Sơn La – miền đất núi non trùng điệp, nơi lưu giữ những giá trị văn hóa đặc sắc và tình người ấm áp. Những bài thơ về quê hương Sơn La như tiếng lòng tha thiết, khơi dậy bao kỷ niệm và niềm tự hào quê hương.
Ngược Sông Đà anh về thăm Tây Bắc
Thăm Sơn La giăng mắc gió ngàn bay
Nơi biên cương Sốp Cộp anh đã thấy
Đỉnh Pha Luông hùng dũng giữa mây trời.
Về Sông Mã lòng anh bỗng chơi vơi
Khi được ngắm làn khói sương huyền ảo
Bay phất phơ quanh Bản Mòng huyên náo
Điệu xoè vui nghiêng Thác Dải Yếm rồi.
Đây Mai Sơn tim xao xuyến bồi hồi
Đập loạn nhịp bên rừng lau bát ngát
Tiếng khèn môi ai ngân lên lời hát
Nước Chiềng Khoi làm mát cả nỗi lòng.
Về Mộc Châu thăm cao nguyên mênh mông
Đồng xanh mơ ngọt ngào dòng sữa mới
Chợ tình đêm bản H Mông em đợi
Câu giao duyên ai hát dưới thung ngàn.
Qua Bắc Yên rạo rực niềm hân hoan
Uống rượu cần say men đời em rót
Chén giao bôi câu ái ân đắng ngọt
Uống chưa nhiều mà tình đã lâng lâng.
Mường La ơi! sao lòng cứ bâng khuâng
Thương nhớ mãi cung đường lên Nậm Khắt
Rừng ban reo những thanh âm dìu dặt
Đón anh về với Ngọc Chiến chiều nay.
Nhớ Quỳnh Nhai nỗi nhớ cứ dâng đầy
Bên suối nhỏ lòng anh say mơ mãi
Mượt mà quá ơi người con gái Thái
Nước trong veo em sải tóc gội đầu.
Anh đã về, đã về với Thuận Châu
Nghe gió hú đèo Pha Đin ngạo nghễ
Đi bên em lòng anh vui như thể
Lạc chân vào miền cổ tích hoang sơ.
Tới Yên Châu anh lại muốn làm thơ
Mặc thổ cẩm từ bàn tay em dệt
Đêm vũ hội lòng ai vui như tết
Trao cho ai câu ước hẹn cau trầu.
Sơn La ơi! xin hẹn lại mùa sau
Anh sẽ về nói thêm câu thương nhớ
Tây Bắc ơi! đời này anh mắc nợ
Những ân tình của xứ sở ngàn lau.
Tác giả: Tocngan
Ta đã về nơi ấy đất Sơn La
Chuyến trải nghiệm quả thật là thú vị
Mộc Châu đẹp như bức tranh hoàn mỹ
Giữa non ngàn núi thủ thỉ cùng mây.
Đèo Thung Khe sương khói phủ đan dầy
Rừng Bản Áng ngất ngây ru điệu nhạc
Cây cầu kính dập dìu theo tiếng thác
Dải Yếm mềm trời đất tạc ngàn năm.
Người Mộc Châu dẫu vất vả khó khăn
Hoa vẫn nở trên đất cằn sỏi đá
Đủ màu sắc khiến hồn say đến lạ
Tới lần đầu mà như đã từng quen!
Tác giả: Hoàng Đức Duy
Sơn La nắng nhạt sáng ngày đông
Cái lạnh tê xương rét buốt lòng
Gió bắc vi vu luồn hỏm núi
Mây trời lãng đãng phủ hư không
Đào Tô Hiệu trở mình trong giá
Suối Nậm La oằn oãi hết trong
Phía đấy phương xa em có biết
Nơi này khó nhọc vẫn hoài mong.
Mưa rơi trên núi Giảng?
Chớp lóe sáng chân mây!
Ai phơi gì sàn ngoài quên dọn. Mau dọn!
Cụ bà vừa nhắc cháu vừa than:
Tháng 5, tháng trời buồn, không buồn
Tháng 6, lặng mưa dông - Sao dông
“Rồng chọi rồng” ngày đêm không ngớt.
Cất tiếng cười hai cháu cầm tay
- Ánh lửa hàn nhà máy, Bà ơi!
Tác giả: Nguyễn Văn Trụ
Trở về Tây Bắc Sơn La
Rừng xanh chim rộn tiếng ca sáng ngời
Suối reo róc rách hoa cười
Điệu khèn si lượn núi đồi chao nghiêng
Tình yêu nhóm lửa bốc lên
Rượu cần tay vít môi mềm đỏ hây
Men tình chưa uống đã say
Mừng xuân - Mừng Đảng tràn đầy sức xuân.
>>> Khám phá thêm: Tuyển tập thơ về hoa hồng lãng mạn, sâu sắc nhất
Tác giả: Xuân Mai
Núi rừng Tây Bắc Sơn La
Bản làng ẩn dưới sương pha khói mờ
Đồi chè xanh ngát hồn thơ
Tiếng sơn nữ hát trên bờ ruộng thang.
