Thơ về Đảng - Tiếng lòng biết ơn với con đường cách mạng
Đảng Cộng sản Việt Nam là ánh sáng soi đường, là niềm tin son sắt của dân tộc trong hành trình giữ nước và dựng xây. Những bài thơ về Đảng là tiếng lòng biết ơn, là sự tri ân sâu sắc từ trái tim bao thế hệ người Việt.
Bài thơ về Đảng nổi tiếng
Ơn Đảng và Bác Hồ
Tác giả: Anh Nguyễn
Nhờ có Bác soi đường chỉ lối
Nên nước nhà nay mới yên vui
Cùng dân chia ngọt sẻ bùi
Vượt qua gian khó của thời chiến tranh
Bao thế hệ cha anh đi trước
Đã hy sinh để nước mạnh giầu
Nghĩ mà lòng dạ thêm đau
Bao người ngã xuống địa đầu quê hương
Nay có đảng dẫn đường thay Bác
Cùng chung vai gánh vác nước nhà
Thành thị cho tới vùng xa
Cơm no điện sáng nhà nhà vui tươi
Đâu cũng thấy tiếng cười rộn rã
Từ trẻ thơ tới cả cụ già
Vui mừng mở hội gần xa
Tưng bừng đất nước trên đà đổi thay
Dù vẫn thấy đó đây gian khó
Nhưng tựu chung cái khổ vơi nhiều
Nhờ ơn đảng Bác bao nhiêu
Dân nên góp sức bớt nhiều khó khăn.
Với Đảng, mùa xuân
Tác giả: Tố hữu
Thơ ơi thơ sẽ hát bài ca gì
Tôi muốn dắt thơ đi
Tôi muốn cùng thơ bay
Mùa xuân nay
Đến tận cùng đất nước.
Ôi! Mùa xuân bốn nghìn năm mơ ước
Hơn nửa đường đi, tôi đã biết đâu
Tổ quốc tôi rất đẹp, rất giàu
đẹp từ mái tóc xanh đầu nguồn Pác Bó
Đẹp đến gót chân hồng đất mũi Cà Mau.
Xưa quê cha mà tôi nào được biết
Có Trường Sơn cao, có biển Đông sâu
Tuổi thơ ùa trong mưa dầm da diết
Cát truông dài nắng bỏng lưng trâu...
Đảng dạy tôi biết ngẩng đầu, đứng dậy
Vững hai chân, đứng thẳng, làm người
Tôi đi tới, với bạn đời, từ ấy
Đến hôm nay, mới thấy trọn vùng trời!
Đâu phải đường xanh. Đường qua máu chảy
Năm mươi năm, máu đỏ thành hoa
Cuộc sinh nở nào đau đớn vậy?
Rất tự hào, mà xót tận trong da.
Giặc đã diệt. Còn ta, vĩnh viễn
Cả những người vắng bóng hôm nay
Ôi, nếu Bác...
Không, Bác vẫn đời đời hiển hiện
Người vẫn hằng dìu dắt chúng con đây!
Vĩnh viễn cùng ta, những gì còn, mất
Những yêu thương, căm giận. buồn lo
Những tiếng hát và những dòng nước mắt
Cho núi sông này độc lập, tự do.
Việt Nam!
Người là ta, mà ta chưa bao giờ hiểu hết
Người là ai? Mà sức mạnh thần kỳ
Giữa cái chết, không phút nào chịu chết
Lửa quanh mình, một tấc cũng không đi!
Sống cho ta, sống cả cho người
Là trái tim, cũng là lẽ phải.
Việt Nam ơi!
Người là ai? Mà trở thành nhân loại.
Không chỉ hôm qua
Hôm nay, mãi mãi
Đất nước này vạn đại tươi xanh
Như rừng đước, cháy rồi, lại mọc
Tràm lại ra hoa cho ong mật đu cành.
Ngút mắt trông
Biển lúa mênh mông
Sông nước Cửu Long dào dạt
Dừa nghiêng bóng mát
Thơm ngọt xoài ngon.
Tươi rói đất son
Rừng cao su xanh thẳng tắp
Bắp mẩy, mía giòn.
Bát ngát Tây Nguyên vẫy gọi
Nào trai tài gái giỏi
Lại đây!
Khai phá, dựng xây
Trên trận địa năm xưa, rạch những đường cày mới
Thời gian không đợi
Cả trời đất vào xuân, cùng ta đồng khởi
Cho những mùa gặt lớn mai sau
Phải nhanh chân từ những bước đầu.
