Mười lần khai giảng qua rồi
Mà nay tôi lại bồi hồi xuyến xao
Mới vừa năm ngoài bước vào
Mái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!
Vậy mà khai giảng lần này
Tim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiên
Thầy cô như thể mẹ hiền
Dày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công học tập có ngày thành danh
Thời gian rồi cũng qua nhanh
Nhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.
Trên cao chim hót véo von
Phía xa cây phượng vẫn còn điểm bông
Ngôi trường là mái nhà chung
Đi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.
Ơn thầy em mãi khắc sâu!
Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưa
Em luôn nhớ mái trường xưa
Nhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.
Tôi yêu màu đỏ
Màu hoa phượng buồn
Báo mùa thi đến
Gọi mùa chia li
Tôi yêu màu tím
Tím bằng lăng nhớ
Nhớ lại chốn xưa
Kỉ niệm một thời
Đỏ như cánh phượng
Đỏ nhoè mắt ai
Tím cả chân trời
Tím màu nỗi nhớ…
Bây giờ còn nhớ hay không.
Ngày xưa Hè đến
Phượng Hồng nở hoa.
Ngây thơ Em rủ Anh ra
Bảo nhặt Hoa Phượng
Về nhà chơi chung.
Bây giờ còn nhớ hay không.
Bây giờ còn nhớ hay không.
Bây giờ còn nhớ hay không.
Anh đem Cánh Phượng
Bôi hồng má Em.
Để cho Em đẹp như Tiên.
Nhưng Em không chịu
Sợ phải lên trên trời.
Lên trời hai đứa xa nhau.
Thôi Em chỉ muốn
làm người Trần gian.
Hôm nay
Phượng nở huy hoàng
Nhưng tình hai đứa
lở làng duyên nhau.
Rưng rưng
Phượng đỏ trên đầu
Tìm Em Anh biết
tìm đâu bây giờ.
Bây giờ tìm kiếm Em đâu.
Bây giờ chỉ thấy thương đau.
Trống tan trường đã rung lên rộn rã
Giờ phút chia tay thực sự đến rồi
Thầy cô, bạn bè, lớp học mến yêu ơi
Nói gì đi bởi ngày mai chẳng gặp
Bao tháng năm chung niềm vui sách ,cặp
Bảng đen dìu từng nét chữ thơ ngây
Tóc thầy bạc cho em lớn mỗi ngày
Phấn trắng rơi cho cuộc đời em mở
Bạn bè ơi, đừng nghẹn ngào nức nở
Dẫu mai đây chẳng còn được đủ đầy
Dù mai ngày cuộc sống có đổi thay
Ánh mắt thân quen chợt trở thành xa lạ
Chia tay rồi mỗi đứa đi một ngả
Lưu bút yêu thương một ngày sẽ ướt nhoè
Bởi cuộc đời đâu phải nắng vàng hoe
Bình minh lên là chói chang rực rỡ
Rồi mai đây mỗi mùa hoa phượng nở
Sân trường tấp nập chẳng thấy bóng bạn xưa
Ghế đá vẫn nguyên sao chợt bỗng như thừa
Bởi còn đâu mối tình khờ ngày ấy
Nắng cứ đổ cho sân trường bốc cháy
Nức nở nghẹn ngào giọt nước mắt chia ly
Mái trường ơi còn thể nói được gì
Hết thật rồi tuổi học trò áo trắng
Nơi này biền biệt Quê Hương
Lòng buồn nhớ mái trường yêu
Mỗi ngày, sớm chiều một chút
Bước chân đến lớp, hồn say.
Làng quê dưới ánh trăng ngà
Con tàu về bến, sân ga nằm chờ...
Người học sinh như nàng thơ
Vầng mây trắng lững lờ trên cao...
Đến lớp, trò chào ngợi thầy
Hòa mình vào không gian thơ!
Những trang giấy trắng nằm chờ
Bài làm, những lời giảng văn thơ...
Thầy cô như người thầy tốt
Ghi lại kinh nghiệm đời người.
Trò là miêu duệ ''Rồng Tiên''
Làm thầy nhớ tuổi trẻ mình
Thầy cô là gương mẫu tuyệt vời
Người trò ngưỡng mộ, ghi lòng.
