Nhưng một mệnh giá cả làng thấy không
Bởi vì hai mặt dễ trông
Rõ ràng từng chữ số không thể lầm
Đồng tiền cứ thế lặng câm
Khi dùng đến có mừng thầm chẳng chê
Đồng tiền là cái bùa mê
Ai không có nó chẳng hề sướng đâu
Đồng tiền như có phép mầu
Truyền tay chẳng chịu sống lâu một nhà
Đồng tiền hai mặt ấy là
Chỉ một mệnh giá cho ta dễ dùng
Con người phức tạp vô cùng
Chỉ có một mặt nhưng chung một đầu
Ai dò được chỗ nông sâu
Thay lòng đổi dạ biết đâu mà lần
Làm sao nhận biết mà phân
Sống thành hai mặt yêu gần ghét xa
Mặt thực tâm mặt gian tà
Trở mặt cực dễ như là trở tay
Đồng tiền hai mặt cho hay
Chỉ một mệnh giá dù mày mặt hai
Thức lâu mới biết đêm dài
Người có một mặt sống hai mặt còn.
Tác giả: Dương Tuấn
Có nghĩa gì đâu một chữ tiền
Đem tình nhân loại hóa cuồng điên
Anh hùng lỡ vận đem lòng thích
Hào kiệt hám danh thấy cũng ghiền
Kẻ dưới trao hồn cho ác quỷ
Bề trên ngậm máu giả thần tiên
Rừng tham núi vọng còn đeo mãi
Hỏi lại trần gian mấy kẻ hiền?
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong
Tiền chỉ là tờ giấy mỏng
Nhưng sao nó lại phá hỏng con người
Vì tiền đánh đổi nụ cười
Đồng tiền thay đổi cả người ngây thơ.
Đời không như một giấc mơ
Không tiền họ hàng ngó lơ xem thường
Cuộc đời ta rất khó lường
Tình yêu cũng đã rẽ đường chia hai.
Chung quy cũng tại chữ “TIỀN “
Làm cho nhân thế, đảo điên quay cuồng
Có tiền chuyện khó thành suông
Không tiền, dù có cúi luồn chẳng xong
Có tiền bè bạn ngóng trông
Không tiền, thì nhớ, đừng hòng gặp ai?
Có tiền, nói ít hiểu ngay
Không tiền, nói mãi cả ngày ai nghe!
Có tiền được kẻ chở che
Không tiền, dù ở vỉa hè chẳng thương!
Có tiền, nhiều kẻ vấn vương
Không tiền, ai cũng chán chường miệt khinh
Có tiền, nói bậy vẫn tin
Không tiền, nói thật, kẻ nhìn người ngơ!
Có tiền cuộc sống như mơ
Không tiền, nào được, một giờ thảnh thơi
Có tiền kẻ đón người mời
Không tiền, chẳng có một lời hỏi han
Có tiền “xấu" được nể nang
Không tiền, ngay thật, đàng hoàng bị chê!
Có tiền, kẻ đắm người mê
Không tiền, chỉ có tràn trề nổi đau
Có tiền, tình nghĩa đổi trao
Không tiền, thì chớ khát khao ân tình
Có tiền, ai cũng tôn vinh
Không tiền, nhận lấy “miệt khinh" người đời
Có tiền, nhiều kẻ đến chơi
Không tiền, dù có “thỉnh mời" ai đi?
Ai ơi! Xin nhớ khắc ghi!
Chuyện đời là thế, có chi phải buồn?
Tác giả: Sở Lưu Hương
Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân bè bạn có đâu thương tình.
Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư
Nghèo mới hiểu được thực hư
Ai bè ai bạn ai từ ai tâm.
Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ấy là vợ con.
Hàng xóm kẻ mất người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà
Anh em to cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời.
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi,
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình
Thương vợ hiếu với phụ huynh
Sử dụng tấm gương tốt con mình noi theo.
Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo đi cùng
Thiết lập một thế giới chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan.
Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “nhân nghĩa” rạch ròi nặng hơn.
Đồng tiền vạn hoá vô biên
Nhiều khi tội ác vì tiền nảy sinh
Thế gian lầm thán điêu linh
Mà sao tiền vẫn vì mình lặng thinh.
Người đời đôi lúc vì mình
Bất từ thủ đoạn tuyệt tình vì đâu
Cuộc sống muôn nỗi bể dâu
Cũng vì tiền đã khắc sâu tâm hồn.
Trẻ thơ tiền chẳng sinh tồn
Nhiều khi như thế tâm hồn thanh cao
Cuộc sống thay đổi rồi sao
Con người đánh đổi chữ nhân vì tiền.
