Tóm tắt sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc - Hành trình chữa lành tuổi thơ

Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc của Lam là một hành trình chữa lành tâm hồn qua những tản văn và thơ đầy cảm xúc. Câu chuyện đưa người đọc trở về tuổi thơ của Tí, nơi mùi cơm nếp, cánh diều và bầu trời sao xen lẫn những tổn thương gia đình. Từ những lần trốn lên mái nhà để khóc cùng cô bạn Lan, Tí học cách đối mặt với nỗi đau và tìm ánh sáng hy vọng. Với giọng văn trong trẻo, cuốn sách chạm đến trái tim, khơi gợi ký ức và truyền cảm hứng để sống trọn vẹn hơn.

Cuốn sách Trốn lên mái nhà để khóc: Ký ức tuổi thơ sống động.
Cuốn sách Trốn lên mái nhà để khóc: Ký ức tuổi thơ sống động.

Giới thiệu sách trốn lên mái nhà để khóc

Tên sách: Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

Tác giả: Lam (Hồ Dương Mộng Tuyền)

Thể loại: Tản văn, văn học chữa lành, văn học Việt Nam

Năm xuất bản: 2023 (Nhà xuất bản Dân Trí)

Nội dung chính

Cuốn sách là tập hợp những tản văn và vần thơ nhẹ nhàng, kể về hành trình chữa lành tâm hồn qua những ký ức tuổi thơ của nhân vật chính, Tí, và cô bạn Lan. Xuyên suốt 208 trang, tác phẩm đưa người đọc trở về những khoảnh khắc bình dị như thả diều trên bờ đê, mùi cơm nếp của bà, hay những buổi ngắm sao trên mái nhà – nơi Tí và Lan trốn lên để khóc và chia sẻ nỗi buồn. Qua cuộc đối thoại giữa Lam tuổi 20 và Lam tuổi 13, sách khắc họa những tổn thương, mất mát trong gia đình và hành trình trưởng thành, khuyến khích người đọc đối mặt với nỗi đau, trân trọng ký ức và tìm thấy hy vọng để bước tiếp

Mục lục sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc – Lam

Phần I: Mười Ba – Ký ức tuổi thơ

Chương 1: Hương cơm nếp của bà

Chương 2: Ngắm sao trên mái nhà

Chương 3: Thả diều trên bờ đê

Chương 4:  Nỗi đau không tên

Chương 5: Chú chó Lu và những người bạn nhỏ

Phần II: Hai Mươi – Hành trình chữa lành

Chương 6: Cuộc đối thoại giữa Mười Ba và Hai Mươi

Chương 7: Những vết thương và ánh sao

Chương 8:  Mẹ và những điều chưa nói

Chương 9: Thơ của ký ức

Chương 10: Bước tiếp với những tháng năm rực rỡ

Tóm tắt chi tiết sách Trốn lên mái nhà để khóc

Phần I: Mười Ba – Ký ức tuổi thơ

Phần I của Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc (tác giả Lam, bút danh Hồ Dương Mộng Tuyền) là hành trình trở về tuổi thơ của nhân vật chính Tí, một cô bé 13 tuổi (Mười Ba), sống trong những ngày tháng giản dị nhưng đầy tổn thương ở một làng quê Việt Nam. Gồm năm chương, phần này khắc họa những ký ức trong trẻo xen lẫn nỗi buồn qua giọng văn tản mạn, nhẹ nhàng nhưng giàu cảm xúc. 

Tác giả sử dụng hình ảnh mái nhà, cánh diều, và chú chó Lu để dẫn dắt người đọc vào thế giới của Tí và cô bạn Lan, nơi họ tìm cách chữa lành những vết thương từ gia đình và trưởng thành. Mỗi chương là một mảnh ghép ký ức, kết hợp với thơ và tản văn, truyền tải thông điệp rằng những tổn thương tuổi thơ có thể được xoa dịu bằng tình bạn và sự kết nối với thiên nhiên.  

Trốn lên mái nhà để khóc giá: Sách chữa lành giá trị vô hạn.
Trốn lên mái nhà để khóc giá: Sách chữa lành giá trị vô hạn.

Chương 1: Hương cơm nếp của bà

Chương mở đầu đưa người đọc về ngôi nhà nhỏ ở làng quê, nơi Tí sống cùng bà ngoại. Hương cơm nếp thơm lừng là biểu tượng của tình yêu thương giản dị nhưng ấm áp mà bà dành cho Tí. Tác giả viết: “Mùi cơm nếp của bà như ôm lấy tôi, xoa dịu những ngày buồn bã.” Lam kể về những buổi chiều Tí ngồi bên bà, nghe kể chuyện xưa, nhưng đằng sau sự ấm áp là nỗi cô đơn vì mẹ đã rời đi và cha không còn bên cạnh. 

