Sông Vàm Cỏ mênh mang nỗi nhớ
Con sông xanh mướt như dải lụa
Có bao giờ anh nhớ sông không ?
Câu chuyện tình từ một dòng sông
Sao cứ lở chẳng bồi anh nhỉ ?
Đêm giật mình mảnh trăng cũ kỹ
Cứ chập chờn, mộng mị trong em
Phía sông Hồng nghe nắng đang lên
Sao Vàm Cỏ triền miên mưa gió
Trái tim em lâu ngày để ngỏ
Có khi nào anh nhớ em không ?
Tác giả: Ngô Quang Tuấn
Tôi viễn du nhiều chân trời mới lạ
Vài cuộc hành trình xuyên suốt Việt Nam
Nhưng hồn tôi mãi mãi ở Long An
Như bài học vỡ lòng khắc sâu trong dạ
Trên nhiều cung đường, nhiều thành phố phương xa
Đều thấp thoáng bóng quê hương tôi đó
Đến sông Hương sông Hồng nhớ sông Vàm Cỏ
Chung ngọt ngào giai điệu khúc dân ca
Dẫu ở đâu tôi cũng nhớ quê nhà
Nhớ hạt gạo Chợ Đào nuôi tôi lớn
Lời thầy dạy không được phụ công ơn
Xương máu tiền nhân mở cõi sơn hà
Đứng giữa biển trời đất rộng bao la
Tưởng niệm anh linh người xưa khai phá
Hơn bốn ngàn năm lịch sử phong ba
Tôi hạnh phúc hưởng vinh quang bất diệt
Người quê tôi hiền lành nhưng cương quyết
Chẳng bao giờ lui bước trước ngoại xâm
Gái hay trai đều nghĩa nặng tình thâm
Sáng tạo thông minh phát huy quả cảm
Nguyện hy sinh vì Tổ Quốc Việt Nam
Nối bước quân hành ghi danh lịch sử
Ngọn lửa thù dân tôi dành giặc dữ
Còn khúc tình ca gởi trọn người thân
Dấu tích văn hóa lưu truyền nhân gian
Lăng Nguyễn Huỳnh Đức, vàm sông Nhật Tảo
Ngôi nhà trăm cột tuyệt vời kỹ xão
Người Long An ai cũng thấy tự hào.
Tác giả: Nguyễn Hiền Nhân
Mời anh về lại Long An
Quê em năm tháng, nặng mang tình người
Ở đây mến khách anh ơi!
Giàu lòng nhân ái, muôn đời thiết tha
Đây sông Vàm Cỏ ru ta!
Mái chèo khua nhẹ, sang qua chơi nhà
Rảnh thì anh ghé Đức Hòa
Ngã Tư Rạch Kiến, bài ca tuyệt vời
Vàm Nhật Tảo, chuyện một thời
Anh hùng tô điểm rạng ngời non sông
Đây chùa Tôn Thạnh nao lòng!
Cụ Đồ, Văn Tế…đôi dòng lệ rơi
Thăm nhà Trăm Cột anh ơi!
Sẵn đây anh ghé Tháp Mười du ca
Đầm sen vào tuổi trăng hoa
Rừng tràm bóng mát cho ta nồng nàn
Làng Nổi Tân Lập, hò khoan…
Hòa muôn giai điệu anh càng mân mê
Dửng dưng, buông lỏng câu thề
Thương anh ôm lấy, tình quê đậm đà
Mời anh lẩu mắm, ngon đa!
Canh chua cá chốt, mắt sa lệ đầy
Cá rô kho tộ, cay cay
Nàng thơm, dưa hấu ai bày cuộc vui?
Này anh thích cá nướng trui!
Gò đen rượu đế phanh phui nỗi niềm
Xa rồi, sóng vỗ bên thềm
Anh đi biền biệt cánh chim tung trời
Long An một thoáng ngậm ngùi…
Tác giả: Thiên Ân
Tác giả: Nguyễn Hiền Nhân
Nếu em về miền Tây ghé quê anh
Miền đất Long An ngoằn ngoèo sông nước
Cò bay, sáo đậu vườn cây xanh mướt
Những cánh đồng vàng cạnh lũy tre xanh.
Người quê anh vốn hiếu khách hiền lành
Trai gái miệt vườn tình sâu nghĩa nặng
Việc nhà việc nước đảm đang ngay thẳng
Vẳng câu hò tiếng hát đêm trăng thanh.
