làng kia
Đường thôn trải nhựa rồi kìa
Kỹ thuật sản xuất sẻ chia mọi người.
Mừng anh đến, vui cười phơi phới
Thắm tình ta tiến tới, vươn cao
Biết bao tình cảm dạt dào!
Anh đi lưu luyến gửi trao nụ cười!
Tác giả: Sơn La
Em là con gái Thái Sơn La
Da trắng hồng môi đẹp điệu đà
Lướt thướt mê lòng trai đất Nghệ
Nhẹ nhàng đắm đuối kẻ phương xa.
Tác giả: Phạm Ngọc Vinh
Ta về Ba Bể một chiều
Bồng bềnh cảnh sắc yêu kiều hồ mây
Sóng dềnh bóp ngạt núi quây
Núi nghiêng nâng sóng bủa vây non ngàn.
Dẽ thuyền giữa chốn mênh mang
Sương rơi hồ biếc chứa chan cảnh tình
Bóng soi tựa mái buông hình
Liếc em gái Thái giật mình còn ngây.
Hồ chiều Ba Bể nên say
Một lần như đã biết ngày nào vơi
Người về ken bến chung lời
Xuôi thuyền rẽ sóng môt đời mấy khi.
Tác giả: Lê Gia Hoài
Về Sơn La chiều nay
Hương lau bay đầy phố
Đỉnh Pha Luông nghiêng đổ
Soi bóng xuống lòng anh.
Câu hát then chòng chành
Em ngân bên dòng suối
Sắc ban chiều biên giới
Sao thương quá người ơi..?
Nỗi lòng anh đang rơi
Theo sương chiều đọng lại
Nụ cười em gái Thái
Đánh cắp hồn anh rồi.
Chỉ một thoáng vậy thôi
Mà chân anh lạc bước
Làm sao anh tìm được
Đường về dưới xuôi đây.
Xin gửi lại trời mây
Chiều Sơn La huyền thoại
Lời nhớ thương mê mải
Theo anh suốt một đời!
Tác giả: Đinh Kỳ Nam
Mời anh đến quê em Tây Bắc
Nơi đậm đà bản sắc vùng cao
Tày, Nùng, Mường, Thái, Mông, Dao,...
Rừng xanh, hoa trái ngọt ngào anh ơi!
Mời anh dạo bản chơi thăm thú
Nương chè xanh non ngủ trên mây,
Uống chén rượu ủ men cay,
Điệu xòe sơn nữ, tràn đầy tim yêu.
Chợ tình đến thật nhiều hạnh phúc
Trai gái về mỗi lúc thêm say
Anh khèn, em múa ngất ngây
Bên nhau tình thắm, tim này mãi yêu.
Miền Tây Bắc nay nhiều mới lạ
Điện sông Đà sáng tỏa nơi nơi
Quê hương đổi mới thật rồi
Đâu còn cảnh mẹ đứng, ngồi xay ngô.
Mùa nương rẫy, ngựa thồ dần bỏ
Xe, máy về bản nọ, làng kia
Đường thôn trải nhựa rồi kìa
Kỹ thuật sản xuất sẻ chia mọi người.
Mừng anh đến, vui cười phơi phới
Thắm tình ta tiến tới, vươn cao
Biết bao tình cảm dạt dào!
Anh đi lưu luyến gửi trao nụ cười!
Tác giả: Lê Gia Hoài
Những vần thơ em viết
Có màu nắng vàng mơ
Dịu dàng bên suối nhỏ
Thắm mắt ai mong chờ.
Những vần thơ em viết
Phủ kín trời mưa giăng
Núi cao soi vực thẳm
Nghiêng đổ một vầng trăng.
Những vần thơ em viết
Thoảng hương sắc rêu phong
Đá ngàn năm biết hát
Dấu yêu thương vào lòng.
Những vần thơ em viết
Nồng nàn bao sắc hương
Ban chiều rừng Tây Bắc
Nở tím khắp cung đường.
Những vần thơ em viết
Duyên dáng bao nụ cười
Nồng say cô gái Thái
Tuổi vừa chớm đôi mươi.
Ôi! vần thơ yêu thương
Đong đầy MÙA SAY ĐẮM
Ôi! vần thơ đằm thắm
Cho đời mãi ngát hương.
