Thủy chung son sắt nở hoa bốn mùa
Mặc cho giông gió nắng mưa
Tím màu chung thủy gió lùa chiều đông
Không cao sang tím trắng hồng
Dẻo dai sống ở trên đồng dưới ao
Giữa bùn mà vẫn thanh cao
Mang cho đời vị ngọt ngào canh chua
Mặc tình đời cứ bán mua
Hoa súng vẫn thế bốn mùa lung linh
Như bông hoa súng bé xinh
Bao năm em vẫn chung tình bên anh
Đôi ta như lá với cành
Gió sương nắng cháy vẫn xanh một màu
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Qua bao ghềnh thác trước sau một lòng
Hai ta say đắm tình nồng
Em là ngọn lửa mùa đông giữa trời
Như bông hoa súng mà thôi
Bên nhau ta sẽ suốt đời không xa.
Tác giả: Dung Nguyên
Xứ ta, hoa hậu ao làng .
Xứ người, em đứng vào hàng quốc hoa.
Vạn lời ca tụng suýt xoa.
Loài hoa thôn dã kiêu sa sắc tài.
Súng không yểu điệu cát đài.
Cũng không rũ rượi nét ngài đợi sương.
Thân trầm, chí thẳng, sức vươn.
Chung bùn em vẫn vẹn hương chính mình.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Hoa súng mơn man mọc tím hồ
Gió về mang giọt nhớ ngày xưa
Tôi em hai đứa cùng chung lớp
Mỗi bữa tan trường một lối mơ
Em che nón lá tóc nghiêng bay
Làm duyên tà áo, bờ vai gầy
Bụi vương gót nhỏ, con đường nhỏ
Nắng chiều uống phải ngất ngây say
Em yêu hoa súng có phải vì
Màu tím thủy chung, tím vân vi
Hay là hoa đẹp nét thơ mộng
Để gió ngàn năm phải khắc ghi
Sinh nhật ngày xưa tôi tặng em
Bó hoa súng tím cất công tìm
Bằng tuổi học trò mà tôi có
Em hiểu tình tôi nhưng lặng im
Tôi vào lập nghiệp ở trong Nam
Sông Lam ở lại tắm trăng vàng
Mỗi lần tôi thấy bông hoa cũ
Là thương mắt biếc buồn mênh mang
Chẳng phải tại em hay tại tôi
Tại hoa súng tím chẳng đưa lời
Đò đầy đò phải rời xa bến
Bỏ sông Lam lại lệ tuôn rơi
Còn tôi phiêu dạt chốn Sài thành
Bao năm lăn lộn sóng lênh đênh
Trắng tay vẫn cứ hoàn tay trắng
Nổi trôi như đám bèo bồng bềnh
Chiều nay đi dạy trên giảng đường
Ngang qua hồ súng ở trong trường
Vô tình gặp lại màu hoa biếc
E thẹn làm duyên với giọt sương
Tôi buồn hồi tưởng chuyến đò qua
Bóng hình mùa cũ đã phôi pha
Nâng bông súng tím tôi thầm nghĩ
Màu thủy chung nào giờ đã xa…
>>> Khám phá thêm: Thơ viết về hoa dại - Vẻ đẹp ẩn mình nơi góc nhỏ
Tác giả: Thiên Ân
HOA SÚNG đến từ Ấn Độ
Một thời hoang dại ngây thơ
Bâp bẹ vài câu toán đố
Ngày em vào tuổi nằm mơ
HOA SÚNG mọc hồ, kênh rạch
Mương, ao, thăm thẳm bùn lầy
Mặt nước, lá hoa giũ sạch
Bông đùa với nắng tỏa say
HOA SÚNG gửi bức thông điệp
Như người quân tử hiên ngang
Trí tuệ, thanh tao, thuần khiết
Tâm hồn không nhuốm tham lam
HOA SÚNG sinh ra màu sắc
TRẮNG, HỒNG, TÍM, ĐỎ, rồi VÀNG
Mùa nước nổi về thầm nhắc
Bóng chiều lỡ bước sang ngang
HOA SÚNG muôn đời ấp ủ
Rằng ta mãi mãi thương em
Tàn đêm kiếp tằm ủ rũ
Ngõ đời đanh đá đau tim
Tác giả: Hoàng Mạc
Chữ “vạn” treo lên trước cổng chùa
Ngày đêm chẳng quản nắng hay mưa
Phật pháp có tăng ni ủng hộ
Ba ngôi đồng thuận chuyển xoay mùa
Tôi yêu hoa súng đất phương Nam
Như loài sen đỏ mọc trong đầm
Thơm ngát tinh khôi từng cánh mỏng
Ru đời an tịnh những đêm trăng
Càng vào sâu thẳm càng thêm đỏ
Tay đưa trăm ngón giữ tim người
Hoa súng tuổi thơ yêu mến ơi
Lòng ta sao cứ vấn vương hoài
Cánh hạc mải bay về cuối trời
Mai ngày xa cách dù muôn nơi
Vẫn nhớ những ngày vui nhỏ bé
Giữa bàn tay phật trái tim người
Tác giả: Trần Minh Hiền
Sáng nay nắng ngập tràn
Đầy tâm hồn bé nhỏ
Em là mùa xưng tán
Trên mặt trời lá nho
Sáng nay nắng hẹn hò
Đợi con thuyền không đến
Em là mùa nét cọ
Trên mặt trời tìm quên
Sáng nay nắng bắt đền
Nên giả vờ làm nũng
Em là mùa tơ nhện
Trên mặt trời bao dung
Sáng nay nắng ngại ngùng
Như chập chùng ngọn lửa
Em là mùa hoa súng
Trên mặt trời ướt mưa.
