Cánh đồng làng nhẫn nại công cha
Ngạt ngào hương lúa toả xa
Đượm mồ hôi mẹ rớt qua tháng ngày!
Con đường nhỏ thơ ngây còn đó
Bụi tre xanh lấp ló bóng cò
Xa xa có mấy đàn bò
Thủng thẳng cất bước khi no trong lòng
Quê hương hỡi mỏi trông mong đợi
Ký ức xưa vời vợi trở về
Những ngày cắt cỏ bờ đê
Lội bơi cùng bạn sông quê mỗi chiều
Lúa trĩu hạt bao nhiêu công sức
Của mẹ cha thao thức bao ngày
Cấy cày vất vả mê say
Thức khuya, dậy sớm lòng đầy niềm vui
Mùa thu hoạch bồi hồi trong dạ
Thành quả đây nay đã đến gần
Gạo thơm, hạt béo trắng ngần
Thắm tình quê mẹ ân cần sẻ chia!
Tác giả: Ho Nhu
Chiều về ngắm cảnh đồng quê
Mênh mông cò lượn bốn bề xốn xang
Một màu thảm lúa dát vàng
Bồi hồi hoài niệm những trang sách đời
Tuổi thơ nhặt nhánh thóc rơi
Chắt chiu gom góp cuộc đời mẹ cha
Bát canh, thìa mắm, quả cà
Giọt mồ hôi đổ… nâng ta trưởng thành
Ra đi bằng chị bằng anh
Trở về ngắm lại bức tranh ngày mùa
Dù không còn cảnh thi đua
Sân kho hợp tác trống khua rộn ràng
Đồng quê mình vẫn rộn vang
Người người hối hả nắng vàng hong phơi
Bôn ba khắp bốn phương trời
Không quên hạt gạo, tình người quê ta
Hương thơm gạo mới quê nhà
Ơn người cày cấy gần xa sớm chiều
Cảnh đồng quê thật đáng yêu
Bâng khuâng lại nhớ những chiều có nhau.
Tác giả: Huệ Trinh
Đông giá vừa tan
Trời đổ nắng vàng
Rộn ràng mùa mới
Mầm xanh phơi phới
Áo mới ra đồng
Mẹ còng lưng cấy
Mồ hôi mây mẩy
Thánh thót ruộng cày
Thoăn thoắt đôi tay
Từng cây lúa nhỏ
Gọi từng sợi gió
Chở mưa tưới đồng
Đừng gọi cơn giông
Làm đau mầm lúa
Đừng kêu nắng lửa
Thui lúa cháy bời
Hãy nói ông Trời
Thuận hoà mưa nắng
Người không lo lắng
Lúa đẹp dâng đời
Bài thơ về cây lúa
Bài thơ về cây lúa
Đất nước qua rồi cuộc chiến tranh
Cơm no áo ấm sống yên lành
Sân phơi óng ánh màu bông lúa
Góc bếp thơm nồng vị của canh
Liếp ổi sau nhà vừa mọc nhánh
Vườn xoài cuối bãi cũng vươn cành
Xuân này rộn rã vui ăn tết
Hạnh phúc đây rồi cảnh sống thanh!
Tác giả: Trương Thị Anh
Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đầy sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê
Cò vui sải cánh bay về
Tình quê hương lúa như mê hoặc lòng
Bóng ai ngả lộng trên đồng
Hiu hiu gió thổi tóc bồng bềnh bay
Cánh đồng lộng gió chiều nay
Lâng lâng bỗng thấy như say cảnh làng.
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay…
Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy…
Hạt gạo làng ta
Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà
Những năm cây súng
Theo người đi xa
Những năm băng đạn
Vàng như lúa đồng
Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông…
Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gầu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất
Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta…
<<< Khám phá thêm: Những bài thơ về cây lúa chan chứa tình quê
Em viết tặng bài ngợi ca cây lúa
Có tình người chan chứa những yêu thương
Tháng mười về mùa gặt mới thơm hương
Rơm vàng óng trên con đường quê mẹ
Vầng mây trắng chiều bình yên gió nhẹ
Con đò chờ lặng lẽ khách qua sông
Vàng sắc hoa mùa cải mới trổ ngồng
Cánh cò trắng mênh mông tìm gọi bạn
Hoàng hôn ngả cuối chân trời tím rạn
Giữa khung trời đôi cánh nhạn liệng bay
Hương mùa thu ngào ngạt thoảng đâu đây
Tình đất ấm bao ngày ta vun xới
Bài tình khúc mang bao niềm vui mới
Nhớ thương thầm em đợi mãi người xa
Về nhé anh ta hát bản tình ca
Về cây lúa chan hòa tình đất mẹ.