Một lần, Tí làm vỡ bát cơm nếp quý của bà, dẫn đến trận đòn roi khiến cô bé tổn thương. Qua câu chuyện, Lam truyền tải bài học rằng tình yêu thương đôi khi đi kèm với những hiểu lầm, nhưng ký ức về bà là điểm tựa để Tí vượt qua nỗi đau. Chương này gợi lên sự đồng cảm, đặc biệt với những ai từng lớn lên trong vòng tay ông bà.

Chương 2: Ngắm sao trên mái nhà

Mái nhà trở thành nơi trú ẩn của Tí và cô bạn thân Lan, nơi họ trốn lên để khóc và chia sẻ những tâm sự không thể nói cùng ai. Tác giả viết: “Trên mái nhà, bầu trời đầy sao như lắng nghe mọi nỗi buồn của chúng tôi.” Một đêm, khi Tí bật khóc vì nhớ mẹ, Lan đã ngồi bên, kể về những ngôi sao để an ủi. 

Câu chuyện về “ngôi sao mẹ” – ngôi sao sáng nhất mà Lan tin là mẹ mình đang dõi theo – giúp Tí cảm thấy bớt cô đơn. Hình ảnh bầu trời đêm và tình bạn chân thành giữa hai cô bé là điểm nhấn, cho thấy tình bạn có thể là liều thuốc chữa lành những vết thương sâu sắc. Chương này khuyến khích người đọc tìm đến những người bạn thân để sẻ chia và tìm lại ánh sáng trong những ngày tăm tối.

Chương 3: Thả diều trên bờ đê

Chương này kể về những khoảnh khắc hồn nhiên của Tí khi cùng bạn bè trong xóm thả diều trên bờ đê. Những cơn gió mát lành và cánh diều bay cao là biểu tượng của sự tự do và ước mơ tuổi thơ. Tác giả viết: “Cánh diều bay lên, mang theo những giấc mơ chúng tôi chưa dám nói thành lời.” Một lần, Tí và Lan cố gắng thả một con diều cũ của anh trai, nhưng nó bị mắc vào cây. Cả hai đã cùng nhau leo cây, cười đùa và quên đi nỗi buồn. 

Qua câu chuyện, Lam nhấn mạnh rằng những khoảnh khắc giản dị của tuổi thơ có thể là liều thuốc cho tâm hồn, giúp người đọc trân trọng những kỷ niệm nhỏ bé nhưng ý nghĩa. Chương này mang lại cảm giác trong trẻo, gợi nhớ tuổi thơ của nhiều người.

>>> Tham khảo thêm: Tóm tắt sách Làm Bạn Với Bầu Trời

Truyện Trốn lên mái nhà để khóc: Câu chuyện bình dị, sâu lắng.
Truyện Trốn lên mái nhà để khóc: Câu chuyện bình dị, sâu lắng.

Chương 4: Nỗi đau không tên

Chương này đi sâu vào những tổn thương gia đình của Tí, đặc biệt là sự thiếu vắng cha mẹ. Tí sống với bà, nhưng những trận đòn roi và sự nghiêm khắc của bà khiến cô bé cảm thấy lạc lõng. Tác giả viết: “Tôi không hiểu vì sao bà yêu tôi mà lại đánh tôi, như thể nỗi đau là cách để dạy dỗ.” Một lần, Tí trốn lên mái nhà sau khi bị bà mắng vì làm mất đôi dép mới. Ở đó, cô bé viết những dòng nhật ký đầu tiên, bày tỏ nỗi buồn về mẹ đã bỏ đi và cha không còn liên lạc. 

Lam khéo léo lồng ghép bài học rằng đối mặt với nỗi đau là bước đầu tiên để chữa lành, khuyến khích người đọc không chạy trốn mà học cách chấp nhận cảm xúc của mình. Chương này chạm đến trái tim những ai từng trải qua tổn thương gia đình.

Chương 5: Chú chó Lu và những người bạn nhỏ

Chương cuối của Phần I kể về chú chó Lu, người bạn đồng hành trung thành của Tí, cùng những người bạn trong xóm. Lu không chỉ là thú cưng mà còn là nguồn an ủi, luôn nằm bên Tí khi cô bé buồn. Tác giả viết: “Lu không nói gì, nhưng đôi mắt nó như hiểu hết những gì tôi đang chịu đựng.” Một lần, khi Lu bị ốm, Tí và Lan đã cùng nhau chăm sóc, mang đến khoảnh khắc gắn kết giữa các bạn nhỏ trong xóm. 

