Tác giả: Phan Thanh Long
Viết vào tim đôi dòng thương dòng nhớ
Thổi tâm hồn từng hơi thở thương yêu
Rót nữa đi rượu nồng có bao nhiêu
Khi đã say thiết chi niềm hối tiếc
Khi thế gian vang khúc tình li biệt
Đời là mơ mà đâu đẹp như mơ
Ai đem vần mà ghép chữ nên thơ
Để nhân thế khóc tình còn dang dở
Anh giấu mặt trời để hoa tàn mau nở
Khoét vầng trăng để bóng tối buông mình
Để nhân gian sầu đượm bước nhân tình
Chờ rồi đợi hoá kiếp buồn năm tháng
Ngả vào lòng anh trong bình yêu lãng mạn
Hồn em bay trong đôi mắt anh hiền
Bờ môi em tô một chút lãng quên
Anh hôn mãi hôn hoài mà không nhớ
Ghé tai anh thì thầm em hỏi nhỏ
Kể em nghe chuyện hoa tím mười giờ
Anh ôm em ôm tình đầu hoa nở
Đưa em vào thế giới thủa ban sơ
Ngày vũ trụ heo hút ánh trăng mờ
Đông lạnh giá tuyết giăng đầy xứ sở
Hàng thông già tắm mình trong sương gió
Cành khẳng khiu xơ xác lá tang thương
Ai ngờ đâu còn đó một thiên đường
Ngôi làng nhỏ ẩn mình trong góc núi
Lửa ấp hương trên than hồng tro bụi
Bữa cơm chiều trong mái ấm vui thay
Có chàng trai đang khôn lớn từng ngày
Hồn thả giữa thảo nguyên trời thơ mộng
Nụ cười tươi căng tràn nhựa sống
Bên mẹ già goá bụa đã từ lâu
Chẳng ai biết cha chàng đã về đâu
Để mẹ chờ tắt dài trong hi vọng
Lửa yêu thương khao khát tình cháy bỏng
Thời gian như nguội tắt kỉ niệm buồn
Chàng lớn lên rung động góc tâm hồn
Ngày biết yêu là ngày lòng xao xuyến lạ
Vì thu sầu mà rừng già thay lá
Vì tim em đã khẽ gọi tim anh
Dòng nước trong nuôi ngọn mỏ mát lành
Ánh nắng mai ấm chân tình đôi lứa
Trái tim em chàng từng đêm gõ cửa
Em thẹn thùng để mắt lạc tìm ai
Vẻ trinh nguyên nuôi nấng tình hoang dại
Tay nắm tay rong ruổi với thời gian
Rồi xa nhau khi nắng tắt chiều tàn
Hẹn ngày mai nắng lên tình chớm nở
Khi bên em mà lòng anh cứ ngỡ
Một ngày dài là một khắc trôi qua
Nỗi nhớ nào ngăn cách được tình ta
Rời chốn hẹn mà hồn còn ở lại
Trời gieo chi mầm sầu trong hiện tại
Động làm chi vào quá khứ ngủ yên
Xin vùi đi vào kí ức lãng quên
Xin như muối hoà tan vào dòng biển
Mười giờ hôm sau chốn cũ tình hò hẹn
Anh xa em đã nửa thế kỉ rồi
Và ngày mai thế kỉ sẽ nhân đôi
Và chẳng mấy sẽ là thiên nhiên kỉ
Duyên phận như lời nguyền huyền bí
Bởi mấy ai yêu sẽ được gần nhau
Bởi ngày mai ai đoán trước được đâu
Đời là vậy không bao giờ thay đổi
Hãy quên anh như quên lời chưa nói
Lời biệt ly mặn đắng khoé mi cay
Ngày nào nắm chặt nay hờ hững đôi tay
Em buồn bã chết mòn nơi chốn hẹn
Lại mười giờ và chờ anh không đến
Ngày qua ngày em chết bởi héo mòn
Bờ môi ngày nào anh đã từng hôn
nay phai nhạt như trời chiều nắng tắt
Đã bao lần em đi về và khóc
Thân gái mềm như làn tóc em thơm
Em không trách anh sao quá vô tâm
Mà than trách sao cuộc đời ai oán
Một ngày kia con suối buồn khô hạn
Cũng là ngày em chết vì chờ anh
Dòng biển ôm thân xác vô danh
Con sóng hoá thân em thành bọt nước
Và chỗ hẹn lứa đôi ngày trước
Mọc cho đời tươi thắm một màu hoa
Cánh hoa tươi ôi màu tím thướt tha
Trời đã hiểu tấm chân tình cô gái
Người đời sau nhìn hoa còn nhớ mãi
Mười giờ rồi hoa hé mở phong thư
Ai ngắm hoa mà khẽ hỏi tâm tư
Anh sẽ không như chàng trai kia nữa
Ôm anh đi và em ơi đừng sợ
Vì mười giờ chỉ nở một lần thôi
Tác giả: Hoàng Hôn
Tàn đông góp nhặt cô đơn
Gom vài canh thức đợi sờn khí hanh
Mừng nụ hoa sớm nở nhanh
Ánh vàng rạng rỡ vén mành xuân ca
Rộn ràng hương mới gọi ta
Đong đưa trước ngõ gần xa tiếng cười
Trên môi căng mọng xinh tươi
Đón xuân em sẽ hợp lời cùng xuân
Tròn duyên đôi má trắng ngần
Bâng khuâng anh gửi mấy vần thơ say
Say chưa uống rượu chờ ngày
Mà men tình thắm ngất ngây cõi lòng
Đường thôn nắng ấm đang hong
Hoa mười giờ nở mở vòng kín ra
Gió tung tà áo bà ba
Nhặt ngay bóng rợp che da nõn nà.
