Ngợi ca đất nước qua những vần thơ đầy xúc cảm
Tình yêu quê hương đất nước là nguồn cảm hứng bất tận trong thi ca. Những vần thơ nhẹ nhàng, sâu lắng không chỉ khắc họa vẻ đẹp quê nhà mà còn nuôi dưỡng lòng tự hào và yêu nước trong mỗi con người.
Thơ hay về tình yêu quê hương, đất nước
Nhớ quê
Quê hương ta lúa vàng ngào ngạt,
Dòng sông xanh chảy mát quanh làng.
Ngọn núi đứng sừng sững hiên ngang,
Nhớ quê cũ, lòng càng lưu luyến.
Đất quê yêu dấu
Đất quê tôi xanh thắm đồng lúa,
Sông dài êm đềm ngọn sóng vỗ.
Những cánh cò bay qua hiền hòa,
Quê hương đẹp mãi trong trái tim tôi.

Hồn quê
Gió thoảng qua đồng lúa xanh,
Trăng treo trên mái nhà tranh êm đềm.
Mái đình cổ vọng tiếng đêm,
Hồn quê lưu lạc khắp miền gần xa.
Việt Nam quê mẹ
Núi cao vời vợi, biển dài,
Cánh đồng bát ngát, ngày mai rạng ngời.
Yêu quê yêu đất yêu người,
Việt Nam đất mẹ, rạng ngời trời Nam.
Cội nguồn yêu dấu
Nhớ dòng sông uốn lượn quanh co,
Nhớ nón lá mẹ đội ngày nào.
Nhớ tiếng trống trường tan buổi học,
Quê hương - tổ quốc đẹp biết bao!
Thơ về quê hương đất nước cho bé mầm non
Đồng lúa
Tác giả: Nguyễn Quang Vinh
Trên mảnh đất phù sa
Bé say sưa ngắm nghía
Những dãy núi mờ sương
Những đồng lúa vàng ươm
Rì rào trong nắng sớm
Các cô bác nông dân.
Đang bắt sâu tát nướcCho hạt thóc căng tròn
Thành gạo để bé ăn
Gió từ tay mẹ
Tác giả: Vương Trọng
Quạt nan như lá
Chớp chớp lay lay
Quạt nan mỏng dính
Quạt gió rất dày
Gió từ ngọn cây
Có khi còn nghỉ
Gió từ tay mẹ
Thổi suốt đêm ngày.
Gió của ông trời
Có khi rét buốt
Gió mẹ, mẹ ơi
Lúc nào cũng mát.
Quạt nan như cánh
Chớp chớp lay lay
Mẹ đưa con bay
Êm vào giấc ngủ.
Em yêu tổ quốc em
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
“Em yêu Tổ quốc của em
Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh
Có hoa thơm, có trái lành
Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu
Bờ tre cõng tiếng sáo diều
Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru
Bốn mùa là bốn câu thơ
Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao
Dãy Trường Sơn ngun ngút cao
Mây chen lá, suối rì rào hát ca
Đèo sương ngậm ánh trăng ngà
Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu
Biển Đông khẳm những chuyến tàu
Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về
Cánh buồm căng gió say mê
Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương
Dọc ngang biết mấy nẻo đường
Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng
Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng
Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay.”
Hồ Sen
Tác giả: Nhược Thủy
Hoa sen đã nở
Rực rỡ đầy hồ
Thoang thoảng gió đưa
Mùi hương thơm ngát
Lá sen xanh mát
Đọng hạt sương đêm
Gió rung êm đềm
Sương long lanh chạy.

