Hoa nhài – loài hoa nhỏ bé nhưng toả hương thanh khiết, đã trở thành nguồn cảm hứng trong nhiều bài thơ. Những vần thơ viết về hoa nhài mang đến cảm giác bình yên, gợi nhớ về ký ức mộc mạc, dịu dàng và thuần khiết.
Tác giả: Hoàng Anh Tuấn
Vườn nhà trồng một cây nhài
Bố thường hái mỗi sớm mai ướp trà
Bây giờ bố đã đi xa
Nở cho ai hái mà hoa trắng ngần
Hương như mây ngát qua sân
Bố thành ngọn gió phù vân ngang trời
Hoa còn biết khóc gió ơi
Đọng trên từng cánh sương rơi buốt lòng
Nắng non phết mật đàn ong
Cõng hương rải khắp ngõ vòng thôn quê
Hoa đêm thắp sáng cơn mê
Hỏi người năm cũ có về vườn xưa
Hương bay vào những song thưa
Trốn trong làn điệu đò đưa của làng
Con đò là mảnh trăng vàng
Sông Ngân bố gọi rồi sang kia bờ
Hoa nhài thơm suốt tuổi thơ
Chén trà tôi rót khói mờ mắt cay
Nhớ năm trời trở heo may
Hoa buồn rụng đắng xuống ngày bố đi…
Tác giả: Xuân Diệu
Chen lá lục, những búp lài mở nửa
Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh;
Vì gió im, và đêm cứ làm thinh
Đoàn giây phút cũng lần khân, nghỉ đã.
Trăng ở đó. Đất vườn thêu bóng lá.
Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng.
Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằng.
Cành lả lả chờ tay ai đón đẩy.
Ôi vắng lặng!
Trong giấc mơ ngủ ấy
Bông hoa lài thức dậy, sánh từng đôi.
Hoa lài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời
Ánh nguyệt trắng trên hoa lài đúc sữa.
Sao họ khéo nõn nà mà bợ ngợ
Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu!
Đáng yêu thay trong vẻ khẽ nghiêng đầu;
Lá xanh đỡ yêu yêu thân tuyết bạch
Nguyệt lác đác tiếng nở giòn lách tách;
Lòng phơi phới chừng đợi cái ong châm…
Miệng thở ra hương, hương toả tình ngầm,
Hoa lĩ nữ đã mở lời trêu ghẹo…
Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo
Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương.
Canh du lang tha thướt phấn qua tường
Áo công tử dài là vương não ruột.
Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt,
Thoảng tay tình gió vuốt – bỗng lao đao…
Hương hiu hiu nên gío cũng ngạt ngào;
Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩu
Là màu sắc hay chỉ là âm điệu?
Là hương say hay ấy chính rượu thơm?
Gió canh khuya hay nghìn cánh tay ôm?
Trăng mối lái phủ màng tơ mơ mộng…
Gió chắp cành cho hương càng toả rộng
Xốc nhau đi vào khắp cõi xa bày…
Và hương bay, thì hoa tưởng hoa bay…
Tác giả: Ngô Thiên Tú
Tỏa hương thơm ngát tuyệt vời
Mùi hương quyến rũ anh dời gót chân
Ngập ngừng anh kiếm bâng khuâng
Mùi hương ngào ngạt lâng lâng đợi chờ ?
Ngỡ ngàng anh ngắm thẫn thờ
Mùi hương huyền diệu tỏa từ dáng em
Ngẩn ngơ anh đặt em gần
Ðam mê hôn hít chẳng ngần ngại chi
Thẹn thùng mắc cỡ quá đi
Sao anh chẳng biết lại còn vuốt ve
Mân mê tàn lá ngại e
Ngắm nhìn dáng liễu hoa the thầm thì
Dịu dàng nàng đẹp lả lơi
Cánh hoa trắng mỏng lẳng lơ một màu
Dáng thì nho nhỏ mảnh mai
Hương thì dào dạt lung lay cõi đời
Trời sanh em cánh hoa lài
Mùi hương huyền dịu làm đời ngất ngây
>>> Khám phá thêm: Chùm thơ 20/11 ngắn gọn giàu cảm xúc và yêu thương
Tác giả: Vũ Hùng Việt
Một khóm nhài xinh ngự trước nhà
Hương nồng theo gió tỏa bay xa
Sương đêm lóng lánh hôn nhành lá
Nắng sớm lung linh giỡn cánh hoa
Bông nở trắng cành ong đến dạo
Nụ chen thắm cội bướm năng qua
Bình minh thưởng ngoạn nghe chim hót
Ngây ngất vị thơm đượm ấm trà.