Tác giả: Ngô Chí Trung
Ngồi bên đám hoa mười giờ
Nhấp nha nhấp nhổm trông chờ em sang.
Bực mình là đợi đò giang
Nóng lòng là nỗi xốn xang mong chờ.
Hẹn nhau sáng nay, mười giờ
Nghe lòng dậy sóng vỗ bờ triều lên.
Bao nhiêu nhung nhớ không tên
Theo cơn nắng sớm về bên chỗ ngồi.
Hoa mười giờ đã nở rồi
Em mười giờ vẫn xa xôi phương nào.
Anh mười giờ cũng nao nao
Ngoài sông nước lớn lao xao chân cầu.
Đã hẹn mà em đi đâu?
Cho hoang vắng nhớ, cho sầu mênh mông.
Thà rằng đừng hẹn đừng trông
Hẹn rồi lỗi hẹn nên không hỡi người!
Yêu nhau chín bỏ làm mười
Em vô tư hẹn để rồi lãng quên.
Để anh chờ đợi mình ên
Nghe trong sâu lắng trào lên sóng ngầm.
Sao em đi về ngang đầu ngõ?
Chẳng ghé thăm anh ,dăm chuyện đời…
Ngoài vườn trăm đóa hoa vạn thọ
Ong bướm ,chuột mèo thất tình thôi!
Chim khôn gọi nắng mùa thay áo
Dăm sợi dây trầu quấn thân cau
Hoa mười giờ nở không gượng gạo
Trêu cười chọc tức gió mùa sau
Sao em dời gót chân thiếu nữ?
Im hơi lặng tiếng vội cúi đầu
Anh ngồi đếm mây bay tư lự
Giận hờn,oán trách ,từ ngữ đau...
Những tưởng con đường say gió bụi
Xót xa trăm mảnh ,cóc kiện trời…
Đau như ai đá và giựt hụi?
Lẻ loi, đuổi mộng, dốc tình rơi.
>>> Khám phá thêm: Thơ tình lãng mạn với hình ảnh hoa cẩm tú cầu mộng mơ
Tác giả: Cổ Ngư
Anh chào em, chào tháng Giêng ngỏ cửa,
Nụ tầm xuân vừa hé
Giữa mênh mông,
Gió gọi mây về giữa trời lồng lộng,
Gọi má thêm hồng sau tháng giá ngày đông...
Trước cổng nhà em
Hoa mười giờ vừa nở,
Sợi dây leo mở một mắt lá màu xanh
Nhìn xuống cuộc đời
Vời vợi,
Ðể anh bỡ ngỡ
Nghe tạo vật khoác áo tươi mỉm cười phơi phới ...
Anh mời em vào tháng Giêng ngỏ cửa,
Những tia nắng mặt trời hoá vạn cánh hoa mai,
Cơn gió bay lên theo áo nhung của bướm
Ðón nàng Xuân bước nhẹ ướm gót hài,
Áo xiêm ngại ngùng khép nép
Như đợi ai..
Ðất trời sao lạ quá ! Em mải ngắm phố phường,
Những cửa ngõ vương vương xác pháo,
Những tà áo bay bay rộn rã sắc màu,
Có biết đâu,
Một chú chim nhỏ vừa đậu giữa tim anh,
Cất lên thật chân thành
Tình khúc,
Niềm hạnh phúc của anh
Mong manh và vô biên như tiếng hót,
Dịu ngọt tựa mật ong,
Nuôi lòng anh ươm mùa thơ trĩu nặng...
