Hương sắc ai chẳng mê say đắm
Sen tàn, lá rách, tả tơi
Lai vãng quanh hồ, người tiếc thương nhiều
Nước hồ sen phản ánh tinh khôi
Sắc hương cuộn tròn cùng đời thường
Thân sen buồn bã, giận giữa trời
Hương sắc cho người, sen trọng khinh.
Tác giả: Sương Anh
Những giọt sương mai lấp lánh
Màu sắc trong trắng trên đỉnh hoa sen
Ánh nắng hiền hòa từ từ bước tới
Gió nhẹ lay động như đan xen vòng tròn.
Đắm chìm trong cảnh thiên nhiên bát ngát
Hòa mình vào sự mênh mang của vũ trụ
Trời xanh, mây trắng êm đềm
Tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, an nhiên.
Quên hết những xô bồ ngoại cảnh
Tận hưởng hương vị tinh tế của Cam Lồ Mẹ ban tặng
Bước chân nhẹ nhàng trên con đường kinh hành
Tâm linh bay bổng, vươn lên như non tiên mây ngàn.
Tác giả: Phan Thúc Định
Mùa Thu đã ghé đến, đậu kín những hàng cây
Làm cho lá sen chuyển sang màu vàng au
Hạ trốn biệt sau những tháng ngày hối hả
Cơ thể mồ hôi như sóng muối trải dài!
Những đầm sen rơi bóng mơ màng bên trời
Vẫn mang theo tiếc nuối của một mùa xuân chưa đủ
Bông sen cuối mùa hiện lên, cô đơn và buồn bã
Không hay biết mình đang cứu chuộc cho cả một mùa đi qua!
Cô láng giềng trốn thoát khỏi ánh bình minh
Mượn sương sớm để che lấp bản thân trước nắng
Tiếc thương hoa sen hồng, lòng thổn thức...mắt ngấn nước
Khói từ mặt hồ tràn lên, làm má hồng tươi sáng!
Không còn bóng dáng cô đơn, bông sen hé nụ cười
Gương lóng lánh chiếu khuôn hình thiếu nữ thanh xuân
Môi em quấn quýt vào bông sen nồng ấm
Nắng nhẹ vén sương tạo hình ảnh tuyệt vời trên bức tranh trời xanh.
Tác giả: Nguyễn Tâm
Mảnh khảnh hình bóng em dưới bề mặt ao
Áo trắng hay lúc hồng đào
Yếm vàng rực nắng, mắt xanh xòe Váy xanh xòe trong làn gió nhẹ lay động
Xuân đến, cô gái khoe vẻ tươi tắn
Hè đến, bóng em giao duyên bên bờ ao
Thanhsao bùn nước không vết nhơ
Hương thơm nhẹ nhàng, thuần khiết như sen!
Tác giả: Xuân Hoàng
Không còn người hái sen
Chèo thuyền dưới nắng sớm tràn ngập
Hào sen trắng nở bồng bềnh
Hương thơm lan tỏa trong buổi chiều dịu dàng.
Tôi trở về thành phố cổ
Sau những ngày xa xôi
Bắt gặp sen trắng khoe sắc
Trong hương hè êm đềm từ ngày qua.
Người có biết Huế không?
Thành phố ấy và bông sen này
Dù chưa lời tâm tư trò chuyện
Nhưng đã nghe vần thơ rót say.
Nhà nằm bên trong thành phố?
Muốn tới phải vượt qua dòng hào
Đi qua mùa sen trắng tinh khôi
Gặp một trời cao thấp nhất.
Sen tự nhiên hiện về trong giấc mơ
Trắng tinh khiết lan tỏa hương thơm lạ
Đất cố đô Huế, mùa hạ dịu dàng
Sông biến thành dải nhung rêu mịn màng.