Tác giả: Quang Nguyễn
Từ bao giờ lúa đã có
Ai tô màu xanh dịu hiền
Mồ hôi đổ bao gian khó
Từ bao giờ thời tổ tiên
Ai làm quê hương xanh
À bác nông dân họa sĩ
Vẽ bằng mồ hôi hình thành
Bằng nước mắt, bằng ý chí
Mai con lớn, nhớ yêu thương
Người cho con, từng hạt gạo
Để con no với quê hương
Từng miếng cơm, từng manh áo
Quê ta đẹp, có nông dân
Bao mùa cày cấy siêng năng
Vì quê hương, bao thế hệ
Phơi mình mưa nắng bảo vệ
Lúa tươi tốt, đồng xanh mơn.
Tác giả: Hồng Phúc
Nhớ ngày cày, cấy một thời
Bao nhiêu công sức, bao đời nông dân
Suốt ngày tưới nước, bón phân
Chiêm thì ngập úng, mùa cần chờ mưa
Lo nhất là việc cày, bừa
May, trâu đâu có, sớm trưa người làm
Tối, ngày vất vạ mùa màng
Năng suất thì thấp, vội vàng bán đi
Giờ đây đã khác mọi khi
Ruộng điền mở rộng, còn chi phải bàn
Khoa học tiến bộ mang sang
Hỗ trợ sản xuất, dân làng xướng vui
Máy móc hỗ trợ sức người
Vừa nhanh, vừa rẻ, hết thời ái lo
Mùa màng thu hoạch trúng to
Lúa vàng trĩu quả, ấm no dân làng.
Thơ về cây lúa chín
Tác giả: Hưng Xuân
Tháng mười về lúa chín cả đồng quê
Những thửa ruộng vàng ong như trải thảm
Tiếng máy chạy ầm vang cả thôn xóm
Bờ tre xanh mấy đám trẻ nô đùa
Chiều tháng mười nắng ngả cuối mùa thu
Đàn cò trắng trong lời ru của mẹ
Có cô Tấm hiền ngoan từ thủa bé
Bắt cua đồng cả cá bống đổi cơm…
Đất với người vẫn chung thuỷ mặn nồng
Mỗi hạt thóc theo chân bao người lính
Tiền tuyến gọi hậu phương cùng đánh Mỹ
Bếp Hoàng Cầm bữa cơm thắm máu xương
Đã qua rồi tiếng súng đạn chiến trường
Cơm độn sắn giờ chỉ còn trong sách
Bao vất vả mới có ngày thu hoạch
Ăn chén cơm thấy xúc động vô cùng
Khói lam chiều gợi nỗi nhớ mông lung
Mùi rơm rạ thơm lừng cơm gạo mới
Cá kho tộ vài trái cà muối xổi
Chờ em về thưởng thức bữa cơm quê…
Tác giả: Thọ Thật Thà
Sắp tới hè thu lúa chín vàng
Từng bông nặng trĩu bao gian nan
Khắp chốn nông thôn một màu vàng
Cây lúa còn mãi theo thời gian
Bát cơm ta ăn hạt gạo trắng
Là hạt mồ hôi đổ dưới nắng
Là công cực khổ của nông dân
Là sự vất vả với khó khăn
Lúa được bao bọc màu vàng sáng
Hấp thụ tinh hoa của nắng vàng
Ương mầm nảy nở của thời gian
Lớn lên trỗ hạt nhờ công chàng
Lúa nước lớn lên trong mưa gió
Tươi tốt là bởi phù sa cho
Đó là thực phẩm trời ban tặng
Ai đã lớn lên điều thích ăn.
Tác giả: Quốc Phương
Trên quê hương... đang rộn rã tiếng cười
Bao thôn nữ... vào mùa thu hoạch mới
Máy gặt lúa... cứ băng mình chạy tới
Hạt lúa vàng... mong đợi những ngày qua
Quê hương mình... đồng bát ngát bao la
Cò thẳng cánh... dễ ai mà quên được
Con sông nhỏ... vẫn mang đầy nguồn nước
Mỗi khi về... còn ước lại tuổi thơ
Quê hương ơi... từ xưa tới bây giờ
Bao vất vả... vẫn chờ người gánh vác
Nay thay đổi... người nông dân cũng khác
Nhẹ nhàng hơn... chẳng nhếch nhác như xưa
Hạt lúa vàng... đền đáp những sớm trưa
Niềm hạnh phúc... cày bừa rồi gặt hái
Ôi quê hương... vẫn còn đây nhớ mãi
Mùa gặt nào... trai gái cũng thành đôi.
