Hoa nguyệt quế từ lâu đã là biểu tượng của chiến thắng, của trí tuệ và sự vươn lên. Những bài thơ về hoa nguyệt quế không chỉ ngợi ca vẻ đẹp mà còn tôn vinh ý chí và khát vọng vượt qua thử thách.
Tác giả: Bùi Ngọc Diệp
Nguyệt quế vườn ai mới nở hoa
Mùi hương ngan ngát khắp gần xa
Cành nhỏ rung rung xanh lá nõn
Hoa xinh thẹn thẹn trắng tay ngà
Chân bước thi nhân vương víu bước
Lối qua tao khách ngẩn ngơ qua
Dẫu mới sơ giao tình đã kết
Sắc hương thanh nhã buộc ràng ta.
Tác giả: Sương Sương
Nguyệt quế đêm
Hương thoảng êm êm
Nghe xôn xao lòng người
Trắng muốt khẽ rơi
Nguyệt quế đêm
Cánh mỏng nhỏ nhoi
Chạm nhẹ vào bờ vai của đất
Hương nguyệt quế ngây ngất
Quyện vào đêm tỏa ngát bên thềm
Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Cười trên đỉnh tròn trăng
Em có biết điều gì
Khi vành khuyên khép vào lời ru của mẹ
Tháng 7 dật dờ mưa
Đong đưa mùi Nguyệt Quế
Ai bảo mẹ già mà Nguyệt Quế không thơm
Tảo tần sớm hôm
Chiếc nón treo đầu hiên bạc xơ chằm lá
Nghe mùi thơm là lạ
Nắm ngải cứu ngấu khô
Vốc gạo dậy mùi , mẹ giã hết cám thô
Ghế lựng lên ngạt ngào mùi cơm mới
Niêu cá đồng kho vội
Miếng khế đậm đà đầu môi
Cha xuýt xoa món dưa cà muối xổi
Rổ rau muống luộc xanh rờn
Chén tương mặn mà khuya vội
Nước Vối một bát không vơi
Mẹ lại cười cho nếp gấp nhân đôi
Bàn tay chai sần - cha thương cha quý
Em hiểu không
Có bao nhiêu điều không là nghịch lý
Gừng càng già càng thơm
Nong gạo đầy
Bếp lửa vui rơm.
Tác giả: Đỗ Xuân Nguyên
Cám ơn ngọn gió vô tình
Đem hương nguyệt quế vành khuyên hót chào
Thu về lá khẽ xôn xao
Đổi màu thay áo giăng tơ nợ tình.
Có còn triệu nỗi điêu linh .?.?.?.
Trăng tròn có khuyết nửa thân phận mình
Trời buồn oán vận ngưu lang
Mưa sầu dương thế nắng vàng nhân gian.
Cám ơn em chút nồng nàn
Phơi hồng lụa áo thơ còn nụ thơ
Vá đời lữ thứ lao đao
Ngát hương dạ thảo trăng rào vườn oanh.
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Trời giận dữ ném chiến tranh xuống đất
Thôi thúc chàng kỵ sĩ lên đường
Trên lưng con tuấn mã
Tay chắn, tay gươm
Hướng chiến trường chàng tung vó ngựa
Đầu chập chờn vòng nguyệt quế tung bay
Móng ngựa dập đều
Mặt đất chuyển lay
Kia rồi chiến trường đang rực lửa
Tiếng gầm vang rung động vòm trời
Chàng xông tới nơi ngút cao ngọn lửa
Thanh kiếm tít quay đâm chém quân thù
Và lá chắn oai hùng nơi chiến trận
Cùng cánh tay chàng bảo vệ tấm thân yêu
Nhưng than ôi từ trong hỗn loạn
Một mũi tên bay trúng tim chàng
Chàng đớn đau quằn quại
Trong cơn đau chàng tự hỏi vì sao?