>>> Khám phá thêm: Tuyển chọn bài thơ về trường em chan chứa tình yêu
Tác giả: Dương Thế Quang TNXP
Nếu ai có hỏi loài hoa nào đẹp nhất
Tôi sẽ trả lời đẹp nhất đóa hoa sen
Không khoe sắc như loa kèn, phượng vĩ
Cũng chẳng quý phái như dạ lý, hải đường
Hoa sen sống đơn giản giữa đời thường
Trong ao nước bên đường làng quê êm ả
Mặc dòng đời luôn quay cuồng hối hả
Chốn bùn lầy hiên ngang dáng đứng một loài hoa
Nếu ai hỏi hoa gì tinh khiết thanh cao
Tôi sẽ trả lời không loài nào sánh với hồng sen
Từ chốn bùn đen dân giả thấp hèn
Vươn mình tươi thắm đóa hồng tỏa hương
Tòa sen Phật ngự chốn thiền đường
Trụ ngôi Tam bảo ngàn đời bất ly
Hoa sen hoa của trí huệ từ bi
Vị chúng sinh hoạn nạn độ đời trầm mê
Nếu ai hỏi hoa nào đáng yêu nhất trên đời
Tôi sẽ trả lời yêu nhất đóa ngọc sen
Tên Mẹ hiền là tên loài sen ấy
Nên tôi yêu hoa ấy suốt cuộc đời này
Thấy hoa lòng bồi hồi đầy thương nhớ
Còn vẳng bên tai lời người dạy thuở còn thơ
Nghèo mà sạch tâm hồn không được nhuốc nhơ
Như hoa sen giữa bùn luôn hương thơm tỏa ngát.
Tác giả: Sông Lam
Hoa đời cậy lửa thoát bùn đen
U ẩn nỗi lòng mang chịu tiếng hèn
Êm ấm dương phàm đâu thích hưởng
Ngọt ngào cõi tạm chẳng cần chen
Hàng ma diệt ác dùng tâm tuệ
Ẩn mệnh vùi thân dõi ánh đèn
Nguyện gửi nhờ nương thuyền Bát Nhã
Xa lìa ảo mộng sáng hồn sen.
Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân
Nguyện như là hoa sen
muôn thuở vẫn vươn lên
để thường giúp muôn loài
luôn sống tròn rộng thênh.
Nguyện như là hoa mai
muôn thuở vẫn tự tại
để thường giúp muôn loài
luôn sống tròn vô ngại.
Nguyện như là hoa cúc
muôn thuở vẫn tri túc
để thường giúp muôn loài
sống tuyệt vời như Bụt
Nguyện bao công đức lành
thường giúp bao chúng sanh
luôn sống tròn tươi mát
trong Nguồn sống cao thanh...
Nam-mô A Di Đà Hoan Hỷ Quang Như Lai,
Nam-mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát Ma Ha Tát,
Nay kính,
Tác giả: Chu Hà
Nguyện hiến châu thân giải bụi hồng
Ta bà thế giới giữ tâm trong
Sắc không khoe sắc dù xuân ấm
Hương thoảng mùi hương dẫu hạ nồng
Kính Phật xây đài đâu kể đức
Thương người ghép nhụy chẳng khoe công
Danh vang quân tử đời xưng tụng
Tế đạo phò nguy trọn hết lòng.
