Thơ: Triệu Quốc Bình
Nơi đây có phải quê mình không em nhỉ?
Sớm tinh mơ chim ríu rít lưng đồi
Tiếng suối hát từ rừng xa vọng lại
Ngỡ bước ai về ngang đỉnh dốc chơi vơi.
Trái bắp đầu mùa mằn mặn vị mồ hôi
Đòn gánh trên vai như nửa vòng trái đất
Manh áo mới nằm yên trong kỷ niệm
Bát cơm đầy theo dọc những giấc mơ.
Tiếng cười em xua cơn khát mỗi mùa khô
Câu hát ru chìm trong mưa mùa hạ
Vẫn vẹn nguyên một màu xanh rất lạ
Yêu lắm quê mình Bình Phước ta ơi.
Nắm tay nhau theo con phố ngược xuôi
Nơi xóm cũ màu xanh đô thị mới
Em yêu ơi! Mùa xuân đang gọi
Giục ta về một thuở tuổi đôi mươi.
Em hãy nhìn trong nắng hồng tươi
Những mơ ước hôm qua nay thành điều bình dị
Nhà máy công trình vươn tầm cao thế kỷ
Bên những cánh rừng thay lá tươi non.
Thơ: Ái Mai
Anh có về Bình Phước với em không?
Ở nơi đó có tấm lòng nhân ái
Luôn hồ hởi vui tươi người quảng đại
Sống ôn hòa lại tự tại bao dung
Anh có về Bình Phước với em không?
Để em mãi đợi chờ mong hằng ước
Nhà bên xóm có hàng cây thược dược
Em đứng nhìn hóng cho được mới thôi.
Gió chiều thu em ra trước ngõ ngồi
Nghe thoang thoảng dưới chân đồi xóm nhỏ
Mùi hương vị cà phê miền đất đỏ
Thơm dịu dàng như thổ lộ cùng anh.
Anh biết không người Bình Phước chân thành
Tuy mộc mạc nhưng luôn dành tình cảm
Yêu mến khách nhiệt tình và can đảm
Lại chu toàn điềm đạm ít bông loa.
Trời mùa thu khí hậu thật ôn hòa
Ta rảo bước ngắm rừng hoa điều nở
Vườn bắp tốt cũng trổ cờ hăm hở
Đón anh về một chuyến đỡ nhớ thương.
Miền quê em thấy vậy mà bình thường
Dòng nước suối trong lành hương dịu ngọt
Như tha thiết tình em ôi mật ngọt
Anh nhớ về Bình Phước một lần thôi.
Sáng nay sương trắng bay
Trải bày trên dòng thác
Uốn mình bên suối mát
Tràn ngập tựa sông dài.
Nhìn lên sười dãy đồi
Sương đọng đầy che phủ
Trải lòng sương ấp ủ
Cho cây lá sậm chồi.
Trời đông đã lập rồi
Rải lạnh đầy theo bước
Trên đất quê Bình Phước
Nông dân thời lên ngôi.
Cao su ngát rặng đồi
Cho mùa dòng nhựa trắng
Điều vươn cao tươi tắn
Xanh bát ngát trời xa.
Bình Phước vang lời ca
Niềm vui trong chiến thắng
Từng bước đi thầm lặng
Nay đẹp giàu quê ta.
Thơ: Nguyễn Lâm
Về Bình Phước ngắm nhìn mùa lá rụng
Đất và người anh dũng bám làng quê
Bao chiến tích đã ghi vào truyện kể
Rừng cao su bén rễ mảnh đất này
Về đi anh! Bình Phước mình hôm nay
Mùa lá rụng đong đầy bao cảm xúc
Hãy lắng nghe!... Khúc giao mùa thúc dục
Đang chuyển mình đánh thức mọi tiềm năng
Về Bình Phước khi xuân vừa chớm sang
Bầy én liệng gọi đàn trong nắng mới
Mùa thay lá hẹn niềm tin thắng lợi
Xuân đón chào mời gọi khách gần xa?
Thơ: Hạnh Lê
Bình Phước bây giờ tuyệt lắm ANH
Không gian khí hậu thật trong LÀNH
Rừng cây, rẫy quả tươi màu THẮM
Phố thị, buôn làng rạng sắc XANH
Cuộc sống nhiều nơi đang phát TRIỂN
Danh lam lắm chốn đã hình THÀNH
Ai về thưởng ngoạn đều yêu MẾN
Bởi cảnh cùng người đẹp lẫn XINH.
