Vần thơ lãng mạn về Hải Phòng - Thành phố hoa phượng đỏ

Hải Phòng – thành phố cảng sôi động, nơi hội tụ sắc đỏ rực của hoa phượng, tình người nồng hậu và nhịp sống hiện đại. Những bài thơ về Hải Phòng là lời tri ân, yêu thương dành cho mảnh đất quê hương giàu truyền thống.

Nhớ Hải Phòng

Tác giả: Nguyễn Đình Thi

Hải Phòng ơi đêm nay bỗng nhớ
Tiếng còi tàu sông Cấm chiều hôm
Ánh mây trên váng dầu tím đỏ
Ðàn hải âu đùa với cánh buồm
Ơi những phố đen sì than bụi
Những cây bàng ngập khói xi-măng
Bóng anh thợ chiều về mệt mỏi
Trời sau lưng đèn điện úa vàng
Nhớ tiếng guốc trên cầu những sáng
Những trưa lộc cộc bánh xe bò
Mồ hôi vã trên đường nhựa bỏng
Nhớ dãy người quang gánh đợi phà
Ta nhớ lò vôi bên bãi sú
Giọt máu tươi rỏ xuống bùn loang
Nhớ mảnh đất đêm ngày lam lũ
Những chị phu mặt kín khăn vuông
Quán bà Mau, ngã ba Chìa, bến Ðá
Chợ Cột Ðèn, chợ Sắt, chợ Ðưa Người
Những tên gọi sao mà vất vả
Chẳng khác lênh đênh những cuộc đời
Hải Phòng của những ai trôi giạt
Giữa ồn ào vẫn thiếu quê hương
Nhớ nỗi buồn xa trên nét mặt
Chú khách già ngồi bán lạc rang
Ta vẫn nhớ Hải Phòng năm đói
Thây người phơi ngập bụi trên hè
Ngã ba vắng ngọn đèn nhợt tái
Ai ném truyền đơn giữa phố khuya
Hải Phòng đất quen nhiều sóng dữ
Ðứng trước ngàn khơi mỏi mắt nhìn
Ôi lại nhớ những tuần mưa bão
Gió tràn nước cuộn dưới trời đen
Nơi ấy đã nuôi ta mơ ước
Nuôi ta suy nghĩ buổi ban đầu
Nơi ấy bao lần ta đã khóc
Ta đã khinh đã giận làm sao
Hải Phòng hỡi đêm nay xao xuyến
Bao nỗi vui buồn tuổi nhỏ ta
Ðêm dài nhớ ào ào động biển
Sao trời thao thức gọi đi xa
Từ ngày ấy đã nhiều mưa nắng
Ta đã đi nhiều ngả núi sông
Trên đường cách mạng quên năm tháng
Lòng vẫn thương yêu nhớ Hải Phòng
Trung dũng đất Hải Phòng ta đó
Hôm nay đang đốt bỏng quân thù
Cầm chắc súng những bàn tay thợ
Giữ đến cùng trời biển tự do
Cha bộ đội rồi con bộ đội
Mỗi gia đình ở cả hai miền
Lên đường đánh giặc anh em hỡi
Trên vai em Nam Bắc nối liền
Ta biết đã bao nhiêu máu chảy
Bao hy sinh thầm lặng không nhòa
Ta đã thấy trên nền nhà cháy
Người mẹ tìm con bỗng khóc òa
Những mũ sắt nhấp nhô trong tối
“Bê Năm Hai” rít xé tơi bời
Ta đã thấy Hải Phòng dữ dội
Ðạn bay làn chớp đỏ vòm mây
Giữa nghìn tiếng nổ rung đêm lửa
Băng mình qua gạch đá sắt bùn
Như con thoi bay trong ngõ phố
Cô gái lăn vào cứu bà con
Hải Phòng như vậy - trong bom đạn
Mỗi sáng hoa tươi vẫn nở đầy
Chiều tối bên ven đường nát vụn
Bếp hồng trận địa dưới hàng cây
Ơi Hải Phòng ta ơi có phải
Trong đêm sương nghe vẳng tiếng loa
Tin chiến trường làm ta thức mãi
Nhớ còi tàu trên sông Cấm xa.