Một ý nghĩ trong đầu: Lá chắn
Máu bốc lên đầu chàng rực nóng
Dùng hết sức bình sinh giơ thanh kiếm lên trời
Một giây thôi: Chiếc lá chắn tơi bời ...
Thanh kiếm cũng rời tay
Rồi chàng ngã ngựa
Bầu trời xanh đôi cánh tay run rẩy
Như muốn với cành nguyệt quế vinh quang
Con ngựa chiến bên chàng lặng yên gan góc
Hiểu được chăng chiếc lá chắn vụn tan!!!
Tác giả: Băng Nguyệt
Thơ chỉ là thơ viết đôi dòng
Giữa thật và ảo có với không,
Vu vơ cho hết ngày tháng hạ,
Lại tiếp mùa thu lỗi đường phong.
Với em băng lạnh mùa nguyệt quế,
Đã xa thăm thẳm một trời hồng
Giọt mưa mùa hạ như dòng lệ,
Rơi vào kí ức xạc xào đông!
Thơ chỉ là thơ có....mà không,
Không mà lại có....có dòng sông thơ...
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Đêm ôm giấc mộng ngủ vùi
Quên đi bao nỗi ngậm ngùi đắng cay
Thoảng hương nguyệt quế nhẹ bay
Hồn thơ lắng đọng cho ngày bình yên
Tĩnh tâm tìm đến nẻo thiền
Hoa khai kiến Phật giữa miền vô ưu
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Vòng nguyệt quế em nâng chín tầng mây
Ở nơi ấy em làm mưa ...tim anh khóc
Anh ngậm ngùi với phận mình, luyến tiếc
Đâu rồi một mùa phượng đỏ hoa?
Một ngày đi qua, thêm một ngày xa
Một bậc thảm lên, thêm một lần nước mắt?
Lồng ngực nghẹn đầy, nhịp tim thổn thức
Nỗi sầu đo hơi thở nén tình đau
Sao vấn vương, vấn vương thầm lâu
Để ghen tuông vào thời trang vô lý
Để thêm ít thời gian suy nghĩ
Rút ngắn đời bằng những nút tơ vương!
Anh xin một phút là điên
Vì ngất ngây hoá hơi, say ngất ngưởng
Hỏi tình em còn bao cửa mở
Cửa anh vào còn mở nữa không em?
Sáng nay em băng bó vết thương lòng
Liều thuốc đắng chảy toàn thân lạnh ngắt
Hồn mộng mị đắm say chốc lát
Lại mộng ngần đau đáu xuân em.
Tác giả: Hồng Dương
Bỏ thiên đình ta kiếm chút hồng nhan
Giữa nhân thế bạt ngàn bao cảnh sắc
Chỉ có một nàng làm hồn vương mắc
Nét giai nhân em mặc kệ địa đàng
Giữa luân hồi mấy kiếp đến dung nhan
Em vẫn thế một nhành hoa thơm thảo
Đêm trăng tỏ dáng thanh ngà buông áo
Trắng tuột trần hương dạo khúc mùa hương
Đôi mắt huyền làn da nõn ngưng sương
Trần gian lạc bước đường tình ảo vọng
Say ngần ngật mái tóc em lên sóng
Đôi môi tình ngọt bóng nụ giao hoan
Khiến mùa thu cũng dịu ngọt làm ngoan
Lay bông gió rung hòa lên thành nhịp
Hương Nguyệt Quế ngạt ngào bao nhiêu kiếp
Khiến ta mang một nghiệp kẽ phàm phu...
Tác giả: Hồng Dương
Đêm lúng liếng ánh trăng tan trong lá
Sắc ngần trong cánh ngả bóng trắng ngà
Mùi thơm xô cửa sổ đến bên ta
Hương Nguyệt Quế la đà bay trong gió...
Như hơi thở em về mùa xưa đó
Mắt nai ngây tô vẽ nét xuân pha
Hương ngấm trong mỗi thớ thịt làn da
Nghe ngào ngọt như là trăng hiện hữu ...