Trường Sa thân yêu
Tác giả: Nguyễn Thị Loạt
Mênh mông trời biển bao la
Một vùng biển đảo thật là thân thương
Các anh ở đó biên cương
Cầm chắc tay súng ngăn phường xâm lăng
Lối liền biển đảo xa xăm
Trường Sa yêu dấu tháng năm giữ gìn
Toàn dân gửi trọn niềm tin
Để cho dân tộc bình yên tháng ngày
Hòa bình hạnh phúc vui thay
Trường Sa yêu dấu hàng ngày bên anh.
Dậy sớm
Tác giả: Võ Quảng
Ai dậy sớm
Bước ra nhà
Cau ra hoa
Đang chờ đón
Ai dạy sớm
Đi ra đồng
Có vầng đông
Đang chờ đón
Ai dậy sớm
Chạy lên đồi
Cả đất trời
Đang chờ đón
Thơ lục bát về tình yêu quê hương, đất nước
Quê tôi
Quê hương là chốn yêu thương
Nơi con khôn lớn, gió sương dãi dầu.
Trải qua bao tháng năm dài
Tình quê vẫn thắm, chẳng phai nhạt màu.
Con đường nhỏ, lũy tre xanh
Tiếng chim ríu rít, hòa bình quê ta.
Nhớ mùa lúa chín vàng ươm
Bóng mẹ tần tảo, nắng mưa chẳng màng.
Dù đi muôn nẻo đường xa
Lòng luôn khắc khoải, quê nhà trong tim.
Quê hương, hai tiếng thân thương,
Mãi là nguồn cội, trong lòng khắc ghi.
Đồng lúa quê hương
Đồng lúa bát ngát mênh mông
Hương lúa thơm ngát, lòng người vấn vương.
Bên bờ ruộng mướt xanh rì
Cánh đồng quê mẹ, tình yêu đong đầy.
Tiếng cười trẻ nhỏ xa xa,
Đồng lúa quê hương, mãi trong tim này.
Mái nhà tranh
Mái nhà tranh, gió nhẹ lùa,
Khói lam bảng lảng, chiều thưa bóng ai.
Quê hương lưu luyến trong tay,
Dẫu xa nghìn dặm vẫn ngày nhớ thương.

Tôi yêu Việt Nam
Việt Nam đất nước tôi yêu
Đồng quê bát ngát, biển trời bao la.
Bắc Nam một dải sơn hà
Truyền thống anh hùng, thắm đượm hồn thiêng.
Hà Nội nồng nàn cổ kính
Sài Gòn tấp nập, thịnh vượng phồn hoa.
Trường Sa, Hoàng Sa của ta
Tình yêu đất nước, không gì sánh ngang.
Hương sen ngát giữa hồ lộng
Việt Nam tôi đó, muôn đời không phai.
Bóng tre đầu làng
Bóng tre in bóng ao làng,
Tiếng chim ríu rít nhịp nhàng bên sông.
Người quê chân chất mộc mạc,
Nhớ hoài quê cũ, mênh mang lòng mình.
Quê hương nỗi nhớ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê
Cánh cò trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyên
Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao
Con dù biền biệt phương nào
Quê hương một dạ dạt dào khó phai.
Mẹ và đồng quê
Mẹ cày trên mảnh ruộng xanh,
Từng giọt mồ hôi thấm lành đất quê.
Quê hương nuôi lớn ước mơ,
Đồng sâu ruộng cạn vẫn chờ mùa sang.