Thảo nguyên hoa nở bạt ngàn
Đồng quê bức họa chiều vàng trên sông
Xa xa mây núi chập chùng
Sườn non vó ngựa thả từng khớp phi.
Trai làng tu tập hát thi
Tiếng khèn vang vọng bước đi nhịp nhàng
Chợ Tình bản sắc dân gian
Mộc Châu Lễ Hội giữa ngàn mây xanh
Điệu Xòe vũ khúc đón xuân
Hát Then đàn Tính trữ tình câu ca
Đường về Tây Bắc bao xa?
Cao nguyên bản thượng núi pha hoa rừng
Cổng Trời sương phủ mênh mông
Mai Châu lộng lẫy cánh đồng tiên sa
Trời mây non nước giao hòa
Tình người chan chứa bao la đất trời
Ai đi trong nắng chiều rơi
Câu ca điệu múa có vơi được lòng
Ai về tắm một dòng sông
Suối tiên sơn nữ thoả lòng hát ca
Đường về Tây Bắc Sơn La
Người đi có nhớ vượt qua muôn trùng
Sông Đà Sông Mã đợi mong
Nghe con suối chảy chạnh lòng nước non
Tình người một tấm lòng son
Gởi cho non nước chớ buồn làm chi
Mai kia xuân sẽ đến thì.
Lòng ai mở hội tôi đi Chợ Tình.
Tác giả: Lò Vũ Vân
Gió Lào mang hơi lửa
Hun sém cả trưa hè
Cháy khét tiếng ve
Rừng tre trơ trụi lá
Con chim vội vã sà xuống khe trốn
Sợi nắng muốn chăng đan mặt cỏ
Nhưng chẳng sao, chẳng sao cả
Trái đất đã quen mùi khắc nghiệt!
Đến con kiến cũng còn phải ung dung thư thái
Miệt mài tha mồi về tổ
Ai như quả bứa chín vàng mơ
Trong trẻo giữa trưa hè
Thời gian nhòa vào im lắng
Một khoảng không trống vắng
Vỗ ào vào cánh xanh.
Tác giả: Lò Vũ Vân
Tết
Ở bản Thàn
Cái vui
Sôi lên từ hũ rượu cần
Bụng trống
Vú chiêng
Rung lên
Cả mái sàn chao đảo
Đỉnh núi cao lúc lắc cái đầu
Măng vầu
Măng sặt
Dỏng tai đón mưa rơi.
Tác giả: Hoàng Bạch Long
Bến cũ đâu hỡi sông?
Bến ở trong lòng nước
Miệt mài ngày đêm chảy
Về Hòa Bình khơi xa.
Bản tình ca bất tận
Gập ghềnh đá nơi đâu?
Ở trong lòng nước ấy
Với biển hồ phẳng lặng
Xóa những dòng vách ngăn.
Và mai lên
Ngược xuôi
Thuyền đánh cá
Và chiều buông
Sương giăng tròn
Trăng xóa
Còi tàu vang xa, vang xa.
Tác giả: Nguyễn Hằng
Mường La chẳng lạ sao ta ngơ ngác!
Ta tìm ai trong lễ hội múa xòe?
Ta thao thức bởi Sơn La giá lạnh
Hay bởi lời người, tiếng vọng trong đêm?
Phải chăng em người con gái Thái?
Điệu múa xòe em biểu diễn chiều qua
Chợt tỉnh giấc ta mong trời rạng sáng
Để gặp em trong chiếc áo khăn piêu
Xôi ngũ sắc em đây vừa nấu chín
Nắm rau rừng cảm nhận vị tinh khôi
Cô gái Thái với nụ cười duyên dáng
Da trắng ngần bởi suối khoáng Mường La.
Mộc Châu nhẹ nắng sao ta say mãi!
Nụ cười trao, khăn ấy sưởi ấm lòng
Ta khao khát một tình yêu cháy bỏng
Giữa đất trời và gió núi bao la.
Ta nay đã về phồn hoa đô thị
Vẫn mơ về vùng đất núi cao nguyên!
“Sơn La - Suối nước - Mây ngàn”, Ngọc Chiến!
Xin hẹn gặp em ngày mùa xuân mới
Lại cùng em trong điệu múa tiếng khèn.
14.Sơn La gió núi mây ngàn (Xuân Mai)
Núi rừng Tây Bắc Sơn La
Bản làng ẩn dưới sương pha khói mờ
Đồi chè xanh ngát hồn thơ
Tiếng sơn nữ hát trên bờ ruộng thang.
Thảo nguyên hoa nở bạt ngàn
Đồng quê bức họa chiều vàng trên sông
Xa xa mây núi chập chùng
Sườn non vó ngựa thả từng khớp phi.
Trai làng tu tập hát thi
Tiếng khèn vang vọng bước đi nhịp nhàng
Chợ Tình bản sắc dân gian
Mộc Châu Lễ Hội giữa ngàn mây xanh
Điệu Xòe vũ khúc đón xuân
Hát Then đàn Tính trữ tình câu ca
Đường về Tây Bắc bao xa?
Cao nguyên bản thượng núi pha hoa rừng
Cổng Trời sương phủ mênh mông
Mai Châu lộng lẫy cánh đồng tiên sa
Trời mây non nước giao hòa
Tình người chan chứa bao la đất trời
Ai đi trong nắng chiều rơi
Câu ca điệu múa có vơi được lòng
Ai về tắm một dòng sông
Suối tiên sơn nữ thỏa lòng hát ca
Đường về Tây Bắc Sơn La
Người đi có nhớ vượt qua muôn trùng
Sông Đà Sông Mã đợi mong
Nghe con suối chảy chạnh lòng nước non
Tình người một tấm lòng son
Gởi cho non nước chớ buồn làm chi
Mai kia xuân sẽ đến thì.
Lòng ai mở hội tôi đi Chợ Tình.
>>> Khám phá thêm: Những bài thơ hoa hồng đầy chất trữ tình và yêu thương
Tác giả: Chu Minh Khôi
Mộc Châu hỡi, mảng tranh thêu mây khói
Những đồi chè niêm yết phía trời xanh
Em mải sơn mùa thu vào núi biếc
Gam màu thương kết hạt nắng trên cành.
Tác giả: Vũ Quần Phương
Ngỡ hết đường đi, đi lại thấy
Con đường chỉ hiện lúc xe đi
Đất hoá làm mây, cây hoá khói
Sau phía sương kia có những gì.
Tác giả: Phạm Ngọc San
Sớm sương muối, tối sương mù,
Trưa hoe hoe nắng, chiều tù mù mây.
Heo may xao xác hàng cây,
Thu đi không để dấu giày thời gian.
Lam chiều tím nỗi miên man,
Gợi lòng ta cảnh đại ngàn sang đông.
Thảo nguyên Châu Mộc nhớ không?
Một thời lính trẻ tang bồng chưa xa.
Mỏ Mù, Tây Bắc, lau già...
Kỷ niệm xưa bỗng trắng nhoà sắc ban.
Lộng gió tươi lành giữa thảo nguyên
Trong xanh lãng mạn Mộc Châu hiền
Đồi chè bát ngát đầy lưu luyến
Thảm cỏ bao la bỗng có duyên
Quang cảnh bình yên hòa sắc núi
Không gian thoáng đãng đẫm hương miền
Thiên đường tại thế hoài công kiếm
Say đắm hồn lâng lạc cõi tiên.
Tác giả: Trang Hà
Về Mộc Châu đồi chè xanh biếc
Hương thơm nồng nàn lan xa
Về Mộc Châu ầm ào trắng thác
Dải Yếm hững hờ buông lơi
Về Mộc Châu - Pha Luông lưu dấu
Tây Tiến một thời oai hùng
Khói lam chiều, bồng bềnh tiên cảnh
Tượng đài Tây Tiến - Khúc tráng ca
Về Mộc Châu đi em
“Thảo nguyên xanh, sữa mát lành”
Thông rì rào khúc hát
Bước chân người cười nói xôn xao
Về Mộc Châu đi em
Mận mọng căng ngày hội hái quả
Cao nguyên xanh, cải vàng
Đón em về với Mộc châu xanh.
Tác giả: Lò Vũ Vân
Ở độ cao một nghìn năm mươi mét
Rất xa biển nên thèm nghe sóng biển
Mượn gió ngàn làm sóng vỗ lao xao
Ước có biển nên gom mây về làm biển
Biển Thảo Nguyên biển trắng vỗ mênh mông
Đảo là những ngọn thông, chóp núi
Cho thuyền chim đi về neo đậu
Thảo nguyên xanh đắm mình trong màn huyền ảo
Đưa ta về thời xưa cổ tích
Dưới đại dương lộng lẫy thủy cung?
Biển Thảo Nguyên chỉ trong trưa khoảnh khắc
Bỗng chốc tan - biển biến về đâu?
Ánh nắng vàng chuốt ngọc lên lá
Lại trong veo, ngời sắc Thảo Nguyên.
Xuân về trải lộc biếc xanh
Đu đưa giọt nắng trên ngàn núi cao
Đồi chè gió thổi rì rào
Thoảng hương thơm ngát đưa vào không gian
Đắm say ngắm núi mây ngàn
Đến đây lòng thấy chứa chan ân tình
Mộc Châu cảnh đẹp lung linh
Rừng hoa khoe sắc rung rinh giữa trời
Xuân về trên khắp muôn nơi
Mộc Châu ta tới thảnh thơi vui cười.
Bài thơ về Sơn La không chỉ là sự rung động trước vẻ đẹp thiên nhiên, mà còn là tình cảm chân thành dành cho quê hương. Qua từng vần thơ, ta thấy lòng mình gắn bó hơn với mảnh đất nơi ta sinh ra và lớn lên.
Address: Số 68 Thanh Bình, Phường Lộc Hòa, Thành Phố Nam Định, Nam Định
Phone: 0349150552
E-Mail: contact@hocsinhgioi.vn