Bài thơ về hải phòng lắng đọng nỗi Nhớ Hải Phòng

Hải Phòng trong tôi

Mai xa rồi thành phố tháng năm

Hẹn ngày sẽ về thăm quê nhé

Hải Phòng đó căng tràn sức trẻ

Đang đổi thay mạnh mẽ từng ngày

Tháng năm về cờ đỏ tung bay

Lòng rạo rực mừng ngày giải phóng

Tàu rời bến trong chiều gió lộng

Những chuyến hàng rẽ sóng ra khơi

Bao công trình vượt biển vươn xa

Tân Vũ nối ra nơi Hải đảo

Sống gần biển ngại gì giông bão

Toàn dân cùng sáng tạo dựng xây

Đảo Cát Bà quyến rũ đắm say

Vịnh Lan Hạ đêm ngày sóng vỗ

Hồ Tam Bạc ngập tràn sắc đỏ

Biển Đồ Sơn ta nhớ mỗi chiều

Người quê mình chất phát đáng yêu

Trong lao động làm nhiều hơn nói

Luôn sẵn sàng theo lời Đảng gọi

Góp sức vào đổi mới quê hương.

Gửi những con tàu không số

Tác giả: Thu Anh

Những con tàu đã trôi vào dòng lịch sử

Chỉ còn hàng cọc neo lặng im trên mặt cát vàng

Ghi chứng tích của một thời máu lửa

Triệu trái tim nghiêng nhịp đập về Nam.

Ngày ấy đã trôi hơn nửa thế kỷ thời gian

Ngày ấy bây giờ nghe thầm thì gió kể

Trong đêm tối bão bùng, đoàn quân cảm tử

Từ đây lặng lẽ tới chiến trường.

Ngày ấy là trái tim và khối óc cha anh

Đặt bên những thùng thuốc nổ

Tình yêu thiêng liêng hướng con tàu không số

Vì giải phóng miền Nam, trên biển lập con đường…

Ai từng xem lịch sử chiến tranh

Hỏi có mấy tuyến đường trường chinh trên biển cả

Cha ông tôi, một thời đã làm như thế

Từ lồng ngực vang lên hai tiếng hòa bình.

Về K15, bỗng hiểu chẳng thể quên

Những chiếc cọc neo tàu như dấu son lịch sử

Trong thành phố tháng 5 rực màu hoa lửa

Vẫn nghe tiếng tàu xưa vang giữa sóng gầm.

Bài thơ về hải phòng tri ân Gửi những con tàu không số
Bài thơ về hải phòng tri ân Gửi những con tàu không số

Dòng sông đôi quê

Tác giả: Vũ Sơn

Quê anh cùng với quê em

Đôi bờ chung một dòng sông Giang Hàn

Mênh mông biển lúa ngút ngàn

Thuốc lào Vĩnh Bảo ngập tràn đồng quê

Bên em xanh mướt triền đê

Thuốc lào Tiên Lãng làm mê lòng người

Cầu Hàn rộn rã tiếng cười

Đôi bờ nối nhịp em mời anh sang

Thuỷ triều dâng nước mênh mang

Tưới tiêu đồng ruộng thôn trang vào mùa

 Phù sa gột sạch đồng chua

Máy cày, máy cấy sớm trưa vang đồng

Hết rồi bến đợi, bến trông

Không còn ngồi ngóng qua sông chuyến đò

Chỉ còn hoài niệm câu hò

Của cô thôn nữ lái đò năm nao

Bây giờ cầu mới vươn cao

Đẹp như một dải lụa đào đôi quê.