Câu chuyện về Lu và tình bạn trong trẻo của lũ trẻ nhấn mạnh rằng sự đồng hành của bạn bè và thiên nhiên có thể xoa dịu nỗi cô đơn. Chương này khép lại Phần I bằng cảm giác ấm áp, khuyến khích người đọc tìm kiếm sự kết nối để vượt qua khó khăn.

Phần I của Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc là một bức tranh tuổi thơ sống động, nơi những ký ức trong trẻo xen lẫn nỗi buồn được khắc họa qua giọng văn nhẹ nhàng và giàu cảm xúc. Các câu chuyện về hương cơm nếp, bầu trời sao, cánh diều, và chú chó Lu không chỉ gợi nhớ tuổi thơ mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về sự chữa lành qua tình bạn và ký ức. Tác giả Lam, thông qua nhân vật Tí, khuyến khích người đọc đối mặt với tổn thương, trân trọng những điều giản dị và tìm thấy hy vọng. Phần này là lời mời gọi đầy cảm xúc để tiếp tục khám phá Phần II, nơi Tí trưởng thành và học cách chữa lành hoàn toàn.

Phần II: Hai Mươi – Hành trình chữa lành  

Phần II của Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc (tác giả Lam, bút danh Hồ Dương Mộng Tuyền) gồm năm chương, tiếp nối Phần I bằng hành trình trưởng thành của nhân vật chính Tí, giờ đây là Lam ở tuổi 20 (Hai Mươi). Với giọng văn tản mạn, sâu lắng và giàu cảm xúc, phần này tập trung vào quá trình đối mặt với tổn thương tuổi thơ, tìm kiếm sự tha thứ và xây dựng hy vọng cho tương lai. 

Qua những cuộc đối thoại giữa Tí (Mười Ba) và Lam (Hai Mươi), tác giả lồng ghép tản văn và thơ để khắc họa hành trình chữa lành tâm hồn, nhấn mạnh rằng việc chấp nhận quá khứ và sống trọn vẹn với hiện tại là cách để tìm lại ánh sáng. Các câu chuyện và hình ảnh như bầu trời, ngôi sao, và những lời chưa nói với mẹ mang đến cảm giác gần gũi, phù hợp cho mọi đối tượng.

Sách nói Trốn lên mái nhà để khóc: Nghe để xoa dịu tâm hồn.
Sách nói Trốn lên mái nhà để khóc: Nghe để xoa dịu tâm hồn.

Chương 6: Cuộc đối thoại giữa Mười Ba và Hai Mươi

Chương mở đầu Phần II là cuộc đối thoại tưởng tượng giữa Lam ở tuổi 20 và Tí ở tuổi 13, nơi cô nhìn lại những ký ức tuổi thơ với góc nhìn trưởng thành. Tác giả viết: “Mười Ba ơi, em đã khóc đủ rồi, giờ hãy để chị dẫn em đi tiếp.” Lam kể về một lần ngồi một mình trên ghế đá công viên, nhớ lại những ngày trốn lên mái nhà để khóc. Cô tự hỏi vì sao mình từng giận mẹ, giận bà, và nhận ra rằng những tổn thương ấy không thể xóa đi, nhưng có thể được hiểu và tha thứ. 

Cuộc đối thoại giúp Lam nhận ra rằng chấp nhận quá khứ là bước đầu tiên để chữa lành. Chương này khuyến khích người đọc nhìn lại những nỗi đau cũ với sự bao dung, tạo sự kết nối mạnh mẽ với những ai đang tìm cách vượt qua tổn thương.

Chương 7: Những vết thương và ánh sao

Chương này tập trung vào việc đối mặt với những vết thương tâm hồn và tìm thấy hy vọng qua những điều nhỏ bé. Tác giả viết: “Mỗi vết thương là một vì sao, chỉ cần em dám ngẩng lên nhìn.” Lam kể về một buổi tối ở tuổi 20, khi cô tham gia một buổi cắm trại và ngắm sao cùng bạn bè. Hình ảnh bầu trời đầy sao gợi nhớ đến những đêm trên mái nhà với Lan, giúp cô nhận ra rằng những nỗi đau tuổi thơ – như sự bỏ rơi của mẹ – đã dạy cô cách trân trọng hiện tại. Cô bắt đầu viết thư cho chính mình, liệt kê những điều tốt đẹp trong cuộc sống. 

Bài học cốt lõi là: những tổn thương không định nghĩa bạn, mà cách bạn vượt qua chúng sẽ làm được điều đó. Chương này truyền cảm hứng để người đọc tìm ánh sáng trong những ngày tăm tối.