Tác giả: Cầm Giang
Rừng Châu Yên có nhiều cây khế
Suối Châu Yên có lắm tai chua
Có nhiều cái mỏ thật to
Nhưng con gái Châu Yên không chua không chát
Ngọt ngào như tiếng cười câu hát
Giỏi đánh cồng, ham xòe quạt
Thích gội đầu lá sả tóc như rêu
Thích làm nương, đi súc, dệt, thêu
Ghét lắm những người đi làm giặc
Suối Yên Châu chảy nhanh nhiều thác
Nhiều đá ngầm hang thẳm vực sâu
Như bàn tay con gái Yên Châu
Lại mềm hơn cành hóp ngọn lau
Đồ xôi nắm xôi thơm dẻo
Nướng quả ớt thấy mùi thơm đĩa chéo
Đụng vào khung cửi vải thành hoa
Tung nắm tấm thành ra đàn gà
Khua cái chày hóa ra gạo trắng
Đụng vào cỏ thì cỏ chết nắng
Vuốt lên lúa thì lúa ra bông
Sáng vòng bạc khéo cả ôm chồng
Rừng Châu Yên có nhiều rắn, nhiều ong
Có đười ươi, có nhiều con hổ
Có cả với đàn, chăn gió, gấu đôi
Nhưng gái Yên Châu hiền như những lá sồi
Lành như con chim, con dúi
Cha mắng sợ run không dám nói
Em trai cãi cũng làm thinh
Chồng ra nương lén lút ngoại tình
Cũng chỉ biết ôm chồng mà khóc
Nhặt quả núi hái rau sắng khó nhọc
Chị em nghèo muốn san sẻ cùng nhau
Gái Yên Châu ấm như bông vải, ngọt như canh rau
Má thơm mùi quả nê, cao gạc
Miệng nên khướu khi hát
Chân nến công lúc xòe
Êm ái đưa chóng ru con ngủ đêm khuya
Thủ thỉ làm lành khi chồng đang giận
Nhưng khi giặc đến giết người Thái Trắng
Thì con gái Yên Châu cũng giỏi bắn
Cũng làm nên cái bẫy, cái chông
Cũng biết pha từng đùm thuốc độc
Thương người Yên Châu thì khóc
Lo việc cho chồng bận đánh nhau
Để thằng Tây kinh cái đất Yên Châu
Để thằng ngụy sợ người con gái
Thằng thổ phỉ không dám quay lại
Yên Châu là đúng Châu Yên
Con gái Yên Châu vẫn đẹp vẫn xinh
Vẫn mềm mại như bông lau cành hóp.
Hoa ban trắng toả sườn đồi
Nở bừng trong nắng đơn côi giữa rừng
Hoa cười bên đó dửng dưng
Hồn người bên ấy ngoảnh lưng tránh đời.
Cánh hoa 5 nhánh không rời
Khía ra, nhựa ứa máu đời cuộn rơi
Cánh tay ai mãi buông lơi
Trắng sao là trắng khoảng trời tĩnh không.
Nhớ ngày xưa ấy mà mong
Người con gái Thái một lòng trung trinh
Bước ra từ cánh hoa tình
Trắng trong, son sắt hiển linh cõi người.
Biết bao câu hát gọi mời
Để người trong mộng chơi vơi nhớ thầm
Thu mình cùng mối tình câm
Nhận ra trong mắt, hoa trằm mũi thêu.
Nhỏ thôi, nhưng đỏ máu chiều
Từng ngày nuôi trắng cô liêu hoa rừng.
Sương dốc đỉnh đèo quanh quanh như dải lụa
Khách miền xa rung tiếng nhạc lòng
Còn sót heo may vàng phai trong gió
Mưa ở bên này mà nắng ở đằng đông.
Qua Mai Châu chợt nhớ về “Tây Tiến”
Mùi thơm nếp mới quyện mây ngàn
Em gái Thái cười hiền bên bếp lửa
Củi tàn rồi mà đôi mắt vẫn còn than.
Trời Điện Biên thương lá bàng mắt đỏ
Vạt cỏ lau ngấm hương đất hương người
Rưng rưng chiều cúi đầu trong nốt lặng
Có mùa hoa ban nở mãi tuổi đôi mươi.