Thơ: Hồ Kim Công
>>> Xem thêm tại: Những vần thơ mộc mạc viết về con gái Thái thân thương
Bình Phước quê hương tôi năm hai mùa mưa nắng
Đang vươn mình sau đại thắng 1975
Đất Lạc Hồng từng trải bốn ngàn năm
Ông cha mở cõi con cháu chăm gìn giữ
Giặc đến nhà quyết không tha thứ
Ông già trẻ nhỏ phụ nữ cũng anh hùng
Đoàn kết một lòng đánh kẻ thù chung
Những tên núi tên sông gắn liền chiến công oanh liệt
Dốc Tàu Ô diệt hơn vạn tên địch
Chặn bước quân thù trong chiến dịch giải phóng Lộc Ninh
Đất anh hùng rạng rỡ ánh bình minh
Đánh Bôn Bốt chúng cố tình lấn chiếm
Tà thiết ơi căn cứ miền thời chiến đánh Mỹ Ngụy
Đã truyền đi những mệnh lệnh tiến công
Đỉnh Bà Rá phất phới cờ hồng
Bao chiến tích của cha ông để lại
Chiến thắng Đồng Xoài còn lưu danh mãi
Phá chi khu đã đánh bại quân thù
Sóc Bon Bo bập bùng đuốc lồ ô
Giã gạo thâu đêm cấp cho Giải Phóng
Khi hòa bình dân Ba Miền chung sống
Gom trái gỡ mìn đặt nền móng dựng xây
Nắng lửa mưa sình trồng lại các đồi cây
Cầu hiện đại bác qua dòng Sông Bé
Nông trại xanh tươi, công nghệ cao khép kín
Thương hiệu vững bền đã vượt biển khơi
Sóc Bon Bo chào đón khách khắp nơi
Nhịp giã gạo chày ba chỉ còn trong câu hát
Đường trải nhựa nhà xây có máy xay máy xát
Thung lũng lúa vàng bát ngát đưa hương
Tiếng hát vui tươi học sinh ngày hai buổi đến trường
Mẫu giáo trường chuyên đủ phương tiện truyền giảng
Bệnh viện đa khoa trạm xá đẹp xinh dưới nắng
Những Lương Y áo trắng tận tình
Cô Vi hiểm nguy vẫn gắng sức quên mình
Vì cuộc sống dân sinh là cao cả
Đất nước hồi sinh sau chiến tranh tàn phá
Dân Bắc Trung Nam về hàn vá vết thương đau
Đồi trọc năm xưa nay cao su bát ngát xanh màu
Dòng nhựa trắng tới năm châu trao đổi
Tiêu điều cà phê đón mùa xuân tới
Ngọt ngào hương thơm cuộc sống mới đang lên
Khu công nghiệp đang tấp nập ngày đêm
Sản phẩm tốt đẹp trên thị trường thế giới
Nước mạnh dân giàu theo đà tiến mới
Non xanh nước biếc phất phới cở sao
Những tượng đài nhắc con cháu mai sau
Bao xương máu thuở ông cha giữ nước
Xây dựng hòa bình đổ mồ hôi nước mắt
Có Đảng dẫn đường vững chắc tiến lên
Dòng điện Thác Mơ thắp sáng đêm đen
Bình Phước ngày nay đã có tên có tuổi
Nhịp sống tưng bừng hàng ngày đổi mới
Cùng cả nước vươn tới tương lai
Việt Nam hiện đại trên đài vinh quang.
Thơ: Nhân Hoàng
Mời em về, thăm Bình Phước quê anh
Cao su cạo bên thềm mùa rụng lá
Màu vàng chuyển ngả nghiêng mình tơi tả
Nắng chiều hanh lả chả rụng trơ cành.
Mời em về, thăm Bình Phước quê anh
Trời vào xuân trong lành hương gió mới
Tiêu lắm hạt đỏ xanh vừa chính tới
Điều bạt ngàn phơi phới vững niềm tin.