Anh xin tặng em cả tháng Giêng ngập nắng.
Tác giả: Vương Thu Thủy
Lời Anh tả về loài hoa Đà Lạt
Đẹp tuyệt vời bát ngát tựa thảm tranh
Ươm giấc mộng ngọt lành cho giọng hát
Mỹ miều hơn dát bạt giữa Kinh Thành
Màn đêm ủ búp xanh đầy nách lá
Đến mười giờ rôm rả xoải cánh ra
Khi rộ nở mượt mà duyên dáng lạ
Gửi vào tâm như cả một món quà .
Có một loài hoa
Ngủ nhiều hơn thức
Mặt trời lên cao
Hoa mới mở mắt
Mười giờ hoa nở
Hương thoảng nơi nơi
Cánh rung rinh nắng
Đỏ như mặt trời
Không kim, không cót
Mà như đồng hồ
Hoa nở, bé gọi
“Mẹ ơi! Mười giờ”
Đúng giờ, hoa nở
Là hoa đồng hồ.
Tác Giả: Huệ Trần
Màu hoa thắm vợi toả bên bờ
Tím thuỷ chung hoài một cõi mơ
Giữa sáng tưng bừng khoe cả cụm
Gần trưa rộn rã nở đôi giờ
Em cài lọn tóc ngời duyên ảnh
Bữa gợi tâm hồn thảo ý thơ
Đủ nắng sương vầy luôn mãi đẹp
Niềm yêu gửi hết nỗi mong chờ.
Tác giả: Thu Hương
Mùa thu đã trốn thật xa rồi
Để lại đông này lạnh giá thôi
Mà nhé! Hoa mười giờ vẫn nở
Bụi hoa tươi tắn, tuyệt! Ơn trời!
Cái quý, đáng yêu nhất của hoa
Không phải sắc đâu mà đợi chờ
Càng không rực rỡ vì hoa đẹp
Chỉ vì hoa nở đúng mười giờ!
Như chiếc đồng hồ hoa rực rỡ
Chẳng cần kêu lách tách trên tường
Mà đến giờ thì hoa sẽ nở
Vàng tươi hay đỏ thắm mười giờ!
Đừng sống cứ mờ rồi lại tỏ
Hoa như nhắc nhở đừng hoen mờ
Cuộc sống có bon chen khổ sở
Quý thời gian nhé! Hoa mười giờ!
Tác giả: Trần Thanh Lâm
Nhu mì vụng dại tựa bài thơ
Giản dị từng bông gợi thẫn thờ
Sáng đến mười giờ hoa lại nở
Trưa về đúng hẹn sắc màu mơ
Lung linh sắc thắm thời gian đúng
Tím ngắt khoe màu điểm chuẩn giờ
Sự tích loài hoa ai cũng nhớ
Mười giờ tỏa ngát thật đơn sơ.
Tác giả: Trần Thanh Lâm
Nhìn hoa rực rỡ nỗi trông chờ
Ngày ngày sắc tím luôn căng nở
Sớm sớm khoe màu trọn mộng mơ
Buổi nắng càng tươi luôn đúng hẹn
Ngày mưa vẫn thắm điểm mười giờ
Lung linh gửi đến màu thương nhớ
Dịu dàng thầm trao nét đơn sơ.
Tác giả: Mỹ Hạnh
Những nụ biếc xinh xinh trong nắng đẹp
Tỵ Ngọ hoa còn tên gọi mười giờ
Hoa nhỏ bé khiêm nhường và lặng lẽ
Giữ niềm riêng theo năm tháng đợi chờ
Trăm nụ nhỏ im nằm như tranh vẻ
Rất tuyệt vời sắc tím nhớ thương ai
Đấy cũng chính là linh hồn chờ đợi
Khóc cuộc tình trong sáng tuổi thơ ngây
Em biết gì không loài hoa nhỏ bé
Rất thủy chung mong ngóng đến hao mòn
Lời thề ước cả nghìn sau lỗi hẹn
Riêng hoa còn trọn vẹn tấm lòng son
Người thương ơi! Không một lời oán hận
Nước mắt nào xóa được nỗi sầu đau
Lòng hoa đó vẫn theo lời hẹn ước
Dù bốn mùa năm tháng cứ qua mau.
