"Quan Âm Thị Kính" là một tác phẩm chèo khuyết danh, được lưu truyền qua nhiều thế hệ, đồng thời tồn tại dưới dạng truyện thơ Nôm với 788 câu lục bát. Có giả thuyết cho rằng tác giả là Nguyễn Cấp hoặc Đỗ Trọng Dư, nhưng chưa có kết luận chính xác. Tác phẩm ra đời khoảng thế kỷ 19, phản ánh xã hội phong kiến với những bất công và số phận bi thảm của người phụ nữ. Bản in sớm nhất ghi nhận vào năm 1868, và đến năm 1911, Nguyễn Văn Vĩnh đã xuất bản bản chữ Quốc ngữ.
Thị Kính, một cô gái nết na, xinh đẹp, là con của Mãng Ông - một gia đình nghèo khó ở nước Cao Ly. Nàng được gả cho Thiện Sĩ, một thư sinh con nhà giàu có của Sùng Ông và Sùng Bà. Hai vợ chồng sống hòa thuận, Thị Kính chăm chỉ vá may, còn Thiện Sĩ miệt mài dùi mài kinh sử. Một đêm khuya, khi Thiện Sĩ thiu thiu ngủ bên án thư, Thị Kính nhìn thấy sợi râu mọc ngược trên cằm chồng, cho rằng đó là điềm xấu. Với ý tốt, nàng lấy dao khâu định xén đi, nhưng bất ngờ Thiện Sĩ tỉnh dậy, hiểu lầm nàng có ý giết mình. Anh hô hoán, khiến Sùng Bà chạy vào. Vốn không ưa nàng dâu nghèo, Sùng Bà vu oan Thị Kính âm mưu giết chồng, mắng chửi và đuổi nàng về nhà cha mẹ đẻ, bất chấp lời giải thích của nàng.
Đau khổ vì oan ức, Thị Kính quyết định cải trang thành nam giới, đến chùa Vân Tự xin tu hành và được đặt pháp danh là Kính Tâm. Tại đây, nàng sống cuộc đời thanh tịnh, dốc lòng tu tập. Tuy nhiên, sóng gió lại ập đến khi Thị Mầu, con gái một phú ông giàu có nhưng lẳng lơ, để ý đến Kính Tâm. Bị Kính Tâm cự tuyệt, Thị Mầu dan díu với anh Nô - người ở trong nhà, và mang thai. Khi bị làng bắt vạ, Thị Mầu đổ tội cho Kính Tâm, khiến nàng bị vu oan phá giới. Kính Tâm bị đuổi ra cổng chùa, chịu nhục nhã. Thị Mầu bỏ đứa con mới sinh cho Kính Tâm, và nàng, với lòng từ bi, nhận nuôi đứa bé, ngày ngày bế con đi xin sữa khắp làng.
Suốt ba năm, Kính Tâm âm thầm chịu đựng mọi điều tiếng, nuôi nấng đứa trẻ như con ruột. Sức tàn lực kiệt, nàng viết thư gửi cha mẹ, tiết lộ thân phận trước khi qua đời. Sau khi nàng “hóa”, mọi người mới biết Kính Tâm là nữ và hiểu được lòng nhẫn nhục, từ bi của nàng. Nhà chùa lập đàn giải oan, và Thị Kính được hóa thành Phật bà Quan Âm, ngồi trên tòa sen, trở thành biểu tượng của lòng từ bi và đức hy sinh.
>>> Xem thêm: Tóm tắt truyện lão hạc
"Quan Âm Thị Kính" không chỉ là một vở chèo truyền thống mà còn là một tác phẩm giàu giá trị nhân văn và tư tưởng Phật giáo. Truyện khắc họa số phận bi thảm của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nơi bất công và định kiến giai cấp đè nặng lên những con người thấp cổ bé họng. Qua nhân vật Thị Kính, tác phẩm đề cao lòng nhẫn nhục, đức hy sinh và sự từ bi, thể hiện qua việc nàng chấp nhận nuôi con của Thị Mầu dù bị oan ức. Câu chuyện phê phán mạnh mẽ sự bất công, thói trưởng giả và định kiến xã hội, đồng thời ca ngợi phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ Việt Nam: hiền lành, chân thật, và kiên cường.
Bài học rút ra từ truyện là giá trị của lòng từ bi và sự tha thứ. Thị Kính, dù chịu nhiều oan khuất, vẫn chọn con đường nhẫn nhục, không oán hận, để đạt đến giác ngộ. Tác phẩm nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống, sự kiên nhẫn và lòng bao dung có thể vượt qua mọi thử thách, mang lại ánh sáng hy vọng ngay cả trong những hoàn cảnh tăm tối nhất.
>>> Đọc thêm: Tóm tắt truyện vợ nhặt
------------------------------------------------------------------HẾT----------------------------------------------------------------------------
"Quan Âm Thị Kính" không chỉ là một tác phẩm chèo kinh điển mà còn là bài học sâu sắc về lòng từ bi, nhẫn nhục và đức hy sinh. Hành trình của Thị Kính từ oan ức đến giác ngộ đã để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lòng người đọc, trở thành biểu tượng của phẩm chất cao đẹp. Nếu bạn yêu thích những câu chuyện giàu ý nghĩa nhân văn, hãy tìm đọc và cảm nhận trọn vẹn giá trị của tác phẩm này. Khám phá thêm tóm tắt truyện Quan Âm Thị Kính để hiểu sâu hơn về thông điệp vượt thời gian!
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.