Chương 8: Mẹ và những điều chưa nói

Chương này là những dòng tản văn đầy xúc động về mẹ, người mà Tí từng trách móc vì đã rời đi. Tác giả viết: “Mẹ ơi, con đã từng giận, nhưng giờ con chỉ muốn nói rằng con nhớ mẹ.” Lam kể về lần cô tìm thấy một bức thư cũ của mẹ trong ngăn kéo của bà, viết rằng mẹ phải ra đi vì hoàn cảnh khó khăn. Đọc thư, Lam ở tuổi 20 bắt đầu hiểu những hy sinh của mẹ và quyết định viết một lá thư trả lời, dù biết mẹ có thể không bao giờ đọc được. Hành động này giúp cô giải phóng cảm xúc bị kìm nén.

Qua câu chuyện, Lam nhấn mạnh rằng tha thứ là món quà bạn tặng cho chính mình, giúp người đọc cảm nhận được sức mạnh của sự buông bỏ và yêu thương.

Chương 9: Thơ của ký ức

Chương này là tập hợp những bài thơ ngắn và dài, xen kẽ với tản văn, phản ánh những cảm xúc sâu lắng về tuổi thơ, gia đình và hành trình trưởng thành. Tác giả viết: “Ký ức là những vần thơ, có đau đớn nhưng cũng đầy ánh sáng.” Một bài thơ tiêu biểu kể về hình ảnh Tí ngồi trên mái nhà, nghe tiếng gió và tưởng tượng mẹ đang ở đâu đó dưới bầu trời. Các bài thơ mang giọng điệu nhẹ nhàng nhưng chạm đến trái tim, như khi Lam viết về chú chó Lu hay những cánh diều ngày xưa.

Chương này không chỉ là nơi để Lam bày tỏ cảm xúc mà còn mời gọi người đọc dùng nghệ thuật để chữa lành tâm hồn. Dù một số bài thơ có thể hơi khó hiểu, chúng tạo nên không gian để độc giả suy ngẫm về ký ức của chính mình.

Sách Trốn lên mái nhà để khóc: Tản văn dịu dàng của Lam.
Sách Trốn lên mái nhà để khóc: Tản văn dịu dàng của Lam.

Chương 10: Bước tiếp với những tháng năm rực rỡ

Chương cuối của Phần II là lời kêu gọi sống hết mình và hướng đến tương lai. Tác giả viết: “Tí ơi, em đã khóc đủ rồi, giờ hãy đứng dậy và đón lấy những tháng năm rực rỡ.” Lam kể về một buổi sáng ở tuổi 20, khi cô quyết định tham gia một dự án tình nguyện, giúp đỡ trẻ em mồ côi.

Qua việc hỗ trợ những đứa trẻ có hoàn cảnh giống mình, Lam tìm thấy ý nghĩa mới trong cuộc sống. Cô nhận ra rằng những tổn thương tuổi thơ không phải là gánh nặng, mà là động lực để cô sống tốt hơn. Bài học cốt lõi là: chữa lành không chỉ là quên đi quá khứ, mà là dùng nó để tạo nên một tương lai ý nghĩa. Chương này khép lại Phần II bằng cảm giác hy vọng, khuyến khích người đọc bước tiếp với lòng can đảm.

Phần II của Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc là một hành trình chữa lành đầy cảm xúc, nơi Lam ở tuổi 20 nhìn lại và làm hòa với những tổn thương của Tí ở tuổi 13. Qua các câu chuyện như lá thư cho mẹ, những đêm ngắm sao, hay dự án tình nguyện, tác giả truyền tải thông điệp rằng tha thứ và chấp nhận quá khứ là cách để tìm lại ánh sáng trong cuộc sống. 

Giọng văn kết hợp tản văn và thơ tạo nên sự sâu lắng, phù hợp cho những ai đang tìm kiếm sự an ủi và động lực. Phần này khép lại cuốn sách bằng một lời mời gọi mạnh mẽ: hãy trân trọng ký ức, tha thứ và sống hết mình. Nó là cầu nối hoàn hảo từ những ký ức tuổi thơ trong Phần I đến hành trình trưởng thành đầy ý nghĩa.

>>> Có thể bạn quan tâm: Tóm tắt sách Cây Cam Ngọt Của Tôi

------------------------------------------------------------------HẾT----------------------------------------------------------------------------

Tóm tắt Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc khép lại bằng thông điệp rằng những tổn thương tuổi thơ không phải là gánh nặng, mà là động lực để trưởng thành và chữa lành. Qua hành trình của Tí và Lam ở tuổi 20, tác giả Lam mời gọi người đọc đối mặt với nỗi đau, tha thứ và trân trọng những điều giản dị. Với sự kết hợp tinh tế giữa tản văn và thơ, cuốn sách là liều thuốc cho tâm hồn, khuyến khích bạn sống hết mình và tìm lại ánh sao trong cuộc đời. Hãy mở trang sách để khám phá hành trình chữa lành đầy ý nghĩa!

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.