Tác giả: Nguyễn Sam
Anh yêu em mầu hoa tươi trinh khiết
Chỉ một lần thấy em anh mải miết yêu ngay
Dù em chỉ nở thắm đẹp ban ngày
Nhưng hương bay đã làm anh yêu hoài yêu mãi
Em là hoa mười giờ hay hoa dại
Vẫn là Ngọc ngà chiếm ngự mãi hồn anh
Không kiêu sa hay nghiêng nước nghiêng thành
Nhưng em cũng là cành vàng lá ngọc
Hoa sớm tàn là hoa mộng mơ khoe sắc
Vì ong bướm thường hay trêu chọc nhởn nhơ
Đi tìm hút mật những đóa hoa ngây thơ
Mong thoã mãn rồi giã vờ bay mất
Nhụy phai tàn còn đâu hương hoa ngây ngất
Bướm đi tìm hoa khác để mua vui
Hoa sầu úa héo khô vì nắng cháy
Còn lại gì kiếp hoa dại bùi ngùi
Tình nhân gian cũng muôn lời giả dối
Người khôn ngoan thường biết lối nào đi
Tình yêu không thể bồng bột ngu si
Nhưng lắm lúc đôi khi yêu mù lối
Lỡ yêu rồi làm sao tự hối
Trái tim yêu vẫn hờn dỗi xa xôi
Dù khổ đau ta vẫn cứ yêu thôi
Miển sao trọn ước mơ đời thêu dệt
Ôm kỹ niệm một mình bao nuối tiếc
Từng ngày trôi như chết nửa trái tim
Lúc vào yêu từng ngày một gọi tên
Khi xa biệt không còn bên nhau xan xẻ
Hoa đẹp cần người nâng niu chia sẻ
May mắn thay gặp được kẻ hào hoa
Hạnh phúc ấm thân cuộc sống mượt mà
Đời vẹn vẻ như Hoa mười giờ nở
Tác giả: Nguyễn Hoàng
Mười giờ thuở ấy gặp người chi
Để lúc xa ai nhớ những gì
Khúc khích em cười mơ nắng lạ
Tưng bừng hoa nở mộng trời si
Sao mình ngốc thật chẳng cầm tay
Bởi thế ngu ngơ mãi đến ngày
Năm tháng qua rồi nghe nuối tiếc
Lúc buồn chiều xuống cứ nhìn mây
Tác giả: Lưu Vĩnh Xiêm
Đừng chê em dáng mỏng manh
Đừng chê em thấp nên nhành chẳng cao
Nắng như đổ lửa hôm nào
Má em càng thắm – hỏi cao chắc gì?
Tác giả: Hải Quang
Giữa buổi trưa hè nở rộ hoa
Hồn nhiên rực rỡ trước sân nhà
Tươi màu nũng nịu sương vờn ghé
Nõn sắc mơ màng gió thoảng qua
Cánh mượt ngày khoe nhìn nắng đỏ
Đài xinh tối quyện ngắm trăng ngà
Thời gian vẫn hẹn luôn ngời tím
Vẻ đẹp nhu mì mãi thiết tha.
Tác giả: Nguyễn Phương Ngàn
Dòng ký ức thuở yêu xưa còn đó
Tưởng lu mờ theo cát bụi thời gian
Chợt tìm về trong một thoáng bâng khuâng
Bao kỷ niệm biết người xưa còn nhớ?
Nhớ khi xưa, khi hoa mười giờ nở
Mỗi cuối tuần hai đứa hẹn gặp nhau
Em thường bảo hoa xinh màu tim tím
Hoa hẹn hò anh nhớ nhé đừng quên…
Rồi từ đó không quên màu hoa tím
Chủ nhật về anh hái cánh hoa yêu
Để tặng em cài duyên lên mái tóc
Hoa mười giờ dấu ấn của tình yêu…
Và cứ thế tình ta càng thắm thiết
Hai tâm hồn nguyện ước mãi bên nhau
Sánh vai nhau trọn đời không thay đổi
Hoa mười giờ nhân chứng của tình yêu
Nhưng hạnh phúc phai mờ như ảo ảnh
Rồi một ngày em rẻ bước sang ngang
Em vu qui mà lệ đắng đôi hàng
Chân dẫm nát những cành hoa hò hẹn
Anh yêu em như hoa mười giờ tím
Tím hẹn hò từ lúc mới vào yêu
Đến với nhau khi hoa vừa chớm nụ
Em đi rồi hoa nở chỉ buồn thôi
Tôi lặng lẻ nhìn loài hoa tím ấy
Mà nghe lòng xa xót cánh hoa tan
>>> Khám phá thêm: Hoa đỗ quyên trong thơ - Vẻ đẹp dịu dàng giữa núi rừng
Tác giả: Quốc Huỳnh
