"Ăn trộm táo" là truyện ngắn trích từ Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh (NXB Trẻ, 2010) của Nguyễn Nhật Ánh, nhà văn nổi tiếng với các tác phẩm về tuổi thơ. Sinh năm 1955 tại Quảng Nam, ông được yêu mến qua Mắt biếc, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Với văn phong giản dị, giàu cảm xúc, ông tái hiện sinh động thế giới trẻ thơ. Tác phẩm được chuyển thể thành phim năm 2015, do Victor Vũ đạo diễn, nhận được nhiều giải thưởng và sự yêu mến từ độc giả nhờ giá trị nhân văn sâu sắc.
"Ăn trộm táo" kể về cậu bé "tôi", một đứa trẻ nghịch ngợm sống ở làng quê Việt Nam, thường xuyên đến chơi nhà bạn thân là con gái ông Xung, một thầy thuốc Bắc. Nhà ông Xung có dãy tủ gỗ mít đen bóng với nhiều ngăn kéo chứa thuốc, nhưng điều thu hút cậu bé nhất là những quả táo Tàu khô ngọt lịm mà ông Xung thỉnh thoảng cho cậu. Sự tò mò và lòng tham trẻ con khiến cậu nảy ý định trộm táo từ ngăn kéo trên cao khi ông Xung không để ý. Trong một lần chơi trốn tìm, nhân lúc phòng khám vắng vẻ, cậu bắc ghế, leo lên và lấy trộm vài quả táo, nhưng làm đổ ghế, gây ra tiếng động. Lo sợ bị phát hiện, cậu vội chạy ra ngoài, nghĩ rằng ông Xung sẽ cho rằng chó mèo gây rối.
Vài ngày sau, cậu tiếp tục sang nhà bạn chơi, vẫn lén lút định trộm táo thêm lần nữa. Khi đứng trước dãy ngăn kéo, cậu do dự, ánh mắt chợt bắt gặp một ngăn kéo dưới thấp có ghi chữ “TÁO” rõ ràng. Hóa ra, ông Xung đã biết chuyện cậu trộm táo nhưng không trách mắng. Thay vào đó, ông lặng lẽ chuyển hộp táo xuống ngăn thấp hơn để cậu dễ lấy, như một cách ngầm tha thứ và khuyến khích sự trung thực. Khoảnh khắc đó khiến cậu bé xấu hổ, trái tim đập thình thịch, cảm giác như bị bắt quả tang. Cậu chạy vội ra khỏi nhà, không dám lấy thêm táo nữa.
Từ đó, cậu bé không bao giờ nghĩ đến việc trộm táo nữa. Hành động tinh tế của ông Xung đã khơi dậy sự hối lỗi trong lòng cậu, giúp cậu nhận ra sai lầm mà không cần lời răn dạy trực tiếp. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh cậu bé dần trưởng thành hơn trong nhận thức, mang theo bài học về lòng trung thực và sự bao dung từ người lớn. Qua từng chi tiết giản dị, Nguyễn Nhật Ánh tái hiện một góc tuổi thơ sống động, nơi những trò nghịch ngợm xen lẫn những khoảnh khắc ấm áp, đầy ý nghĩa.
>>> Tham khảo: Tóm tắt truyện Đẽo cày giữa đường
"Ăn trộm táo" không chỉ là một câu chuyện tuổi thơ vui nhộn mà còn là bài học nhân văn sâu sắc về lòng trung thực và sự bao dung. Qua hành động tinh tế của ông Xung, Nguyễn Nhật Ánh nhấn mạnh rằng cách giáo dục trẻ em không cần lời răn dạy nặng nề, mà có thể là sự cảm thông, khéo léo khơi dậy lòng hướng thiện. Tác phẩm cho thấy trẻ em, dù nghịch ngợm, vẫn có lương tâm trong sáng, dễ dàng nhận ra lỗi lầm khi được đối xử bằng tình thương. Câu chuyện khuyến khích người đọc trân trọng sự chân thành, học cách sửa sai và sống với trái tim rộng mở, đồng thời gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ trong trẻo, đáng quý.
------------------------------------------------------------------HẾT----------------------------------------------------------------------------
"Ăn trộm táo" của Nguyễn Nhật Ánh là một truyện ngắn giản dị nhưng sâu sắc, đưa người đọc trở về tuổi thơ với những trò nghịch ngợm và bài học ý nghĩa. Qua câu chuyện về cậu bé trộm táo và sự bao dung của ông Xung, tác phẩm truyền tải thông điệp về lòng trung thực và tình người. Với lối viết gần gũi, hài hước, Nguyễn Nhật Ánh không chỉ mang đến tiếng cười mà còn khơi dậy những cảm xúc chân thật. Đây là một tác phẩm đáng đọc, gợi nhắc chúng ta trân trọng tuổi thơ và giá trị của sự tha thứ.
>>> Đọc nhiều hơn: Tóm tắt truyện Một Bữa No
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.