Tổ quốc ta phải giàu, phải mạnh
Ta sẽ đi, như lao vào trận đánh.
Đường Hồ Chí Minh rộng mở, thênh thang
Ta phải thắng thiên nhiên, và thắng cả chính mình
Cho chủ nghĩa xã hội hoàn toàn thắng lợi.
Hãy bước tới.
Từ đỉnh cao này vời vợi
Đến những chân trời xa...
Hạnh phúc ở mỗi bàn tay vun xới
Mỗi nụ mầm nở tự lòng ta.
Xứ sở mình có đủ nắng quanh năm
Cuộc sống ấm ân tình, với Đảng
Lớn khôn chung, một sẽ hoá thành trăm
Đời rạng rỡ, mỗi con người tự sáng.
Phải thế chăng, hỡi mùa xuân hùng tráng
Mà tuyến đường Thống Nhất nổi còi vang
Mà Nam Bắc hoà sắc màu duyên dáng
Đầu mạ non xanh, đầu lúa chín vàng.
Lịch sử sang trang.
Đại hội Đảng mở mùa vui. Phơi phới
Từ chiến trường ra, ta xốc tới công trường
Người chiến thắng là người xây dựng mới
Anh em ơi
Tất cả lên đường.
Kết nạp Đảng trên quê mẹ
Tác giả: Chế Lan Viên
Giã mẹ ra đi kháng chiến bốn phương trời
Kết nạp Đảng, bỗng quay về quê mẹ!
Có phải quê hương gọi ta về đấy nhỉ?
Dặn dò ta, khuyên nhủ ta thêm
Trong buổi đầu, ta theo Đảng đi lên
Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác
Những vật vô tri cũng làm rưng nước mắt
Đá sỏi cây cằn, sao bỗng thấy thiêng liêng?
Giọng nói quen nghe, màu đất quen nhìn
Bỗng chan chứa trăm điều chưa nói hết!
Tôi cúi đầu nghe, dặt dìu, tha thiết
Cây cỏ trời mây, kẻ mất người còn
Trong mơ hồ, trăm tiếng của quê hương
Tiếng mẹ bảo bên tai: “Con hãy nhớ
Bà con quê ta đói nghèo lam lũ
Cuộc sống xưa như nước chảy mất dòng
Không ai thương như cỏ nội giữa đồng
Con chim bỏ trời quê ta đi xứ khác
Đất chẳng nuôi người, người không nuôi nổi đất
Chiếc khăn xanh mẹ bịt ở trên đầu
Đã từng che hai thứ tóc buồn đau
Mẹ trông ở đời con… Con hãy gắng
Con đi đi… Từ nay con có Đảng”
Tôi nhìn ra thấy máu thịt quê hương
Như đang dâng thành núi lại thành cồn
Ôi gió Lào ơi! ngươi đừng thổi nữa
Những ruộng đói mùa, những đồng đói cỏ
Những đồi sim không đủ quả nuôi người
Cuộc sống gian lao ít tiếng nói cười
Chỉ tiếng gió mù trời chen tiếng súng
Của đồn giặc mấy năm trời chiếm đóng
Đảng kính yêu! Tôi tìm Đảng giữa nơi này
Như chờ vang tiếng sét xé trời mây…
Tôi đứng trước Đảng kỳ, rưng mắt lệ
Phút mơ ước, sao thiếu hình bóng mẹ?
Giặc bao vây ngăn lối chặn đường
Thiếu cả gia đình ngay giữa đất quê hương!
Mẹ ơi! mẹ không là đồng chí
Nhưng Đảng kỳ đây chính là của mẹ
Đời khổ đau mẹ đứng dưới cờ này
Mẹ đói nghèo, hàng ngũ bên con đây
Mẹ xem, con mặc áo nâu sồng xưa mẹ mặc
Mai con hát khúc bình dân xưa mẹ hát
Đảng mến yêu, có phải mẹ giới thiệu con vào?
