Thơ hay về Bắc Giang - quê hương đất vải ngọt lành

Bắc Giang, mảnh đất miền trung du thanh bình, nổi tiếng với những vườn vải ngọt lành và con người chân chất, luôn là nguồn cảm hứng dạt dào trong thi ca. Những bài thơ về Bắc Giang không chỉ gợi nhớ ký ức quê hương mà còn thấm đẫm tình đất, tình người.

Thơ về Bắc Giang - Vùng Kinh Bắc xưa

Bắc Giang quê tôi

Quê tôi đây có đâu xa
Bạt ngàn xanh phủ vải, na, nhãn lồng
Cây đa bến nước dòng sông
Ôm tình chan chứa mặn nồng thôn quê
Chiều về trên nẻo đường đê
Hoa thơm gió thoảng mẩn mê tâm hồn
Kìa em thiếu nữ nông thôn
Áo bà ba tím để hồn ai say
Ngẩn ngơ hoa dại cầm tay
Như lòng muốn nói mà say ái tình
Quay đi tránh nụ cười xinh
Giọt nắng chiều tắt đưa hình ai xa
Sương buông đêm xuống nhạt nhoà
Thoảng đâu hương lúa gió xa đưa về
Nhẹ nhàng du một cơn mê
Để ai quên hết bộn bề gian lao
Bình minh nắng chẳng lên cao
Gà tan tiếng gáy ai chào ai thưa
Nhà ai khói đã lên chưa
Cháo cà với cả rau dưa muối hành
Không xa hoa giống thị thành
Cháo ăn nhạt nhẽo bước nhanh ra đồng
Nắng trưa nhử cục than hồng
Vườn cây chiếc võng cụ ông giấc lành
Trẻ thơ la ố thất thanh
Rủ nhau tắm suối mát lành làm sao
Nắng chiều bóng đứng còn cao
Nón mê ai đã gian lao giữa đồng
Mà sao gian khó nhà nông
Vẫn không lấp nổi mơ hồng trong ai
Tiếng ca vẫn cứ vang dài
Câu hò chan chứa chẳng phai chút tình
Quê Hương ta vẫn đẹp xinh
Lòng người vẫn cứ chân tình làm sao
Dù cho khó nhọc gian lao
Tôi yêu tôi quý biết bao quê mình.

Tác giả: Trần Phú

Bắc Giang quê tôi yên bình trong từng ánh hoàng hôn
Bắc Giang quê tôi yên bình trong từng ánh hoàng hôn

Em có về

Anh đón em về... về nhé với quê anh
Về với dòng Thương đêm ngày thương nhớ
Với câu quan họ người ơi người ở
Với vải ngọt, cánh cò, cây gạo bến sông

Anh đón em về để quê khỏi ngóng trông
Cho mưa gió không buồn lòng trăn trở
Để đất nở hoa cả những ngày nắng lửa
Để người quê khỏi ngóng người quê

Về Bắc Giang về nhé với anh
Mảnh đất địa linh và hoa thơm quả ngọt
Về với tình người nồng nàn, đằm thắm
Để xa rồi em không quên được Bắc Giang.
Tác giả: Giáp Văn Sồi

Bắc Giang thu hoài mộng

Thu sang sương ảo núi rừng
Hỡi em Sơn nữ áo bung Thổ Cầm
Tình em cô gái Lục Nam
Lạng Giang Yên Dũng tơ tằm gởi anh

Vùng cao Sơn Động non xanh
Mưa bay gió hú nửa vành trăng nghiêng
Em về rừng núi Tân Yên
Vàng Thu lá rụng niềm riêng gởi người

Nhớ anh lắm người tình ơi
Anh về Yên Thế rượu mời xe duyên
Bánh Đa rượu nếp Việt Yên
Mây tre mì gạo tình riêng đêm dài

Em là cô gái Sán Dùi
Anh người Sán Chí cùng vui duyên hồng
Hiệp Hòa ruộng lúa mênh mông
Chiều Thu giỡn nước bên sông cùng chàng.