Tác giả: Mami Vam
Mây trắng trôi bồng bềnh theo con nắng
Góc trời hồng như dệt gấm thêu hoa
Khói lam chiều tô điểm nét hiền hòa
Hương lúa mới trên đồng xa bát ngát.
Gió ru êm như lời ca tiếng nhạc
Điệu ơ à dào dạt thắm tình quê
Bước chân hoa nhè nhẹ lối đi về
Nghe rộn rã giữa chiều quê êm ả.
Thoảng vương nhẹ trong tôi hương vị lạ
Nghe ngọt ngào ấm áp lịm bờ môi
Tim dâng cao bao xúc cảm bồi hồi
Lòng rạo rực nhân đôi niềm vui mới.
Nắng hanh hao mang tình yêu về tới
Lúa thẳng hàng phơi phới cánh đồng xanh
Nghe miên man dịu ngọt mát trong lành
Hòa nhạc khúc chứa chan tình đôi lứa.
Quê hương ơi dạt dào miền đất hứa
Thắm ân tình trải rộng những ước mơ
Trái tim yêu bao khát vọng đang chờ
Khơi ngọn lửa cháy bừng thêm sức sống.
Tác giả: Tứ Phong
Nhớ ai chiều ngoài đồng
Lúa xanh khắp mênh mông
Gió dây dưa cành cây
Sáo kêu buồn đắng lòng.
Chiều nào anh nhớ mong
Còn đâu tà áo nâu
Lúc ta quen trên đồng
Rồi em bước theo chồng.
Ngày vui em qua sông
Áo hoa cận cùng người
Đàn kêu vang khúc ca
Em bước trong dần xa...
Nào ai đâu có hay
Chim sáo bay xa rồi
Cánh đồng lúa non xanh
Người đi chẳng trở về.
Tác giả: Mai Văn Thuỷ
Rủ nhau cắt lúa đồng chiêm
Nước dâng đuối cả lưỡi liềm mẹ tôi
Thuyền nan úp nón thành nôi
Buộc vào lưng mẹ con ngồi ở trong.
Quanh năm bán mặt ruộng đồng
Bông chìm bông nổi mà lòng chẳng no
Con cò ướt cánh co ro
Quá trưa mẹ vẫn đi mò lúa rơi.
Mong manh một tấm áo tơi
Làm sao che được bời bời gió mưa
Váng cà cuống thả lưa thưa
Cay xè mắt mẹ lúa chưa đầy thuyền.
Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Có một nhà thơ đi mãi vào cánh đồng buổi chiều
Lởm chởm gốc rạ sau mùa cấy gặt
Mùi thơm lúa khoai thân thuộc
Nói gì, hở tiếng reo cỏ may
Mùa thu vừa trở lại?
Nhà thơ cúi xuống tìm hạt mồ hôi bỏ quên
Trên mặt đất
Bao người đã mất, đang còn
Sống âm thầm sau rặng tre khuất lấp
Không một dấu vết
Những mặt ruộng nứt nẻ.
Chúng ta vẫn bưng bát cơm trắng mỗi ngày
Thật đơn giản, hiển nhiên, như hơi thở
Không còn nhớ có bao giọt mồ hôi trên mặt ruộng
Bao nhiêu bùn, bao nhiêu khổ đau
Khi mồ hôi trở nên quá rẻ
Kẻ ranh ma trở nên quá giàu
Đã lâu nhà thơ lại về với cánh đồng làng
Hít sâu hương thơm no ấm
Nhận ra trong mỗi khuôn mặt đen sạm
Những tháng ngày bỏ quên
Bằng bước chân chậm rãi
Nhà thơ lặng lẽ nối gót người nông dân đi mãi
Mặc cho ngôi sao hôm xa ngái dẫn đường
Thăm thẳm ngõ quê rơm rạ
Trái tim lăn tròn êm ả...
Thơ về cây lúa là những trang cảm xúc chân thật, ngợi ca vẻ đẹp giản dị và đầy ý nghĩa. Hy vọng những vần thơ ấy đã chạm đến trái tim của những người yêu quê hương.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.