Tác giả: Mặc Giang
Hoa Sen tám cánh em mang
Tâm như sáng tỏa trên đường em đi
Nhìn đời ánh mắt từ bi
Nói năng ký xuất nghĩ suy tỏ tường
Hoa Sen Tám Cánh em nương
Ba ngôi Tam Bảo pháp vương nhiệm mầu
Núi cao hố thẳm sông sâu
Mở lòng trắc ẩn, bắc cầu lại qua
Hoa Sen Tám Cánh thiết tha
Em mang dấu ngọc vào nhà Như Lai
Gồm thâu quá khứ vị lai
Sống trong hiện tại hoa mai trổ rồi
Cây xanh tươi lá đơm chồi
Hoa thơm thêm nhụy tô bồi tương lân
Hoa Sen Tám Cánh ân cần
Thời thời khắc khắc chuyên tâm tu hành
Sen vàng sen trắng sen xanh
Liên Trì Hải Hội vẫy cành thùy dương
Em mang đạo lý lên đường
Từ bi thấm nhuận yêu thương muôn loài
Du thuyền bát nhã ra khơi
Cứu người hoạn nạn độ đời trầm mê
Nhà xưa đã có lối về
Ba đường sáu nẻo mải mê lâu rồi
Hoa Sen Tám Cánh em ơi
Ưu Đàm thơm ngát, mỉm cười trao tay
Đạo vàng sáng tỏ hơn ngày
Không còn đêm tối đọa đày trần lao
Em mang hoa ấy đi nào
Đóa hoa tự tánh nhập vào pháp thân
Em mang hoa ấy chuyên cần
Ngàn năm hiện hữu trăng ngàn thiên thu.
Tác giả: Nguyễn Văn Pứ
Chốn đầm sen, em làm gì?
Thuyền đâu cần, muốn xa vô vàn đẹp hơn?
Đò gỗ run rủi em bước chân
Trắng áo, đen bùn, tình thương trọn đầy.
Nõn nà như bông trắng kề bên em
Phấn nhụy mềm, hồng thắm tựa tay ngắn
Vàng rực rỡ hơn cả ánh nắng
Mắt huyền, má thắm, đẹp như mơ.
Ở giữa bùn đen vẫn thơm hương
Mưa nắng qua, vẫn tươi sáng không ngừng
Trinh trắng như em giữa cảnh u tối
Dễ vấn vương, đẹp yêu kiều.
Thuyền rồng, em xuống, đổi thành thuyền
Trời xanh hòa quyện với sắc hồng
Lòng anh dậy sóng như con thuyền
Bến nào giữa mênh mông, anh bất ngờ.
Đêm hôm, ta gặp nhau bên dòng sông
Hồng sen em hôn nhè nhẹ bên trời đêm
Đôi tay anh nhẹ nhàng, không lời
Dấu yêu sâu thẳm, lòng hiểu rõ!
Hôn bàn tay nhỏ, bên đóa sen thơ
Đêm quê, ánh đèn nhấp nhô như lấp ló
Năm tháng xa xôi, hương còn đọng lại
Ánh đèn lung linh, hoa thắm kết tay em…!
>>> Khám phá thêm: Bài thơ hay về ước mơ và những hoài bão lớn lao
Tác giả: Người Lính
Bước chân đi giữa cuộc đời
Bụi trần bám lấy cả người còn đâu
Sân si sướng khổ vui sầu
Tiểu nhân, quân tử… sắc màu nhá nhem
Đêm nằm lạc giữa rừng sen
Mới hay tay sợ lấm lem bụi, bùn
Ngồi lần tràng hạt run run
Mong như sen trắng đồng bưng diệu kỳ
Vui sầu sướng khổ sá chi
Đường dài lắm bụi vẫn đi đến cùng
Sen thơm dẫu đứng giữa bùn
Người gieo hạt chớ ngại ngùng mùa sau
Tiếng gà đẩy giấc chiêm bao
Ngoài đầm gió lộng gửi vào mùi hương
Đường đời một nắng, hai sương
Mong như sen trắng hướng dương rạng ngời…
Tác giả: Phan Huy Hùng
Sớm mai nào Hồ Tây cũng có sương
Nắng lên rồi đó đây còn bảng lảng
Thuyền ai đó trong đầm sen thơm ngát
Người lẫn trong hoa cho hoa đẹp bội phần.
Bàn tay ai đưa đón những búp sen
Nắng chiếu qua làn sương hồng lên như lửa
Lửa chuyền lên môi lửa chuyền lên má
Cho nụ cười tỏa sáng cả rừng hoa.
Hương sen thơm quấn quýt quyện hương trà
Thơm lây cả tay mình nhớ bàn tay ai ướp
Như tình ai nồng đượm
Với ai kia hay chỉ với riêng mình?