Em người con gái Bắc Giang
Quê hương Thiền Viện Trúc Lâm tuyệt vời
Cấm Sơn hồ mộng trăng ngời
Xương Giang lịch sử ngàn đời khắc ghi

Quê em rừng núi hồn thi
Bài thơ non nước thầm thì Thu Sang
Giọt sương Thu ngậm lá vàng
Bâng khuâng nhớ bóng tình lang một thời.
Tác giả: Bùi Thị Thu Sang.

Vải ngọt quê mình

Vải Thiều Lục Ngạn Bắc Giang
Say bao trai gái ngỡ ngàng tới đây
Vải sai trĩu quả trên cây
Vườn đồi bát ngát nặng đầy tình ai

Nhớ nhau bao tháng năm dài
Mời về Lục Ngạn vải sai trĩu cành
Xin mời các chị các anh
Cùng nhau đến nhé Đất lành hôm nay

Vải này chín ở trên cây
Mùi thơm ngon ngọt hây hây má đào
Những đồi vải chín thấp cao
Những cô thôn nữ má đào xinh xinh

Ai yêu vải ngọt quê mình
Nhớ về đây nhé người xinh ba miền
Nếm vào quả vải như tiên
Hẹn nàng đến nhé vùng miền quê anh.

Tác giả: Văn Ban

Vải ngọt quê mình đỏ rực cả một vùng trời ký ức
Vải ngọt quê mình đỏ rực cả một vùng trời ký ức

Về quê

TA người con của Bắc Giang
VỀ quê hương thấy ngỡ ngàng hôm nay
TA như nửa tỉnh nửa say
TẮM dòng suối Mỡ mát ngày hội qua

AO làng sen đã nở hoa
TA ngồi hóng mát ngỡ là công viên
DÙ cho đô thị lắm tiền
TRONG lòng vẫn nhớ mẹ hiền chốn quê

DÙ cho sớm tối đi về
ĐỤC trong ta vẫn không chê ao nhà
AO người xa lạ với ta
NHÀ tuy nghèo khó nhưng mà tình thân

VẪN người thôn nữ chuyên cần
HƠN nhiều mĩ nữ bội phần xa hoa.

TA VỀ TA TẮM AO TA
DÙ TRONG DÙ ĐỤC AO NHÀ VẪN HƠN.

Mẹ mong em đợi

Anh có về Bắc Giang quê mẹ
Đón mùa xuân kinh bắc quê mình
Xuân đã về mẹ chờ em đợi
Tất bật bao ngày vẫn ngóng trông
Một mùa xuân với ngàn nỗi nhớ
Bến bờ thương vẫn vắng bóng hình
Anh còn nhớ Xuân về Tết đến
Bánh chưng xanh bên bếp lửa hồng
Vẫn đợi anh sao chẳng chở về
Cây đào năm xưa hoa vẫn đợi
Đường làng trông ngóng bước chân anh
Có phải đây mùa xuân kỷ niệm
Lá thư đầu nét chữ vẹn nguyên
Mẹ bảo rằng hai còn công việc
Tuyến đầu cần chiến sĩ canh thâu
Xuân quê hương gửi anh canh chốt
Cành đào quê, em hoạ bóng hình
Hậu phương em vẫn mãi vững lòng
Cho tuyền tuyến luôn nhớ quê hương
Xuân nay lỡ hẹn chẳng chở về
Đào ơi cứ nở mẹ, em vui
Đón chào xuân mới với yêu thương.