Từ buổi dạy con lòng thương ghét ban đầu
Tự quê mẹ nghèo, tự đời mẹ khổ
Tự giọt lệ khóc tù đi biệt xứ
Tự nắm cơm khô đưa cán bộ thoát làng
Từ tiếng thét căm thù vì giặc giã, vua quan
Tưởng như cả quê hương giới thiệu tôi vào Đảng
Rẫy bắp, vườn tiêu, bờ tre, bãi sắn
Những đồi tranh ăn độc gió Lào
Cả trại tù Lao Bảo chốn rừng sâu
Ôi tiếng đầu tiên gọi ta “đồng chí”
Là tiếng quê hương ấm lành Quảng Trị
Những Đảng viên đầu tiên đứng sát bên tôi
Là bạn thuở nhi đồng áo vá cơm khoai
Tôi đứng dưới cờ, đưa tay tuyên thệ
Trên đất quê hương mang hình bóng mẹ
Ngỡ chừng như vừa sinh lại lần đầu
Đảng trở thành nơi cắt rốn chôn rau
Anh ngã xuống trời vừa hửng sáng
Tác giả: Huy Cận
Sáng hôm ấy gà không gáy sáng
Chúng dẫn anh đi lần cuối cùng
Chúng quyết bắn anh là bắn Đảng,
Xòe tay mở ngục chúng còn run.
Lưỡi máy chém chúng vừa mài lại;
Nhưng chúng sợ anh, mang bắn ngoài.
Anh bước lần cuối cùng duyệt trại
“Chào anh em! Chịu đựng, đừng khai!”
“Nhớ Tổ quốc đau mà chịu khổ.
Đừng quên Tổ quốc, anh em ơi!”
Từ dãy xà lim vang sấm nổ:
Những đồng chí của anh đáp lời.
Ra ngoài cửa sắt mát cây cành,
Không khí thơm hăng mùi lá xanh.
Phút giữa nhà tù và trại bắn
Chút hương đất nước dịt lòng anh.
Lúc ấy vào khoảng năm giờ mai,
Trời mịt mù như còn chạng vạng.
Chúng vội giết anh, sợ ánh ngày.
Anh ngã xuống, trời vừa hửng sáng.
Thơ về Đảng hay và ý nghĩa nhất
Kỷ niệm ngày thành lập Đảng
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà
Hôm nay mồng ba tháng hai
Là ngày kỷ niệm Đảng ta ra đời
Công ơn của Đảng ngất trời
Tám chín năm tuổi! Cuộc đời tự do
Năm xưa: Đói chẳng ai lo
Gông xiềng áp bức, tự do chẳng còn
Chồng xa vợ, mẹ lìa con
Hàng triệu người chết khó còn chỗ chôn
Cả dân tộc sống mỏi mòn
Tưởng như vĩnh viễn chẳng còn tương lai
May ngày mồng ba tháng hai
Ngày Đảng Cộng Sản công khai ra đời
Đảng như ánh sáng mặt trời
Mặt trời chân lý, mặt trời tự do
Đảng đem áo ấm, cơm no
Đem cho nhân phẩm, đem cho cuộc đời
Đem cho cuộc sống đẹp tươi
Công ơn của Đảng ngàn đời không quên
Đất nước theo Đảng tiến lên
Đổi mới phát triển ngày thêm mạnh giàu
Ơn Đảng xin khắc thật sâu
Ông cha truyền lại trong đầu cháu con
Dẫu cho sông cạn đá mòn
Có Đảng dìu dắt ta còn tiến xa.
Đảng là nơi nhịp tim tôi đập...
Tác giả: Nguyễn Sĩ Đại
Ðảng là nơi nhịp tim tôi đập
Nơi buồn vui trong công việc mỗi ngày
Trong cây cỏ hồn ông bà thuở trước
Tiếng trống ngày Xô-viết vẫn còn lay...
Ðảng là mẹ, là cha trong hàng quân Cứu quốc
Tay giơ cao thành "đồng chí" dưới cờ
Máu đổ ba mươi năm đánh giặc
Máu càng hồng, càng thắm một giấc mơ
Anh ngã xuống một buổi chiều Quảng Trị
Không kịp về kết nạp Ðảng đêm nay
Ðứa em út bây giờ trong đội ngũ
Ðảng là anh trong thương nhớ vơi đầy…
Tôi không thể sống một ngày không nhớ
Tôi từ đâu và đất nước từ đâu
Ngày nô lệ, máu thành dòng tới bể
Ðến trời xanh cũng không có trên đầu...
Tôi không thể không căm hờn những kẻ
Làm ô danh Ðảng vĩ đại của mình
Tôi không thể không coi khinh những kẻ
Hưởng rất nhiều mà không một ghi ơn.
Ðất nước đã bừng lên vận mới
Nhưng làng quê còn sấp ngửa luống cày
Tôi không thể sống một ngày không nhớ
Mỗi ngày mình theo Ðảng để vì ai.
Thanh niên tiếp bước
Tác giả: Đỗ Thị Ngọc Bích
Dưới cờ Đảng, Bác tấm lòng son
Tuổi trẻ kế thừa nghĩa nước non
Cha ông đồ máu dành độc lập
Tuổi trẻ kế thừa bước tiến lên
Vua Hùng dựng nước, ta giữ nước
Lời Bác vọng về chí thanh niên
Tiền sử, hậu sử Đoàn bước tiếp
Giang sơn gấm vóc mãi vững bền
Tổ quốc non sông Đoàn vươn tới
Xã hội muôn đời Đoàn viên ơi!
Nghĩ về Đảng
Tác giả: Tạ Hữu Yên
Đảng là lúa chín mùa no
Đồng quê bay bổng cánh cò ca dao
Đảng là điện sáng vùng cao
Mái trường ngói đỏ, vuông ao quanh nhà
Đảng là cây bốn mùa hoa
Sắc hương bề bộn tay ta vun trồng
Đảng là nắng ấm vàng đông
Trời xanh chim lượn trăm vòng thảnh thơi
Đảng là của bạn của tôi
Trong veo phẩm chất, sáng ngời thanh danh.
Vào Đảng
Tác giả: Thanh Chương Lý
Từ khi vào Đảng đến giờ
Lòng tôi hào khí phất cờ trong tim!
Ôi đường lối Mác – Lê Nin!
Bác Hồ đã chọn niềm tin giúp đời.
Giúp người cùng khổ muôn nơi
Phá tan xiềng xích sống đời tự do
Đảng dạy ta sống là cho
Làm người cách mạng phải lo dân giàu.
Lo hạnh phúc đến xưa sau!
Đời đời bền vững con tàu Đảng ta
Đảng như những chiếc sân ga!
Cho dân bến đỗ bài ca tự hào !
Đảng như biển rộng trời cao
Cho dân no ấm nhà cao xe dài!
Đảng ta không của riêng ai
Tình dân với Đảng như hai bạn hiền.
Sống trong đời sống an nhiên
Bắc Nam thống nhất hai miền từ lâu
Nhớ ngày kháng chiến thương đau
Bác Hồ hoạt động rừng sâu bến đò.
Kìa suối Lê Nin còn đó
Núi Các Mác hang Pác Bó còn đây
Ơn Người ta quyết dựng xây
Tình dân với Đảng tràn đầy tin yêu.
Ý Đảng lòng dân
Tác giả: Nguyễn Trí Đạo
Đất nước không thể thiếu màu xanh,
Luôn cần có những vị anh hùng,
Mừng Đảng mạnh vì dân dẫn dắt
Đưa nước nhà đến bờ bến phồn vinh.
Nhớ lại thời giữa đêm tối mông lung
Cả dân tộc giữa trời đêm rên xiết
Và Đảng đến để nắm tay đoàn kết
Chặt xích xiềng thắp lửa sáng trời đêm.
Năm tháng hào hùng, năm tháng không quên
Kẻ thù mạnh với trăm ngàn sắt thép
Ta đã quyết đòi tự do cho muôn kiếp
Có Đảng soi đường, chiến công nối chiến công.
Đất nước hòa bình, thống nhất non sông
Nhưng còn đó đói nghèo như giặc dữ
Và đổi mới cuộc vươn mình trăn trở
Đảng làm mới mình, ba thập kỷ tiên phong
Tuổi 84 cháy khát vọng vươn mình
Như cây lớn tỏa màu xanh cho đất,
Dù còn đó bao khó khăn, ghềnh thác
Dù phải sửa mình để sáng mãi niềm tin.
Cảm ơn Người cùng đất nước lớn lên
Để cùng dân thêm những lần vượt phong ba, bão táp
Tổ quốc trường tồn, quê hương thơm mát
Cho cây đời luôn thắm mãi sắc xanh.
<<< Khám phá thêm: Tuyển tập thơ về mùa hạ đầy nắng và cảm xúc xôn xao
Thơ mừng Đảng mừng xuân
Mừng Đảng mừng xuân
Tác giả: Đoàn Việt
Xuân có Đảng, tám mươi năm về trước
Lá cờ hồng trên đất nước tung bay
Tám sáu năm, cho đến tận nơi này
Dãi gấm vóc từng ngày luôn đổi mới
Niềm tin Đảng mọi người luôn hồ hởi
Dân tộc anh hùng, đối với hiểm nguy
Vững tay chèo lái, chẳng khó khăn gì…
Luôn cảnh giác đến khi thời hội nhập
Bính Thân đến, cảm xúc luôn tràn ngập
Đón xuân về tấp nập phố đông vui
Quận Tám ta ơi, sâu lắng tình người
Mừng tuổi Đảng Dòng Kênh Đôi mở hội
Xuân và Đảng, chủ đề luôn nóng hổi
Như hào quang, sôi nổi đến diệu kỳ
Lớp thanh niên vì đất nước ra đi
Bởi chân lý, không gì hơn độc lập
Cương lĩnh Đảng dấu son không khỏa lấp
Vạch con đường cho đất nước hồi sinh
Ôi thiêng liêng bởi mảnh đất của mình
Đã thống nhất hai miền về một dải…
Những mùa xuân có Đảng
Tác giả: Nguyễn Hữu Dực
Chào năm mới
Hát bài ca những mùa xuân có Đảng
Lá cờ hồng phấp phới tung bay
Từ những năm ba mươi ngày ấy
Gấm vóc giang sơn đổi mới từng ngày
Vững niềm tin trước bão tố chẳng lay
Cùng tiến bước trên con đường đổi mới
Người cầm lái Đảng ta vĩ đại
Những con tàu thẳng hướng tới tương lai
Canh Tý đến, sức xuân vượt dặm dài
Kinh tế tăng cao lòng dân phấn khởi
Ý Đảng, lòng dân đồng lòng tiến tới
Kết hoa dâng Người, đất nước đẹp tươi
Chín mươi năm, những mốc son sáng ngời
Chặng đường dài còn gian nan thách thức
Vững tin Đảng ngày mai ấm no hạnh phúc
Dân giàu, nước mạnh thỏa niềm vui.
Mùa xuân tuổi Đảng
Tác giả: Ngọc Hiệp
Chín mươi mùa xuân đã đi qua
Núi rừng thức dậy nở muôn hoa
Ơn Đảng, Bác Hồ đời hạnh phúc
Cơm no, áo ấm đến muôn nhà
Đất nước tưng bừng vui đổi mới
Tầm cao vị thế đã vươn xa
Chín mươi xuân hồng mừng tuổi Đảng
Một vầng dương tỏa sáng đời ta.
Xuân về mừng Đảng mừng xuân
Tác giả: Trần Đình Thư
Xuân về mừng Đảng mừng xuân
Thái bình no ấm Đảng dân một lòng
Làm nên gạo trắng nước trong
Năm châu bốn biển cờ hồng tung bay
Thuận thiên con tạo vần xoay
Đảng dân chung sức chung tay lái chèo
Vượt qua ghềnh thác hiểm nghèo
Đưa tàu hưng thịnh về neo bến nhà
Để ban no ấm dân ta
“Đàng hoàng to đẹp” Cha Già từng mong
Đẹp thay con cháu Lạc Hồng
Xuân về tết đến cờ hồng tung bay
Chúc mừng thịnh vượng từng ngày
Ghi công ơn Đảng cao dày tựa non.
Mùa xuân nhớ Bác
Tác giả: Nguyễn Hường
Xuân về nhớ lắm Bác ơi
Tháng năm con mãi biển trời biết ơn
Áo nâu dép lốp chẳng sờn
Chông gai thử thách Trường Sơn năm nào
Nghĩa tình đẹp tựa Trăng Sao
Chiếu lan toả ngát dạt dào niềm vui
Bác cho cuộc sống ngọt bùi
Ấm no hạnh phúc đẩy lui nỗi buồn
Bão giông nắng gió mưa tuôn
Một mình hứng chịu quên luôn riêng tình
Chống chèo cập bến bình minh
Con thuyền Cách mang lung linh ánh hồng
Bác là Cha Chú người Ông
Của toàn dân tộc phập phồng
nhớ thương
Làm theo lời dậy tỏ tường
Năm điều ngọc ánh hiền lương đẹp đời
Chung tay xây đắp cơ ngơi
Việt Năm tiến bước rạng ngời năm châu.
Mừng thành công Đại hội
Thơ: Hung Thang
Vui mừng Đại hội đã thành công
Trí tuệ toàn dân giữ hiệp đồng
Lãnh đạo quên mình xây tổ quốc
Nhân tài góp sức dựng non sông
Đề ra giải pháp như hình mẫu
Thiết lập niềm tin để hóa Rồng
Mãi nguyện theo Người, trung với Đảng
Song hành lịch sử của cha ông!
Từ trái tim nhân dân, những bài thơ về Đảng vẫn mãi ngân vang, khơi dậy lòng yêu nước, lý tưởng sống cao đẹp và niềm tin vững bền. Đó là hành trang tinh thần quý giá đồng hành cùng dân tộc trên con đường phát triển.