Nhấp ngụm trà lại nhớ nụ cười xinh
Dáng thon thả in hình trong bóng nước
Và búp sen hồng trong búp tay em hồng rực
Một thoáng thôi... vương vấn mãi trong lòng.
Tác giả: Lâm Bình
Một đóa sen hồng thơm lừng
Hương sắc nồng nàn, triền miên với người
Dù gặp bão tố trên đường đời
Hương hoa vẫn long lanh, ngọt ngào trường tồn.
Cuối cùng, sen hồng gặp nhau
Trong lặng thinh và say đắm nồng nàn
Phút kỳ diệu, lòng lặng ngắm nhau
Hương sen tỏa ngát, lòng cuồng dại cuối mùa.
Em về, sen vẫn gọi mênh mông theo bước chân
Trong giấc ngủ, em mơ về đầm sen rộn ràng
Hà Nội anh, sen khao khát mùa này
Cơn mưa tưới ướt cánh sen, hương rơi bất tận.
Hoa sen khiêm nhường, nhựa sống đang sinh sôi
Màu trắng tinh khôi, hương nồng rực rỡ
Quyến luyến bên sen, những ngày lặng lẽ,
Từng giọt mồ hôi, hòa mình vào sự kiệt tác.
Đọng mặn trong trái tim con gái miền Nam
Cô gái Nam hái sen tại miền Bắc
Hái với những cố gắng, men ngọt cuối mùa sen
Dù biết sen cuối mùa không kiêu sa lộng lẫy.
Em hái sen về, ôm trọn một mùa say mê,
Đợi người, tình đầy vị ngọt
Hương sen quyến luyến, trái tim tràn đầy tình cảm.
Tác giả: Thiên Ân
Sen tự bao giờ đã có tuổi?
Thỉnh thoảng tương tư, đôi cánh gối đầu
Hương bay thoảng thoảng miền rong ruổi
Rồi đến một ngày, ta hẹn ước yêu nhau.
Sen nở, tình chớm kết nụ
Đôi ta hòa mình, hoàn hảo không chê
Làm sao em chìm trong lưỡng lự,
Chẳng thốt lời, im bặt môi nở hoa.
Sen ru hồn gió, muôn tê dại
Bùn lầy còn lưu lại dấu chân ai?
Em vẫn là chính em, con gái
Luống cuống xanh tươi, tóc dài lay động.
Sen nở, sen tàn, lại sen nở
Nhánh mi còn đọng một chút âm vang
Lồng ngực vẫn đều hơi thở sâu
Mơ ước, một ngày ta trao tình thắm.
Sen đưa hương, say giấc điệp
Mơn man, xao xuyến trong cõi vô thường
Bài thơ tình yêu anh viết tiếp
Gieo vần, ngân nga một bờ thương.
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Nghe lời mẹ ru, sen xanh bốn mùa
Mênh mang hồ lộng, ôm thắm hương thơm.
Gót thơ, hồ nắng nhặt thưa
Dấu son thơm mãi, cuộc sống ngọt ngào
Hương sen ấp ủ bao điều
Thảm xanh mướt, dải lụa thêu mơ mòng.
Trăng lên, mờ tỏ đêm nồng
Tơ hồng níu buộc tơ lòng bên hiên
Trăng thề, sương ngậm vầng đêm
Ngát hương sen toả êm đềm, thiết tha.
Ước ngày em ghé thăm vườn tình
Gót sen so bước, ngân nga đóa hồng
Nhụy hương thơm mái tóc tuyền
Nhành xuân vương vít, mắt huyền mộng mơ.
Dẫu thời gian trôi qua, sen vẫn hiện diện như một biểu tượng thiêng liêng và gần gũi. Những bài thơ về sen sẽ còn mãi ngân vang, nuôi dưỡng tâm hồn thanh sạch giữa dòng đời bộn bề.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.