Những khoảng lặng êm ả khác thị thành
Chúng mình giăng câu trên xuồng ba lá
Rạch sông Cầu Nổi dập dìu tôm cá
Gió nội hương đồng cảnh đẹp như tranh.
Nhìn cánh diều lướt gió dưới mây ngàn
Đàn trẻ nhỏ hồn nhiên chơi bắt cướp
Ong bướm tranh tài lượn vòng giàn mướp
Hạnh phúc đời thường bình dị xung quanh.
Về quê anh thở không khí trong lành
Em thương mến ruộng vườn nhà nông đó
Mặc áo bà ba tắm sông Vàm Cỏ
Thêm dịu dàng bản sắc gái trâm anh.
Tác giả: Châu Nam Kim Minh
Nắng quê em chiếu bờ Tây Vàm Cỏ
Cũng nơi này anh từng ngỏ lời yêu
Trái tim xưa rung động biết bao điều
Ru ký ức nâng cánh diều hoài niệm.
Đất Long An chứa ân tình mầu nhiệm
Nơi chợ Đào ngọt lịm thuyết Nàng Thơm
Thấy em qua mê mẩn cứ quanh dòm
Đò Mỹ Lệ, đưa anh chiều lỡ chuyến.
Làng Tân Lập khiến lòng ta lưu luyến
Xanh rừng tràm, ríu rít tiếng chim ca
Suối mơ hoa soi ánh mắt thật thà
Làn da sậm thêm đậm đà duyên dáng.
Chùa Tôn Thạnh nơi Cụ Đồ văn áng
Trống vang lòng nghe thoang thoảng hồn quê
Tế điếu thư nghĩa sĩ cứ vọng về
Cần Giuộc đó bao lời thề non nước.
Qua Tân An một thời ta mong ước
Đến Kiến Tường, rồi dừng bước Tân Hưng
Lời thơ này hòa quyện những bước chân
Miền quê ấy như thật gần tâm khảm.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Ở nơi này dõi mắt phía Long An
Gang tấc đó mà dặm ngàn cách trở
Long An ơi! Lòng chênh chao nỗi nhớ
Thương quê nhà đang chống đỡ gió giông.
Dịch bệnh tràn về, ai có biết không?
Miền quê đó, người thân tôi ở đó
Miền quê đó, bạn bè thời gian khó
Bao nghĩa tình tôi nặng nợ thiên thu.
Mong một ngày vén sạch hết mây mù
Để thỏa sức ngắm bóng dừa quen thuộc
Nghe bìm bịp chiều về kêu con nước
Cất tiếng cười sảng khoái giữa thiên nhiên
Long An ơi! Hai tiếng gọi thiêng liêng
Là máu thịt, là trái tim tôi đó
Hẹn Long An một ngày yên sóng gió
Tôi sẽ về tình tự với Long An.
Chỉ mới một lần chơi thị xã
Trái tim anh đã nhảy tango
Chao ôi mắt bé Gò Đen quá
Say ngất đời anh, lịm cả thơ!
Sao bé nghĩ rằng anh hư cấu?
Muốn đến Tân An, phải qua cầu
Muốn tới lòng nhau, xin cởi áo
Áo tình mình vắt nhịp ca dao.
Giờ đây mãi nhớ ai… ai nhớ…
Đêm đêm bé vọng cổ, ai đàn?
Đêm đêm có một chàng lãng tử
Cứ nằm nghẹo cổ, mớ: Long An!
Bài thơ về Long An ca ngợi đặc sản miền quê
>>> Xem thêm tại: Tuyển tập thơ về Tiền Giang - Miền sông nước ngọt ngào
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Về quê dạo hết một vòng,
Bao nhiêu thức bánh cho lòng nhớ thương
Bánh tằm mì trót vấn vương,
Vàng, xanh, trắng, tím… gợi hương quê nhà.
Sợi bánh dai ngọt mượt mà,
Béo thơm dừa nạo, đậm đà mè rang
Món ăn đậm vị dân gian,
Cho tôi sống lại thiên đàng tuổi thơ
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Bánh tròn vành vạnh trắng tinh,
Dẻo thơm bột nếp in hình rồng bay
Chuối ngào thoảng vị gừng cay,
Thêm chút tai vị cho ai ấm lòng.