Hè về thành phố Cảng

Tác giả: Trần Nhuận

Hạ mới về mà nắng đã chang chang

Để Bằng Lăng hoa mơ màng trong gió

Để thành phố mang tên Hoa Phượng Đỏ

Mùa hạ về ngõ nhỏ cũng xôn xao

Hải Phòng ơi..dang đôi cánh bay cao

Những đổi mới đã đi vào cuộc sống

Cầu vượt biển đang vươn mình dài rộng

Trên con tàu chở khát vọng đi xa

Tháng Năm về Thành Phố rợp Cờ Hoa

Nhà Hát Lớn vang bài ca chiến thắng

Hồ Tam Bạc bay bay tà áo trắng

Góc Giáo Đường văng vẳng tiếng chuông ngân

Lòng tự hào bà nữ tướng Lê Chân

Vì đất nước bà cầm quân đánh giặc

Để ngàn đời người Hải Phòng còn nhắc

Tên tuổi bà vằng vặc ánh trăng soi

Người Hải Phòng mưa nắng với biển khơi

Vẫn ăn sóng và nói lời của gió

Để tháng Năm rợp trời hoa Phượng đỏ

Để Hải Phòng vượt sóng gió vươn xa !

Thương người đất Cảng

Tác giả: Tony Bui

Thương đất cảng
Hải Phòng em nắng nóng
Cơn khát lòng rát bỏng những đêm dài
Con phố khuya buồn hoang hoải chờ ai
Thèm cơn gió xoa bờ vai mát lạnh

Chiều đất cảng phố vương buồn hiu quạnh
Cây héo tàn bởi ánh nắng ban trưa
Anh ước mình làm được những cơn mưa
Mang tình biển nhẹ đưa môi ngọt lịm

Thương đất cảng không mây hồng sắc tím
Để lòng anh bịn rịn nỗi mong chờ
Nhớ hải phòng lửa rực cháy hồn thơ
Lòng dậy sóng xô bờ em gái nhỏ

Anh đã nguyện hiến dâng dòng máu đỏ
Chẳng nhạt phai ta ở mãi bên nhau
Trao nụ hôn ngọt thấm tựa tình đầu
Niềm hạnh phúc tô màu xanh đất cảng.

Thành phố hoa phượng đỏ 

Sáng tác: Hải Như

Tháng Năm, rợp trời hoa phượng đỏ

Ôi Hải Phòng thành phố quê hương

Ta yêu thành phố quê ta

Như yêu chính người thương yêu nhất

Những hẹn hò bên bờ sông Lấp

Những con đường tấp nập áo thợ ngày đêm

Những Bến Bính, Xi Măng, Cầu Rào, Cầu Đất, Lạc Viên

Những cái tên nghe chẳng thơ đâu

Nhưng với ta vô cùng thân thiết

Ta tự hào với những cái tên không lẫn ấy của quê hương  

Hỡi em yêu trong đêm dài tiễn biệt

Cho anh trao chiếc hôn nồng

Chưa giải phóng Sài Gòn, Đà Nẵng ta cần biết xa nhau

Chào phố biển lam lũ nhưng sống có chiều sâu

Hải Phòng đó hiên ngang chỉ biết ngẩng đầu

Trăm trận thắng quê ta kiên cường – em biết đó

Hải Phòng ơi! Hôm nay thành phố quê ta bé nhỏ

Mai – ta đã hình dung thấy tráng lệ rộng dài

Sánh vai cùng Sài Gòn, Đà Nẵng quê hương

Ơi thành phố tháng Năm hoa phượng đỏ quê hương…

Ta mang người trong giữa trái tim ta

Bài thơ về hải phòng ngợi ca Thành phố hoa phượng đỏ
Bài thơ về hải phòng ngợi ca Thành phố hoa phượng đỏ

Mừng hải phòng

Tác giả: Tố Hữu

Bốn cống, ba cầu, năm cửa ô!

Đào kênh, lấn biển, dựng cơ đồ. Làm ăn hai chữ, à ra thế.

Chèo chống ngàn tay một tiếng hô...

Nhộn nhịp Sáu Kho vui bến cảng

Khang trang Tam Bạc rộn Thành Tô

Giá còn nữ tướng Lê Chân nhỉ

Ắt cũng khen con cháu Bác Hồ.