Cành Nguyệt Quế uốn mình sương nặng trĩu
Cứ lặng thầm cam chịu giữa trời đêm
Hoa ngậm ngùi chỉ trắng toát cánh mềm
Cho hương tỏa cả miền mơ khao khát
Lồng ngực nghẹn mà hương hoa vẫn ngát
Vo cõi hồn thành hạt ngọc trinh trong
Để cho anh đau đớn mãi trong lòng
Đêm cô độc nhớ vòng tay ân ái....
Xin một phút như là điên là dại
Khát em ơi ! .... tê tái mãi đợi chờ
Hỏi tình em ... cửa mở tự bao giờ ?
Mà tan nát cả vần thơ anh viết...
Có một mùa thu đi tìm mùa đông
Đêm ghé trọ chỗ ngày xưa là tóc
Nỗi buồn trôi với sông xa
Có một niềm vui từ núi bước ra
Trên tay thon cầm hoa nguyệt quế
Mùa đông nha nhẩn lạc cùng hương
Có một mùa em về ngủ trong sương
Nhặt nhạnh bình minh đọng trên xanh cỏ
Nhìn vào roi rói mắt người thương …
Quanh nhà Nguyệt Quế dậy mùi hương
Chiều nhạt hoàng hôn nở rộ vườn
Bông trắng thơm nồng hương quyến rũ
Nhụy vàng ngan ngát sắc tơ vương
Đóa Nhài diễm lệ trông còn thẹn
Ngọc Bút kiêu xa thấy cũng nhường
Tên đẹp hoa xinh ai chẳng mến
Đắm hồn thi sĩ nặng niềm thương,
Nguyệt Quế nhà ai đậm sắc hương.
Mùi thơm thoang thoảng nhất trong vườn.
Lá xanh cành khỏe bao người mến.
Bông trắng nhụy vàng lắm kẻ vương.
Kiều diễm kiêu sa trăng cũng thẹn.
Đoan trang đài các gió đành nhường.
Vang danh khắp chốn tên hoa đẹp.
Mới gặp lần đầu đã nhớ thương.
Tác giả: Kim Minh Châu Nam
Giữa đêm trần thế
Thoang thoảng mùi hương
Óng ánh màn sương
Trắng ngần ngọc thể
Bên thềm dâu bể
Tỏa sáng uy nghi
Gạt bỏ sầu bi
Vui cùng vạn nẻo
Góc vườn lạnh lẽo
Đọ sắc hằng nga
Lấp lánh thu ba
Ánh vàng nguyệt thẹn
Áo tình nguyên vẹn
Trong trắng thanh tao
Chẳng chút hư hao
Giữa dòng u tối
Đèn xưa lạc lối
Gởi chốn phồn hoa
Giờ chỉ riêng ta
Ánh tình Nguyệt Quế
Đêm vui trần thế
Nhìn thấy tương lai
Quá khứ qua tay
Mai này sẽ đẹp.
Đêm, cùng mùi hương xô cửa
Xui nhau gầy cuộc đê mê
Hơi thở em, hay nguyệt quế
Mắt ngây dại giữa khuya về
Hương thơm ngấm mỗi thịt da
Ngọt ngào ru lần phạm tội
Quàng tay ôm chầm khoảng tối
Chạnh người giờ đang phương xa
Nguyệt quế thơm hoài không tuổi
Yêu em ta đến quên già …
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Một đóa hoa lòng giữa thế gian
Mưa dầm nắng dãi chẳng phai tàn
Dâng đời sắc ngọc tinh thần đảm
Tặng quả hương nồng phúc lộc chan
Khác hẳn Phù Dung vùi thế tục
Còn hơn Nguyệt Quế ẩn non ngàn
Vì người chẳng ngại trao duyên thắm
Một đóa hoa lòng giữa thế gian
Tác giả: Kim Minh Châu Nam
Giữa đêm trần thế
Thoang thoảng mùi hương
Óng ánh màn sương
Trắng ngần ngọc thể
Bên thềm dâu bể
Tỏa sáng uy nghi
Gạt bỏ sầu bi
Vui về vạn nẻo
Khu vườn lạnh lẽo
Đọ sắc hằng nga
Lấp lánh thu ba
Ánh vàng nguyệt thẹn
Áo tình nguyên vẹn
Trong trắng thanh tao
Chẳng chút hư hao
Giữa dòng u tối.
