Tổng hợp bài thơ "Ông lái đò" và người lái đò bền bỉ

Bài thơ "Ông lái đò" khắc họa hình ảnh người lái đò vững vàng, tận tụy vượt sóng gió để chở khách qua sông. Đây là biểu tượng của sự kiên trì, tận tâm trong cuộc sống đầy biến động.

Bài thơ Ông lái đò - Nguyễn Hữu

Dòng sông quê tôi
Trên dòng sông quê ơi
Cho tôi hỏi
Ông lái đò nghèo
Khi xưa
Vẫn thường chèo thuyền
Chở khách
Qua sông
Đâu rồi?
Lặng im
Không tiếng trả lời
Chỉ có tiếng sóng
Nghẹn lời
Vỗ ru…

Mùa thu
Trời mùa thu trong xanh
Mây trắng
Bay
Soi mình trên dòng sông
Nước xanh trong veo.
Cơn gió nào
Đưa chiếc lá bay vèo
Chạy lướt
Trên mặt song…
Nhỏ bé
Lẻ loi…

Tôi tìm ông
Ông không còn
Chỉ còn lại con thuyền
Mục nát
Bên bến sông…
Rêu phủ xanh rì…
Bến sông
Lâu không ai dừng lại
Với bồi hồi
Và nghĩ đến ông…

                           10/2003

Bài thơ ông lái đò chèo chống những ngày mưa

Bài thơ Ông lái đò - Nguyễn Thái

Ánh nắng tà rải trên dòng sông lạnh
Một con đò hiu quạnh đậu ven sông
Bên mạn thuyền thấp thoáng một lão ông
Thân gầy yếu miệng đan từng sợi khói

Ông ngồi đó cắm sào chờ khách gọi
Đôi mắt buồn vời vợi thả dòng trôi
Ba phần tư thế kỷ của kiếp người
Sống lặng lẽ buồn vui cùng con nước

Bao năm qua đò ngang đò xuôi ngược
Biết bao người khách lạ đã sang sông
Có mấy ai thấu hiểu được nỗi lòng
Của một kẻ đêm về buồn héo hắt

Khách sang sông trả ông vài bạc cắc
Rồi hững hờ lặng lẽ bước chân đi
Mắt rưng rưng tay nắm mấy đồng chì
Lòng chua xót cho mảnh đời bất hạnh

Khách đi rồi dòng sông càng vắng lặng
Ông thở dài đưa đò chở qua sông
Trong dòng nước in bóng một lão ông
Thân già nua hao mòn vì mưa nắng

Mái tóc xanh ngày nào nay bạc trắng
Khuôn mặt gầy in hằn vết chân chim
Bao nỗi sầu chất chứa trong buồng tim
Theo dòng lệ chảy tuôn ra khoé mắt

Bến đò xưa ngày nay đã vắng khách
Ông lái đò tuổi đời cũng sang đông
Bỗng một hôm không còn thấy ven sông
Hình bóng cũ con đò chênh vênh ấy

Ông lái đò về đâu tìm không thấy?
Ở phương nào có đưa khách sang sông?
Mỗi chiều về vắng bóng một lão ông
Trên dòng nước miệng đan từng sợi khói.

                                                        San Diego 09 October, 2013

Bài thơ ông lái đò giữa bến cũ chiều rơi

>>> Tham khảo thêm: Bài thơ "Xuất giá tòng phu" chan chứa biết bao tâm tình

Bài thơ Ông lái đò - Duy Đình Đoàn

Cùng đường đó muốn sang sông,
Đường đi dẫn lối muốn qua quan hà.
Đồng hồ đã điểm canh ba,
Đồng hồ con lắc đếm từng hồi chuông.

Cuồng phong gió bấc lạnh đầy,
Bờ môi tím lại, mấy hồi như ma.
Ha ha..., phận nữ làm mồi,
Nói hôi mà vẫn cố lòng chịu ha.

Bài thơ ông lái đò ngược xuôi giữa trùng khơi

Bài thơ Ông lái đò - Hiếu Nghĩa

Tôi đã gặp một chiều trên bến nước
Ông lái đò ngồi đợi khách sang sông
Gió đưa nhẹ đôi hàng lau lả lướt
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông

Một dĩ vãng từ nghìn xưa chiếu dội
Mỗi chiều về sống lại giữa hồn ông
Ông chỉ muốn cuộc đời xưa đen tối
Xóa nhòa đi trong cùng tận đáy lòng

Mới ngày nào trên bến sông vắng lạnh
Đời buồn tênh như lỡ một cung đàn
Thuyền đò ông mang nặng sầu cô quạnh
Lặng lờ đưa bao khách lạ sang sông

Khách qua đò ngày xưa hờ hững quá
Trả công ông để lại một vài xu
Họ với ông hai cảnh đời xa lạ
Sang sông rồi không một tiếng phân ưu

Và cứ thế dòng đời trôi lặng lẽ
Bến ngày xưa tưởng ngủ muôn đời
Ông lái đò trong tuổi già bóng xế
Còn mong gì thấy được ánh hồng tươi

Nhưng một hôm ánh hồng lên rực rỡ
Non sông rền một điệu nhạc oai hùng
Dòng sông xưa chuyển mình lên hăm hở
Muôn hoa tươi căng thẳng nhựa sống hùng

Ông lái đò giờ đây già yếu lắm
Cũng thấy lòng sống lại tuổi đôi mươi
Hồn rung mạnh trước cảnh đời tươi thắm
Nỗi mừng vui không thốt được nên lời

Từ hôm đó bến đò ông sống dậy
Bao nhiêu chiều đã đón khách sang sông
Những người khách không giống ngày xưa ấy
Họ về đây hồn nặng trĩu bên lòng

Họ về đây bụi vương mình trên nếp áo
Đường xa xăm tóc lộng gió tơi bời
Họ đi rồi ông thấy buồn áo não
Vì họ qua bến ấy một lần thôi

Và từ đó bên hàng lau lả lướt
Khách ngày xưa không trở lại sang sông
Nên mỗi chiều thả thuyền theo bến nước
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông

Bài thơ ông lái đò lặng lẽ giữa dòng đời

>>> Tham khảo thêm: Ý nghĩa của bài thơ "Uống nước nhớ nguồn" trong đời sống

Bài thơ "Ông lái đò" gửi gắm hình ảnh người lái đò tận tụy, kiên cường trong cuộc sống. Hình tượng này như lời nhắc về sức mạnh và sự bền bỉ dẫn dắt người qua mọi thử thách.