<<< Khám phá thêm: Bài thơ về ngôi nhà của em đầy ấm áp và yêu thương
Tình quê
Tác giả: Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đê
Mục đồng thong thả đi về lưng trâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Một đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người xong việc gọi nhau ra về
Giờ đây đêm cũng đã về
Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sương
Đàn trâu nhai cỏ ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò bay lạc vào thơ
Làm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sông
Hình như nó cũng chờ mong một người
Người người rôm rả nói cười
Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc son
Ở nơi thành thị em còn nhớ không
Con đò bến cũ chờ mong
Hôm nào anh cũng chờ trông em về.
Thơ 8 chữ về tình yêu quê hương, đất nước
Nhớ lắm quê hương
Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa Hè
Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm
Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm
Mái tranh nghèo, sâu đậm... nghĩa tình xưa
Gió thổi về, theo giọt nắng đong đưa
Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa... vội vã
Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá
Đã đến mùa, ra cấy mạ... đi thôi ‼
Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi
Hồn thanh thản, cuộc đời... không lo nghĩ
Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ
Như dặn lòng, bền bỉ... với thời gian
Những hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan
Dừa soi bóng, trăng vàng... in đáy nước
Quê hương đó, bao giờ ta tìm được
Đến bao giờ, dừng chân bước... tha phương.
Trở lại quê hương
Tôi trở về một chiều hanh hao nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Đem lòng yêu ngọn Ấn với sông Trà
Nỗi xa quê vẫn mãi hoài thấp thỏm
Quê hương tôi nép bên dòng sông nhỏ
Mái nhà gianh khép bóng những hàng tre
Khói chiều lam rải xuống lối đi về
Gió nội đồng thơm lừng hương mái rạ
Làng tôi ở ruộng vườn xanh bát ngát
Nhà ông bà có mấy ngọn dừa cao
Hoa ngũ hương xanh đỏ khắp bờ rào
Đằng sau nhà hố bom bì bõm vịt
Làng tôi ở mỗi chiều khi gió vít
Sáo vi vu no gió những cánh diều
Đám trai làng thủ thỉ chuyện tình yêu
Làng bên kia có cô nàng xinh lắm
Làng tôi ở cạnh bên bờ xóm biển
Thuyền thúng chài trôi nổi khắp ven khơi
Nghe thoáng qua đâu đó tiếng ru hời
Giữa những hàng phi lao cần mẫn ấy
Tôi nằm đây nơi bờ đê ngày cũ
Mải miết nhìn đàn chim mải miết bay
Mùi mặn nồng lồng ngực khiến hồn say
Đàn chiền chiện, cánh bướm vàng, tiếng nghé
Tôi nằm đây nhớ về ngày xưa cũ
Thời trẻ thơ bắt ốc với lội đồng
Đến mai này liệu biết có còn không?
Mai xa quê sẽ đau lòng lữ thứ…

Quê hương
Tác giả: Tế Hanh
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông.
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá:
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang.
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về.
“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”,
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.
Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Khúc hát yêu quê
Khúc ca dao vọng từ ngàn xưa ấy,
Mang tình quê lan tỏa khắp đất trời.
Dẫu đi xa vẫn nhớ mãi khôn nguôi,
Quê hương đó - nơi trái tim vẫn đợi.
Mùa xuân quê nhà
Xuân đến rồi, hoa nở khắp mọi nơi,
Tiếng trẻ cười vang trong nắng rạng ngời.
Quê hương tôi rực rỡ một trời xuân,
Lòng hân hoan ngập tràn bao tình yêu.
Thơ 4 chữ về tình yêu quê hương, đất nước
Dáng hình đất nước
Dòng sông êm đềm,
Núi rừng xanh thẳm.
Tổ quốc ngàn năm,
Dáng hình bền vững.
Vẽ quê hương
Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!

Mùa vàng quê ta
Lúa thơm đồng nội,
Mưa nhẹ thấm sâu.
Mùa vàng trĩu hạt,
Tình quê đậm sâu.
Bình Định quê tôi
Bình Định quê tôi
Có cánh đồng quê
Có con đường làng
Có thiên nhiên đẹp
Đệ nhất Quy Nhơn
Bình Định quê tôi
Trẻ con vui đùa
Trên bãi đất trống
Nào là cờ vây
Thế trận hùng mạnh
Như những năm qua
Chiến đấu oanh liệt
Cùng với thiên nhiên
Bụi tre già dặm
Ngăn cản bước chân
Giặc Nguyên hung ác
Từng một hạt cát
Đến bụi cỏ khô
Rồi núi non cũng
Xông pha ra trận
Bình Định quê tôi
Bao nhiêu năm rồi
Con suối vẫn chảy
Từ một mầm non
Trở nên trưởng thành
Một cây đa già
Che bóng người người
Giúp ích cho đời.
Những bài thơ về tình yêu quê hương đất nước không chỉ chạm đến trái tim người đọc mà còn khơi dậy niềm tin, lòng tự hào và trách nhiệm giữ gìn giá trị truyền thống ngàn đời của dân tộc Việt Nam.