Tách trà buổi sớm thong dong,
Đậu thơm, mè béo, ngọt lòng bánh in
Miền quê Long Hựu giữ gìn,
Nghề bánh truyền thống đậm tình nước non.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Vàng ươm, bắt mắt, gợi thèm,
Tô bún thơm phức đi kèm rau non
Cá lóc từng khứa tươi ngon,
Thêm cặp trứng cá đã con mắt nhìn.
Bún xiêm lo của quê mình,
Nước dùng thơm vị ngọt tình Long An
Mời anh, mời chị về ngang,
Cùng nhau thưởng thức mặt hàng quê tôi.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Canh chua cá chốt Long An,
Món ăn dân dã của làng quê ta
Me non, so đũa sau nhà,
Rau thơm các loại... đậm đà nồi canh.
Tô canh nóng hổi mời anh,
Chua thanh, thơm ngát làm thành món ngon
Cá chốt béo ngậy từng con,
Thêm chút muối ớt ngậm tròn vị quê.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Thơm ngon, độc đáo vô cùng,
Lẩu mắm nổi tiếng của vùng Long An
Nồi lẩu thơm ngát trình làng,
Khiến bao thực khách rộn ràng giác quan.
Mắm thơm, thịt béo sẵn sàng,
Rồi cá, cà tím... và hàng thứ rau...
Thơm hương vị, đẹp sắc màu,
Món ăn bình dị mà bao người ghiền.
Long An sông nước tuyệt vời
Sắc hương miền thượng gọi mời chúng ta
Về đây vùng trũng Ram Sa
Người dân bình dị thiệt thà dễ thương
Long An trung dũng kiên cường
Toàn dân đánh giặc dặm đường đã qua
Bây giờ kiến thiết nước nhà
Láng Sen du lịch Ram Sa giữ gìn
Quê hương ngập ánh bình minh
Việt Nam ngời sáng quang vinh đất trời.
Tác giả: Lê Thị Kim
Đêm trăng hiền như đất
Gió vương mùi hoa cau
Nghe trong rơm rạ mục
Tình gọi tiếng ban đầu.
Cánh đồng xanh mút mắt
Vòng tay ai thật gần
Tôi ngồi vu vơ hát
Nghe tiếng mình trên không.
Những đường đê nhỏ hẹp
Lòng trải đến vô cùng
Tôi đôi chân không dép
Chắt chiu hơi đất bùn.
Tôi lòng như con suối
Quanh năm chảy miệt mài
Đến đây tôi dừng lại
Nhớ tuổi hồng trên vai.
Cầm nhánh lúa trên tay
Thoảng giọng cười của mẹ
Bên mái dầm nhỏ gầy
Giọng hò vang của chị.
Long An xoè tay nhỏ
Vẫn đủ một mái che
Mỗi người như lửa ấm
Đón tôi trong chiều về.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Thân thương hai tiếng Long An,
Quê hương từ thuở mẹ mang trong lòng
Sông Vàm Cỏ chảy xuôi dòng,
Phù sa ăm ắp cho đồng lúa xanh.
Vàm Cỏ Tây uốn lượn quanh,
Vàm Cỏ Đông bốn mùa xanh bóng dừa
Xuồng ai ba lá sớm trưa,
Vẳng câu vọng cổ gió lùa bên sông.
Cần Đước sóng nước mênh mông,
Đồn Rạch Cát - Long Hựu Đông đây rồi!
Nhà Trăm Cột đón bao người,
Công trình đặc sắc một thời đã xa.
Tôn Thạnh - Cần Giuộc rẽ qua,
Cảnh chùa thanh tịnh, chan hòa không gian
Hồn thơ Đồ Chiểu mênh mang,
Lục Vân Tiên góp tiếng vang với đời.
Thanh long trải rộng cuối trời,
Châu Thành đón bước bao người đến thăm
Dừng chân Tân Trụ trầm ngâm,
Lửa hồng Nhật Tảo trăm năm sáng lòa.
Di tích Bình Tả Đức Hòa,
Đậu phộng gửi một chút quà quan san
Phước Lộc Thọ nắng ươm vàng,
Thức ăn phong phú, không gian hữu tình.
Đức Huệ giữ bước chân mình,
Canh chua cá chốt đậm tình quê hương
Thủ Thừa ghé lại bên đường,
Vĩnh Phong thắp một nén hương ân tình.
Qua cầu Bến Lức xinh xinh,
Happy Land vẫn đợi mình vui say
Mộc Hóa thôi thúc lòng ai,
Rừng tràm Tân Lập dặm dài mông lung.