Anh say rồi ngực trần bên suối vắng
Say chiếc eo thon trên rẫy trên nương
Say điệu múa xòe ô tiếng khèn nhảy sạp
Thả bùa mê cho dạt đắm tơ vương.
>>> Khám phá thêm: Thơ mừng ngày 22/12 tôn vinh chiến sĩ anh hùng
Tác giả: Nguyễn Văn Pứ
Tây Bắc trắng hoa ban màu quý phái
Những cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mòn
Như níu giữ chân người con gái Thái
Chuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…
Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắng
Không sang ngang, không bỏ bạn trai nghèo
Nàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắng
Hóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu
Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữ
Tuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu sa
Rừng ban tím bên triền đồi ban đỏ
Cả khung trời như chỉ để bày hoa.
Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắng
Đôi chân trần lội suối rửa hoa ban
Làm món nộm đậm hương riêng làng bản
Mùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…
Cô gái Thái cánh tay ngà thon thả
Váy hoa xoay, điệu múa Thái dân gian
Tiếng pí, tiếng khèn và trống chiêng rộn rã
Níu chân người vào lễ hội hoa ban.
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Chiều Tây bắc nhịp nhàng mây trắng phủ
Gió mùa xuân tung hứng giữ chân người
Ngàn hoa đỏ thân thương ngời tinh tú
Khắp núi rừng đào, mận nhú mầm tươi.
Vào Thung Nhuối oằn mình nơi thị trấn
Những nếp nhà hiền dịu vấn vương thay
Mai Châu đó nàng loay hoay “ngớ ngẩn”
Dưới rừng Ban trinh trắng vẫn phơi bày.
Mộc Châu hỡi những đồi chè xanh mướt
Mận trắng chiều phảng phất bướm ong bay
Cô gái Thái dùng dằng đang lả lướt
Đón chào xuân e ấp đã bao ngày?
Mỗi khoảnh khắc làm ta say khướt mãi
Khắp bản làng ngập ngụa ái tình xuân
Lưng chừng núi sắc vàng thân hoa cải
Bỏng cháy ơi! Đừng mê mải bần thần!
Sa Pa đó! Buồng tim như tan vỡ
Dưới cội Đào lũ trẻ mắt tròn xoe
Ngây ngô nhảy trong điệu xòe duyên nợ
Để lòng anh ngơ ngẩn bước chân về.
Tác giả: Dung Nguyên
Sông Hồng sóng cuộn phù sa
Chảy xuôi Yên Bái chia ra hai bờ
Mường Lò đẹp đến sững sờ
Khiến hồn lữ khách thẫn thờ miên man.
Chập chùng dãy ruộng bậc thang
Lúa xanh óng ả bạt ngàn nhấp nhô
Thoảng mùi cốm ướt cốm khô
Thơm hương xôi nếp bỏng ngô cháy giòn.
Nhãn Văn Chấn chín mọng tròn
Ăn no cái bụng miệng còn muốn thêm
Cam sành ngọt lịm Lục Yên
Đẫy đà xuân sắc ngả nghiêng dưới đồi.
Miền tây sơn cước xa xôi
Có cô gái Thái đôi môi nồng nàn
Dịu dàng như cánh hoa Ban
Băng rừng lội suối gian nan tìm chồng.
Núi cao đất rộng mênh mông
Chùn chân rã sức má hồng vùi chôn
Chuyện tình Ban Trắng hoàng hôn
Nghe qua ai cũng bồn chồn xót xa.
Thác Bà cá nối đuôi nhau
Mặt hồ như ngọc thanh tao giữa trời
Thủy Tiên huyền ảo ngỏ lời
Len trong thủy động rủ đời gió sương.
Một lần thôi đủ vấn vương
Tình yêu Yên Bái ngàn thương gửi người.
Tình yêu con gái Thái thật đẹp
Tình nồng cháy, tràn đầy cảm xúc
Bao ngày đêm mong chờ người yêu đến
Tình yêu như vầng dương rực rỡ sáng.
Tác giả: Hạo Vũ
Tôi đến bản Hoa sáng xuân nào
Ngập trời mận trắng đẹp làm sao
Xa mái nhà sàn bên dốc núi
Trong sương điểm xuyết vạn cánh đào
Khói bếp thoảng mùi thơm xôi nếp
Tiếng người cười nói rộn xôn xao
Cùng em gái thái đi nương sớm
Dao thắt gùi đeo, giọng ngọt ngào.