Triều dâng, sóng dậy, đời ca hát

Gió tự Đồ Sơn mát...Thủ đô

Tám nghề, Bảy chữ đừng tham nhé

Chín chắn mười mươi cũng chớ phô!

Hải Phòng

Tác giả: Nguyễn Đình Minh

Những con tàu không số đi dưới các vì sao

thầm lặng về Nam

giấu những trái tim

khát khao đón ánh ngày từ biển cả.

câu ca chiều phố cũ

tan ra trong tiếng bom rền

em đi làm ca ba trên con đường đêm

tóc quấn vào trong mũ

không dấu nổi mùi hương lá sả

và tiếng cười rất trẻ

tiếng bình minh...

Hải Phòng

những cơn bão rung chuyển bến bờ, miên man sóng dữ

mồ hôi trắng loang màu áo thợ

con tàu trôi ngang qua phố

mang những mảnh trời bâng khuâng tiếng ve...

phượng vẫn châm lửa vào hè

rạo rực thắp những điều suy nghĩ

năm cửa ô như bàn tay châu thổ

vẫy gọi mặt trời lên

những lồng ngực cánh buồm phồng căng tiếng biển

những dòng sông quặn mình mở bến

mạnh mẽ nồng nàn hơi thở đại dương.

Hải Phòng

hương gió bể ùa đầy trong vành nón chao nghiêng

bài thơ nở cùng em và hoa phượng

da diết, tiếng còi tàu gọi bến

khát khao dội lên

trong tiếng sóng gầm!

Hải Phòng nơi ấy 

Tác giả: Bình Minh

Ở nơi ấy có  mưa rào nắng lửa
Có cả bốn mùa xuân hạ thu đông
Nắng hửng lên cho đôi má em hồng
Mây đùa gió thêm hương nồng ân ái
Giữa mùa hạ nắng kia luồn đôi ngả
Hạt nắng vàng buông thả tới nơi đâu
Ai bỏ quên cái nắng cháy trên đầu
Mà níu lại bao nỗi sầu nhân thế
Ở nơi ấy cho ta nhiều thi vị
Có mùa hè hoa phượng nở ngất ngây
Có nắng vàng rực rỡ dưới chân mây
Có hoàng hôn hây hây chiều lan tím
Hải phòng đó quê hương mình bịn rịn
Biển ồn ào trên cát mịn sóng xô
Mà ngàn năm vẫn mê mải hôn bờ
Để năm tháng đợi chờ miền quê ấy…


Bài thơ về hải phòng nhớ mãi Hải Phòng nơi ấy

Về với Hải Phòng 

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Mời anh về thăm thành phố Hải Phòng
Chiều mùa hạ trời xanh trong lộng gió
Hoa phượng vĩ bên đường vừa chớm nở
Giang tay chúc mừng thành phố quê ta

Được giải phóng đã sáu mấy mùa hoa
Thành phố cảng khải hoàn ca từ ấy
Dòng sông lấp bao năm rồi vẫn vậy
Phượng vĩ xếp hàng bừng cháy bên sông

Em mời anh về thăm lại phố đông
Quê hương mình hóa rồng vươn ra biển
Cầu Tân Vũ đã nối liền Lạch Huyện
Cát Hải bây giờ thông tuyến vào ra

Mời anh về thăm huyện đảo Cát Bà
Nơi có khu vườn quốc gia sinh thái
Vịnh Lan Hạ xinh tươi như cô gái
Thăm một lần sẽ nhớ mãi không quên

Về Hải Phòng còn có một cái tên
Biển Đồ Sơn với một bên là núi 

Nơi cất giữ những mối tình đắm đuối
Kỷ niệm ngọt ngào lứa tuổi thần tiên.

Dù đi đâu xa, đọc lại những bài thơ về Hải Phòng, lòng ta lại thổn thức, nhớ nhung. Đó không chỉ là những vần thơ, mà còn là tâm tình của bao người con dành trọn trái tim cho quê hương đất cảng thân yêu.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.