Mười giờ hoa lót chân em
Mười năm nhớ lại nắng đem hương về
Một lần đủ nghĩa phu thê
Một lần ân ái câu thề ngàn năm…
Tình quên lối nhỏ âm thầm
Mười giờ đúng độ mười lăm đúng thì
Con gái vừa lớn thắm mi
Má hường môi đỏ em đi lấy chồng…
Đường xưa lối cũ hương nồng
Mười giờ nắng đỏ lòng trông đợi chờ
Tặng người hái nụ sương mơ
Câu thề lỡ độ ngây thơ hoa tàn…
Hoa tàn phủ lối sang ngang
Mười giờ hoa ấy lót chân em về
Nắng vàng hoa thắm say mê
Người trong ký ức phu thê biệt trùng
Tác giả: Đinh Thị Thu Hòa
Em chỉ là bông hoa mười giờ
Tầm thường như một loài hoa dại
Em không được đem bán hay mua
Không được cắm ở trong bình quý
Em chỉ có sắc màu rực rỡ
Làm dịu đi nắng rát trưa hè
Em chỉ có thân cành bé nhỏ
Mà vươn lên sức sống diệu kỳ
Em là thảm hoa trong công viên
Làm nền cho những loài hoa quý
Em là đường hoa khắp mọi miền
Để thấy nước mình bình yên quá
Em chỉ là cây hoa mười giờ
Tầm thường như một loài hoa dại
Nhưng em vẫn tự tin dâng hiến
Đem cho đời tình yêu xanh tươi
Tác giả: Nguyễn Như An
Nắng vàng nhẹ trải trời thu
Sương còn đọng lá mây mù vừa tan
Giao hòa phong cảnh non ngàn
Vườn hoa khoe sắc mơn man gợi tình
Trắng, hồng, tím, đỏ xinh xinh
Hoa tươi đằm thắm lung linh vẫy chào
Mười giờ rực rỡ xôn xao
Vui đùa trong nắng bước vào hồn thơ
Say mê ngắm cánh mười giờ
Thu còn mải đắm giấc mơ ngọt ngào
Vội choàng chợt tỉnh chiêm bao
Heo may dục bước đông vào tiễn thu
Tác giả: Hồng Ân
Mười giờ hồng thắm xinh tươi
Như những cô gái đôi mươi ngọc ngà
Mười giờ hương sắc mặn mà
Như những thiếu nữ đậm đà đang yêu
Dáng hình nhỏ nhắn liêu xiêu
Ai nhìn cũng thấy đăm chiêu mong chờ
Mười giờ tỏa sắc đúng giờ
Nhưng sau đó cũng bất ngờ nhạt phai
Mười giờ mong mãi bên ai
Luôn tỏa đúng lúc chẳng sai mười giờ.
Tác giả: Nguyễn Thị Bình Minh
Lúng liếng hoa cười đã giấc trưa
Mà sao không thấy nắng dư thừa
Âm u mây xám vờn che nắng
Kim ngắn kim dài tích tắc đưa…
Mười giờ đã nở sắp ăn trưa
Bóng nắng liêu xiêu cũng đủ vừa
Gió nghe xao xác trời râm mát
Khúc hát mười giờ văng vẳng thưa…!
Tác giả: Nguyễn Mai Linh
Nhìn hoa mười giờ nở
Em nghe nhớ chuyện xưa
Một chiều hè trú mưa
Ta quen vừa ngày đó
Lời tình tỏ chưa quên
Một lần bên sông vắng
Em lẳng lặng cúi đầu
Biết rằng sầu sẽ tới…
Hè hồ hởi qua mau
Thu về trao lá mới
Hoa vàng nở phơi phới
Sao ta vội xa nhau?
Nhìn màu hoa tươi thắm
Trong nắng ấm ban mai
Lòng chợt nhớ đến ai
Mong đừng phai tình cũ…
Tác giả: Trường Thái
Bên đường hoa mọc
Thân mềm dịu dàng
Lá xanh tươi tươi
Vui thay cây vô tri
Bên đường rậm rì
Hoa mềm dịu dàng
Lá non xanh xanh
Vui thay cây vô gia
Bên đường cây mọc
Hoa nhỏ xinh xinh
Non tơ nõn nà
Vui thay cây vô thất
Dẫu hoa mười giờ chỉ nở rộ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng những vần thơ về nó lại lưu giữ cảm xúc bền lâu. Mỗi bài thơ là một lời thì thầm yêu thương, gợi nhớ bao ký ức nhẹ nhàng trong tâm hồn.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.