Tác giả: Thiên Ân
Em thả nốt một bờ tóc suối
Anh vội nhìn xâu chuỗi nhớ mong
Trôi trôi êm ái muôn dòng
Chạm hương hoa súng đỏ lòng thi nhân
Đôi mắt khép gieo vần vương vấn
Em nằm đây tắm nắng đầu ngày
Má hồng phơn phớt bóng mây
Ai ru bến mộng hồn bay lưng trời?
Dòng nước chảy thay lời muốn nói
Con cá còn bơi lội sóng chao
Chiêm bao, ùn ứ ,chiêm bao
Vườn thơ trĩu quả, nghe xao xác hồn
Tà áo tím ấp ôm lồng ngực
Trái tim thôi rạo rực mầm yêu
Chiều rơi muôn vạn buổi chiều
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn ai thêu mộng đời?
Em vẫn thế nằm phơi dáng mỏng
Con thuyền tình bén mộng nơi đâu?
Ngày ta còn ở bên nhau
Sóng lòng ru điệu trăng sao dặt dìu.
Tác giả: Phương Hoa
Bông súng tím hồng tỏa sắc xinh
Sóng đôi mời gọi biết bao tình
Cánh xoè mơn mởn mây ngưng thở
Lá trải ngời ngời gió bặt thinh
Nước biếc sững sờ khi đối bóng
Trời xanh ngơ ngẩn lúc in hình
Bao người say đắm, hoa e ấp
Chờ gặp anh hùng gửi nụ trinh
Tác giả: Như Thu
Dịu dàng thanh thoát điểm màu xinh!
Dẫu khách đường xa cũng luỵ tình
Sương thấm, mưa chan nào giận dỗi
Gió đùa, bướm ghẹo chỉ mần thinh
Rộn ràng tia nắng bâng khuâng dạ
Lấp lánh ngàn sao rực rỡ hình
Giản dị tên em người gọi Súng
Nhưng đừng ngắt vội đóa băng trinh!
Tác giả: Tuấn Thanh
Nhẹ nhàng những giọt nắng thu
Lăn trên mái tóc quyện mây trời
Nghiêng nghiêng bóng trúc, nghiêng hoa súng
Ươm cả trời xanh trong mắt thu
Thu đã đến rồi ấy dáng thu
Dịu dàng nắng trải lúa vàng mơ
Vàng lên ngọn cỏ, vàng sông nước
Hồng má hồng ai-tuổi đợi chờ
Dang cả hồn ra đón dáng thu
Như cánh diều no gió giữa chiều
Miên man kỷ niệm thời thơ ấu
Thu chở về ngang ngõ tuổi yêu.
Tác giả: Hạo Vũ
Tháng mười hoa Súng nở
Suối Yến đẹp như mơ
Chòng chành trên sóng nước
Thuyền nan rẽ sương mờ
Hai bên rừng hoang vắng
Tiếng chim hót líu lo
Lãng khách thời mê mẩn
Đắm chìm vào biển thơ.
Trong tiếng nhạc dịu êm
Quá khứ xưa êm đềm
Lùa về bao nỗi nhớ
Xào xạc lá ru đêm
Có những đêm trăng sáng
Xuyên kẽ lá mơ màng
Em ngồi buồn thơ thẩn
Thả hồn bay lang thang
Hoa mang hình trái tim
Hồng thắm những nỗi niềm
Vây quanh ngôi nhà nhỏ
Rộn ràng vang tiếng chim
Bông hoa súng ngập ngừng
E ấp kín bờ ao
Gởi trên từng cành lá
Là lời thơ xôn xao
Xa rồi ngày xưa ấy
Xa rồi tuổi thơ ngây
Xa rồi ngôi nhà mộng
Một thời bao đắm say.
>>> Khám phá thêm: Những vần thơ viết về hoa cúc đầy chất trữ tình
Tác giả: Trần Như Tùng
Bể cá nhà tôi, giữa bể xinh
Hôm nay khóm súng nở huê tình.
Bông hoa tám cánh khuôn tươi mát
Ngư cảnh một bầy nết lặng thinh.
