Quê hương chốn thanh bình
Có bầu trời xanh thắm
Nắng tươi vàng óng ánh
Tỏa cánh đồng mênh mông
Lúa xanh mướt mượt mà
Đang trổ thì con gái
Tiếng chim kêu rộn rã
Hòa cùng tiếng gió reo
Tiếng sáo diều trong veo
Ngân nga cùng cò lả
Ôi nghe sao vui quá
Như một bản hòa ca
Khúc nhạc tình trầm bổng
Trời xanh cao gió lộng
Xao động cả hồn em
Càng yêu nhớ quê thêm
Em chụp hình làm dáng
Đôi môi cười chúm chím
Ánh mắt nhìn lung linh
Bên cánh đồng lúa xanh
Lòng mình sao rộn rã
Hương tỏa từ hoa lá
Tưới mát cả hồn em
Mời các bạn về xem
Hè này vui lắm đó
Tha hồ ta câu cá
Bà mang nấu canh chua
Em ăn ôi rất vừa
Sao mà ngon ngon quá
Ngọt đậm đà hương cá
Vị chua nồng của me
Ôi sao những ngày hè
Cho em nhiều kỷ niệm
Tình người sao thân thiện
Say xóm làng hương quê
“Em yêu Tổ quốc của em
Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh
Có hoa thơm, có trái lành
Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu
Bờ tre cõng tiếng sáo diều
Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru
Bốn mùa là bốn câu thơ
Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao
Dãy Trường Sơn ngun ngút cao
Mây chen lá, suối rì rào hát ca
Đèo sương ngậm ánh trăng ngà
Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu
Biển Đông khẳm những chuyến tàu
Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về
Cánh buồm căng gió say mê
Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương
Dọc ngang biết mấy nẻo đường
Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng
Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng
Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay.”
>>> Khám phá thêm: Sơn La trong thơ - Tiếng gọi tha thiết từ miền ký ức
“Quê em ở vùng biển.
Phong cảnh đẹp vô cùng.
Nước biển xanh mênh mông.
Sóng xô tràn bãi cát.
Sớm ngày vang tiếng hát.
Từng đoàn thuyền ra khơi.
Chiều ngả bóng mặt trời.
Thuyền về đầy ắp cá.
Quê em giàu đẹp quá!
Em tha thiết yêu quê.”
Quê hương đẹp mãi trong tôi
Dòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanh
Cánh cò bay lượn chòng chành
Đàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân nga
Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương
Bức tranh đẹp tựa thiên đường
Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình .
Đêm trong đến không ngờ
Sen cũng thơm quá đỗi
Cánh đồng như giấc mơ
Ướp mùi hương lúa mới
Bầy chim cũng thao thức
Niềm vui rung trong cành
Bài ca dâng trong ngực
Dế hát lời cỏ xanh
Gió thổi nồng hương đất
Dạo khúc nhạc đêm sương
Ngàn sao trời mở mắt
Thắp nên một thiên đường
Đêm nay trăng đẹp quá!
Thắp nắng cho cánh đồng
Nên đêm không còn nữa
Chỉ còn ngày mênh mông…
Hạt gạo trắng, giọt mồ hôi,
Của người nông dân sớm tối vun trồng.
Quê hương ơi, một tình yêu mênh mông,
Nuôi con lớn, từng ngày thêm ấm áp.
Mái đình làng bóng tre che,
Vang tiếng trống hội ngày hè rộn vang.
Người người sum họp, nồng nàn,
Tình quê chân chất, chứa chan nghĩa tình.
Mẹ cày trên mảnh ruộng xanh,
Từng giọt mồ hôi thấm lành đất quê.
Quê hương nuôi lớn ước mơ,
Đồng sâu ruộng cạn vẫn chờ mùa sang.
“Nghỉ hè bé lại thăm quê
Được đi lên rẫy, được về tắm sông
Thăm bà rồi lại thăm ông
Thả diều câu cá sướng không chi bằng
Đêm về bé ngắm ông trăng
Nghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa
Bà rang đậu lạc thơm chưa
Mời ông bà, bé say sưa chuyện trò”
Con đường nhỏ dẫn về quê,
Lúa xanh bát ngát, tràn trề gió bay.
Đôi chân bé nhỏ tung tăng,
Tiếng cười thơ ấu vang trong lòng mình.
Bóng tre in bóng ao làng,
Tiếng chim ríu rít nhịp nhàng bên sông.
Người quê chân chất mộc mạc,
Nhớ hoài quê cũ, mênh mang lòng mình.
>>> Khám phá thêm: Thơ về Sơn La - Nơi tình đất tình người gắn bó
Mái nhà tranh, gió nhẹ lùa,
Khói lam bảng lảng, chiều thưa bóng ai.
Quê hương lưu luyến trong tay,
Dẫu xa nghìn dặm vẫn ngày nhớ thương.
Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm
Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…
Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…
Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!
Chiều nay trở về quê cũ
Bên dòng sông thuở ấu thơ
Vẫn luôn đợi người viễn xứ
Ngược xuôi con nước lững lờ
Nắng vàng vào xuân rực rỡ
Len từng khóm trúc hàng cau
Bước chân như còn bỡ ngỡ
Lắc lư theo mấy nhịp cầu
Đò xưa mong tìm bến đậu
Xa rời cuộc sống phong ba
Tình yêu một thời in dấu
Dù cho cách biệt không nhòa
Quê hương vẫn là tất cả
Có hình bóng của Mẹ yêu
Quê hương chẳng bao giờ lạ
Ước mơ theo những cánh diều
Dần buông gánh đời nặng trĩu
Nhẹ lòng quên hết âu lo
Giữa bầu trời xanh mát dịu
Vẳng đưa êm ả câu hò.
Từ những vần thơ đơn giản, trẻ mầm non sẽ cảm nhận được vẻ đẹp quê hương cùng tình cảm gia đình. Thơ về quê như một nhịp cầu dịu dàng đưa bé đến gần hơn với văn hóa dân tộc và tình yêu đất nước.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.