Thế sự bao nỗi ưu phiền
Đồng tiền vây kín kiềng chân người đời
Nhiều khi nào được thảnh thơi
Đêm đêm suy nghĩ cuộc chơi trò đời.
Đồng tiền cứ thế ra khơi
Cập vào bến đỗ người đời tham lam
Đồng tiền như ngựa bất kham
Dòng người tranh cướp giành nhau quyền mình.
Nhiều khi chết cũng vì mình
Cuộc sống cứ mãi đinh ninh vì tiền
Tiền ơi bao nỗi ưu phiền
Thế gian khổ ải vì mày tiền ơi.
Sống giữa dòng đời chơi vơi
Nhiều khi sợ hãi vì đời bất nhân
Đồng tiền như kẻ thế thân
Đem ra đánh đổi bản thân giúp người.
Kẻ giàu cứ thế tươi cười
Người nghèo vì thế nụ cười chua cay
Mà ai nào có đâu hay
Cứ mà tìm kiếm đâu đây nghĩa tình.
Cuối thơ cảm thấy bất bình
Nhưng đành thở nhẹ lắc đầu lặng thinh
Chỉ còn biết sống vì mình
Và vì hai chữ nghĩa tình thế nhân.
Tác giả: Trần Thị Thủy
Vì tiền chồng đánh vợ đau
Vì tiền chị cắn em nhàu hết thương
Vì tiền cuộc sống tha hương
Vì tiền trăm ngả ưu phiền đeo mang.
Vì tiền mơ ước giàu sang
Chồng con dắt díu ra hàng ăn chơi
Vì tiền thân xác rã rời
Ngày cày đêm cuốc vẫn vơi chẳng đầy!
Tác giả: Việt Nhân
Người hỏi tôi về chuyện nghĩa nhân
Tôi cười nhạt nhẽo đắng muôn phần
Không tiền lắm kẻ nhìn coi rẻ
Lắm bạc muôn người lại kết thân
Người hỏi tôi về chuyện ái ân
Tôi cười khổ sở đã bao lần
Thân nghèo kẻ nỡ đành vong phụ
Chọn chỗ vinh sang mới thật cần
Người lại hỏi tôi chuyện ở đời
Tôi liền nín lặng giọt sầu rơi
Đồng tiền sức mạnh dời non bể
Có thể thay ta nói vạn lời
Ngẫm nghĩ xong rồi hỏi nữa chi
Đã nên chân lý chẳng đâu kì
Đời nay thật rõ không bàn cãi
Mãnh lực kim tiền trải lối đi
Lý lẽ ngày nay chẳng thấy còn
Vài đồng đủ sức để dời non
Biển sâu nếu muốn liền cho cạn
Dạ vững mà sao cũng phải mòn
Nản chán nhìn sao bỗng thấy buồn
Đồng tiền vững mạnh đã thành khuôn
Thân giàu ngẩn mặt mà lên tiếng
Phận khó khom lưng để cúi luồn.
Tác giả: Đức Ngọc
Ai mà không muốn có tiền
Đó là thực vật người điên tâm thần
Bạc tiền ai cũng phải cần
Bởi vì cuộc sống mọi phần phải tiêu
Có tiền ai cũng được yêu
Vua ban sắc lệnh làm điều ước mơ
Không tiền cuộc sống bơ phờ
Tiêu tan sức khỏe... lu mờ tình thân
Anh em, bè bạn, xa gần
Cô, gì, chú, bác, cũng dần cách xa
Không tiền ai hỏi thăm ta
Cái thằng khố rách ba hoa chích choè
Có tiền nói phét vẫn nghe
Đi đâu một bước… có xe đón liền
Bị khinh cũng bởi không tiền
Cho dù mình chẳng làm phiền đến ai
Người xưa đã nói vào tai
Câu ca thành ngữ đâu sai bao giờ
Không tiền mọi thứ xác xơ
Cho nên ta phải... làm thơ về tiền.
Tác giả: Vũ Ngọc Yến Linh
Ai ơi tiền bạc phù du
Sống không nên mãi đánh đu đồng tiền
Cha dạy con chớ có quên
Nghèo thì cho sạch mới bền chặt lâu
Đừng thấy mấy kẻ sang giàu
Dễ mua hạnh phúc được đâu mà thèm
Sống mà mỗi lúc về đêm
Phải lo ngay ngáy ấm êm nỗi gì
Ở đời cục đất ném đi
Cục chì ném lại có gì dài lâu
Nghèo hèn hay rất sang giàu
Khi chết của có được đâu theo mình
Sống phải có nghĩa có tình
Nghèo mà hạnh phúc lòng mình thảnh thơi
Số phận của mỗi con người
Ông trời thì đã định rồi chớ than
Phú quý hay bị cơ hàn
Là do kiếp trước ở, ăn thế nào.