Tác giả: Hạ Trâm
Ngồi chờ đón cháu yêu
Nhìn ra phía cửa xổ
Bông hoa nhài bé nhỏ
Đang theo gió rung rinh
Chụp ngay một bức hình
Lưu vào làm kỷ niệm
Trong lòng bao lưu luyến
Góc phố nhỏ thân yêu
Dịu êm tiết buổi chiều
Hương hoa nhài thơm mát
Bản tình ca khúc hát
Lắng đọng giữa hoàng hôn.
Tác giả: Hoàng Thọ Sơn
Em đã đến cho đời mơ mộng
Em đẹp xinh hương tỏa nhẹ nhàng
Em rất trắng một màu tinh khiết
Em là hoa anh ướp trà thơm.
Mỗi bình minh anh đều dậy sớm
Ra hít hà hương tỏa em trao
Anh ấp ủ trong lòng trìu mến
Ướp trà thơm thưởng thức mùi em
Mùi hương tỏa bay theo nàn gió
Nhà kề bên cũng thích hít hà
Thèm em đó là trai đều thích
Hương vị thơm trà sáng ban mai.
Tác giả: Ngọc Châu
Khi cơn gió ùa về buông đầu ngõ
Cái lạnh tràn buốt giá đó anh ơi
Ở nơi xa em nhắn gửi đôi lời
Hãy mặc ấm vì dưới trời mưa gió
Em chỉ biết đêm khuya trăng sáng tỏ
Mùa đông về vẫn soi rõ lối đi
Đoạn đường xưa hai đứa vẫn thầm thì
Vai em tựa dạ vẫn ghi lời hứa
Hẹn Xuân đến hoa đào bụng bên cửa
Tết đã về em đẹp tựa nhành mai
Đứng chờ anh tóc bay xoã hương nhài
Đẹp duyên dáng nhìn mảnh mai đài các.
Ngoài kia mưa tí tách rơi
Trong lòng ta thấy bồi hồi, xuyến xao
Ngồi bên cửa kính...cồn cào
Nỗi nhớ như được điểm vào trong thơ
Làm cho ta cứ thẫn thờ
Hòa theo nốt nhạc như chờ đợi ai
Bản nhạc cứ mãi ngân dài
Còn ta lặng lẽ..."Hoa Nhài...Trà" thơm!
Tác giả: Vũ Nguyên
Hương hoa Nhài thơm ngát ,
Lâng lâng nhìn biển đêm ,
Cội thơ tình trỗi nhạc ,
Môi lại trao môi mềm.
Em xưa hay trang đài ,
Đi dọc bờ cát trắng ,
Phá tan ngày trống vắng ,
Bằng giọng cười thiên tai.
Ta xưa kẻ bất tài ,
Ngụp chìm đầu ngọn sóng ,
Đội đầu từng nhóm rong ,
Đẫm ướt hồn thi sĩ.
Em xưa hay hoa mỹ ,
Cầm tay thiên tài buồn ,
Trăng sao nhìn ướm hỏi ,
Bao giờ tuổi trao duyên?
Ta xưa dìm ý thiền ,
Vào thuỳ dương lang bạt ,
Dưới trời xanh ngan ngát ,
Chim mòng biển lao xao.
Mùi hoa nhài tư lự ,
Biển thẩm màu tương tư ,
Hương đêm còn sắc sảo,
Em bây giờ nơi nao.