Đến thăm chùa nổi Vĩnh Hưng,
Bước chân ai bỗng ngập ngừng say men
Khu đất ngập nước Láng Sen,
Tân Hưng lớp lớp sen chen tươi hồng.
Kiến Tường dừng bước thong dong,
Khu đô thị mới ru lòng ta say
Tân Thạnh nối bước chân ai,
Du lịch sinh thái bao ngày đợi mong.
Về Thạnh Hóa lướt một vòng,
Thăm chợ nông sản chân không muốn rời
Tân An bao dấu yêu ơi,
Tượng đài đứng giữa đất trời mênh mông.
Bánh in Long Hựu nhớ không?
Cốm ngò Cần Giuộc ưng lòng thơm môi
Mắm còng có chút mặn mòi,
Gạo nàng thơm vét sạch nồi không hay.
Bánh tằm mì, bánh chiên cay,
Canh chua cá chốt ăn hoài không no
Mời bạn món bún xiêm lo,
Gò Đen - rượu đế thơm tho quê nhà.
Ai ơi biển lúa hồn quê
Đất trời trải rộng nhớ về Long An
Một vùng Đồng Tháp minh mang
Quê hương miền thượng gió ngàn nắng hanh
Dòng sông in bóng trời xanh
Chở tình non nước ngọt lành phù sa
Sông Vàm Cỏ đẹp bài thơ
Cây cầu Mỹ Lợi ước mơ trải lòng
Bây giờ cầu bắc qua sông
Cần Giuộc, Cần Đước, Gò Công nối liền
Gái trai tình đã bén duyên
Ngày xuân khát vọng triền miên ngọt ngào
Lên cầu ta ngắm trời cao
Dòng sông chung thủy một màu xanh trong.
Tác giả: Trương Hoà Bình
Rủ nhau về với Long An,
Ngắm sông Vàm Cỏ mơ màng trôi xuôi.
Dừa xanh chĩa ngọn lên trời,
Câu ca vọng cổ bồi hồi tháng năm.
Cần Đước dừng bước ghé thăm,
Pháo đài quân sự trăm năm vững bền.
Đây đồn Rạch Cát uy nghiêm,
Đứng bao quát khắp đất liền, biển sông.
Nhà trăm cột Long Hựu Đông,
Ghé qua cho thoả tấm lòng ước ao.
Chén cơm nấu gạo chợ Đào,
Cá kèo kho tộ, yêu sao quê mình.
Cần Giuộc thấm đậm ân tình,
Câu thơ Đồ Chiểu khuyên mình, răn ta.
Chùa Tôn Thạnh tiếng gần xa,
Hai trăm năm vẫn chưa nhoà dấu xưa.
Cốm ngò anh đã thử chưa?
Đừng quên lạp xưởng, nhớ mua mắm còng.
Cầu Mỹ Lợi bắc qua sông,
Nối Cần Giuộc với Gò Công rất gần.
>>> Xem thêm tại: Tuyển chọn thơ ngọt ngào viết về Tây Ninh xứ đạo
Quê tôi đồng lúa bạt ngàn
Dòng sông Vàm Cỏ chảy tràn phù sa
Nhìn trời, nhìn đất bao la
Long An yêu dấu đậm đà tình quê
Còn đây cầu nhỏ, con đê…
Quê hương nghĩa nặng lời thề in sâu
Mai đây dù có đi đâu
Trở về quê cũ nhớ câu ân tình
Nhớ về mỗi sáng bình minh
Sông Vàm thức giấc lung linh nắng hồng
Nhớ về cái thuở tắm sông,
Nhớ về cái thuở lông bông suốt ngày
Nhớ ai mắt biếc thơ ngây
Nhớ ai áo trắng tung bay sân trường
Nhớ ai đó, nhớ quê hương……
Quê hương có thấu? Ai tường? Ai hay?
Quê hương là cánh diều bay…
Cho tôi thơ thẩn, tôi say gió chiều
Quê hương bóng mẹ thương nhiều
Cho tôi biết được bao điều tôi sai
Quê hương là bóng dáng ai
Cho tôi hiểu thấu đắng cay tình đời….
Quê hương thương lắm ai ơi
Nhớ quê xin hãy về nơi sông Vàm.
Tác giả: Ánh Dương Đêm
Rẽ ngang vùng đất Châu Thành,
Thanh long trải một màu xanh bạt ngàn.