Trắng muốt lung linh theo sóng gợn
Đỏ tươi thoăn thoắt lượn khoe hình.
Xanh tròn lá nổi trời trao nắng
Ong bướm không vờn ngọc nữ trinh .
Tác giả: Thanh Hoà
Súng của Hoàng Bang thật tuyệt xinh
Ngợi khen nhiếp ảnh quá thần tình
Mới nhìn cũng choáng,say ngơ ngác
Lâu thấy đều mê,ngắm lặng thinh
Khơi dậy hồn thơ người yêu cảnh
Gợi lên cảm hứng kẻ thu hình
Dập dìu mặt nước luôn xô đẩy
Thanh thản lòng em mãi tuyết trinh
Tác giả: Lý Đức Quỳnh
Súng hồng,trắng,tím nở ngời xinh
Thoảng gió hè lay gợn sóng tình
Lá biếc tròn trên hồ lặng thẳm
Cành xanh thẳng giữa nắng im thinh
Tao nhân đứng sững nhìn thiên ảnh
Mặc khách ngồi ngơ tưởng dáng hình
Cuộc sống xô bồ lem lấm bụi
Trời gìn giữ hộ nét nguyên trinh…
Không đài cát như phong lan
Không kiêu sa như hải đường
Em chỉ là loài hoa chân chất
Loài hoa súng tím miệt vườn
Hoa không hề kén đất, chọn mùa
Hoa gặp giọt nước mát lành vỗ về ấp ủ
Gặp ánh sáng mặt trời sưởi ấm con tim
Trọn một đời hoa súng tím thủy chung vẹn giữ
Em như loài hoa súng ấy
Loài hoa súng đơn sơ, mộc mạc
Loài hoa súng giản dị giữa đồng quê bát ngát
Loài hoa súng tím với tình người man mát yêu thương
Mặc kệ nắng chang hay đông về giá rét
Hoa vẫn mạnh mẽ tỏa hương khoe sắc giữa trời
Em cần mẫn như loài hoa súng tím
Ngẩng cao đầu giữa bão tố chơi vơi
Dẫu một đời em chỉ là hoa cỏ dại
Nhưng ý chí vươn lên không đầu hàng phận số
Hoa và em kiên cường giữa bùn lầy nẩy nở
Sắc tím mênh mang chung thủy đợi chờ.
Tác giả: Mai Xuân Thanh
Hồ sen ao súng cũng đều xinh
Hạ nắng nhìn hoa thật cảm tình
Giòng giống cây này ngồi ngắm thích
Đất bùn, sình nọ đứng làm thinh
Lá xanh bông trắng hồng xuân vịnh
Búp thẳng đài tươi đẹp bóng hình
Mạch sống thanh cao chân thật định
Sắc màu đài các tỏa hương trinh...
Tác giả: Kim Giang
Có một chú họa mi
Ngày ngày đi kiếm sống
Tung cánh trời cao rộng
Tối tối lại dừng chân
Bên một đầm hoa súng.
Tha thẩn bước mông lung
Một mùi hương thơ mộng
Một mùi hương lạ lùng
Đưa đến nàng hoa súng
Đang nụ còn ngậm sương.
Họa mi thầm nghĩ bụng
Nàng giống mình làm sao
Dáng nhẹ nhàng thanh tao,
Riêng mùi hương thơm thảo
Chưa ai nào giống hoa.
Dưới ánh trăng huyền ảo
Làm hai người thương nhau
Họa mi nghiêng mái đầu nói bao điều yêu dấu,
Cánh nhung mềm hiền dịu bông súng thầm dâng hương.
Họa mi lại lên đường
Chia tay trời chưa sáng.
Khi họa mi trở về lòng tràn trề hy vọng
Sẽ cùng nàng hoa súng duyên Tấn Tần kết đôi!
Như vỡ cả đất trời
Chàng không tìm thấy nữa
Nơi nàng đứng đêm xa, nở bừng bông hoa lạ?
Hoa ngượng ngùng bỡ ngỡ
Khi ánh bình minh lên
Bông súng nở hết mình
Chờ họa mi khoe sắc.
Lòng họa my quặn thắt
Ngơ ngác tìm người yêu!
Hoa súng tím ngẩn chiều
Nhìn họa mi không hiểu...?
Trăng chứng kiến mọi điều
Ban ngày trăng đi vắng...
Họa mi đau chết lặng
Vút trời xanh ra đi!
Khi vỡ lẽ quay về
Không còn hoa súng nữa!
Và từ đó trở đi
Họa mi tha thiết hót ca ngợi tình si mê
Bông súng nhỏ vụng về tím thề lòng chung thủy.
Bài thơ về hoa súng là bản hòa ca của sự tinh khôi và thanh bình. Giữa bộn bề cuộc sống, những vần thơ ấy gợi nhắc ký ức quê hương, tình người giản dị, và vẻ đẹp dung dị mà sâu sắc của hoa súng.
Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu.