Bài thơ ngợi ca người lính giản dị nhưng đầy lòng dũng cảm

17:08 24/05/2025 THƠ THEO CHỦ ĐỀ Mai Khanh

Hình ảnh người lính luôn gắn liền với lòng dũng cảm, hy sinh và tình yêu sâu đậm với Tổ quốc. Những bài thơ viết về người lính không chỉ ca ngợi tinh thần chiến đấu mà còn khắc họa vẻ đẹp bình dị, chân thật và kiên trung.

Thơ về người lính cách mạng

Đồng chí 

Tác giả: Chính Hữu

Quê hương anh nước mặn đồng chua

Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

Anh với tôi đôi người xa lạ

Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau

Súng bên súng, đầu sát bên đầu

Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ

Đồng chí!

Ruộng nương anh gửi bạn thân cày

Gian nhà không, mặc kệ gió lung lay

Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính

Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh

Sốt run người vầng trán ướt mồ hôi

Áo anh rách vai

Quần tôi có vài mảnh vá

Miệng cười buốt giá, chân không giày

Thương nhau tay nắm lấy bàn tay.

Đêm nay rừng hoang sương muối

Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới

Đầu súng trăng treo.

Người lính chiến 

Tác giả: Người Cầm Bút

Một ba lô, một cây súng trên tay.
Người lính chiến băng qua vùng lửa khói.
Quê hương đau, vết hằn sâu bom đạn.
Của quân thù gieo chết chóc đau thương.

Xếp bút nghiên, anh hăng hái lên đường.
Một cây súng một ba lô, một ngôi sao rực lửa.
Trên đỉnh Trường sơn, rừng sơ xác úa.
Bom đạn dập dồn hối hả bước chân nhanh.

Anh muốn thật nhanh, tiến đến Sài thành.
Nơi quê hương anh đang ngày đêm trông ngóng.
Nhưng rồi anh nằm xuống khi căng tràn nhựa sống.
Bom đạn quân thù đã cản bước chân anh.

Tuổi hai mươi, anh nằm lại rừng xanh.
Anh không được vui niềm vui đại thắng!
Anh nằm lại nơi rừng hoang núi thẳm.
Hoá thân mình thành sông núi nước Nam.

Tôi lắng nghe trong gió núi mây ngàn.
Có tiếng hát cuộc đời anh vọng mãi.
Xin an lòng những gì anh để lại.
Có chúng tôi xin tiếp tục giữ gìn.

Dù gian nan vất vả, dẫu hy sinh
Vẫn hiên ngang không cúi đầu khuất phục.

Có một thời như thế 

Tác giả: Trần Bá Căn

Có một thời như thế chẳng hề quên
Là người lính - người quân nhân cách mạng
Dẫu chiến tranh nhưng tâm hồn lãng mạn
Dấu tâm tình trong đáy cóc ba lô.

Có một thời cháy bỏng những mùa khô
Rừng Tây Nguyên cây trút tàn chiếc lá
Còn vũng nước cũng tranh nhau vội vã
Thú với người tranh thủ uống thay nhau.

Rất nhiều lần nén chặt nỗi buồn đau
Khi đồng đội máu tuôn trào gục xuống
Trong chiến tranh dẫu rằng không ai muốn
Vì biên cương mà chấp nhận hy sinh.

Có một thời vì tổ quốc quên mình
Vẫn nhớ thương một bóng hình kiều nữ
Vẫn khát khao một tình yêu lắm chứ !
Bởi bản năng tạo hoá đã ban rồi.

Có một thời để nhớ mãi trong tôi
Đã tiến bước dưới quân kì quyết thắng
Bất chấp đạn bom, kể chi trời mưa nắng
Súng chắc tay - thời đó mãi sao quên.

Có một thời... Đồng đội mãi gọi tên....!

Nhớ mãi tháng năm Có một thời như thế

Cuộc chia ly màu đỏ 

Tác giả: Nguyễn Mỹ

Ðó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ

Tươi như cánh nhạn lai hồng

Trưa một ngày sắp ngả sang đông

Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ

Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ

Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa

Chồng của cô sắp sửa đi xa

Cùng đi với nhiều đồng chí nữa

Chiếc áo đỏ rực như than lửa

Cháy không nguôi trước cảnh chia ly

Vườn cây xanh và chiếc nón trắng kia

Không giấu nổi tình yêu cô rực cháy.

Không che được nước mắt cô đã chảy

Những giọt long lanh nóng bỏng sáng ngời

Chảy trên bình minh đang hé giữa làn môi

Và rạng đông đang bừng trên nét mặt

- Một rạng đông với màu hồng ngọc

Cây si xanh gọi họ đến ngồi

Trong bóng rợp của mình, nói tới ngày mai

Ngày mai sẽ là ngày sum họp

Ðã tỏa sáng những tâm hồn cao đẹp!

Nắng vẫn còn ngời trên những lá cây si

Và người chồng ấy đã ra đi...

Cả vườn hoa đã ngập tràn nắng xế

Những cánh hoa đỏ vẫn còn rung nhè nhẹ

Gió nói tôi nghe những tiếng thì thào

“Khi tổ quốc cần, họ biết sống xa nhau...”

Tôi biết cái màu đỏ ấy

Cái màu đỏ như cái màu đỏ ấy

Sẽ là bông hoa chuối đỏ tươi

Trên đỉnh dốc cao vẫy gọi đoàn người

Sẽ là ánh lửa hồng trên bếp

Một làng xa giữa đêm gió rét...

Nghĩa là màu đỏ ấy theo đi

Như không hề có cuộc chia ly...

Bài thơ áo lính 

Tác giả: Thúy Hoàng

Bài thơ này tôi viết tặng các anh

Người mà đã xuân xanh thời áo lính

Đã lửa đạn xông pha chắc tay súng

Rất kiên cường, không nao núng chiến tranh

Nơi chiến trường khốc liệt, đạn tạc oanh

Các anh đã quân hành vượt đèo núi

Qua những chỗ nơi lửa bom cát bụi

Khói mịt mù sẵn tiêu lụi xác thân

Các anh đi vượt đèo núi chân trần

Cùng đôi dép cao su quần áo rách

Ôm súng đạn, ba lô quàng bên nách

Luôn sẵn sàng bắn tỉa sạch giặc kia

Chiến trường xưa nhìn lại các anh kìa

Vẫn xứng đáng màu áo kia trân quý

Những đức tính lính Bác Hồ tận tụy

Vì non sông, đất nước đã quên mình

Mãi cả đời là lính Hồ Chí Minh

Các anh đã mang quang vinh đất nước

Dẫu gian khổ các anh không chùn bước

Vì quê hương thân thuộc Việt Nam mình.

<<< Khám phá thêm: Tuyển chọn bài thơ Tết cho bé học mầm non hay nhất

Thơ về người lính và mẹ

Người lính mùa xuân và mẹ

Tác giả: Ngọc Tuấn

Tháng năm đi ròng rã

Người lính đếm cuộc đời bằng muôn nẻo hành quân

Bằng mùa lá xanh bằng mùa lá rụng

Mẹ tựa cửa chờ

Trong thảng thốt ngày đau đáu

Bấm đốt những mùa xuân đếm từng bước con về

Nụ đào đỏ như thời gian

Mắt mẹ đỏ cùng năm tháng

Nơi mẹ đợi mòn ngõ gạch tháng năm

Tháng chạp rồi

Lời ru nghe nhoi nhói

Ngọn khói ngang trời bên bếp mẹ mùa thơm

Gió ôm mây

Mẹ ôm anh trong lời ru

Trời ôm đất

Mùa xuân ôm anh trong vòng tay đất nước

Người lính đi cùng giấc mơ

Phía Trường Sơn những cánh rừng hoa đỏ

Đón con trở về làng cũ

Ngày xuân đất mẹ hừng đông.

Thư gửi mẹ 

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Mẹ ơi, có thể trong cuộc chiến đấu này

Con sẽ ngã xuống

Ngã xuống bình thường

Như bao đồng đội của con

Để mái nhà gianh mẹ được yên ả

Dưới sắc nắng vàng...

Và, có thể là, sáng mai bừng mắt ra

Mẹ sẽ nhận về một tờ giấy

Như nhiều bà mẹ ở làng

Tờ giấy mỏng manh

Nhưng lại nặng hơn ngàn tấn bom

Trút xuống tuổi già của mẹ

Cho dù thế, mẹ cũng đừng khóc nhé

Con không chết đâu

Xin mẹ cứ đọc Kiều

Cho căn nhà trở lại yên tĩnh

Dưới bóng cây bảng lảng hoàng hôn

Xin mẹ cứ ngồi tựa cửa chờ con

Như những ngày xưa

Mỗi chiều đi học về

Và mẹ lại lắng nghe

Tiếng bước chân bầy trẻ nhỏ

Chúng ôm sách, bá vai nhau, rúc rích cười

Đi ngang qua cửa sổ

Đi ngang qua chiều

Yên tĩnh

Và đêm xuống

Đầy nhà

Đầy vườn

Đầy cả bầu trời...

Đêm ấm áp và mượt như lụa

Xin mẹ đừng khép cửa

Để gió vào

Gió hát trong căn nhà của mẹ

Những khao khát của trời mây

Và mẹ sẽ thiếp đi lúc nào không hay

Đến nỗi mẹ chẳng biết được

Thằng con trai mẹ về

Trong làn gió mát

Làn gió đã đi khắp trái đất

Hát ru những bà mẹ không con...

Nét chữ nghẹn ngào Thư gửi mẹ

Nợ mẹ 

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Về đi con chiến tranh đã hết rồi
Con từng bảo sẽ trở về với mẹ
Gió lặng thinh nghe linh hồn thở khẽ
Thất hứarồi con nợ mẹ mẹ ơi!

Về đi con khói hương ngút ngát trời
Nghe nồng ấm bếp lam chiều ngày ấy
Cơm bữa nay canh cua đồng béo ngậy
Mẹ vẫn chờ con nợ mẹ sương mai!

Về đi con sao con cứ nằm dài
Mẹ đã ướm con bé Lan nhà cạnh
Nết na hiền cảm thông đâu đòi thách
Cau rụng rồi con nợ mẹ ước ao!

Về đi con gió run rẩy ào ào
Châm điếu thuốc cho con mình đỡ rét
Thôi ngủ nhé ngủ ngoan cho đỡ mệt
Lưng rạp còng con nợ mẹ nếp nhăn!

Về đi nhé nhớ ủ ấm chiếu chăn
Cái thằng bé hay khò khè viêm phổi
Nói nhiều rồi mà sao không biết lỗi
Mẹ già rồi biết trông cậy vào đâu!

Mẹ về đi nắng héo hắt trên đầu
Mây u ám liêu xiêu hình bóng mẹ
Đất nức nở trở trăn rưng rưng khẽ
Nước non này nợ mẹ cuộc đời con!

Về với mẹ thôi 

Tác giả: Cao Hùng Cường

Hoà bình rồi, ta về với mẹ thôi...
Con đang đợi, vợ đang chờ bên cửa
Bên gia đình, đón bao niềm vui nữa
Cùng xóm làng, nhen ngọn lửa tình người.

Hoà bình rồi, đời lại rộn tiếng cười
Cuộc sống yên vui, sáng ngời đôi mắt
Đồng đội tìm nhau, niềm vui gặp mặt
Ta lại cùng nhau, hái nhặt yêu thương.

Ôi hoà bình, hai tiếng tưởng xa xôi
Đến bất chợt, niềm vui sao nhanh quá
Những mất mát, đau thương không thể xóa
Theo mãi trong đời, người lính chúng ta...

Xin đặt lên mộ Đồng đội, những vòng hoa
Những chiến công, dành các anh tất cả
Cuộc sống sau này, bộn bề vất vả
Không thể quên, người đã ngã hôm nay...

Thơ về tình yêu người lính

Cám ơn em cô gái yêu người lính

Tác giả: Thế Nguyên

Dấu yêu ơi! Cảm ơn em nhiều lắm

Đã yêu anh yêu người lính biên cương

Dám yêu anh khi em đã tỏ tường

Đời lính nghèo gia tài là khẩu súng.

Dấu yêu ơi! Lời thơ anh lúng túng

Nói lời yêu hay ấp úng ngại ngùng

Chẳng dõng dạc như hô tiếng xung phong

Chẳng dũng mãnh như tấn công kẻ địch.

Dấu yêu ơi! Đêm biên cương tĩnh mịch

Tuần tra xong anh ngồi viết thơ tình

Viết về em chuyện hai đứa chúng mình

Gái thủ đô dám yêu chàng lính chiến.

Dấu yêu ơi! Dáng hình em ngự hiện

Vững lòng anh trong đêm tối tuần tra

Ấm lòng anh như thể ở chung nhà

Cảm ơn em cô gái yêu người lính!!!

Tự hào lắm, người chiến sĩ như anh

Tác giả: Nguyễn Thu Hiền

Chiến trường xa, ác liệt phải không anh ??

Khói đạn, bom, không làm mờ lý trí

Vẫn hăng say, kíp tuần tra phòng bị

Gương mặt ngời, rạng rỡ, cánh Chim câu !!!

Nhiệm vụ anh, được đặt lên hàng đầu

Chiến đấu vì, nền hòa bình thế giới

Hậu phương em, với niềm vui mong đợi

Bởi những gì, anh đã gắng hy sinh !!!

Người lính mà, họ nồng nàn chung tình

Yêu hết mực, người vợ hiền, trung hậu

Ở ngoài kia, chiến trường nơi giao đấu

Giáp lá cà, anh đâu ngại hy sinh !!

Cảm ơn anh, người chiến sĩ quang vinh

Tổ quốc, ghi tên anh, vào trang lịch sử

Còn gì hơn, em tự hào lắm chứ

Em yêu nhiều, yêu lắm, người lính, như anh!!!

Khắc ghi hình bóng Tự hào lắm người chiến sĩ như anh

Thư tình 

Tác giả: Hân Phan

Đời người lính rày đây, mai đó

Chuyện dầm sương, mưa gió thường ngày

Đêm về nhìn áng mây bay

Nhớ em, nỗi nhớ càng ray rứt lòng

Ngoài biên giới ngoại xâm rình rập

Nghiệp quân hành luyện tập thường xuyên

Để cho biển đảo bình yên

Ngày đêm canh gác trấn biên giữ đồn

Giữa biển cả sóng dồn dập vỗ

Trên bầu trời mưa đổ, sương sa

Vọng canh không bóng người qua

Nhớ em, nỗi nhớ diết da dường nào

Nhớ em, biết khi nào hết nhớ

Đời chiến binh không thể bỏ đồn

Còn nhà, còn nước, còn non

Anh còn giữ trọn sắc son lời thề.

Tình yêu người lính già 

Tác giả: Hoàng Quý Phi

Quá nửa đời chưa học trọn vần yêu
Để cho em cứ phải hờn, phải giận
Trước ba quân anh phất cờ xung trận
Sao bên em lại giống một kẻ khờ.

Có phải rằng lính không biết làm thơ
Chẳng biết nói lời yêu thương dịu ngọt
Quân lệnh lính đâu giống như chim hót
Anh đã quen nên mang cả về đây.

Ba mấy năm chung sống được mấy ngày
Bởi phận lính anh cứ đi biền biệt
Bao việc nhà một mình em gánh hết
Lên chức ông, bà cũng vất vả mình em.

Yêu thế nào, em hãy chỉ anh xem
Anh sẽ học thuộc làu từng câu chữ
Để em không phải giận hờn trách cứ
Như thuở nào còn lứa tuổi trăng non.

Ba mấy năm chữ yêu chẳng đủ tròn
Để nợ em cả quãng đời còn lại
Sóng biển Đông anh không hề sợ hãi
Mà bây giờ run rẩy một vòng tay.

Thơ về người lính là tiếng lòng biết ơn sâu sắc của nhân dân. Qua từng câu chữ, ta cảm nhận được lý tưởng cao đẹp, tinh thần bất khuất và sự hy sinh thầm lặng của những người đã chọn bảo vệ quê hương làm sứ mệnh thiêng liêng.

 

Address: 15/16B Đ. Quang Trung, Phường 8, Gò Vấp, Hồ Chí Minh, Vietnam

Phone: 0349150552

E-Mail: contact@susach.edu.vn