Tác giả: Dương Thu Hương

Bắc Giang đất mẹ yêu thương

Anh vẫn đùa em
Quê em hình củ lạc.
Thân thương em gọi hai tiếng Bắc Giang.
Tháng Giêng, hai
Em hát khúc hội làng.
Yêu biết mấy điệu dân ca quan họ.
Anh có ở nơi đâu
Nơi sông Hồng, sông Lam, sông Vàm Cỏ
Cũng nghe điệu hát quê em
Điệu hát sông Cầu.
Bắc Giang ơi!
Nơi quê mẹ dãi dầu
Giọt nước mắt trộn mồ hôi thấm đất
Cho cây tốt tươi, cho người bất khuất
Đất vẫn vun trồng nguyên khí quốc gia.
Chiến thắng Xương Giang mãi anh hùng hào khí ông cha
Vùng lên chống giặc còn vang vọng núi rừng Yên Thế.
Trải qua nghìn trùng dâu bể
Đất mới thành hình củ lạc hôm nay.
Anh đến quê em yêu say đắm đất này
Say hương nếp rượu làng Vân quyến rũ
Say những lúc ngắm nhìn em cười nụ
Thả mái tóc dài, suối Mỡ buông lơi.
Hồ Cấm Sơn lưng núi, lưng trời
Soi bóng nước in hình mây ấp núi.
Thuyền ai thả lưới
Ngược xuôi
Thuyền về chở cả nụ cười đầy khoang?
Anh đến cùng em xây đắp những xóm làng
Thăm lại dấu tích xưa nơi Phật hoàng truyền đạo
Vãn cảnh Vĩnh Nghiêm, lễ chùa Tam Giáo*
Thăm lại khu rừng Khe Rỗ nguyên sinh.
Cho anh vui cùng mùa vải quê mình
Cùng em hát khúc dân ca quan họ.
Dẫu quê mình còn nhọc nhằn gian khó
Chung sức ta vun trồng đất mẹ yêu thương.

Bắc Giang đất mẹ yêu thương lặng lẽ bên chiều nắng phai
Bắc Giang đất mẹ yêu thương lặng lẽ bên chiều nắng phai

Quê tôi

Quê tôi ở xã Vân Trung
Huyện Việt Yên đó thuộc vùng Bắc Giang
Quê tôi đường rộng thênh thang
Cánh đồng lúa tốt mênh mang đất trời

Quê tôi đã đổi thay rồi
Bao nhiêu nhà máy sáng ngời suốt đêm
Công nhân ở khắp mọi miền
Đi tìm công việc kiếm tiền về đây

Vân Trung đổi thay từng ngày
Nhà mọc như nấm chung tay xây thành
Kinh tế phát triển rất nhanh
Đêm đêm đèn sáng xung quanh thôn làng

Danh lam thắng cảnh Chùa Hang
Di tích lịch sử khang trang Chùa Bài
Đất lành sinh nhiều người tài
Quốc Cơ quan quận ghi vào sử xanh

Quê tôi miền đất yên lành
Tôi mới các bạn về thăm nơi này
Đến đây nhiều cảnh đẹp thay
Dãy Nham biền đó núi non điệp trùng

Về đây câu hát tương phùng
Quan họ lại hát để cùng giao duyên
Trai tài, gái sắc thuyền quyên
Sông Cầu nước chảy thường xuyên lững lờ

Bến sông vẫn đợi, vẫn chờ
Người ơi người ở đừng về người ơi
Mời bạn ở lại đây chơi
Chén trà, chén rượu cho tôi vui lòng

Xa quê ai cũng nhớ mong
Vân Trung vững bước, thành công, đẹp giàu.

Tác giả: Dương Ngô Ngọt

Nhớ về Kinh Bắc

Hàng năm cứ đến tiết xuân
Ai về kinh bắc bước chân nhẹ nhàng
Nghe bài hát đón xuân sang
Dân ca quan họ rộn ràng nơi đây
Niềm thương nỗi nhớ vơi đầy
Sông Cầu nước chảy bóng mây vờn bờ
Quê hương Kinh Bắc mộng mơ
Giao duyên đối đáp trông chờ say mê
Người ơi người ở đừng về
Em buông vạt áo bốn bề tứ thân
Tưng bừng đất nước vào xuân
Hội Lim anh nhớ những lần gặp nhau
Em mời anh ăn miếng trầu
Thơm nồng vị nặm đậm mầu hồng tươi
Trầu têm cánh phượng em mời
Em trao kỷ vật một đời cho anh
Giao duyên xe kết tác thành
Liền anh liền chị ngọt lành say mê
Người ơi người ở anh về
Sang năm đến đón phu thê một nhà
Hồng tươi đào thắm nở hoa
Niềm vui mới nhé em là của anh.