Tác giả: Mạc Phương
Miền Tây Bắc hôm nay trời trở gió.
Từng giọt buồn tí tách lại tuôn rơi.
Ly cà phê đắng ngắt cả làn môi.
Trời lại khóc cho mối tình dang dở.Dấu yêu ơi …cuộc tình mình đã lỡ.
Biết làm sao khi tim vẫn còn yêu.
Vết thương lòng cứ ứa lệ mỗi chiều.
Lại ước ao duyên chúng mình thắm lại.
Tình Tây Bắc vẫn chờ anh mãi mãi.
Anh có nghe…có thổn thức buồng tim ?
Có thấy em đang đau đớn lặng ghìm ?
Giọt sầu tủi cứ lăn dài trên má.
Dấu yêu ơi… xin một lời từ tạ.
Gói nỗi niềm gửi theo gió mùa đông.
Dẫu tình em vẫn luôn luôn ấm nồng.
Thì xuân hồng vẫn ngập tràn băng giá.
Em biết rằng mình là người xa lạ.
Nhưng lỡ thương anh… biết phải làm sao?
Em chắp tay rồi tự hỏi trời cao.
Ngài lắc đầu và buông rơi nước mắt.
Chỉ tại em – Cô gái khờ gom nhặt.
Một chút tình của ai đó trong thơ.
Để ngày ngày ôm mộng rồi ngẩn ngơ.
Gửi nỗi niềm khắc sâu vào câu chữ.
Dấu yêu ơi … Em mong anh gìn giữ.
Chuyện chúng mình trong góc nhỏ trái tim.
Để tháng năm câu chữ có lặng chìm.
Thì tình yêu vẫn đỏ hồng sắc máu.
Bánh xe đời lăn dài em nương náu.
Nơi con tim đang loạn nhịp của anh.
Dù sau này ngày tháng có trôi nhanh.
Mình già đi nhưng tình yêu vẫn trẻ.
Dấu yêu ơi… Hãy nghe em nói nhé!
Bàn tay anh đừng vội vã buông lơi.
Chuyện tình mình đâu cần nói thành lời.
Hãy yêu em nửa đời anh còn lại.
Hứa nha anh…sẽ yêu em mãi mãi.
Từ bây giờ chỉ yêu mỗi em thôi!
Nghĩ đến em đã ấm ngọt làn môi.
Chỉ trong thơ cũng vô cùng hạnh phúc.
Tác giả: Lê Gia Hoài
Trong mắt em Sa Pa duyên dáng quá
Đẹp diệu huyền như một bản hòa ca
Nắng che nghiêng bốn mùa xanh mắt lá
Núi điệp trùng như những ngón tay đan.
Chiều Sa Pa khắc khoải áng mây ngàn
Bay lang thang ngang đồi hoa ban trắng
Dòng thác bạc một đời không yên lặng
Cứ gầm gào những điệp khúc xa xăm
Gặp em đây dưới bóng thông mặc trầm
Anh tưởng mình đang lạc bước phiêu du
Nơi thiền định bóng hoàng hôn buông rủ
Trong xa xa vang vọng tiếng chuông chiều.
Mùa lễ hội phảng phất những lời yêu
Phiên chợ tình khèn môi ai vọng lại
Nồng say quá cụ cười con gái Thái
Rơi bập bùng trong huyễn hoặc rừng đêm.
Sa Pa đây nơi anh đã gặp em
Đất với trời quyện vào nhau bất tận
Nói với em một lời thôi rất thật
Suốt đời anh mắc nợ Sa Pa rồi
Qua những bài thơ về con gái Thái, ta thêm yêu và trân quý nét đẹp văn hóa, con người nơi núi rừng Tây Bắc. Dẫu thời gian trôi, hình ảnh người con gái Thái vẫn luôn lưu dấu trong lòng người bằng chất thơ đầy cảm xúc.
Address: Số 68 Thanh Bình, Phường Lộc Hòa, Thành Phố Nam Định, Nam Định
Phone: 0349150552
E-Mail: contact@hocsinhgioi.vn