Trời thênh thang, đất thênh thang,
Bài ca Dạ cổ hoài lang vọng về.
Châu Thành-Tân Trụ sát kề,
Ngày Tết dưa hấu ê hề đồng sâu.
Đường làng xanh rợp bóng cau,
“Con đường hạnh phúc” đẹp màu tháng năm.
Nhựt Tảo lừng lẫy tiếng tăm,
“Hoả hồng Nhựt Tảo”…thâm trầm câu thơ.
Ngàn năm sau vẫn chưa mờ,
Chiến công oanh liệt đôi bờ sục sôi.
Đến Thành phố Tân An thôi,
Giồng Dinh náo nức gọi mời bước chân.
Lăng Nguyễn Huỳnh Đức tiền quân,
Thành tâm đốt nén nhang trầm khói bay.
Thanh Tâm-hoa kiểng xưa nay,
Bao giống cây quý phô bày sắc hương.
Công viên Tượng đài bên đường,
Chữ vàng “Trung dũng kiên cường” khắc sâu.
Tháp Mười nghe kể từ lâu,
Du lịch sinh thái cùng nhau xuyên rừng.
Tân Thạnh, Thạnh Hoá, Vĩnh Hưng,
Cùng với Mộc Hoá góp chung địa bàn.
Đồng sen tươi đẹp ngỡ ngàng,
Tràm ken ngút mắt ngập tràn sắc xanh.
Chim trời, cá nước lượn quanh,
Món ăn dân dã chân thành mời nhau.
Thắng cảnh Núi Đất đón chào,
Từ tay người đắp vươn cao giữa trời.
Cửa khẩu Bình Hiệp gọi mời,
Khu hàng mua sắm đông người đua chen.
Khu đất ngập nước Láng Sen,
Từng đàn cò trắng chao nghiêng trong chiều.
Tân Hưng miền đất tôi yêu,
Ra về lòng thấy ít nhiều vấn vương.
Thủ Thừa chào khách thân thương,
Bo Bo thơm ngát mỗi đường ong bay.
Đình Vĩnh Phong tháng năm dài,
Khắc ghi công đức ông Mai Tự Thừa.
Đức Huệ mưa nắng hai mùa,
Chợt thèm cá chốt canh chua quá chừng.
Bình Thành căn cứ đồng bưng,
Cây xanh rợp bóng trùng trùng lối qua.
Quay về cùng ghé Đức Hoà,
Kỳ quan thế giới thăng hoa xứ này.
Làng cổ Phước Lộc Thọ đây,
Không gian tĩnh lặng êm say lòng người.
Nẻo về Bến Lức nắng rơi,
Hoa chanh thơm ngát một trời vấn vương.
Khóm nhà ai chín đầy vườn,
Happyland đứng bên đường chờ ai?
Long An đất rộng, sông dài,
Lời ca da diết nhớ hoài trong tôi.
Dẫu đi khắp bốn phương trời,
Lòng tôi vẫn mãi là người Long An.
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Nơi đây biển nước mênh mông
Cò bay cánh mỏi vẫn không thấy bờ
Quê hương đẹp tựa giấc mơ
Long An ta đó vần thơ bay vào
Gió ngàn lồng lộng trên cao
Hương đồng cỏ nội ngọt ngào say say
Long An từ đó đến nay
Vào mùa nước nổi bao ngày lênh đênh
Lũ về lên thác xuống ghềnh
Lũ về cá lội dập dềnh khắp nơi
Lũ về nhìn tựa biển khơi
Người người vui vẻ đón nơi cá về
Lũ về hoa nở đồng quê
Mùa bông điên điển làm mê mẩn người
Bông súng bung nở vàng tươi
Trái me non nấu bao người đều khen
Nước nổi bạn đến đây xem
Cá linh đầy lưới cùng đem về nhà
Lũ về vọng cổ bay xa
Cung đàn trầm bổng ngân nga gọi mời
Long An đẹp lắm bạn ơi
Mùa nước lũ đến xin mời ghé thăm.
Tác giả: Bảo Châu
Mỗi vần thơ về Long An là một lát cắt chân thực về cuộc sống đồng bằng sông nước: mộc mạc, hiền hòa nhưng đầy yêu thương. Đọc thơ, ta như được trở về với quê hương – nơi luôn chờ ta bằng tất cả tình thân và ký ức đẹp đẽ.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.