Đọc thư bạn, lòng cảm động
Ở xứ lạ, buồn thầm chẳng nguôi
Nghìn dặm cách biệt xa xôi
Nhưng hình bóng cũ vẫn trong lòng.
Ai đã từng qua một thời cắp sách
Chẳng thể nào quên buổi học cuối cùng
Môi vẫn cười mà mắt cứ rưng rưng
Vừa mới giận nhau lại cười xí xóa
Ta nhớ lắm những tháng ngày khi đó
Cái tuổi học trò mãi mãi ngây ngô
Xin cảm ơn những giây phút dại khờ
Để tủm tỉm cười mỗi khi nhớ lại
Sân trường cũ dàn nhạc ve rộn rã
Hàng phượng hồng đang độ ra hoa
Chỉ thiếu dáng ai áo trắng thướt tha
Lặng lẽ mơ về một miền kí ức
<<< Khám phá thêm: Thơ về Noel tặng bé trong đêm Giáng sinh an lành
Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.
Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.
Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.
Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽ
Người bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.
Thêm một lần ta đặt bút làm thơ
Thả câu chữ theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng ta làm hành trang năm tháng
Góc sân trường thơ thẩn cánh chim bay.
Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay
Tiếng trống trường, những nô đùa, bài giảng
Có đôi khi… bóng áo dài xa – thoáng
Nghe mênh mang …tuổi hạ thuở – xa – nào.
Cũng có ngày trời đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.
Mùa hạ về nghe ve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta … một thời lưu bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.
Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu
Phần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạo
Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.
Ngẫm lại: Cười những sự kiện không may
Thôi chết rồi chú ơi! con …mất vé
Mặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệ
Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.
Và cứ thế ngày cứ lại qua ngày
Ta thuộc làu những tay thon, xe máy
Cả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấy
Miệng thầm cười tên mới… “CHÚ XE ƠI”.
Ngày nào còn bỡ ngỡ
Loay hoay trước cổng trường
Chưa một chút bâng khuâng
Với ngôi trường mới ấy
Mấy hàng cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bàng to
Hình như muốn thầm thì
Bạn ơi vào đi nhé !
Kia rừng dương vẫy gọi
Hoà quyện tiếng chim chuyền
Như một khúc giao tình
Cùng đón chào bạn mới .
Vậy mà giờ thấm thoát
Đã bao niên học rồi
Ngôi trường ngày nào ấy
Là một phần trong tôi .
Cũng hàng cây phượng vĩ
Cũng mấy gốc bàng to
Giờ là bạn tri kỷ
Ngày nào cùng có nhau
Mỗi khi lá xào xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của lũ chim trên cành .
Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sân trường
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly
Ôi ! Mái trường yêu dấu
Ôi ! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên đường đời .
Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh nhớ trường xưa .
Tôi mong ước một ngày
Được về lại trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của một thời mộng mơ .
Đừng nhé thời gian ơi!
Đừng phủ mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi.
Cổng trường tôi trông rất xinh
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình.
Tác giả: Thanh Hào
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve?
Cái trống lặng im
Nghiêng đầu trên giá
Chắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!
Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng...
Vào năm học mới
Rộn vang tưng bừng.
Nắng sân trường gọi hồn ai lơ lững
Dưới hàng cây to nhỏ chuyện ngây thơ
Bước chân đi trên đường đời chập chững
Phút chốc nhìn lá rụng mắt mộng mơ
Một chiếc lá chưa vàng nằm cạnh gốc
Phải lìa cành vì gió chẳng tiếc thương
Nhặt lên tay mà lòng buồn muốn Khóc
Mai xa rồi những lưu luyến còn vương
Xa bạn bè vẫn còn duyên gặp gỡ
Kỉ niệm nhòa biết tìm lại nơi đâu
Dòng sông kia có khi nào ngừng chảy
Nước xa nguồn đẩy bèo dạt trôi mau
Và cứ thế tóc ngày một trắng phau
Biển vẫn xanh và núi cao cao mãi
Nhớ ngày xưa phơi đầu trần nắng cháy
Gọi thì thầm tên bạn ở trong tim.
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng 2000 lạnh bâng quơ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
Những bài thơ viết về mái trường là nơi lưu giữ những kỷ niệm quý giá của tuổi học trò. Đọc thơ, ta như được sống lại những ngày tháng hồn nhiên và đầy ắp yêu thương năm nào.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.