<<< Khám phá thêm: Thơ rượu - Nơi giãi bày nỗi lòng qua từng giọt men cay
Sáng ra tỉnh giấc đảo điên vì nghèo.
Tiền không phải tất cả đâu,
Nhưng không có nó, khổ đau đủ điều.
Tiền mua gạo, tiền mua xe,
Tiền mua cả giấc mộng mê cuối ngày.
Tình yêu có đẹp mấy hay,
Không cơm không áo cũng bay theo người.
Tiền làm chủ, người làm thuê,
Trắng tay mới thấu ê chề đời ta.
Nhưng tiền cũng chỉ là mà,
Xài cho đúng cách mới là người khôn.
Tiền là tiên là Phật
Là sức bật của lò xo
Là thước đo của lòng người
Là tiếng cười của tuổi trẻ
Là sức khỏe của tuổi già
Là cái đà của danh vọng
Là cái lọng để che thân
Là cán cân của công lý
Là triết lý của cuộc đời.
Giá ơi thương lấy lương cùng
Tuy rằng khác loại nhưng chung là tiền
Thương nhau lương giá đi liền
Ghét nhau lương giá hai miền xa xôi
Gió đưa cái giá về trời
Cho lương ở lại chịu nhiều đắng cay
Giá ơi ta bảo giá này:
Giá lên nhanh quá có ngày… chết lương
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Đồng lương vật giá phải thương nhau cùng.
Anh đây mang tên thằng hai lúa
Xăm trổ đầy mình, tự đại ca
Bao năm phiêu bạt chốn giang hồ
Ai ai cũng phải gọi là sư phụ
Không ai giám quỵt anh một su
Bây giờ về hưu anh gác kiếm
Làm ăn để có đồng tiền tiêu
Tại sao bay nợ mà ko trả
Đừng để lúa đây nổi máu lên
Cạp quần dắt súng, tay cầm dao
Mắt đeo kính đen, chân giầy khủng bố
Mồm ngậm sì gà đi xe oto con
Mở của oto anh bước xuống
To cao đen hôi có hai thằng vệ sỹ
Vai vác aka đi bên anh
Đứng ở ngoài ngõ anh quát lớn
Thằng mất dạy kia trả tiền ông.
Người ta đi kiếm tiền
Chửi mắng vẫn thản nhiên
Ậm ừ cho qua chuyện
Cuối tuần được lĩnh tiền
Chồng tôi đi kiếm tiền
Đôi lúc thật khùng điên
Chẳng may bị khiển trách
Lập tức bỏ việc liền Không thích đời luồn cúi
Nhịn nhục vì đồng tiền
Chất ngất hồn thơ mộng
Túi lép xẹp thường niên…
Ðôi khi còn lý sự
Nhiều thứ quí hơn tiền
Sao thiên hạ chẳng biết
Chỉ biết tiền… tiền… tiền…
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Gạo hết tiền không cám cảnh nghèo
Bếp tro lạnh ngắt chiếc niêu treo
Ôm bầu nước lã tu ừng ực
Ngậm điếu thuốc lào rít xẻo xeo
Quá bữa đem cờ toan gỡ bí
Hết ngày quắp chiếu đắp nằm queo
Con gì meo mẻo trêu ta đó
Ngơ ngẩn nghĩ ra… ấy chú mèo!
Tác giả: Lai Ka
Ngày cuối tuần chẳng hẹn hò ai cả
Nằm trong chăn ngủ đến mức ươn người
Nếu chỉ vì người yêu không có
Thì chắc là chỉ buồn chút xíu thôi.
Nhưng vấn đề là rất muốn đi chơi
Bạn nó rủ chỉ cắn môi từ chối
Miệng cười cười mà tim đau nhức nhối
Vì thực ra trong ví hết tiền rồi.
Tác giả: Giáp Việt
Cả năm gắng sức nhọc công mài
Vốn hết, tiền vay trả lãi ngày.
Mực cạn loay hoay màu bạc phếch
Bút mòn ngọ nguậy nét ngoành sai.
Vẽ tranh để mốc chồng cao ngất
Thơ phú bụi lem xếp trải dài
Tết đến về nhà trông cậy vợ
Tiền lương ít ỏi lấy tiêu xài.
Những bài thơ về tiền không chỉ giúp người đọc giải trí mà còn là hồi chuông thức tỉnh, khiến ta nhìn lại giá trị thật sự của cuộc sống, tình người và hạnh phúc đích thực không thể mua bằng tiền.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.