Biển nhung rồi biển nhớ ,
Cát xô hàng phi lao,
Ai nghe biển thét gào ,
Cuồng nộ mà nên thơ?
Bên kia Đại tây dương ,
Rót chút tình hư ảo ,
Em tóc rối chán chường ,
Chẳng buồn thay xiêm áo.
Đọc bài thơ áo não,
Môi cười gợn nếp nhăn ,
Màu rượu sánh băn khoăn ,
Lâng lâng hồn báo bão.
Vâng ,biển đói cồn cào ,
Môi hôn ngày rất cũ ,
Ta lần đầu trao nhau....
Tác giả: Tuyên Hùng
Hương nhài trước cổng nhà em
Níu chân anh mãi trước thềm vu vơ.
Thương em anh hóa tên khờ
Chiều chiều sang ngõ làm thơ ngậm ngùi.
Hương hoa theo gió mây trôi
Làm sao để nói là tôi yêu nàng?
Lá non đùa gió huy hoàng
Sắc hoa e ấp giữa vàng tím xanh
Hương nhài xao xuyến lòng anh
Muốn đi mà dạ chẳng đành… Em ơi!
Tác giả: Tuyền Linh
Nhìn em…anh biết em buồn
Trinh nguyên nõn nụ dập vùi vì mưa
Chỉ cần cơn gió phủ đưa
Là em nghiêng ngả sớm trưa tạ tàn
Huống gì lốc gió phũ phàng
Suốt đêm suốt buổi em càng thảm thương
Em cố nép góc sân vườn
Vẫn không tránh khỏi gió sương dập vùi
Đời em được mấy lần vui?
Để anh phải mãi ngậm ngùi thế sao…!
Thôi, em vươn dậy đi nào !
Bình minh đang vẫy tay chào chúng ta
Sương mai chẳng phải phù hoa
Long lanh từng hạt điểm trang hương mùa
Tay nâng cánh trắng gió lùa
Anh như ngây ngất hương lài thoảng đưa…
Rồi sẽ qua…sẽ qua thôi…!
Chẳng gì tồn đọng lâu dài đâu em
Vẫn trang nhan sắc trắng trong
Vẫn em mỗi sáng ngóng hong tơ trời
Vẫn anh nâng cánh hoa tươi
Như trong tiền kiếp gọi mời tình lên
Vẫn là anh, vẫn là em
Trao nhau hương ngát bên thềm nhà đây
Quý nhau một thoáng buồn lây
Thương nhau những lúc đọa đày… bên nhau
Dù bão táp, dù gió lay
Dễ gì phai được tình đầy đôi ta ! ?
>>> Khám phá thêm: Thơ 20/11 ngắn thể hiện lòng biết ơn thầy cô sâu sắc
Tác giả: Việt Hoàng
Một thoáng thu buồn lại nhớ ai
Làm ta thổn thức suốt đêm dài
Đường xưa vẫn đợi người con gái
Lối cũ còn chờ khách vãng lai
Xóm dưới thân quen chiều nắng trải
Làng trên quyến luyến vị hoa nhài
Nàng đi chẳng ghé về thăm lại
Để mỗi ngày qua cứ ngóng hoài...
Tác giả: Tuyền Linh
Nhìn em…anh biết em buồn
Trinh nguyên nõn nụ dập vùi vì mưa
Chỉ cần cơn gió phủ đưa
Là em nghiêng ngã sớm trưa tạ tàn
Huống gì lốc gió phũ phàng
Suốt đêm suốt buổi em càng thảm thương
Em cố nép góc sân vườn
Vẫn không tránh khỏi gió sương dập vùi
Đời em được mấy lần vui?
Để anh phải mãi ngậm ngùi thế sao…!
Thôi, em vươn dậy đi nào !
Bình minh đang vẫy tay chào chúng ta
Sương mai chẳng phải phù hoa
Long lanh từng hạt điểm trang hương mùa
Tay nâng cánh trắng gió lùa
Anh như ngây ngất hương lài thoảng đưa…
Rồi sẽ qua…sẽ qua thôi…!