Xuôi Phước Long để trọn nghĩa vẹn tình
Đêm phố núi lung linh màu rực rỡ
Tay đan bện hỡi ơi! Người tình nhớ!
Cháy men nồng... hơi thở quyện hồn say.
Về đi em! Ta nguyện ước bao ngày
Bù Gia Mập ngất ngây tình đất mới
Qua Bù Đốp dù xa xôi vời vợi
Ghé Lộc Ninh mình đi tới Bình Long.
Thăm Đồng Xoài, xây dựng mới vừa xong
Thành phố trẻ, thắm nồng tình bằng hữu
Dang tay rộng đón các nhà nghiên cứu
Đưa Đồng Xoài Vĩnh Cửu tiến xa hơn.
Nè em ơi! Xin đừng có dỗi hờn
Hãy thưởng thức tiếng đờn người dân bản
“Bom Bo sóc, khua chày” nghe chưa cạn
Bù Đăng nhiều, chòi - lán của người Mông.
Trời vào xuân Bình Phước nắng nhuộm hồng
Đêm lành lạnh tiết miền Đông Nam Bộ
Cao su cạo bạt ngàn thay lá đổ
Cánh mai vàng nhí nhố nụ đơm bông.
Về đi em! Ta nên nghĩa vợ chồng
Quê anh đó Phước Long vui mở hội
Mình cứ mãi chung tay xây mộng lối
Xuân cận kề trong nỗi nhớ yêu thương!
Thơ: Thiên Ân
Ngày về Bình Phước quê em
Cao su rụng lá về miền ca dao
Hồ tiêu xanh ngắt một màu
Chim chèo bẻo gọi thì thào ngoài hiên.
Qua Bù Gia Mập, làm quen
Sóc Bom Bo đó viết nên sử vàng
Thác Mơ róc rách, mơ màng
Ước mơ thắp sáng đời càng ấm êm.
Lồ ô gánh nặng ưu phiền
Anh về lại, Tây Cát Tiên một lần
Vườn quốc gia, đẹp tuyệt trần
Lao xao tiếng lá, bần thần trái tim.
Núi Bà Rá, cô gái hiền
Anh xuôi Trảng cỏ bén duyên giao mùa
Lễ mừng lúa mới ganh đua
Đâm trâu lễ hội ai thua thắng hoài?
Rượu cần chếch choáng men say
Cơm lam hương vị lòng ai vương lòng?
Hạt điều nướng chín chờ mong
Sầu riêng, nhãn, mít… bế bồng trên cây.
Về thăm Bình Phước hôm nay
Ngọt ngào hơi thở hương bay ngập ngừng.
Nhớ sao em nhỏ Phú Riềng
Áo dài nón lá che nghiêng khoảng chiều...
Gửi về mảnh đất ta yêu
Đồng Xoài, Bình Phước thật nhiều ngóng trông
Thương ai ửng đỏ má hồng
Bàn tay nắm chặt bến sông ta ngồi
Lời thề chung thuỷ đẹp đôi
Cùng lên Bà Rá bồi hồi cáp treo
Qua bao ghềnh thác ngoằn nghoèo
Cúc quỳ vàng thắm mọc theo cung đường
Tóc dài bồ kết thơm hương
Anh đi cứ sợ má hường lệ rơi
Nhớ em nhớ cả những lời
Câu hò xứ Huế ở nơi đất lành
Yêu người ánh mắt long lanh
Và yêu mảnh đất như tranh đẹp giàu
Phú Riềng mình bước bên nhau
Thác Mơ bọt trắng tung màu lung linh
Nhớ sao Bình Phước quê mình
Có người con gái đẹp xinh ngất trời.
Thơ: Đào Văn Cứu
Có ai về Bình Phước nhắn vài câu
Thương người ấy như buổi đầu gặp gỡ
Xa biền biệt nhưng lòng anh vẫn nhớ
Trưa Đồng Xoài nắng vỡ khoảng trời xuân
Tết dư âm Đào Mai sắc tươi nhuần
Thời khắc điểm chuyển luân qua mùa mới
Mắt nàng ấy có nỗi buồn vời vợi
Ta ngỡ mình chới với cả biển mơ
Lần đầu tiên nào đâu hứa hẹn chờ
Dáng thanh mảnh nàng thơ hoài khắc đậm
Nắng xuân đẹp nhuộm màu vàng nhung gấm
Ta bên nàng bước chậm giữa phố hoa
Chiều xuân xưa kỷ niệm chẳng phai nhoà
Cầm tay nhỏ xuýt xoa vờ thầm hỏi
Sao ở vậy? Khẽ khàng em ấy nói
Vẫn đang tìm tiếng gọi của người thương
Thành phố em nhỏ gọn mấy cung đường
Nhưng tình cảm vấn vương thì nhiều lắm
Nhớ người ấy mắt huyền đen thăm thẳm
Bài thơ này gửi gắm nỗi niềm anh.
>>> Xem thêm tại: Khúc tráng ca dân tộc qua thơ về thời kỳ kháng chiến
Bình Phước mình đẹp lắm phải không em
Dòng sông bé đã ngàn đời uốn khúc
Giải phóng Lộc Ninh một thời thúc giục
Cả nước tiến lên chiến thắng quân thù
Bình Phước bây giờ xanh ngát cao su
Thành phố trẻ Đồng Xoài đang tiến bước
Hồ suối Cam những nhà hàng thân thuộc
Quán Hương quê chào đón khách xa về
Bình Long anh hùng một thủa đã qua
Nay đổi mới người dân thêm yêu nước
Quốc lộ mười ba xe đò xuôi ngược
Chở đón người qua bao nhộn nhịp tiếng cười
Hớn quản, Chân thành cô gái tuổi đôi mươi
Khu công nghiệp mọc nhiều lên như nấm
Xóm ngõ ngày xưa người dân còn lận đận
Đến bây giờ thành quán xá đông vui
Chia tay Bù Đốp sao ta thấy ngậm ngùi
Lên Bà Rá phước Long chiều vẫy gọi
Thủy điện Thác mơ ánh đèn sáng chói
Nấm linh chi Bù Gia Mập vẫn nhiều
Về Bù Đăng nghe chan chứa tình yêu
Mùa lá nhíp đọt mây rừng đặc sản
Hũ rượu cần uống hoài mà không chán
Cô gái Mơ Nông đôi má cứ ửng hồng
Đồng Phú mùa vàng trải thảm gọi đầu tư
Người tấp nập đổ về khu công nghiệp
Phú giềng đỏ bây giờ đang nối tiếp
Kinh tế đi lên cho bằng chị bằng anh
Bình Phước quê anh tình nghĩa rất chân thành
Có cô gái siêng dịu dàng trong câu hát
Chàng trai Thái bắc vào vui múa sạp
Kinh, Mán, Tày...các dân tộc dựng xây
Người dân khắp nơi đổ đến nơi này
Mang phong tục của mọi miền hợ lại
Văn hóa cồng chiêng còn lưu truyền mãi
Đàn đá Lộc Hòa thành bảo vật quốc gia
Món canh thục mùi vị thật đậm đà
Hương lá dứa cơm lam càng thơm ngậy
Con cá khô theo người đi làm rẫy
Bát canh bồi thành ký ức tuổi thơ
Thiền viện Trúc Lâm mới xây dựng đợi chờ
Bên Ta Thiết căn cứ thành đặc biệt
Chùa Khơ Me đông vui vào ngày tết
Gái và trai vui điệu nhảy lâm thôn
Sóc bom bo luôn lưu giữ bảo tồn
Tiếng giã gạo nuôi quân thời đánh giặc
Nương rẫy ngày xưa bà con mình trồng bắp
Nay điều,tiêu thành đặc sản quê hương
Bình Phước quê anh có những khu vườn
Măng cụt, sầu riêng đến mùa sai trĩu quả
Lễ hội phá bàu bà con đi bắt cá
Nhà yến mọc lên chim yến rủ nhau về
Ngày tháng yên bình yêu lắm mỗi làng quê
Già trẻ gái, trai tấm lòng vui phơi phới
Vun đắp dựng xây quê hương mình đổi mới
Bình Phước đi lên trong dáng đứng tự hào.
Thơ: Xuân Cường
Dù bạn là người con xa xứ hay đang sống giữa đất Bình Phước, những bài thơ này sẽ khiến lòng ta lắng lại, nhắc nhớ về quê hương thân thương với biết bao tự hào và yêu mến.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.