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Từ em nặng nợ với duyên chàng
Má phấn môi hồng thích điểm trang
Gót ngọc ngại ngùng nơi đá sỏi
Đầu xanh bỡ ngỡ chốn mê đàng
Trà mi tưởng đã dò tường tận!
Nguyệt quế sao đành bỏ dở dang?
Cũng biết tình kia nhiều trắc trở
Còn mơ giấc mộng của kê vàng!
Tác giả: Thiết Dương
Lối thu chênh chếch bóng tà dương
Dòng thu gờn gợn khơi nhớ thương
Qua vườn nguyệt quế chân nằng nặng
Con bướm đa tình say đắm hương
Qua bến hoang, lòng sầu lai láng
Dòng sông xanh, chở nắng biệt ngàn
Con thuyền giấy theo mùa trôi mãi
Tiếng yêu buồn, theo bước sóng lan
Chiều đan hun hút bóng diều bay
Hoàng hôn ngần ngại vương đó đây
Thoáng nghe trong gió lời ai hát
Dòng sông xanh, chở mộng vơi đầy
Làm sao quên, người con gái ấy
Để nỗi cô đơn chẳng đọa đày
Ngàn mây nhuộm tím cung trời quạnh
Dòng sông buồn, chở lạnh về đây.
Tác giả: Bạn Tôi Ơi
Nhè nhẹ trăng trôi khúc tỏ tình
Cuộc đời vang vọng những ngày xinh
Chói ngời tim đập bầu tinh tú
Dịu ngọt hồn say một đoá quỳnh
Môi thắm đang cười màu nguyệt quế
Lòng vui tự thưởng chén Lưu Linh
Thênh thênh nắng đổ chiều vàng gọi
Ngồi ngắm hân hoan ta với mình.
Tác giả: P.Nam
Ngoài vườn hoa nở ngát thơm hương
Bông trắng bông hồng tỏa khắp vườn
Nguyệt chị nõn nà khơi ý mộng
Quế em óng ả gợi tình vương
Muốn sang hái nụ nhưng còn ngại
Định tới xem bông cũng phải nhường
Cô chị cô em đều quyến rũ
Chia tay Nguyệt Quế nặng lòng thương.
(Tác giả: Vuhungviet)
Nguyệt Quế nhà ai đậm sắc hương.
Mùi thơm thoang thoảng nhất trong vườn.
Là xanh cành khỏe bao người mến.
Bông trắng nhụy vàng lắm kẻ vương.
Kiều diễm kiêu sa trăng cũng thẹn.
Đoan trang đài các gió đành nhường.
Vang danh khắp chốn tên hoa đẹp.
Mới gặp lần đầu đã nhớ thương.
Tác giả: Dương Lam
Chẳng phải là hoa cũng tiếc xuân,
Là trăng lơi lã nét ân cần …
Là em đôi mắt xa xăm ấy,
Tình gửi trăm năm đã mấy lần.
Ai lót cung vàng xây điện ngọc ,
Mang vòng nguyệt quế tặng giai nhân.
Em đem sóng nước hồ thu thủy,
Làm lụt tình ta giữa chốn trần…
Thơ về hoa nguyệt quế mang đến cảm xúc thiêng liêng và khích lệ tinh thần. Mỗi vần thơ là một lời nhắn nhủ về nghị lực, niềm tin và hành trình chinh phục ước mơ không bao giờ dừng lại.
Address: Số 68 Thanh Bình, Phường Lộc Hòa, Thành Phố Nam Định, Nam Định
Phone: 0349150552
E-Mail: contact@hocsinhgioi.vn