Chẳng gì tồn đọng lâu dài đâu em
Vẫn trang nhan sắc trắng trong
Vẫn em mỗi sáng ngóng hong tơ trời
Vẫn anh nâng cánh hoa tươi
Như trong tiền kiếp gọi mời tình lên
Vẫn là anh, vẫn là em
Trao nhau hương ngát bên thềm nhà đây
Quý nhau một thoáng buồn lây
Thương nhau những lúc đọa đày… bên nhau
Dù bão táp, dù gió lay
Dễ gì phai được tình đầy đôi ta !
Tác giả: Thế Dân
Đến khi nào cảm xúc hết thăng hoa
Mối tình xa không còn nhung nhớ nữa
Trái tim yêu thẫn thờ quên một nửa
Thì trong anh không còn nữa thơ tình
Mắt em nhìn như giọt sương lung linh
Dáng em đứng một mình làm anh nhớ
Nụ đào xuân dỗi hời sao nức nở
Say men tình khao khát tựa bờ vai
Đến khi nào xuân đến hết đào mai
Hương thơm dịu hoa nhài không còn nữa
Mùa thu vàng không nhớ mùa hoa sữa
Áng thơ tình một nửa gác bút nghiên
Mối tình đầu vô tình ai lãng quên
Phía chân trời nhớ đến miền xa vắng
Lách sương muối mùa xuân về trải nắng
Áng thơ tình sầu lắng lại bùng lên.
Tác giả: Gió Phương Nam
Chỗ quen vẫn đợi bóng hoa nhài.
Cắm mặt quay nhìn vảy nhỏ ngai.
Cũng mỏi chân rời nhưng nán lại.
Chỉ mong nhẹ gót duỗi theo hoài.
Chợ trưa nắng lửng quên dầu dãi.
Cảnh xế dông luồng miễn vị phai.
Chuyện gió lên nhà thôi khởi mãi
Cõi mơ thỏa nguyện ghép lâu đài.
Tác giả: Phạm Quốc Tuấn
Nụ cười của đất là hoa
Với anh điều ấy thật là thẳm sâu...
Anh từng yêu cánh hoa Ngâu
Cánh hoa biết đậu mái đầu người thương...
Anh từng yêu Dạ lan Hương
Mùi hoa khoảng vắng đêm trường càng thơm
Anh từng yêu sắc Lay Ơn...
Anh từng yêu cánh Mẫu Đơn dịu dàng
Yêu hoa Cúc ngậm nắng vàng
Yêu Nhài thoang thoảng hương... càng thơm lâu
Yêu hoa Phượng đỏ trên đầu...
Hoa tuổi thơ cứ rực màu cháy lên !
Yêu Bằng Lăng tím bên thềm...
Yêu Phong lan sống sức bền dẻo dai
Xuân về yêu cánh Đào phai...
Càng yêu em giữa ban mai tuyệt trần
Em như Hoa...gửi hương thầm...
Cho anh say cả mùa xuân đất trời
Nhớ về em đấy em ơi
Hoa và Em thắp sáng ngời Tình yêu !
Tác giả: Thiết Dương
Ai cũng nồng nàn biết chọn ai
Không thơm vẫn thể đóa hoa nhài
Người da trắng nuột như làn tuyết
Kẻ mắt trong ngần tựa nắng mai
Đan áo thêu khăn nàng thợ giỏi
Môi son má phấn chị chân dài
Mỗi cô một vẻ ngon lành quá
Bỏ lỡ duyên thì uổng kiếp trai.
Mỗi bài thơ về hoa nhài là một nét chấm phá nhẹ nhàng trong dòng cảm xúc. Hy vọng những vần thơ ấy sẽ giúp bạn tìm lại chút bình yên, sự trong trẻo giữa cuộc sống xô bồ, và thêm yêu vẻ đẹp giản đơn của thiên nhiên.
Address: Số 68 Thanh Bình, Phường Lộc Hòa, Thành Phố Nam Định, Nam Định
Phone: 0349150552
E-Mail: contact@hocsinhgioi.vn