Tác giả: Hoa Chu Van

Bắc Giang quê tôi 2

Ai về Kinh Bắc miền đất cổ xưa
Gọi lòng để nhớ hai từ Bắc Giang
Bao câu ”Quan Họ” câu hát mời trầu
Câu hát trao duyên người ơi đừng về
Đất cổ xưa kinh bắc mãi còn vang
“Làng Thổ Hà” vẫn vang câu quan họ
“Rượu Làng Vân” thơm chén say người
Tôi vẫn đi khắp đường làng ngõ hẹp
Bỗng hiện về cội nguồn “gốm lừng danh”
Đã xưa rồi còn lại những rêu phong
Con đường nhỏ những con ngõ song song
Người nơi đây đặc sản như đã có
Bánh đa nem nổi tiếng đất gần xa
Mời bạn đến thăm Bắc Giang quê tôi
Về Lục Ngạn ăn quả vải trên cành
Là ”Vải Thiều” của hương rừng gió núi
Rượu men lá bạn đã thử chưa nào
Món “Khâu nhục” ở nơi đây đặc sản
“Xôi trứng kiến” ngon mới lạ làm sao
Tô “Mỳ Chũ” chẳng chê được chút nào
Ôi tự hào nó mới sướng làm sao
Là đặc sản của bắc giang tôi đó
Bạn đã từng lên núi để thăm quan
Hồ cấm sơn mênh mang trời non nước
Về khuôn thần duyên dáng chốn sơn trang.

Thơ ngắn về Bắc Giang

Lỡ hẹn

Hội xuân em hẹn về Bắc Giang?
Xuân qua giờ mùa hạ đã sang
Sông Thương khắc khoải dòng trong đục
Bến Tuần mong ngóng nắng đổ vàng
Quan họ người ơi... đành lỡ hẹn
Để dòng sông vắng gió mênh mang
Đò ngang chiều muộn ai còn đợi
Bến cũ, người quê lại lỡ làng.

Tác giả: Giáp Văn Sồi

Lỡ hẹn mùa hoa sim tím nở bên triền núi xa
Lỡ hẹn mùa hoa sim tím nở bên triền núi xa

Em còn nhớ

Hè này người có về Bắc Giang?
Dạo bờ sông Thương nắng trải vàng
Bâng khuâng nhớ lại lời hẹn cũ
Ngóng bến Tuần xưa... vắng đò ngang

Nay bến sông quê đã có cầu
Người bỏ bến quê rồi còn đâu
Còn nhớ đò xưa, lời hẹn ước
Nhớ nắng sông Thương, nhớ tình đầu.
Tác giả: Yen Tan

Tháng Sáu về Bắc Giang

Tháng sáu về thăm tỉnh Bắc Giang
Quê hương Lục Ngạn đẹp thôn làng
Đồi cao Vải chín cành sai quả
Tấp nập người mua kẻ bán hàng.

Nhộm đỏ đường thôn xe chở vải
Nhà buôn tấp nập, nước ngoài sang
Thơm ngon giống vải thiều miền Bắc
Bạn ghé mua quà Lục Ngạn mang.

Tác giả: Nguyễn Tiến Đường

Về với Bắc Giang

Ngày anh về với Bắc Giang
Bên nhau dạo nốt cung đàn ngày xưa
Một ngày nắng, một ngày mưa
Cây còn bén rễ tình vừa chớm mơ
Ở rừng Khe Rỗ, em chờ
Chim reo cung bậc tiếng tơ se lòng
Về ngang Suối Mỡ thoắt trông
Bức tranh xinh đẹp neo dòng thời gian
Thổ Hà ai đã lần sang?
Cây đa, bến nước, đình làng….ru mây
Bồ Hà, Yên Tử… thoáng bay
Khuôn Thần khung cảnh mắt say sưa hoài
Vực Rêu ôm ấp vòng tay
Thông reo, bướm trắng từng bầy lung linh
Thăm cây ngàn tuổi đời mình
Dã Hương giữ nét xinh xinh thuở nào?
Thời gian giục giã qua mau
Nụ hôn bén gió mời chào anh yêu
Mê ly Lục Ngạn, vải thiều
Gà đồi Yên Thế, liêu xiêu tâm hồn
Ăn xôi trứng kiến bồn chồn
Đồng Quan bánh đúc có còn dẻo dai?
Bắc Giang nhớ thuở bóng gầy
Thương em mưa gió sang ngày bão giông.

Tác giả: Thiên Ân

Tâm sự người Bắc Giang

Em là con gái Bắc Giang
Có yêu có khóc có buồn có vui
Đảm đang duyên dáng dịu dàng
Trong em toả nắng nụ cười anh thương
Xinh tươi ấm áp tuyệt vời
Chính là con gái Em người Bắc Giang
Từ Quê ra đến thị Thành
Bao Chàng mơ ước Có anh si tình
Ở Quê Mẹ dặn anh rằng
Lấy vợ Con nhớ chọn người Bắc Giang
Ở quê hay phố kệ con
Bởi vì cùng đất biết người đảm đang
Biết cô gái đó thật thà
Biết nhà biết cửa biết người mình yêu
Biết gia cảnh chẳng cần nhiều
Biết tình biết nghĩa biết là cần hơn.

Tự hào Bắc Giang

Từ lâu rồi hai tiếng gọi Sông Thương
Vùng đất đỏ mượt mà câu Quan Họ
Ngày lễ hội khăn hồng bay theo gió
Bén duyên rồi xin đừng có chia phôi.
Sông hai bờ trong đục vẫn có đôi
Làng nghề cổ rạng ngời miền Kinh Bắc
Những Điếm Tổng Xương Giang xưa đánh giặc
Giữ yên bình Hà Bắc mãi lưu danh.
Cả khoảng trời Tây Yên Tử cao xanh
Nơi Thiền Phái vẽ bức tranh thủy mặc
Bền bờ cõi đẹp Giang sơn gấm vóc
Chốn non bồng giăng mắc vẹn đường tu.
Bắc Giang mình tự hào dải trung du
Quê cách mạng Nguyễn Văn Cừ lừng lẫy
Rừng Yên Thế, Đề Thám quân nổi dậy
Phất cờ hồng kháng chiến diệt giặc Tây...
Bao tháng ngày đoàn kết để dựng xây
Giành thắng lợi tô bề dầy lịch sử
Vinh quang lắm quê hương Ngô Gia Tự
Thật rạng danh dòng chữ:
"Tỉnh Anh Hùng" !

Tác giả: Ngân Nguyên

Tự hào Bắc Giang vươn cao từ những mùa hoa lửa
Tự hào Bắc Giang vươn cao từ những mùa hoa lửa

Quan họ sông Thương

Em nằm giữa sông Cầu, sông Lục
Anh xuôi thuyền thương quá, gọi sông Thương
Mấy ngàn năm sông chảy dọc vô thường
Anh trở lại ắp một dòng Quan họ

Dải yếm xanh buộc người ơi người ở
Nón ba tầm lúng liếng cả trời sao
Thiên đường xanh nào phải ở trên cao
Vườn địa đàng Phương Đông xoè rẻ quạt

Anh đắm đuối trôi trong lời em hát
Trời Bắc Giang nghiêng xuống tháp Effel
Tàu điện Hồ Gươm sống lại tiếng leng keng
Cả thế giới cùng nhập hồn quê kiểng

Gái Quan Họ mắt dao cau lúng liếng
Tóc quấn khăn mỏ quạ áo tứ thân
Giọng hát em như dòng nước trong ngần
Anh tắm gội tâm hồn người lữ thứ

Những điệu hát đưa ta về quá khứ
Những lời ca rủ nhau tới tương lai
Đêm sông Thương thơm thoảng vị hoa nhài
Nghe trời đất bỗng hoá thành huyền thoại

Anh đến. Anh đi. Sông Thương ở lại
Sông níu áo anh từng sợi mưa mềm
Câu Quan Họ Sông Thương giờ xa ngái
Vẫn ngọt ngào sóng sánh hát môi em…

Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo

Bắc Giang quê tôi 3

Quê tôi hai tiếng yêu thương
Chín huyện thành phố gọi là BẮC GIANG
Hiệp hoà thắng cảnh DI LĂNG
Nơi đây nổi tiếng gỏi ngon cá mè
Yên Dũng đặc sản cua da
Lịch sử di tích có CHÙA VĨNH NGHIÊM
Lục Nam SUỐI MỠ đền thờ
Quả ngon trái ngọt sử ơn MỴ NÀNG
Sơn Động có núi cao nguyên
Có rừng khe rỗ có cây đa tình
Lạng giang GIÁP HẢI danh nhân
DÃ HƯƠNG nghìn tuổi giữa trời hiên ngang
Việt yên tiến sỹ NHÂN TRUNG
LÀNG VÂN mỹ tửu nổi danh BỔ ĐÀ
Tân yên đổi mới từng ngày
Lịch sử yên thế huyện chia hai vùng
Lục ngạn đất vải quê ta
ĐỀN HẢ di tích quốc gia xã hồng
Yên Thế là đất anh hùng
Khởi nghĩa đánh giặc ơn Người HOÀNG HOA
Bắc Giang lịch sử danh nhân
Đất nhiều tướng giỏi lưu danh bảng vàng
Ai về có nhớ Sông Thương
Đôi dòng nước chảy phù sa vun trồng
Sông cầu nước chảy lơ thơ
Sông Lục Nam trôi bóng nghiêng con đò
Ai về có nhớ người xưa
Bắc giang mến khách người ngay chữ tình
Yêu thương thương nhớ mà vui
Những câu quan họ níu chân gọi mời.

Lúng liếng Bắc Giang

Theo lối người xưa anh đến Bắc Giang
Câu hát cũ bắc cầu qua ngày mới
Em lúng liếng, trời ơi, trong và gợi
Bóng hoàng thi đăm đắm hút anh đi

Anh chỉ tiếc không kịp mùa vải chín
Để hát câu giao cảm với mùa màng
Hãy chỉ giùm anh lối nào hương hoàng thảo
Bõ một lần rong ruổi đất Bắc Giang

Dẫu biết vậy ta mượn câu quan họ
Để nhớ nhung da diết gửi lòng mình
Dẫu trời đất có xa trông vời vợi
Trúc nơi nào thì trúc vẫn cứ xinh.

Tác giả: Nguyễn Ngọc Bái

Về Bắc Giang anh nhé

Cùng anh về với Bắc Giang
Ngắm xem hoa cải nở vàng triền sông
Thăm vùng trái ngọt mênh mông
Viếng thăm di tích cờ hồng tung bay.
Công trường xí nghiệp hăng say
Thi đua sản xuất từng ngày phồn vinh
Nhà nhà đoàn kết yên bình
Quê hương cách mạng lung linh sử vàng.
Bắc Giang đổi mới khang trang
Chiều hè hương Vải mênh mang núi đồi
Ngọt ngào hoa trái quê tôi
Trai thanh Gái lịch xây đời phu thê.
Mát lành gió núi hồn quê
Yêu thương Sơn Động hãy về bên anh
Núi rừng đẹp tựa bức tranh
Chợ phiên bún ốc ngọt lành vị quê...
Vùng cao mưa nắng dãi dề
Lời then Tính tẩu đam mê gọi mời
Em à... về với quê tôi
Bắc Giang xanh mãi đất trời yêu thương.

Tác giả: Ngân Nguyên

Về Bắc Giang anh nhé đón mùa thu rực rỡ trong nắng
Về Bắc Giang anh nhé đón mùa thu rực rỡ trong nắng

Giữa nhịp sống hiện đại, những vần thơ về Bắc Giang như khúc nhạc trầm nhè nhẹ đưa ta trở về miền quê yên ả. Dẫu xa quê, trong tim mỗi người con Bắc Giang vẫn luôn giữ nguyên hình bóng dòng sông, đồng lúa và hơi ấm tình quê chan chứa yêu thương.

 

Bình Luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.